This is a mobile optimized page that loads fast, if you want to load the real page, click this text.

Đọc Sách Mỗi Ngày

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Lương thiện và tình yêu đều miễn phí, nhưng không hề rẻ mạt. Khi lương thiện, bạn cần phải sắc sảo một chút. Khi yêu bạn cần phải lý trí, dùng mắt để nhìn nhận người khác. Dù sao không phải tất cả mọi người đều xứng đáng có được những thứ đó.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Nếu bạn không thể chấp nhận sống với nỗi buồn nào đó, hãy thay đổi nó.
Nếu bạn không thể thay đổi nỗi buồn nào đó của mình, hãy chấp nhận nó.
Bạn luôn đủ thông minh để hiểu sống thế nào sẽ hạnh phúc, chỉ là bạn vốn dĩ chưa từng thật sự muốn hạnh phúc mà thôi.
"Cân bằng cảm xúc, cả lúc bão giông" - Richard Nicholls
- Cuốn sách cùng bạn đương đầu với những bão tố tuổi trẻ

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
AI RỒI CŨNG SẼ KHÁC...
Càng lớn dường như mọi thứ thay đổi quá nhiều, càng lớn người ta càng thấy mình cô đơn. Người ta cô đơn khi ngồi một mình nơi căn phòng vắng, người ta cô đơn giữa dòng đòi hối hả và người ta cô đơn ngay chính trong gốc khuất tâm hồn mình...
Người ta cố tìm cho mình những khoảng lặng riêng sau những hối hả của cuộc sống, nhưng nào có dễ dàng gì khi thời gian luôn vây kín bởi công việc.
Thời gian trôi qua nhanh như cái chớp mắt. Đã qua rồi cái thời ngồi vui buồn ngẩn ngơ, cái thời luôn nhìn thế giới bằng đôi mắt màu hồng, cái thời lúc nào cũng nghĩ "miệng luôn tươi cười, may mắn tự nhiên đến", cái thời suy nghĩ mọi chuyện lúc nào cũng đơn giản... cái thời trẻ trâu.
Thế rồi, lớn lên, sống tự lập, xa gia đình, xa những người yêu thương. Lúc đó mới thấy được cuộc sống nó vất vả, khó khăn biết chừng nào.
Khi tôi lớn, tôi biết ba mẹ mình đã không còn trẻ nữa, mình không còn nhiều thời gian đến vậy.
Khi tôi lớn, tôi thấy mình nên làm việc vì mục đích nhiều hơn là vì đam mê.
Khi tôi lớn, tôi biết nếm mùi thất bại cay đắng, nhưng cũng biết phải mạnh mẽ để đối mặt với nó.
Khi tôi lớn, tôi nghĩ thế giới này thực ra xấu xa hơn mình tưởng, và phải tìm cách làm thế nào để sống chung với điều ấy.
Khi tôi lớn, tôi không còn tin vào những điều kỳ diệu mà ông bụt, bà tiên trao tặng, mà chỉ tin vào những điều chính đôi tay tôi làm nên và giữ lấy mà thôi.
Bởi một lẽ, AI RỒI CŨNG SẼ KHÁC...
1. Con người ta luôn nhìn thấy và hâm mộ hạnh phúc của người khác. Nhưng đến một lúc nào đó bất chợt quay đầu, lại phát hiện thì ra mình cũng đang được người khác ngưỡng mộ. Thật ra, mỗi người đều có hạnh phúc của chính mình. Chỉ có điều, hạnh phúc của bản thân thường nằm trong mắt người khác.
2. Một khi bạn không còn so sánh mình với người khác, cũng có nghĩa bạn đã có bước tiến dài của sự trưởng thành và hạnh phúc. An yên trong cuộc sống của chính bản thân bạn.
3. Chỉ cần bớt quan tâm đến việc người khác nghĩ gì, làm gì. Và bớt ảo tưởng vị trí của mình trong tim họ, thì cuộc sống sẽ tự khắc nhẹ nhàng hơn thôi.
4. Tới một giai đoạn nhất định của cuộc đời, chúng ta sẽ không còn bận lòng với chuyện thắng thua, chọn cách im lặng và mỉm cười để đối phó với mọi áp lực ngoài kia. Đó không phải là hèn yếu hay nhu nhược, chỉ là mong muốn: năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình an... cho mình, cho người.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Gửi tôi của những ước mơ...
Cuộc sống giống như những chuyến đi dài thật dài trong suy nghĩ.
18 tuổi, giấc mơ của ta giản đơn và ngọt ngào biết bao về tình yêu, về cuộc sống, về ngày được sải cánh bay xa thật xa, vươn tới thế giới của riêng ta. Ta sống cho đời, cho người, cho những lí tưởng hoàn mĩ ta vẽ nên đầy hi vọng.
22 tuổi, những giấc mơ lớn dần lên trong tiềm thức. Ta thỏa sức vẫy vùng với nơi ta hằng ao ước, thỏa sức đẩy giấc mơ của mình đi xa thật xa, bay cao thật cao với niềm tin mãnh liệt vào thế giới, vào cuộc đời. Ta vẽ cho mình những bức tranh tương lai của 5 năm, 10 năm hay thậm chí cả một căn nhà ta sẽ sống trong 20 năm nữa.
Rồi. 25 tuổi. Bất giác. Ta bị trả về với thực tại, với dở dang, với những giấc mơ vẫn đang nằm trên giấy.
Chiếc piano vẫn để ngỏ bên những dòng nhạc cuối cùng của một khúc ca yêu đương nào đó.
Cuốn tiểu thuyết vẫn còn chờ đoạn kết lơ lửng cho hai nhân vật chính với số phận đầy éo le.
Chiếc xe đạp đã lâu rồi chưa một lần căng bánh để được lăn lại trên những vòng hồ trải dài vô tận.
Bộ đồ tập vẫn nằm gọn ở góc tủ tường, chưa mấy lần được ướt đẫm mồ hôi, cũng như đôi vợt cầu lông vẫn đang ngủ quên trên phòng tập.
Những chuyến đi vẫn nằm trong ‘box chat’.
Khu khách sạn ta muốn xây vẫn lưu lạc đâu đó trong lời hứa hồi thơ trẻ.
Mức lương ta hằng mong, sự tự tin ta hằng có về năng lực của mình vẫn chỉ gói gọn ở những lời hứa đầu năm hay thoảng lại đâu đó qua đầu ta thi thoảng rồi vụt mất.
Tình yêu của năm 18 ta từng mơ cũng chợt biến mất chẳng đặng chút tăm hơi.
Còn ta, ta vẫn kẹt trong vòng xoay cơm áo gạo tiền, trang trải ngày trước ngày sau mà cũng chẳng thêm một lần nhìn xa ra đôi chút.
Ta… vô tình… kẹt trong những dở dang.
Ta chẳng thể níu kéo những điều xưa cũ, chẳng thể xin được một lần sống lại những đam mê thời non trẻ. Ta chỉ có thể thở dài, nuối tiếc, rồi tự dằn vặt bản thân đã quá thất bại, quá hèn nhát cho chính giấc mơ của mình. Ta có thể khóc, có thể ném chính ta xuống giường trong suốt những ngày dài sau đó, không một lần nhúc nhích.
Nhưng, này ta, này ta nhỏ bé của tuổi 25. Cuộc sống còn dài hơn thế cho những hoài bão, những ước mơ nằm ở thì tương lai chứ không chỉ lạc trong quá khứ. Ta cũng chỉ mới đi hết một phần tư cuộc đời được ban tặng. Những dở dang đó, những nuối tiếc đó, cũng mới chỉ là một phần nhỏ thôi những thứ ta sẽ còn phải thở dài, phải hối hận sau này.
Vậy, ta ơi, hãy cứ đứng lên, hãy cứ đi tiếp, hãy cứ để cho những giấc mơ quá khứ tiếp tục dở dang, hãy cứ cho ta quyền tiếp tục những giấc mơ cho tương lai trước mắt. Chỉ có một điều duy nhất ta cần liên tục tự nhủ với con tim mình sau biết bao hối hận rằng: “Đừng để tham vọng và ước mơ ấy bị mờ nhạt đi theo thời gian hay bị mài mòn theo hoàn cảnh."
Rồi biết đâu đấy, trên đường đời tấp nập, ta vô tình tìm được một ngã rẽ dẫn ta về với một giấc mơ xa cũ thì sao, nhỉ?

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Khó khăn không phải vấn đề, quan trọng là thái độ của bạn khi đối mặt với nó. Nếu bạn vẫn giữ được sự lạc quan và kiên trì tới cùng, thì dù có thế nào bạn cũng không thể thất bại.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
"Bạn hãy thử một mình đi trên đường, hưởng thụ quãng thời gian chỉ có riêng mình. Khi cô đơn tới điểm tận cùng, nó sẽ trở thành lớp áo giáp bảo vệ cho bạn."
“999 lá thư gửi cho chính mình”

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Sách: Bước chậm lại giữa thế gian vội vã | Đại đức Hae Min

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
"Bất kể bạn đang ở độ tuổi nào, tôi nghĩ chúng ta đều nên học cách nói chuyện dịu dàng với những người bên cạnh, ít nhất đừng thốt ra những lời khiến đối phương ấm ức, bởi vì có lẽ bạn không biết, ngôn ngữ thật sự là một loại sức mạnh thần kỳ, nó sẽ làm mọi người yêu quý bạn, cũng khiến người bạn yêu quyết định bỏ đi."

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
"Nhìn có vẻ như cuộc đời thỉnh thoảng dẫn ta đến con đường khác với kế hoạch ban đầu của mình, nhưng đó lại chính là con đường mà trái tim tta mong muốn bước. Con sóng không chỉ xô ta ngã. Có những con sóng lại mang điều phúc lành. Dù trí óc ta không thể hiểu nổi cách thức này, trái tim ta lại luôn biết rõ."
𝐓𝐨̂𝐢 𝐭𝐡𝐢́𝐜𝐡 𝐛𝐚̉𝐧 𝐭𝐡𝐚̂𝐧 𝐦𝐢̀𝐧𝐡 𝐧𝐡𝐚̂́𝐭 𝐤𝐡𝐢 𝐨̛̉ 𝐛𝐞̂𝐧 𝐛𝐚̣𝐧

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
TRƯỞNG THÀNH ĐÃ DẠY CHÚNG TA ĐIỀU GÌ?
Chẳng có ai tự nhiên khôn lớn, trưởng thành đã dạy cho mỗi chúng ta vô vàn bài học cay đắng.
1. Chúng ta thường hay làm sai 2 việc:
- Đánh đổi hiện tại để giành giật tương lai
- Phí hoài hiện tại để tìm lại quá khứ
Mấy ai biết trân trọng những gì mình đang có?
2. Mất rồi mới biết là đau
Khi còn lại chẳng coi nhau ra gì
3. Cuộc sống có quyền xô ngã bạn
Người yêu có quyền bỏ rơi bạn
Bạn bè có quyền phản bội bạn
Nhưng hãy nhớ lấy 1 điều:
Đứng lên hay không là quyền của bạn...
4. Người làm không nói. Người nói chưa chắc làm.
Người có không khoe. Người khoe chưa chắc có.
Thẳng thật mất lòng. Được lòng chưa chắc thật.
Làm nghìn việc tốt không ai nhớ.
Chỉ một lần sai đã nhất thời!
5. Lời đồn xuất phát từ những kẻ hay ghét người khác. Lan truyền bởi những kẻ dại khờ và được chấp nhận bởi những kẻ ngu ngốc
6. Càng ngày tôi càng thấy sợ một số người xung quanh mình. Họ diễn hay quá và hạ màn cũng thật bất ngờ
7. Con người nên có 4 thứ:
Sự tự tin trên gương mặt
Sự lương thiện trong tim
Khí phách trong máu
Sự mạnh mẽ trong cuộc đời
8. Đối xử tốt với người mà bạn không thích không có nghĩa bạn là kẻ đạo đức giả. Đơn giản là bạn đã đủ trưởng thành để bao dung ngay cả với những gì mình không thích
9. Nuôi cái giận trong lòng thì khác nào mình uống thuốc độc mà trông chờ người khác chết.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Người trân trọng bạn, cho dù là mệt mỏi hay bận rộn cũng sẽ đều nhớ đến bạn!
Sách "Bình thản đối diện, nhẹ nhàng bước qua"
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Hiệu ứng DIDEROT – Vì sao bạn dễ tiêu tiền vào những thứ không cần thiết?
Gần như cả cuộc đời, triết gia nổi tiếng người Pháp Denis Diderot đã sống trong cảnh nghèo khó; nhưng vào năm 1765 thì tất cả đều thay đổi. Khi ấy, Diderot đã 52 tuổi và con gái ông thì sắp kết hôn, nhưng ông lại không đủ tiền lo của hồi môn cho con. Dù nghèo túng, Diderot vẫn được nhiều người biết đến vì ông là nhà đồng sáng lập và tác giả của bộ Encyclopédie, một trong những bộ bách khoa toàn thư đầy đủ nhất mọi thời đại.
Khi nữ hoàng Catherine Đại đế của nước Nga biết Diderot gặp khó khăn tài chính, bà đã đề nghị mua lại thư viện của ông với giá 1.000 bảng Anh, tương đương 50.000 đô-la Mỹ vào năm 2015. Thoáng chốc, Diderot đã trở nên giàu có. Không lâu sau thương vụ may mắn này, Diderot đã mua một chiếc áo choàng mới màu đỏ tươi. Đó là lúc mọi chuyện trở nên không ổn.
Chiếc áo choàng đỏ của Diderot rất đẹp. Thực ra, nó đẹp đến mức ông lập tức nhận ra rằng nó trông thật lạc lõng giữa những vật dụng bình thường trong nhà. Theo lời ông, chiếc áo choàng và các đồ vật còn lại của ông “không hài hòa và tương xứng với nhau”.
Vị triết gia sớm cảm thấy muốn mua thêm vài món đồ mới cho xứng với vẻ đẹp của chiếc áo choàng. Ông thay thảm cũ bằng một chiếc thảm mới xuất xứ từ Damascus. Ông trang trí nhà cửa bằng những bức tượng xinh đẹp và một cái bàn ăn tốt hơn. Ông mua một cái gương mới đặt bên trên chiếc áo choàng, và “ông bỏ cái ghế rơm ra tiền sảnh và thay thế nó bằng một cái ghế da.”
Hành vi mua sắm theo hứng này được biết đến với tên gọi “Hiệu ứng Diderot”. Theo hiệu ứng Diderot, việc sở hữu một món đồ mới thường tạo ra tâm lý mua sắm nhiều hơn và dẫn đến “vòng xoáy mua sắm” khiến chúng ta tiêu tiền vào những thứ mình không thật sự cần.
Bạn có thể bắt gặp những hành vi tương tự ở nhiều khía cạnh khác trong cuộc sống:
- Bạn mua một chiếc đầm mới và giờ bạn phải mua thêm đôi giày với cặp bông tai cho tương xứng.
- Bạn mua thẻ tập gym và không lâu sau, bạn lại bỏ tiền ra mua nào là dụng cụ mát-xa cơ, băng quấn đầu gối, dây quấn cổ tay...
- Bạn mua một chiếc ghế sô-pha mới và bỗng không thấy vừa ý cách bày trí phòng khách nhà mình. Cái bàn cà phê kia? Cái thảm này ư? Tất cả đều phải thay đổi.
Xu hướng tự nhiên của cuộc sống là sự tích lũy. Chúng ta hiếm khi nghĩ đến việc đơn giản hóa, loại bỏ hoặc giảm bớt, mà thay vào đó là luôn thêm vào, nâng cấp và tạo ra thêm.
HIỂU RÕ HIỆU ỨNG DIDEROT - Thực hiện sống quy củ
Hiệu ứng Diderot cho thấy cuộc sống của bạn không ngừng có thêm nhiều thứ, vì vậy cần biết cách lựa chọn, loại bỏ và tập trung vào những thứ thật sự quan trọng. Sau đây là một số cách giúp bạn làm điều đó:
1. Bớt tiếp xúc với quảng cáo: Hầu như mỗi thói quen đều được kích hoạt bởi một nhân tố kích thích hoặc tín hiệu gợi nhắc. Một trong những cách nhanh nhất để giảm sức mạnh của hiệu ứng Diderot là ngay từ đầu, hãy tránh những tín hiệu gợi nhắc khiến bạn thực hiện thói quen mua sắm: hủy nhận các email quảng cáo, chặn các trang web mua sắm yêu thích của bạn...
2. Mua các vật dụng phù hợp với hiện tại: Bạn không cần phải đổi mới tất cả mọi thứ mỗi khi sắm một món đồ mới. Khi muốn mua quần áo mới, hãy tìm bộ đồ phù hợp với những thứ sẵn có trong tủ. Khi mua thiết bị điện tử, hãy đảm bảo nó phù hợp với những thiết bị trong nhà để tránh mua thêm đồ sạc, dây cáp mới...
3. Tự đặt ra giới hạn cho bản thân: Cái gì quá cũng không tốt, hãy đặt ra hạn mức phù hợp nhất cho bản thân trong mọi việc và tuân thủ nó. Ví dụ: mỗi tuần chỉ được ăn mì tôm 1 lần (vì mì tôm ngon nhưng không tốt cho sức khỏe), mỗi tối chỉ được thức muộn nhất đến 11h30, mỗi tháng chỉ đi ăn ngoài 2 lần, ba tháng mua quần áo 1 lần, mỗi ngày tập thể dục ít nhất 30 phút...
4. Mua thêm một, cho đi một: Mỗi lần bạn mua một món đồ mới, hãy cho đi một món đồ cũ. Mua tivi mới? Hãy đem tặng chiếc tivi cũ thay vì chuyển nó sang phòng khác. Mục tiêu là ngăn không cho số lượng đồ đạc của bạn tăng lên. Hãy luôn chọn lựa kỹ càng để cuộc sống của bạn chỉ chứa đựng những thứ làm bạn vui vẻ, hạnh phúc.
5. Từ bỏ mong muốn có thêm nhiều thứ: Mong muốn sở hữu của con người là vô tận. Bạn sẽ luôn muốn nâng cấp thứ gì đó. Mua một chiếc Honda mới ư? Bạn có thể nâng cấp lên Mercedes. Mua chiếc Mercedes mới? Bạn sẽ nâng cấp lên Bentley. Mua Bentley? Bạn lại nâng cấp lên Ferrari. Mua Ferrari? Bạn đã bao giờ nghĩ đến chuyện tậu phi cơ riêng chưa? Hãy nhận ra rằng mong muốn sở hữu vật chất chỉ là một lựa chọn mà tâm trí bạn đưa ra, chứ không phải mệnh lệnh mà bạn phải tuân theo.
Xu hướng tự nhiên của chúng ta là tiêu thụ nhiều hơn chứ không phải ít đi. Nhưng tôi tin rằng việc thực hiện các bước thiết thực để hạn chế thói quen mua sắm tùy hứng sẽ giúp cuộc sống của chúng ta tốt đẹp hơn.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Cuộc đời mỗi người giống như một bản nhạc thăng trầm, sẽ có những lúc cuộc đời mang đến cho bạn vô số thử thách cùng một lúc, ông trời thậm chí còn không cho bạn thời gian để thích ứng với nó.
Nhưng cũng đừng cúi đầu trước đau khổ, bởi đau khổ sinh ra để rèn luyện khả năng “chịu đựng” của mỗi người. Nếu bạn vượt qua được bạn sẽ hạnh phúc, nếu bạn chấp nhận buông xuôi thì phải chấp nhận một cuộc đời đau khổ mãi mãi.
Tôi chọn hôm nay, tôi chọn hạnh phúc

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Mỗi người xung quanh ta đều là một chiếc gương.
Bạn cười với họ, họ sẽ cười với bạn.
Bạn vẫy tay chào, họ chào vẫy tay.
Cũng có khi mình mỉm cười, vẫy tay chào, nhưng họ không đáp lại. Đó là khi chiếc gương đang bị một lớp bụi mờ phủ mất.
Mình chỉ cần lau chùi lại tấm gương, bằng sự tử tế, bằng sự kiên trì, vậy là lòng người lại trở thành một chiếc gương trong.
Rồi mình cười, họ lại cười.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Bạn không thể làm hài lòng tất cả mọi người được, đây là điều chắc chắn. Hơn nữa, khi bạn cứ chăm chăm chạy theo cảm nhận của người khác, ai sẽ là người lo cho cảm nhận của bạn?
Cuộc sống là vậy, chỉ có bạn mới hiểu bạn muốn gì nhất, nên hãy yêu thương mình một chút đi.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
"Ngẩng mặt lên, và sống thật với chính mình đi nào!"
Rất nhiều lần, mình nhận ra con người tự đặt áp lực lên bản thân lớn quá. Và từ khi có mạng xã hội, nhất là những mạng xã hội về hình ảnh, chúng ta lại càng bị sự hào nhoáng thúc giục phải sống gấp.
Chúng ta phải kiếm thật nhiều tiền.
Bộ đồ này đã chụp ảnh đăng lên mạng rồi coi như cũ.
Ảnh của chúng ta lung linh, caption phải thật chất.
Chúng ta phải hẹn hò, phải quen thật nhiều người.
Những loại áp lực này không sai. Ở một mức độ vừa đủ, áp lực buộc chúng ta phải phấn đấu. Ai cũng cần công việc, cần tiền, cần bè bạn.
Nhưng khi thế giới của chúng ta bị lấp đầy bởi quá nhiều thứ, chúng ta sẽ không còn nhìn thấy bản thân nữa.
Vậy nên, mình học cách lớn lên từ đầu.
Xóa đi những ứng dụng hẹn hò, chỉnh ảnh; tắt bớt thông báo, bỏ kết bạn và theo dõi những người khiến mình thấy khó chịu...
Nỗi ám ảnh với điện thoại bớt đi. Mình bắt đầu ngẩng mặt lên, và nỗ lực để sống thật.

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
"Rất lâu rất lâu về sau tôi mới phát giác, thì ra trong cuộc đời mỗi con người thật sự có những cuộc gặp gỡ, gặp rồi là để chia ly."
— Ngang qua thế giới của em | Trương Gia Giai

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
"Mối quan hệ giữa người với người vốn dĩ là sự lan truyền và phản chiếu của trái tim. Bạn có mong muốn một sự phản chiếu bất hạnh không?
Hạnh phúc sinh ra hạnh phúc. Niềm hạnh phúc không chỉ phản chiếu trái tim của một người mà còn của rất nhiều người khác nữa."
— 365 Ngày hạnh phúc • Mỗi ngày một câu nói truyền cảm hứng | Chiyo Uno

 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
BẠN KHÔNG HIỂU TÔI, TÔI KHÔNG TRÁCH BẠN
Tôi từng đọc một câu chuyện, nội dung như sau:
Phú ông nọ trông thấy lão đánh cá nằm phơi nắng trên bãi biển, mới lại gần hỏi: “Sao ông không đi đánh cá?”
Lão đánh cá đáp: “Tôi đi rồi.”
Phú ông hỏi tiếp: “Còn sớm mà, nếu chăm chỉ làm thêm ông sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.”
Lão đánh cá hỏi: “Nhiều tiền để làm gì?”
Phú ông đáp: “Nhiều tiền thì ông có thể thảnh thơi thư giãn, đi bộ và nằm dài sưởi nắng trên bãi biển xinh đẹp này.”
“Thì tôi đang thảnh thơi thư giãn trên bãi biển xinh đẹp đó thôi.” Lão đánh cá nói.
Hai bên không ai chịu ai, tranh cãi cho đến khi chiều buông vẫn chưa ngã ngũ, rồi thì ai về nhà nấy trong nỗi hậm hực.
Thực ra họ không sai, chỉ là không hiểu nhau.
Phú ông có thể tắm nắng trên bãi biển Hawaii, ở đảo Bali, uống rượu vang, thưởng thức tôm hùm. Còn lão đánh cá, khi lão nhai cá khô và nằm sưởi nắng trên bãi biển, lão chỉ muốn tận hưởng giây phút thanh nhàn.
Mỗi người một cách sống, mỗi người một tầm nhận thức, hà tất phải cố thuyết phục nhau.
Chúng ta không cần phải gò mình vào một đời sống quá ư mỏi mệt, lòng người vốn khó dò như kim đáy bể, chẳng cần phải nhọc sức dò đoán.
Trong đời, mỗi chúng ta nhiều nhất sẽ gặp khoảng 29.2 triệu người, nhưng chúng ta chỉ có thể hiểu và kết giao với tỷ lệ chưa đến 0.000049. Vậy nên, nếu bạn không hiểu tôi, tôi cũng không trách bạn.
Sự thấu hiểu sâu sắc nhất không phải ai đó hiểu những điều bạn nói ra, mà là hiểu những nỗi niềm bạn không thể tỏ bày.
...
— Tôi thích em, như gió thổi tám nghìn dặm | Mạt Na Đại Thúc