le the muon
Gà con
Bài viết này không nhằm mục đích chê bai, kích động chia rẽ mà chỉ muốn nói lên sự thật để xã hội trở nên tốt đẹp hơn.
Mình nói trước, đây là vấn đề vùng miền”cực kỳ nhạy cảm”, để tiếp thu thì điều đầu tiên là reset lại toàn bộ tư tưởng cua bạn về vấn đề này và để ở trạng thái không phán xét, chỉ lắng nghe thì bài viết này mới có ý nghĩa với bạn, nếu không làm được thì xin dừng đọc tiếp.
Đầu tiên bạn nên hiểu, tất cả quan điểm, quan niệm của môt người, hay một tập thể người dều là sự tích tụ từ những thông tin và đi vào tiềm thức, tự nhiên từ tiềm thức sẽ xem đó là đúng đắn. Tương tự như việc lập trình một phần mềm.
Đối với một xã hội hàng triệu con người, để nhận biết một quan điểm hình thành một cách tự nhiên hay do con người suy diễn thì quan sát ở tính đa chiều của nó. Những gì hình thành một cách tự nhiên thì thường ko gượng ép và có tính đa chiều bởi bất kỳ vấn đề nào bản thân nó đều có tính 2 mặt của một vấn đề. Nếu chỉ nhìn thấy 1 mặt thì có nghĩa là quan điểm đó do thiên kiến sinh ra.
Quay trở lại vấn đề PBVM cụ thể là Nam Bắc, cụ thể hơn là Miền Nam “kỳ thị” Miền Bắc “Tôi đang nói đến những người có tư tưởng PBVM không nói đến tất cả người ở Miền nào” ta có thể quan sát một số điểm bất thường sau:
+ Hầu hết những người ở Miền Nam đều có tính chê Miền Bắc mà tuỵệt nhiên ko có lời khen dù là ở bất cứ khía cạnh nào.
+Ở bất kỳ góc độ nào thì người Miền Nam luôn nhận mình là hoàn hảo, là có lý , là đúng đắn
+Từ xưa đến thời hiện đại không có bất kỳ ai người Miền Nam tự trào, tự chê thói hư tật xấu của người Miền Nam
+ Tất cả những câu chuyện người MN nói về MB đếu khá giống nhau, lặp đi lặp lại và đôi khi được kể ở những ngữ cảnh khôn liên quan đến câu chuyện đang diễn ra.
+ Người MN ghét những điều ở MB mà không liên quan gì đến người MN cả như thời tiết, sở thích ăn uống, cách ăn mặc…
Từ những điểm bất thường trên, có thể ngầm hiều, quan điểm về vùng miền ở Miền Nam hình thành dựa trên “suy diễn thông tin” nhiều hơn là từ thực tế tự nhiên hay nói cách khác là xuất phát từ tâm trí người Miền Nam chứ không đến từ hiện thực ngoại cảnh từ người Miền Bắc tác động mà thành.
Ở phía ngược lại người Miền Bắc có những điểm khác sau
+ Người Bắc hay tự trào, tự chê, tự phê bình chính người MB
+ Khi nói về Miền khác có khen, có chê rõ ràng, cái tốt thì khen, cái xấu thì nói giảm nói tránh hoặc không nói
+ Nhìn vào khía cạnh tích cực của vấn đề.
ví dụ: việc tiêu tiền hoang phí không kiểm soát có thể nói thành “Hào Sảng” mặc dù 2 khía cạnh này chưa hẳn giống nhau. Bởi tiêu tiền không kiểm soát là tiêu cho mình, là tham. Còn hào sảng là tiêu tiền cho người khác, là cho đi
+ Và người MB không đồng hoá cái tôi cá nhân với tính chất “Miền” nên không bảo vệ, ca ngợi, hay chê bai tính chất “Miền” để thể hiện cái tôi của “Mình” cho nên hầu hết người MB không quan tâm đến vấn đề Vùng Miền.
+ Khi người Miền Nam tự hào về mình họ sẽ nhân danh “Vùng Miền”. Còn khi người Miền Bắc tự hào về mình, họ sẽ nhân danh Việt Nam. Chính vì tầm nhìn Việt Nam nên tính “ Miền” bị triệt tiêu.
Chính vì khác nhau trong quan niệm và cách nghĩ cũng như cách vận hành của Xã Hội mà người MB và MN thực sự khó để có thể hiểu về nhau.
Người sinh ra, hoặc sống ở Miền Nam đủ lâu bạn sẽ được dung nạp những thông tin để có cách nghĩ như Mn, và ngược lại bạn sinh ra và sống ở MB sẽ nghĩ theo kiểu MB. Nhưng có một cách để hiểu sát nghĩa nhất đó là: Những gì người MN nói về MB thật sự đó lại chính là tính cách của người MN và ngược lại, những gì người MB nói về MN lại chính là cách nghĩ, cách sống của MB.Vì những gì con người nhìn về thế giới lại phản ánh chính thế giới nội tâm của họ như một tấm gương, người xưa có câu “ suy bụng ta ra bụng người” là vậy.
Người Miền Nam xây dựng lên một hình ảnh, một background quá hoàn hảo, và đồng hoá “cái Tôi” với “tính Miền” sinh ra bám chấp bảo vệ và xây dựng nó, sự thật nó không thiên về tâm lý “tự hào” mà tính “ thù ghét” mới là cảm xúc dẫn dắt chủ đạo.
Người M Bắc vì không đồng hoá tính Miền với cái Tôi nên ít quan tâm và ngoài ra người MB thường đồng hoá cái Tôi với tính “Quốc Gia” cho nên thường “ dĩ hoà , vi quý” để tránh chia rẽ bởi tính Miền.
Ngoài ra vì biết người MN nặng vấn đề vùng miền nên một số người Bắc ở miền nam khen MN và quay ra chê MB là điều dễ hiểu, vì đó là cách dễ nhất để lấy lòng người MN, để hoà nhập và thích nghi với người MN, đồng thời ăn theo Background về một hình ảnh người MN đã xây dựng để lấy le với người Bắc.
Phân biẹt Vùng Miền giống vời “Kỳ Thị” nhưng thực tế lại hoàn toàn khác nhau. “ Kỳ Thị” thường là hành động phân biệt đối xử với những người được xem là kém hơn về một số vấn đề nào đó. Thì PBVM lại chủ yếu là từ tâm lý “Thù Ghét” mà thành, thường xuất phát tư nhóm người có tâm lý tự ti hơn với nhóm còn lại. Nó giống như việc người da đen “kỳ thị” người da trắng ở Nam Phi vậy
Kẻ mạnh bao giờ cũng bao dung, chỉ kẻ yếu mới sinh thù ghét. Và sự thật thì không cần phải chứng minh. Đó là quy luật chung ở bất cứ nền văn minh nào.
Họ đáng thương hơn đáng trách, mục đích của bài viết là để tốt cho họ nhìn ra sự thật về chính họ, bớt ảo tưởng, bớt thù hận, biết tiếp thu , học hỏi để tiến bộ, không bám chấp vào thứ ảo tưởng. Nếu người Miền Bắc nào còn khen họ, tưởng như đó là tốt và bao dung nhưng thực tế lại là độc ác, làm họ tiếp tục chìm đắm trong ảo tưởng và thù hận.
Đồng thời để những người trẻ ở Miền khác khi vào Miền Nam bớt shock văn hoá.
Cụ thể như việc ca ngợi người Miền Nam thật thà, sự thật thì nếu tin vào điều này là nguyên nhân đầu tiên để bị lừa ở Miền Nam
Nhìn nhận sự thật bao giờ cũng là con đường đúng đắn nhất để một XH trở nên tiến bộ, văn minh.
Xin đề cập đến một số vấn đề mà người Miền Nam hay thắc mắc
+ “ Người Miền Bắc vào Nam mà Miền Nam không ra Bắc” sẽ được suy diễn theo hướng, tại MN tốt nên MB vào, còn MB khó sống nên MN không ra, nhưng lại không đặt vấn đề ngược lại, tại sao Miền Bắc vào Nam họ thích nghi tốt thì họ tồn tại được, trong khi người Nam kém thích nghi, tư duy cục bộ vùng Miền nên khó hoà nhập, lười biếng, ý chí thấp nên không thích đi xa, dẫn chứng là ngay tại Miền Nam những người thành công phần nhiều là gốc Bắc.
+ “Miền Bắc chặt chém khi MN đi du lịch.” Nhưng ngược lại không đặt vấn đề tại sao người MB bị chặt chém ở MN thì họ không kêu ca, vì họ bị lừa thì họ tự trách mình trước chứ ko có tâm lý đổ lỗi cho xã hội, mà chưa chắc MB đã chặt chém nhiều hơn MN, người MN du lịch ở MB rất ít , những câu chuyện chặt chém đa phần là truyền tai nhau từ những câu chuyện trên mạng
+ “Miền Bắc bún mắng cháo chửi “ Câu chuyện này cũng tương tự, sự thật thì câu chuyện này có trên mạng năm 2013 có quán bún chửi ở HN nên Miền nam mặc định là Miền Bắc bán bún chửi. nhưng tìm trên mạng Miền nam cũng rất nhiều quán mang phong cách bún chửi nhưng ko ai chê Miền Nam bán bún chửi cả, đây là kiểu phóng đại và tiếp nhận thông tin có chọn lọc theo kiểu “ Miền Nam”
+ “Miền Bắc nghèo đói vào Nam kiếm ăn” Thực tế thì sau 1975 sau khi sát nhập 2 Miền , để cân bằng và hoà nhập 2 miền thì chính phủ VN đã có chủ trương Miền bắc pt chính trị và tập trung đầu tư kinh tế cho Miền nam trước, cho nên Miền Nam mà cụ thể là Tphcm phát triển trước HN, điều này đáng ra người Miền Nam phải mang ơn người Bắc thì mới hợp lẽ, vì Chính Phủ VN lãnh đạo chủ chốt ở Miền Bắc.
+ “Người Miền Nam thật thà hơn” Thực sự thì cái gian xảo ở Miền Bắc còn non và xanh lắm, chưa lừa được ai thì đã lộ hết, chỉ có Miền Nam mới xuất hiện những kiệt xuất lừa đảo như Võ Hoàng Yên mà thôi, cho nên cái cầu “ người MN thật thà “ chính là một câu lừa đảo bất hủ. Nhiều bạn trẻ sẽ phải trả giá đắt nếu vào MN mà tin vào câu này.
+”Người MN tình nghĩa” Người tình nghĩa thì ít ai đi chê quê hương người khác tình nghĩa nó xuất phát từ tình yêu thương, thông cảm, và bao dung nên không thể đi chung với thù ghét dc.
Và còn nhiều, còn nhiều những câu chuyện tương tự, tất cả đều từ suy diễn nội tâm , từ sự thù ghét mà thành nên mong rằng nhiều bạn Miền Nam nên thức tỉnh, cũng như những bạn Miền Bắc nên hiểu thêm về Miền Nam, lời khen chưa hẳn là tốt, để có một cách nhìn nhận sáng tỏ hơn, và dần bỏ đi ý niệm thù ghét vùng Miền, để đất nước ngày một giàu đẹp, đoàn kết và vững mạnh hơn.
Mình nói trước, đây là vấn đề vùng miền”cực kỳ nhạy cảm”, để tiếp thu thì điều đầu tiên là reset lại toàn bộ tư tưởng cua bạn về vấn đề này và để ở trạng thái không phán xét, chỉ lắng nghe thì bài viết này mới có ý nghĩa với bạn, nếu không làm được thì xin dừng đọc tiếp.
Đầu tiên bạn nên hiểu, tất cả quan điểm, quan niệm của môt người, hay một tập thể người dều là sự tích tụ từ những thông tin và đi vào tiềm thức, tự nhiên từ tiềm thức sẽ xem đó là đúng đắn. Tương tự như việc lập trình một phần mềm.
Đối với một xã hội hàng triệu con người, để nhận biết một quan điểm hình thành một cách tự nhiên hay do con người suy diễn thì quan sát ở tính đa chiều của nó. Những gì hình thành một cách tự nhiên thì thường ko gượng ép và có tính đa chiều bởi bất kỳ vấn đề nào bản thân nó đều có tính 2 mặt của một vấn đề. Nếu chỉ nhìn thấy 1 mặt thì có nghĩa là quan điểm đó do thiên kiến sinh ra.
Quay trở lại vấn đề PBVM cụ thể là Nam Bắc, cụ thể hơn là Miền Nam “kỳ thị” Miền Bắc “Tôi đang nói đến những người có tư tưởng PBVM không nói đến tất cả người ở Miền nào” ta có thể quan sát một số điểm bất thường sau:
+ Hầu hết những người ở Miền Nam đều có tính chê Miền Bắc mà tuỵệt nhiên ko có lời khen dù là ở bất cứ khía cạnh nào.
+Ở bất kỳ góc độ nào thì người Miền Nam luôn nhận mình là hoàn hảo, là có lý , là đúng đắn
+Từ xưa đến thời hiện đại không có bất kỳ ai người Miền Nam tự trào, tự chê thói hư tật xấu của người Miền Nam
+ Tất cả những câu chuyện người MN nói về MB đếu khá giống nhau, lặp đi lặp lại và đôi khi được kể ở những ngữ cảnh khôn liên quan đến câu chuyện đang diễn ra.
+ Người MN ghét những điều ở MB mà không liên quan gì đến người MN cả như thời tiết, sở thích ăn uống, cách ăn mặc…
Từ những điểm bất thường trên, có thể ngầm hiều, quan điểm về vùng miền ở Miền Nam hình thành dựa trên “suy diễn thông tin” nhiều hơn là từ thực tế tự nhiên hay nói cách khác là xuất phát từ tâm trí người Miền Nam chứ không đến từ hiện thực ngoại cảnh từ người Miền Bắc tác động mà thành.
Ở phía ngược lại người Miền Bắc có những điểm khác sau
+ Người Bắc hay tự trào, tự chê, tự phê bình chính người MB
+ Khi nói về Miền khác có khen, có chê rõ ràng, cái tốt thì khen, cái xấu thì nói giảm nói tránh hoặc không nói
+ Nhìn vào khía cạnh tích cực của vấn đề.
ví dụ: việc tiêu tiền hoang phí không kiểm soát có thể nói thành “Hào Sảng” mặc dù 2 khía cạnh này chưa hẳn giống nhau. Bởi tiêu tiền không kiểm soát là tiêu cho mình, là tham. Còn hào sảng là tiêu tiền cho người khác, là cho đi
+ Và người MB không đồng hoá cái tôi cá nhân với tính chất “Miền” nên không bảo vệ, ca ngợi, hay chê bai tính chất “Miền” để thể hiện cái tôi của “Mình” cho nên hầu hết người MB không quan tâm đến vấn đề Vùng Miền.
+ Khi người Miền Nam tự hào về mình họ sẽ nhân danh “Vùng Miền”. Còn khi người Miền Bắc tự hào về mình, họ sẽ nhân danh Việt Nam. Chính vì tầm nhìn Việt Nam nên tính “ Miền” bị triệt tiêu.
Chính vì khác nhau trong quan niệm và cách nghĩ cũng như cách vận hành của Xã Hội mà người MB và MN thực sự khó để có thể hiểu về nhau.
Người sinh ra, hoặc sống ở Miền Nam đủ lâu bạn sẽ được dung nạp những thông tin để có cách nghĩ như Mn, và ngược lại bạn sinh ra và sống ở MB sẽ nghĩ theo kiểu MB. Nhưng có một cách để hiểu sát nghĩa nhất đó là: Những gì người MN nói về MB thật sự đó lại chính là tính cách của người MN và ngược lại, những gì người MB nói về MN lại chính là cách nghĩ, cách sống của MB.Vì những gì con người nhìn về thế giới lại phản ánh chính thế giới nội tâm của họ như một tấm gương, người xưa có câu “ suy bụng ta ra bụng người” là vậy.
Người Miền Nam xây dựng lên một hình ảnh, một background quá hoàn hảo, và đồng hoá “cái Tôi” với “tính Miền” sinh ra bám chấp bảo vệ và xây dựng nó, sự thật nó không thiên về tâm lý “tự hào” mà tính “ thù ghét” mới là cảm xúc dẫn dắt chủ đạo.
Người M Bắc vì không đồng hoá tính Miền với cái Tôi nên ít quan tâm và ngoài ra người MB thường đồng hoá cái Tôi với tính “Quốc Gia” cho nên thường “ dĩ hoà , vi quý” để tránh chia rẽ bởi tính Miền.
Ngoài ra vì biết người MN nặng vấn đề vùng miền nên một số người Bắc ở miền nam khen MN và quay ra chê MB là điều dễ hiểu, vì đó là cách dễ nhất để lấy lòng người MN, để hoà nhập và thích nghi với người MN, đồng thời ăn theo Background về một hình ảnh người MN đã xây dựng để lấy le với người Bắc.
Phân biẹt Vùng Miền giống vời “Kỳ Thị” nhưng thực tế lại hoàn toàn khác nhau. “ Kỳ Thị” thường là hành động phân biệt đối xử với những người được xem là kém hơn về một số vấn đề nào đó. Thì PBVM lại chủ yếu là từ tâm lý “Thù Ghét” mà thành, thường xuất phát tư nhóm người có tâm lý tự ti hơn với nhóm còn lại. Nó giống như việc người da đen “kỳ thị” người da trắng ở Nam Phi vậy
Kẻ mạnh bao giờ cũng bao dung, chỉ kẻ yếu mới sinh thù ghét. Và sự thật thì không cần phải chứng minh. Đó là quy luật chung ở bất cứ nền văn minh nào.
Họ đáng thương hơn đáng trách, mục đích của bài viết là để tốt cho họ nhìn ra sự thật về chính họ, bớt ảo tưởng, bớt thù hận, biết tiếp thu , học hỏi để tiến bộ, không bám chấp vào thứ ảo tưởng. Nếu người Miền Bắc nào còn khen họ, tưởng như đó là tốt và bao dung nhưng thực tế lại là độc ác, làm họ tiếp tục chìm đắm trong ảo tưởng và thù hận.
Đồng thời để những người trẻ ở Miền khác khi vào Miền Nam bớt shock văn hoá.
Cụ thể như việc ca ngợi người Miền Nam thật thà, sự thật thì nếu tin vào điều này là nguyên nhân đầu tiên để bị lừa ở Miền Nam
Nhìn nhận sự thật bao giờ cũng là con đường đúng đắn nhất để một XH trở nên tiến bộ, văn minh.
Xin đề cập đến một số vấn đề mà người Miền Nam hay thắc mắc
+ “ Người Miền Bắc vào Nam mà Miền Nam không ra Bắc” sẽ được suy diễn theo hướng, tại MN tốt nên MB vào, còn MB khó sống nên MN không ra, nhưng lại không đặt vấn đề ngược lại, tại sao Miền Bắc vào Nam họ thích nghi tốt thì họ tồn tại được, trong khi người Nam kém thích nghi, tư duy cục bộ vùng Miền nên khó hoà nhập, lười biếng, ý chí thấp nên không thích đi xa, dẫn chứng là ngay tại Miền Nam những người thành công phần nhiều là gốc Bắc.
+ “Miền Bắc chặt chém khi MN đi du lịch.” Nhưng ngược lại không đặt vấn đề tại sao người MB bị chặt chém ở MN thì họ không kêu ca, vì họ bị lừa thì họ tự trách mình trước chứ ko có tâm lý đổ lỗi cho xã hội, mà chưa chắc MB đã chặt chém nhiều hơn MN, người MN du lịch ở MB rất ít , những câu chuyện chặt chém đa phần là truyền tai nhau từ những câu chuyện trên mạng
+ “Miền Bắc bún mắng cháo chửi “ Câu chuyện này cũng tương tự, sự thật thì câu chuyện này có trên mạng năm 2013 có quán bún chửi ở HN nên Miền nam mặc định là Miền Bắc bán bún chửi. nhưng tìm trên mạng Miền nam cũng rất nhiều quán mang phong cách bún chửi nhưng ko ai chê Miền Nam bán bún chửi cả, đây là kiểu phóng đại và tiếp nhận thông tin có chọn lọc theo kiểu “ Miền Nam”
+ “Miền Bắc nghèo đói vào Nam kiếm ăn” Thực tế thì sau 1975 sau khi sát nhập 2 Miền , để cân bằng và hoà nhập 2 miền thì chính phủ VN đã có chủ trương Miền bắc pt chính trị và tập trung đầu tư kinh tế cho Miền nam trước, cho nên Miền Nam mà cụ thể là Tphcm phát triển trước HN, điều này đáng ra người Miền Nam phải mang ơn người Bắc thì mới hợp lẽ, vì Chính Phủ VN lãnh đạo chủ chốt ở Miền Bắc.
+ “Người Miền Nam thật thà hơn” Thực sự thì cái gian xảo ở Miền Bắc còn non và xanh lắm, chưa lừa được ai thì đã lộ hết, chỉ có Miền Nam mới xuất hiện những kiệt xuất lừa đảo như Võ Hoàng Yên mà thôi, cho nên cái cầu “ người MN thật thà “ chính là một câu lừa đảo bất hủ. Nhiều bạn trẻ sẽ phải trả giá đắt nếu vào MN mà tin vào câu này.
+”Người MN tình nghĩa” Người tình nghĩa thì ít ai đi chê quê hương người khác tình nghĩa nó xuất phát từ tình yêu thương, thông cảm, và bao dung nên không thể đi chung với thù ghét dc.
Và còn nhiều, còn nhiều những câu chuyện tương tự, tất cả đều từ suy diễn nội tâm , từ sự thù ghét mà thành nên mong rằng nhiều bạn Miền Nam nên thức tỉnh, cũng như những bạn Miền Bắc nên hiểu thêm về Miền Nam, lời khen chưa hẳn là tốt, để có một cách nhìn nhận sáng tỏ hơn, và dần bỏ đi ý niệm thù ghét vùng Miền, để đất nước ngày một giàu đẹp, đoàn kết và vững mạnh hơn.