W H I T E
Rìu Chiến
Chương 965: Bạch Tổng Quản
Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, hắn hưng phấn vì cảm giác nắm đại quyền trong tay.
Vô Thường Công thở sâu, hắn nâng tay bắt lấy U Minh Công đang trầm mặc và đi vào đại điện, lại chú ý tới ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo sắc bén, không ngừng dò xét mình có gây nguy hiểm cho Cự Quỷ Vương hay không, cảnh này làm hắn cảm thấy khó chịu, cảm thấy Bạch Hạo cũng quá khoa trương.
Cũng không dám lộ ra mặt, thậm chí hắn cười hữu hảo, cũng gật đầu với Bạch Tiểu Thuần rồi đi vào cung điện.
Bạch Tiểu Thuần hài lòng thu hồi ánh mắt, trong lòng đắc ý không đè nén được.
Bạch Tiểu Thuần khí vũ hiên ngang tinh thần phấn chấn, chắp tay sau lưng đứng giữa không trung bên ngoài pho tượng Cự Quỷ Vương, hắn ngạo nghễ nhìn đám người phía dưới.
Lúc này Thiên Hầu không làm phản bay tới, đến trước người Bạch Tiểu Thuần, bọn họ tươi cười nịnh nọt và ân cần, sắc mặt bọn họ vô cùng cung kính.
tiên nhìn thấy Bạch Hạo huynh đệ đã cảm thấy ngọc bội này hữu duyên với ngươi, kính xin nhận lấy.
Bốn Thiên Hầu này cả đám đều lúc mở miệng nịnh nọt, lại tranh thủ tặng bảo vật, nếu là lúc khác bọn họ không làm thế, nhưng bây giờ khẩn trương sợ hãi, muốn Bạch Tiểu Thuần nói tốt cho bọn họ, cho nên tranh thủ xuất máu bỏ tiền vốn cầu cạnh.
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, mặc dù hắn nói khách khí nhưng tay không chậm, bốn người giao bảo vật, hắn không do dự cầm lấy.
Bốn Thiên Hầu mắt thấy Bạch Tiểu Thuần thu bảo vật, trong lòng thở ra, lại khách khí lấy lòng một phen, song phương nhanh chóng xưng huynh gọi đệ, thậm chí còn mời Bạch Tiểu Thuần đi vào nhà bọn họ làm khách, ẩn ẩn điểm ra có hậu lễ đang chờ.
Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái, càng đắc ý hơn, hắn bắt chuyện với bốn Thiên Hầu một phen sau đó hất tay áo dùng danh nghĩa Cự Quỷ Vương ban bố vương mệnh giam sáu Thiên Hầu bị phong ấn kia vào ma lao.
Sau đó an bài xong xuôi, giam giữ thế lực phản loạn, chữa trị thành trì, trấn an cửa hàng trong thành, càng an bài đại quân vây quanh ba đại gia tộc, không cho phép người ba đại gia tộc ra vào.
Mặc dù làm tất cả chưa đủ đẹp nhưng ngay ngắn trật tự, làm xong mọi việc, Bạch Tiểu Thuần lại khôi phục đội tuần tra, bảo trì thành thị vận hành bình thường, lúc này mới đứng bên ngoài đại điện vương cung, bộ dạng trấn thủ nơi này, hắn đứng ở nơi đó, làm dáng vẻ dò xét chung quanh nhưng trong lòng đang suy nghĩ, Cự Quỷ Vương triệu kiến Vô Thường Công đã rất lâu rồi, mặc dù đang bàn chuyện phản loạn nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng biết tin tức, hắn hiểu Vô Thường Công là Thiên Nhân duy nhất không có phản loạn, lại giữ gìn Cự Quỷ Vương, nội tâm đã cảnh giác.
Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, lúc này đã đêm khuya, Vô Thường Công ra khỏi đại điện, trên mặt còn mang theo kích động, sau khi ra khỏi đại điện, hắn lập tức nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt chớp động, trên mặt nở nụ cười, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn thấy Vô Thường Công liền ôm quyền.
Vô Thường Công cười ha ha, không đợi Bạch Tiểu Thuần xoay người, hắn nâng lên, cười nói nhiều hơn.
Vô Thường Công mở miệng cười nói.
Nghe xưng hô Bạch tổng quản, Bạch Tiểu Thuần sững sờ nhưng không
hỏi nhiều, hắn khách khí nói vài câu với Vô Thường Công, nhìn thân ảnh Vô Thường Công rời đi, nội tâm thở ra, hắn đang suy nghĩ, trong vương điện có tiếng Cự Quỷ Vương triệu hoán.
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng giữ vững tinh thần, hắn thở sâu, cúi đầu cung kính bước vào trong đại điện, nhìn thấy Cự Quỷ Vương ngồi trong đại điện không giận tự uy.
Cự Quỷ Vương ngồi trên vương tọa, so với bên ngoài càng uy nghiêm hơn, hiện tại hắn lên tiếng, ánh mắt như tia chớp, lúc lọt vào mắt Bạch Tiểu Thuần, nội tâm hắn khẩn trương, vội vàng ôm quyền lớn tiếng đáp lại.
Vương hơi nhăn một chút, vẻ uy nghiêm bất đắc dĩ biến mất, hắn xem như đã nhìn ra, Bạch Hạo vuốt mông ngựa thành nghiện.
Nội tâm của hắn lại rất hưởng thụ lời Bạch Tiểu Thuần vỗ mông ngựa, dù sao hắn chưa gặp qua phương thức trả lời như thế, nhưng ánh mắt lại là trừng một cái.
Cự Quỷ Vương trầm giọng nói, nhất nhớ tới Bạch Tiểu Thuần sau khi dung nhập một giọt hồn huyết của mình lại có thể thể hiện một kích Bán Thần, Cự Quỷ Vương rất thưởng thức và xem trọng.
---------------
Chương 966: Mục Tiêu: Thiên Đạo Nguyên Anh (Thượng)
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn biểu lộ của Cự Quỷ Vương thì nội tâm nhẹ nhõm, trả lời đến cuối cùng dần dần khổ sở, hết lần này tới lần khác trong quá trình vẫn không quên nịnh nọtCự Quỷ Vương bất đắc dĩ càng nhiều, hắn nghe ra ý trong lời Bạch Tiểu Thuần, đây là muốn quyền!
Cự Quỷ Vương vung tay lên, hắn đuổi Bạch Tiểu Thuần đi.
Bạch Tiểu Thuần nghe có chức vụ tổng quản thì u mê, nhưng suy nghĩ cũng không nhỏ, nội tâm phấn chấn, thân thể thả lỏng, lại lên tiếng lần nữa:
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn nói xấu ba đại gia tộc, trên thực tế cũng không phải hắn nhắm vào ba đại gia tộc, mà là muốn dùng việc này làm nổi bật công lao bảo hộ Cự Quỷ Vương.
Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuần, hừ lạnh một tiếng, không nói gì, trong mắt xuất hiện hào quang.
Bạch Tiểu Thuần thấy mục đích đã đạt được, không có tiếp tục mở miệng, hắn nhanh chóng cáo từu rời đi.
Sau khi đi ra khỏi đại điện, gió thổi qua, sau lưng của hắn phát lạnh, lúc này thở ra một hơi, trong đại điện nói chuyện như bình thường nhưng Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, thật sự cảm giác hỉ nộ vô thường của Cự Quỷ Vương làm hắn bị áp lực.
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần chuyển động, sau đó hắn suy nghĩ trọng điểm nên làm gì, vào lúc này nhớ tới thái độ đám Thiên Hầu với mình, Bạch Tiểu Thuần lập tức vui vẻ không nhỏ.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền cao hứng, lúc này ánh trắng rơi trên mặt đất, Bạch Tiểu Thuần bay khỏi pho tượng Cự Quỷ Vương, nội tâm của hắn cảm khái.
Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ, hắn bị ưu tú của mình làm phiền não, lúc lắc đầu hắn đắc ý không che dấu được bay giữa thành Cự Quỷ.
Ngày bình thường hắn là lính canh ngục, mặc dù cũng có thể phi hành nhưng thực tế không có nhiều dũng khí, nếu đội tuần tra nhất định phải chấp pháp, hắn cũng phải đáp xuống.
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần vừa mới bay ra, lập tức đội tuần tra bốn phía bay tới cung kính ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần, cũng thủ hộ chung quanh hắn.
Việc này làm Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn nhanh chóng thích ứng, đối với loại đãi ngộ này, hắn phi thường hưởng thụ, sau đó hắn ho khan xuất ra một khói ngọc giản và chắp tay sau lưng, lúc này được đội tuần tra vây quanh, hắn đi tới nhà một Thiên Hầu.
Tòa nhà trong nội thành này là biệt viện của Thiên Hầu kia, chiếm diện
tích không nhỏ, bên trong giả sơn dòng nước, càng có trận pháp bảo vệ, hoàn cảnh yên tĩnh, Bạch Tiểu Thuần vừa tới, Thiên Hầu kia đã an bài xong cả rồi, đám người hầu cung kính bái kiến Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần phi thường hài lòng với an bài như thế, trong lòng cảm khái và đi vào bên trong.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Bạch Tiểu Thuần không lập tức dung nhập Thiên Nhân Hồn kim thuộc tính, Thiên Nhân Hồn thứ năm này rất mấu chốt, cần bế quan nhất cổ tác khí đột phá Nguyên Anh.
Hiện tại không phải thời điểm tốt để bế quan, nhất là ngày thứ hai, ý chỉ có quan hệ tới việc bổ nhiệm Bạch Tiểu Thuần làm tổng quản thành Cự Quỷ ban bố toàn thành, bị vô số người chú ý biết được, bọn họ sững sờ với tin tức này.
Trong thành Cự Quỷ, vô số thế lực đều phán đoán chức tổng quản này, Bạch Tiểu Thuần cũng nghe bổ nhiệm đã tới, hắn suy nghĩ có nên đi ra ngoài khoe khoang hay không, còn không chờ hắn ra ngoài, lúc này đã có người tới nhà bái phỏng.
Những người bái phỏng nối liền không dứt, từ bốn đại Thiên Hầu, còn có một ít Hồn Tu dưới quyền bọn họ, trên cơ bản người có thế lực trong thành Cự Quỷ đều tới bái kiến.
Mỗi người đều tặng đại lễ, Bạch Tiểu Thuần thu kinh tâm động phách, nhìn danh mục quà tặng, trái tim của hắn đập rộn ràng, hắn líu lưỡi nhìn con
số.
Lễ vật nặng nhất chính là Thiên Hầu tên Trần Hải tặng tòa nhà cho hắn, người này thân hình hơi béo, trên mặt lúc nào cũng tươi cười, thậm chí không thèm để ý tu vi và thân phận của mình, hắn xu nịnh và rất thân cận với Bạch Tiểu Thuần.
Trừ chuyện này ra, thân phận và địa vị Bạch Tiểu Thuần đột nhiên tăng lên, người được lợi nhất là Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong, nhất là Chu Nhất Tinh, xem như đã lập đại công cho Bạch Tiểu Thuần, hiện tại Bạch Tiểu Thuần hoa lệ trở về, Chu Nhất Tinh khổ tận cam lai, hắn kích động chạy tới bái phỏng.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Chu Nhất Tinh, biết hắn khoảng thời gian này không dễ chịu, hắn cũng có ý định tổ kiến thế lực cảu mình trong thành Cự Quỷ.
Chu Nhất Tinh kích động, sau khi trù trừ mãn chí rời đi, lập tức phát động thủ đoạn của hắn, dùng Bạch Tiểu Thuần làm da hổ cho mình, thời khắc trùng kiến sau đại loạn, bắt đầu mua chuộc lòng người chiêu binh mãi mã.
Lại kéo dài mấy ngày, người bái phỏng mới chậm rãi thưa dần, Bạch Tiểu Thuần mới có thời gian ra ngoài tản bộ, những nơi đi qua, phàm là Hồn Tu nhìn thấy hắn đều cung kính bái kiến, Bạch Tiểu Thuần tâm hoa nộ phóng, dứt khoát đi dạo thành Cự Quỷ một lần.
Lúc này xưng hô Bạch tổng quản làm Bạch Tiểu Thuần vênh váo, diễu võ giương oai đi lại các nơi, nội tâm vô cùng đắc ý, nhiều khi hắn nhớ lại lúc ở Linh Khê Tông, thường đứng một chỗ ho khan, cố ý nhắc nhở người chung quanh Bạch tổng quản tới rồi.
Mỗi khi như vậy âm thanh cung kính vang lên, nghe Bạch Tiểu Thuần càng đắc ý, hắn rất hưởng thụ việc này, thậm chí hắn còn chuyên môn đi ma lao một chuyến.
Lý Húc bất đắc dĩ nhưng chỉ có thể cung kính bái kiến, bồi tiếp Bạch Tiểu Thuần đi tham quan một vòng, là đi thị sát công việc... Bạch Tiểu Thuần có cảm giác xoay người làm chủ nhân, hắn đi trong ma lao với bộ dạng chỉ điểm sơn hà.
---------------
Chương 967: Mục Tiêu: Thiên Đạo Nguyên Anh (Hạ)
Còn có bốn đại hắc tiên của bốn khu đều chen chúc sau lưng Bạch Tiểu Thuần, bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần, nội tâm vô cùng hoảng hốt, nhất là nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần trước đó đầu tiên là lính canh ngục, sau đó phạm nhân, bây giờ lại trở thành Bạch tổng quản...
Nhất là Tôn Bằng khu Đinh, hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, tuy Bạch Tiểu Thuần nhớ tình bạn cũ, lần này tới khu Đinh thị sát rất tán thưởng, Tôn Bằng kích động rất lớn.
Đặc biệt là tiểu đội thứ chín, Bạch Tiểu Thuần càng nhớ tình bạn cũ, thậm chí điểm danh bảo đội trưởng thứ chín gặp mình, phần vinh quang này làm đội trưởng thứ chín hưng phấn.
Bạch Tiểu Thuần cảm khái than thở một tiếng.
Đám người phía sau không tự chủ cảm động, nhao nhao hưởng ứng, nhất là khi Bạch Tiểu Thuần trở lại khi Đinh, hắn nhìn nơi ở cũ của mình mà nhớ lại.
Hắn nói lời này làm đám người chung quanh động cung, nhao nhao khuyên bảo.
Nhìn thấy đám người lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ và thở dài.
Đám người đứng nghiêm, ánh mắt cảm động nhìn Bạch Tiểu Thuần, có không ít người đang khóc.
Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, cảm thấy mình nói hơi quá, thật sự là quá say mê... Thế là kết thúc lần thị sát này, lúc chuẩn bị rời đi, hắn nhìn Lý Húc đi theo bên người, từ đầu đến cuối sắc mặt mất tự nhiên thậm chí có chút khó coi.
Bạch Tiểu Thuần không vui, hắn đi một vòng lớn như thế, Lý Húc không có chút biểu thị nào, thế thì cũng thôi, từ đầu tới cuối đều nghiêm mặt, việc này làm hắn bất mãn.
Sắc mặt Lý Húc đại biến, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sau khi phát giác hàn quang trong mắt Bạch Tiểu Thuần, hắn hô hấp dồn dập, biết mình trạng thái không đúng, sắc mặt từ đầu đến cuối khó coi,
đây không phải vấn đề của Bạch Tiểu Thuần, mà là tâm tính của mình không thay đổi, thậm chí câu nói vừa rồi đã đắc tội với đối phương, vừa nghĩ tới thân phận của Bạch Hạo hiện tại, Lý Húc lập tức hối hận, hắn lập tức ôm quyền cung kính.
Bạch Tiểu Thuần cũng không phải loại người tính toán chi li, hắn không có thù hận với Lý Húc, bởi thái độ của đối phương trước mặt nhiều người làm Bạch Tiểu Thuần không nhịn được, hiện tại thấy đối phương hạ thấp tư thái, hắn cũng gật đầu buông tha, tùy ý nói một câu liền rời đi.
Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần không có yên tĩnh, tiếp tục diễu võ giương oai đi khắp thành, cùng lúc đó hắn tự nhiên không quên thù hận ba đại gia tộc đuổi giết mình.
Tính cách của hắn không nói có thù tất báo, chỉ khi nào nắm giữ quyền thế, mỗi lần nhớ tới ba đại gia tộc đều tức giận, hết lần này tới lần khác Cự Quỷ Vương có an bài khác, ngoại trừ diệt sát lão tổ Thái gia ra, lão tổ Bạch gia và Trần gia chỉ bị bắt giữ, cũng tạm thời chưa xử lý ba đại gia tộc.
Bạch Tiểu Thuần nhịn mấy ngày, hắn không nhịn được ám chỉ thế lực khắp nơi lấy lòng mình, thế là rất nhanh, trong thành Cự Quỷ xuất thủ trong bóng tối áp chế ba đại gia tộc.
Lại qua mấy ngày, đến lúc Cự Quỷ Vương thấy Bạch Tiểu Thuần những ngày qua không có việc gì đắc chí đi khắp nơi cũng không nhịn được, sau khi gọi Bạch Tiểu Thuần tới răn dạy một phen, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới ủy khuất trở về nhà, hắn ở trong mật thất bế quan cầm Thiên Nhân Hồn tu hành.
Hắn không phải quên tu luyện, sau khi trở thành Bạch tổng quản, hắn nhịn không được muốn đi khoe khoang, dù sao trước đó trong thành Cự Quỷ này, thân phận của hắn quá thấp, bây giờ biến hóa phải đi rêu rao một phen.
Lúc hắn tu hành, Cự Quỷ Vương cũng bất đắc dĩ, những ngày qua Bạch Tiểu Thuần cáo mượn oai hùm, hắn thấy rõ ràng, cũng hiểu sâu hơn về tính
cách của Bạch Tiểu Thuần.
Cự Quỷ Vương lắc đầu, nhưng sâu trong lòng càng yên tâm về Bạch Tiểu Thuần không ít, Bạch Tiểu Thuần như vậy, mặc dù làm người ta bất đắc dĩ nhưng cẩn thận suy nghĩ cũng có điểm đáng yêu, trọng yếu nhất... Ưa thích khoe khoang nói rõ người này không có khả năng phản bội, dù sao tất cả của hắn đang có đều là do mình thi ân.
Về phần Bạch Tiểu Thuần âm thầm ra tay đối phó ba đại gia tộc, Cự Quỷ Vương cũng nhìn vào trong mắt, không có để ý, chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Ánh mắt Cự Quỷ Vương nhìn về căn nhà của Bạch Tiểu Thuần, trong miệng nói nhỏ, lúc này ngay cả hắn cũng không phát giác, từ sau khi mang theo Bạch Tiểu Thuần về tới thành Cự Quỷ, thái độ của hắn đối đãi Bạch Tiểu Thuần đã khác với những người khác...
Lúc này trong mật thất bế quan, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, giữ vững tinh thần, hắn áp chế đắc ý khi thân phận biến hóa, trong mắt bình tĩnh trở lại, nhìn Thiên Nhân Hồn trong tay, ánh mắt của hắn do dự và chờ mong.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo kích động và ước mơ, cầm Thiên Nhân Hồn, hắn đặt vào ngực của mình.
Oanh!
Khi dung nhập Thiên Nhân Kim hồn, khí tức của Bạch Tiểu Thuần nặng
nề, vận chuyển tu vi trong cơ thể, cảm giác quen thuộc xuất hiện trong lòng, loại cảm giác thân thể sắp bị phân liệt cũng bao phủ khắp toàn thân.
Hắn khoanh chân ngồi đó, thân thể xuất hiện trùng điệp, nhìn kỹ, bao quát bản tôn có thể nhìn thấy năm Bạch Tiểu Thuần đang chồng lên nhau, theo thời gian trôi qua, dần dần cái bóng thứ năm cũng từ từ rõ ràng.
---------------
Chương 968: Thiên Đạo Nguyên Anh
Tiếng oanh minh vang lên, Bạch Tiểu Thuần mở mắt và bấm niệm pháp quyết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!!
Tiếng nổ ngập trời xuất hiện, năm đại phân thân thoát ra khỏi bản tôn, bọn chúng vờn quanh bản tôn Bạch Tiểu Thuần, trên người phân thân và bản tôn Bạch Tiểu Thuần sinh ra uy áp đáng sợ.
Bất kỳ một phân thân nào đều có tu vi Kết Đan đại viên mãn đủ rung chuyển Nguyên Anh sơ kỳ!
Thiên Đạo Nguyên Anh, mặc dù còn không có xuất hiện nhưng thực lực biến hóa kinh thiên động địa.
Dù sao tại đại lục Thông Thiên, Thiên Nhân Hồn cực kỳ hiếm thấy, Bạch Tiểu Thuần cũng cơ duyên xảo hợp mới có thể đi tới bước này, Linh Khê tông cho hắn một cái, Đỗ Lăng Phỉ cho hắn một cái, tạm thời không nói hai cái này, từ cái Thiên Nhân Hồn thứ ba, Bạch Tiểu Thuần đã phải trả cái giá
thật lớn.
Vì cái Thiên Nhân Hồn thứ ba, hắn trải qua cửu tử nhất sinh trong mê cung, càng bị truyền tống đến Man Hoang, cái Thiên Nhân Hồn thứ tư, hắn đắc tội Bạch gia, suýt nữa đã tử vong.
Về phần cái Thiên Nhân Hồn côối cùng, cũng phải bỏ ra cái giá thật lớn mới có.
Trước mắt, sau khi dung nhập Thiên Nhân Hồn, tạo thành năm đại phân thân, Bạch Tiểu Thuần hồi tưởng từng chuyện trước kia, trái tim hắn đập nhanh hơn, hắn nhìn năm đại phân thân, hắn hít sâu một hơi, não hải hiển hiện lại chuyện trong mê cung, nhìn thấy phương pháp miêu tả tấn thân Thiên Đạo Nguyên Anh trên tấm bia đá.
Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, việc này đối với hắn mà nói cực kỳ trọng yếu, không cho phép có chút sai lầm nào, trong đầu Bạch Tiểu Thuần không ngừng suy nghĩ, trong mắt của hắn xuất hiện thần thái quả quyết.
Tu vi trong người Bạch Tiểu Thuần bộc phát, ba động Kim Đan đại viên mãn sinh ra, Kim Đan cuồn cuộn biến thành uy áp bao phủ mật thất, Bạch Tiểu Thuần nhìn Thiên Nhân Hồn phân thân kim thuộc tính bên người.
Kim phân thân ngẩng đầu nhìn về phía bản tôn, không do dự chút nào, chỉ trong nháy mắt trực tiếp hóa thành kim quang bay thẳng vào mi tâm bản tôn Bạch Tiểu Thuần.
Lúc này không ngừng phân giải, trong nháy mắt kim quang sáng ngời, lúc này ngũ hành kim lực tuần hoàn trong nguời Bạch Tiểu Thuần.
Não hải Bạch Tiểu Thuần nổ vang, thân thể run rẩy, hắn cảm nhận được
ngũ hành kim lực đang tuần hoàn khắp người, lại chui thẳng vào trong Kim Đan, cũng không phải oanh kích, mà là xuyên thấu Kim Đan, trực tiếp liền biến mất bên trong.
Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần run rẩy, cảm giác huyền dêệu khó giải thích từ trong Kim Đan truyền ra ngoài, khí tức mang theo sinh cơ rất mạnh, dường như ảnh hưởng tới toàn thân Bạch Tiểu Thuần, đang thuế biến thân thể hắn.
Có nhiều phù văn màu vàng trống rỗng xuất hiện chung quanh Kim Đan, trên mặt Bạch Tiểu Thuần sinh ra khí thế thần thánh không thể xâm phạm.
Cũng không trôi qua bao lâu, ngoài Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần xuất hiện phù văn càng ngày càng nhiều, cùng lúc đó bên trong Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần bạo phát ra ngũ hành kim lực, ngũ hành kim lực quá mạnh, nó vừa bộc phát đã muốn nổ nát Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần!
Thậm chí kinh mạch trong cơ thể của hắn đang bị kim lực bao phủ, dường như thân thể không chịu nổi muốn tan rã.
Một khi không cách nào áp chế, như vậy Bạch Tiểu Thuần hẳn phải chết không nghi ngờ, lập tức hình thần cầu diệt.
Mắt thấy nguy cơ, đúng lúc này Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn hỏa phân thân.
Bạch Tiểu Thuần quát lớn, hỏa phân thân lập tức hóa thành biển lửa nhỏ chui vào mi tâm Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt cũng bao phủ thân thể của hắn.
Bị hỏa diễm thiêu đốt, ngũ hành kim lực bị khắc chế, khi ngũ hành hỏa lực du tẩu trong người, sau khi áp chế kim lực trong gân mạch, ngũ hành hỏa lực lại chui vào trong Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ vang lên ngũ hành hỏa lực hóa thành biển lửa vờn quanh Kim Đan, trong nháy mắt nó như muốn hòa tan Kim Đan, phù văn màu vàng rung động, ngũ hành kim lực trong Kim Đan bị ngũ hành hỏa lực khắc chế, lại nó không thể tạo thành tổn thương lên Kim Đan..
Nhưng tương tự ngũ hành kim lực tuy bị áp chế không tạo thành tổn thương, ngũ hành hỏa lực bộc phát, Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần sắp vỡ vụn, nguy cơ không được giải trừ.
Trong chớp mắt Kim Đan biến thành hỏa đan, trong đó nhiệt độ cực cao, thân thể Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi như mưa, trong biển lửa phong ấn hỏa diễm, một khi nổ tung sẽ thiêu đốt toàn thân.
Chẳng những nguy cơ không giảm bớt, nó còn mạnh hơn trước, thần thái Bạch Tiểu Thuần trấn định, hắn biết mình không được bối rối, tất cả đều phải hoàn thành theo trình tự, lúc này hắn nhìn sang thủy phân thân.
Oanh, thủy phân thân của Bạch Tiểu Thuần Thủy hóa thành hào quang màu lam, nhìn kỹ nó là một giọt nước màu lam thâm thúy, tuy chỉ một giọt nhưng lại ẩn chứa biển nước vô tận chui vào mi tâm Bạch Tiểu Thuần.
Giống như cây sắt bị nung đỏ nhúng vào nước lạnh, ngũ hành thủy lực bao phủ toàn thân Bạch Tiểu Thuần, áp chế hỏa lực sau đó bao trùm hỏa đan, trực tiếp dung nhập vào bên trong và phá giải nguy cơ.
Ngũ hành thủy lực bộc phát, toàn thân Bạch Tiểu Thuần như sắp hòa tan, dường như tất cả khí quan trong người hóa thành biển nước.
Loại ăn mòn này rất đau đớn, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, hắn hét lớn.
Lời nói vang vọng, trong nháy mắt thổ phân thân dung nhập vào trong
người, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, đôi mắt đỏ rực, thổ lực bao phủ toàn thân, thân thể như sắp bị đồng hóa, trở một phần của thân thể.
Hắn quát lớn, khi mộc phân thân tiến vào trong người, thân thể Bạch Tiểu Thuần đã tồn tại năm lực của ngũ hành, trước mắt mộc lực khắc chế thổ lực, Kim Đan của hắn hóa thành một viên mộc đan.
Bạch Tiểu Thuần không chút bối rối, thậm chí trong mắt của hắn mang theo chờ mong rất lớn, hắn rống thật to.
Trong nháy mắt hắn nói câu này, kim thuộc tính chi lực bị áp chế trong Kim Đan bạo phát lần nữa, mộc thuộc tính chiếm cứ ưu thế lại bị áp chế, nhưng trong nháy mắt quật kim thuộc tính quật khởi bị hỏa thuộc tính áp chế, sau đó hỏa bị thủy khắc, thủy bị thổ khắc, thổ bị mộc khắc...
---------------
Chương 969: Phàm Đạo Nguyên Anh, Toàn Cảnh Vô Địch (Thượng)
Tất cả đã tạo thành tuần hoàn, lấy Kim Đan Bạch Tiểu Thuần làm vật trung gian, bỗng nhiên vận chuyển, dưới quá trình vận chuyển, ngũ hành dung hợp hoàn mỹ.
Đây chính là nguyên nhân vì sao Thiên Đạo Nguyên Anh cần Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn, nếu như trong tình huống không có Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn, thiếu khuyết một trong bốn cái đều làm người nếm thử đột phá tu vi thân tử đạo tiêu.
Chỉ có ngũ hành viên mãn mới có thể hình thành trạng thái tuần hoàn hoàn mỹ.
Sau khi vận chuyển tuần hoàn chín chu thiên, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu thét lớn, trong nháy mắt hắn thét lớn tu vi tăng lên với tốc độ phi phàm, dưới tình hình không ngừng tăng mạnh, Kim Đan vỡ vụn, sau khi Kim Đan vỡ tan liền có một tiểu nhân giống Bạch Tiểu Thuần như đúc.
Tên tiểu nhân này chính là Nguyên Anh!
Vào lúc nó vừa xuất hiện liền sinh ra hào quang năm màu, ngũ hành chi lực ở trong cơ thể nó vận chuyển hoàn mỹ, khí tức rung chuyển thiên địa bộc phát trên người Nguyên Anh.
Nếu như có tu sĩ Nguyên Anh khác thấy cảnh này, nhất định nghẹn ngào kinh hô, bởi vì lấy Kết Anh Đan hình thành Nguyên Anh xưng là Phàm Anh, chẳng những mơ hồ, nó càng đục ngầu giống như phàm nhân.
Nếu dùng Thiên Thú Hồn hình thành Nguyên Anh thì không mơ hồ, cũng không đục ngầu, trọng yếu nhất, nó căn cứ và tư chất và công pháp tự thân hình thành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, một loại trong năm loại thuộc tính sẽ hóa thành thần quang bao phủ thân thể.
Đó đã được xem là cực hạn, chỉ có Thiên Đạo Nguyên Anh trong truyền thuyết mới hoàn mỹ không tì vết, chẳng những óng ánh sáng long lanh, trọng yếu nhất trời sinh có Ngũ Hành Thần Quang hoàn chỉnh, Ngũ Hành Thần Quang chính là bản mệnh thần quang, chẳng những không bị công pháp ngũ hành khắc chế, càng kinh người hơn, một khi bộc phát liền có thể áp chế tất cả Nguyên Anh, mặc kệ là Phàm Đạo hay Thiên Thú Hồn, chúng đều bị áp chế.
Tất cả tu sĩ cùng cảnh giới giao thủ với Thiên Đạo Nguyên Anh đều bị suy yếu ba thành, nếu là hạng người tâm trí không kiên, thậm chí Nguyên Anh run rẩy, tu vi không thể vận chuyển.
Nguyên Anh như này... Cơ hồ không có! Đây chính là Thiên Đạo Nguyên Anh!
Trong tiếng nổ mạnh, Nguyên Anh mở mắt ra, trong nháy mắt nó mở mắt ra, thành Cự Quỷ xuất hiện tiếng lôi điện vang vọng cửu thiên.
Ầm ầm...
Dưới tiếng sấm nổ, Nguyên Anh trong người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện khí tức Thiên Đạo, nó hiển hiện đường hoàng giống như thiên lôi rung chuyển tám phương.
Ngũ hành viên mãn, Thiên Đạo Nguyên Anh!
Bạch Tiểu Thuần kích động, hai mắt từ từ mở ra, hắn cảm giác Kim Đan trong người biến thành Nguyên Anh, tiểu nhân Nguyên Anh đang tĩnh tọa, toàn thân sinh ra khí tức vô cùng thần thánh, càng có ý cảnh Thiên Đạo ẩn chứa bên trong, loại Nguyên Anh này làm người ta phải than thở đố kỵ.
Trên người Nguyên Anh sinh ra ba động đáng sợ dung nhập trong kinh mạch, tu vi mênh mông trong người làm Bạch Tiểu Thuần cũng phải ngạc nhiên.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần hơi run rẩy, hắn nhìn chung quanh, mọi thứ trong mắt hắn không giống nhau, thế giới này sáng hơn trước cùng lúc đó hắn cảm giác thân thể mình trở nên thông thấu, trong trong ngoài ngoài đã được tẩy rửa một phen, tu vi mênh mông càng làm Bạch Tiểu Thuần mừng rỡ không thôi, hắn có thể nhìn thấy một bản thân khác của mình.
So với trước Kết Anh, cả hai không so sánh nổi, thậm chí hắn có tự tin, cho dù gặp tộc trưởng Bạch gia cũng có thể tát một cái nghiền ép ngay lập tức.
Bạch Tiểu Thuần vô cùng hưng phấn, thậm chí hắn không dám tin tưởng, hắn đã phát Nguyên Anh của mình lúc này còn mạnh hơn Nguyên Anh khác vô số lần.
Mỗi khi hít thở cũng có thể làm hư vô rung chuyển, một ánh mắt cũng hóa thành uy áp thực chất làm tâm thần người khác rung động.
Mà trọng yếu nhất, sau khi trở thành Nguyên Anh, linh thức của hắn biến thành thần thức, cái gọi là thần thức là ẩn chứa linh hồn bản thân, có thể thuấn di trong phạm vi thần thức.
Bạch Tiểu Thuần chờ mong, đột nhiên hắn bộc phát thần thức bao phủ phạm vi mười dặm.
Tất cả mọi thứ trong phạm vi mười dặm đều nằm trong lòng, Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn phát hiện thần trí bản thân chưa bộc phát hoàn toàn, hắn lại lan ra chung quanh, phạm vi bao phủ tăng lên trăm dặm.
Tới đây vẫn chưa đạt tới cực hạn, Bạch Tiểu Thuần cũng phải kinh hãi, hắn có tiếp tục khuếch tán nhưng nghĩ lại liền từ bỏ ý này, dù sao nơi này cũng là Man Hoang, có giữ lại một ít vẫn nên làm.
Bạch Tiểu Thuần thu hồi thần thức, hắn hít thở dồn dập, hắn cảm nhận tu vi của mình tăng cao toàn phương vị, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hưng phấn, trong đôi mắt còn mang theo vui mừng như điên, nhất là sau khi hắn phát hiện sinh cơ của mình bàng bạc tới mức không thể tưởng tượng, Bạch Tiểu Thuần kích động khó kiềm chế.
Bạch Tiểu Thuần cao hứng toàn thân run rẩy, mộng tưởng lớn nhất đời hắn là trường sinh, mặc dù còn chưa đạt tới nhưng lại bước ra một bước dài, vừa nghĩ tới mình sống mấy ngàn tuổi, Bạch Tiểu Thuần không kiềm được nước mắt vui sướng.
Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to, khoa tay múa chân, hắn đang muốn xuất quan xem mình mạnh bao nhiêu, đột nhiên hắn biến sắc.
Bạch Tiểu Thuần phát hiện cơ thể có biên hóa, vào lúc hắn đột phá, trong người hắn còn một viên đan sinh ra biến hóa.
Đó là... Bất Tử Kim Cương Đan!
Kim Cương Đan do Bất Tử Quyển tầng thứ ba hình thành, từ khi Bạch Tiểu Thuần không ngừng tu luyện Bất Tử Quyển tầng thứ ba, tràn ngập vô số cấm chế chi lực, Bất Tử Kim Cương Đan trong người hắn vỡ vụn!
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, ánh mắt sinh ra hào quang sáng ngời.
Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi xuống, Bất Tử Cấm đã đại viên mãn,
hắn đã chạm tới gông cùm xiềng xích, trước mắt khi tu vi đột phá, Bất Tử Kim Cương Đan vỡ vụn, sinh cơ trong người bạo phát.
Oanh!
Bạch Tiểu Thuần rung động, hắn cảm giác trong người mình dường như có ba ngọn núi lớn, ba hòn núi lớn này hạn chế lực lượng thân thể của hắn.
Trước mắt sinh cơ bộc phát, Kim Cương Đan không ngừng vỡ vụn, ba ngọn núi đè lên người hắn cũng sụp đổ, gông cùm thứ ba tan nát.
Bành bành ầm ầm!
Trong người Bạch Tiểu Thuần có tiếng nổ ngập trời, bị sinh cơ oanh kích nhiều lần, rốt cục Bất Tử Kim Cương Đan hoàn toàn vỡ vụn, sinh cơ chi lực quét ngang, tâm thần Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tiếng ken két, dường như ngọn núi sụp đổ, ngay cả xiềng xích cũng bị phá.
---------------
- Bạch Hạo lĩnh mệnh!
Bạch Tiểu Thuần lên tiếng, hắn hưng phấn vì cảm giác nắm đại quyền trong tay.
Vô Thường Công thở sâu, hắn nâng tay bắt lấy U Minh Công đang trầm mặc và đi vào đại điện, lại chú ý tới ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo sắc bén, không ngừng dò xét mình có gây nguy hiểm cho Cự Quỷ Vương hay không, cảnh này làm hắn cảm thấy khó chịu, cảm thấy Bạch Hạo cũng quá khoa trương.
Cũng không dám lộ ra mặt, thậm chí hắn cười hữu hảo, cũng gật đầu với Bạch Tiểu Thuần rồi đi vào cung điện.
Bạch Tiểu Thuần hài lòng thu hồi ánh mắt, trong lòng đắc ý không đè nén được.
- Hừ, Bạch Tiểu Thuần ta đã được nắm quyền rồi.
Bạch Tiểu Thuần khí vũ hiên ngang tinh thần phấn chấn, chắp tay sau lưng đứng giữa không trung bên ngoài pho tượng Cự Quỷ Vương, hắn ngạo nghễ nhìn đám người phía dưới.
Lúc này Thiên Hầu không làm phản bay tới, đến trước người Bạch Tiểu Thuần, bọn họ tươi cười nịnh nọt và ân cần, sắc mặt bọn họ vô cùng cung kính.
- Trước kia nghe thấy Bạch Hạo huynh đệ oai hùng phi phàm, thiên tư tuyệt đỉnh, hôm nay gặp mặt, nghe đồn không sai, Bạch Hạo huynh đệ nào chỉ oai hùng phi phàm, đơn giản chính là rồng phượng trong loài người, thiên hạ vô song! Lão ca có miếng ngọc bội luyện linh mười lăm lần, lần đầu
tiên nhìn thấy Bạch Hạo huynh đệ đã cảm thấy ngọc bội này hữu duyên với ngươi, kính xin nhận lấy.
- Đúng vậy, Bạch Hạo huynh đệ, ngày đó ngươi đại chiến ba đại Thiên Nhân đã danh chấn Man Hoang, trong Khôi Hoàng đại địa ta, tuấn kiệt nào dám sánh ngang với Bạch Hạo huynh đệ? Căn bản cũng không có! Bạch Hạo huynh đệ, ngươi còn chưa có nhà trong thành Cự Quỷ nha, ta đã sớm chuẩn bị thỏa đáng cho Bạch Hạo huynh đệ, xin Bạch Hạo huynh đệ vui lòng nhận cho.
- Ba đại Thiên Nhân phản tặc kia, Bạch Hạo huynh đệ trước mặt trọng thương hai tên, một tên mất đi nhục thân, Bạch Hạo huynh đệ, ngươi chính là thiên kiêu số một Man Hoang chúng ta, món pháp bảo này chỉ Bạch Hạo huynh đệ mới xứng có được!
Bốn Thiên Hầu này cả đám đều lúc mở miệng nịnh nọt, lại tranh thủ tặng bảo vật, nếu là lúc khác bọn họ không làm thế, nhưng bây giờ khẩn trương sợ hãi, muốn Bạch Tiểu Thuần nói tốt cho bọn họ, cho nên tranh thủ xuất máu bỏ tiền vốn cầu cạnh.
- Đâu có đâu có, chúng ta đều hiệu lực cho Vương gia, bốn vị không cần như thế.
Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, mặc dù hắn nói khách khí nhưng tay không chậm, bốn người giao bảo vật, hắn không do dự cầm lấy.
Bốn Thiên Hầu mắt thấy Bạch Tiểu Thuần thu bảo vật, trong lòng thở ra, lại khách khí lấy lòng một phen, song phương nhanh chóng xưng huynh gọi đệ, thậm chí còn mời Bạch Tiểu Thuần đi vào nhà bọn họ làm khách, ẩn ẩn điểm ra có hậu lễ đang chờ.
Bạch Tiểu Thuần liếm môi một cái, càng đắc ý hơn, hắn bắt chuyện với bốn Thiên Hầu một phen sau đó hất tay áo dùng danh nghĩa Cự Quỷ Vương ban bố vương mệnh giam sáu Thiên Hầu bị phong ấn kia vào ma lao.
Sau đó an bài xong xuôi, giam giữ thế lực phản loạn, chữa trị thành trì, trấn an cửa hàng trong thành, càng an bài đại quân vây quanh ba đại gia tộc, không cho phép người ba đại gia tộc ra vào.
Mặc dù làm tất cả chưa đủ đẹp nhưng ngay ngắn trật tự, làm xong mọi việc, Bạch Tiểu Thuần lại khôi phục đội tuần tra, bảo trì thành thị vận hành bình thường, lúc này mới đứng bên ngoài đại điện vương cung, bộ dạng trấn thủ nơi này, hắn đứng ở nơi đó, làm dáng vẻ dò xét chung quanh nhưng trong lòng đang suy nghĩ, Cự Quỷ Vương triệu kiến Vô Thường Công đã rất lâu rồi, mặc dù đang bàn chuyện phản loạn nhưng Bạch Tiểu Thuần cũng biết tin tức, hắn hiểu Vô Thường Công là Thiên Nhân duy nhất không có phản loạn, lại giữ gìn Cự Quỷ Vương, nội tâm đã cảnh giác.
- Vô Thường Công là Thiên Nhân, địa vị cao hơn ta... Thông qua thái độ của hắn, có lẽ cũng nhìn ra thái độ đại khía của Cự Quỷ Vương?
Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, lúc này đã đêm khuya, Vô Thường Công ra khỏi đại điện, trên mặt còn mang theo kích động, sau khi ra khỏi đại điện, hắn lập tức nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt chớp động, trên mặt nở nụ cười, Bạch Tiểu Thuần cũng nhìn thấy Vô Thường Công liền ôm quyền.
- Bái kiến Vô Thường Công.
- Bạch tổng quản không cần như vậy.
Vô Thường Công cười ha ha, không đợi Bạch Tiểu Thuần xoay người, hắn nâng lên, cười nói nhiều hơn.
- Lần này Bạch tổng quản lập đại công, ngày sau bất khả hạn lượng, trước mắt thành Cự Quỷ vừa mới trải qua phản loạn, bách phế đãi hưng, hai người chúng ta cần phải tiếp xúc nhiều hơn mới được.
Vô Thường Công mở miệng cười nói.
Nghe xưng hô Bạch tổng quản, Bạch Tiểu Thuần sững sờ nhưng không
hỏi nhiều, hắn khách khí nói vài câu với Vô Thường Công, nhìn thân ảnh Vô Thường Công rời đi, nội tâm thở ra, hắn đang suy nghĩ, trong vương điện có tiếng Cự Quỷ Vương triệu hoán.
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng giữ vững tinh thần, hắn thở sâu, cúi đầu cung kính bước vào trong đại điện, nhìn thấy Cự Quỷ Vương ngồi trong đại điện không giận tự uy.
- Chuyện bên ngoài, xử lý thế nào.
Cự Quỷ Vương ngồi trên vương tọa, so với bên ngoài càng uy nghiêm hơn, hiện tại hắn lên tiếng, ánh mắt như tia chớp, lúc lọt vào mắt Bạch Tiểu Thuần, nội tâm hắn khẩn trương, vội vàng ôm quyền lớn tiếng đáp lại.
- Loạn thế trong thành Cự Quỷ còn chưa xử lý tốt, may mắn có Vương gia anh minh thần võ, thiên hạ vô song, một câu, một ánh mắt đã chấn nhiếp bốn phương, tất cả mọi người kính sợ, càng nhớ tới lúc Vương gia thống trị mưa thuận gió hoà, vạn dân quy tâm, cho nên xử lý việc nhỏ rất thuận lợi.
Vương hơi nhăn một chút, vẻ uy nghiêm bất đắc dĩ biến mất, hắn xem như đã nhìn ra, Bạch Hạo vuốt mông ngựa thành nghiện.
Nội tâm của hắn lại rất hưởng thụ lời Bạch Tiểu Thuần vỗ mông ngựa, dù sao hắn chưa gặp qua phương thức trả lời như thế, nhưng ánh mắt lại là trừng một cái.
- Đừng đặt quá đặt ý nghĩ vào những lời nói vô nghĩa này, Bạch Hạo, tu vi của ngươi không đủ, nên hao phí tâm tư nhiều vào tu hành, ngươi cần phải đề cao tu vi, có biết hay không?
Cự Quỷ Vương trầm giọng nói, nhất nhớ tới Bạch Tiểu Thuần sau khi dung nhập một giọt hồn huyết của mình lại có thể thể hiện một kích Bán Thần, Cự Quỷ Vương rất thưởng thức và xem trọng.
- Vương gia yên tâm, tu vi lão nhân gia cái thế, vô địch thiên hạ, mấy ngày qua ta nhìn thấy Vương gia thổ nạp, nội tâm cảm ngộ rất nhiều, nhất là nhìn thấy Vương gia khí thế bàng bạc, nội tâm của ta rất rung động, dường như thể hồ quán đỉnh, kinh mạch toàn thân đả thông không ít, sau khi ta trở về lập tức bế quan, nhất định mau chóng đột phá, tuyệt đối không làm Vương gia mất mặt, nhưng mà... Ta đắc tội quá nhiều người, lo lắng lúc bế quan có người trả thù.
---------------
Nhĩ Căn
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn biểu lộ của Cự Quỷ Vương thì nội tâm nhẹ nhõm, trả lời đến cuối cùng dần dần khổ sở, hết lần này tới lần khác trong quá trình vẫn không quên nịnh nọtCự Quỷ Vương bất đắc dĩ càng nhiều, hắn nghe ra ý trong lời Bạch Tiểu Thuần, đây là muốn quyền!
- Ngươi đấy... Thôi thôi, ta sẽ bàn giao xuống dưới, về sau ngươi đảm nhiệm chức tổng quản.
Cự Quỷ Vương vung tay lên, hắn đuổi Bạch Tiểu Thuần đi.
Bạch Tiểu Thuần nghe có chức vụ tổng quản thì u mê, nhưng suy nghĩ cũng không nhỏ, nội tâm phấn chấn, thân thể thả lỏng, lại lên tiếng lần nữa:
- Vương gia, ba đại gia tộc dám phản loạn, lúc trước đuổi giết chúng ta, thật đáng hận...
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hắn nói xấu ba đại gia tộc, trên thực tế cũng không phải hắn nhắm vào ba đại gia tộc, mà là muốn dùng việc này làm nổi bật công lao bảo hộ Cự Quỷ Vương.
Cự Quỷ Vương nhìn Bạch Tiểu Thuần, hừ lạnh một tiếng, không nói gì, trong mắt xuất hiện hào quang.
Bạch Tiểu Thuần thấy mục đích đã đạt được, không có tiếp tục mở miệng, hắn nhanh chóng cáo từu rời đi.
Sau khi đi ra khỏi đại điện, gió thổi qua, sau lưng của hắn phát lạnh, lúc này thở ra một hơi, trong đại điện nói chuyện như bình thường nhưng Bạch Tiểu Thuần sợ hãi, thật sự cảm giác hỉ nộ vô thường của Cự Quỷ Vương làm hắn bị áp lực.
- Tuy ta nịnh nọt rất có tác dụng, thiên xuyên vạn xuyên, chỉ có Bạch Tiểu Thuần ta nịnh nọt không xuôi!
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần chuyển động, sau đó hắn suy nghĩ trọng điểm nên làm gì, vào lúc này nhớ tới thái độ đám Thiên Hầu với mình, Bạch Tiểu Thuần lập tức vui vẻ không nhỏ.
- Chỉ cần để Cự Quỷ Vương cao hứng, về sau trong Man Hoang này, ai dám chọc ta? Sau lưng ta là Cự Quỷ Vương đấy!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền cao hứng, lúc này ánh trắng rơi trên mặt đất, Bạch Tiểu Thuần bay khỏi pho tượng Cự Quỷ Vương, nội tâm của hắn cảm khái.
- Ta vốn không muốn ưu tú như vậy nhưng không có biện pháp, đây là thiên ý... Đã chú định Bạch Tiểu Thuần ta đường đường thiếu chủ Nghịch Hà tông, Vạn Phu Trưởng của Trường thành, cho dù trong Man Hoang vẫn quật khởi như thường.
Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ, hắn bị ưu tú của mình làm phiền não, lúc lắc đầu hắn đắc ý không che dấu được bay giữa thành Cự Quỷ.
Ngày bình thường hắn là lính canh ngục, mặc dù cũng có thể phi hành nhưng thực tế không có nhiều dũng khí, nếu đội tuần tra nhất định phải chấp pháp, hắn cũng phải đáp xuống.
Hiện tại Bạch Tiểu Thuần vừa mới bay ra, lập tức đội tuần tra bốn phía bay tới cung kính ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần, cũng thủ hộ chung quanh hắn.
Việc này làm Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn nhanh chóng thích ứng, đối với loại đãi ngộ này, hắn phi thường hưởng thụ, sau đó hắn ho khan xuất ra một khói ngọc giản và chắp tay sau lưng, lúc này được đội tuần tra vây quanh, hắn đi tới nhà một Thiên Hầu.
Tòa nhà trong nội thành này là biệt viện của Thiên Hầu kia, chiếm diện
tích không nhỏ, bên trong giả sơn dòng nước, càng có trận pháp bảo vệ, hoàn cảnh yên tĩnh, Bạch Tiểu Thuần vừa tới, Thiên Hầu kia đã an bài xong cả rồi, đám người hầu cung kính bái kiến Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần phi thường hài lòng với an bài như thế, trong lòng cảm khái và đi vào bên trong.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Bạch Tiểu Thuần không lập tức dung nhập Thiên Nhân Hồn kim thuộc tính, Thiên Nhân Hồn thứ năm này rất mấu chốt, cần bế quan nhất cổ tác khí đột phá Nguyên Anh.
Hiện tại không phải thời điểm tốt để bế quan, nhất là ngày thứ hai, ý chỉ có quan hệ tới việc bổ nhiệm Bạch Tiểu Thuần làm tổng quản thành Cự Quỷ ban bố toàn thành, bị vô số người chú ý biết được, bọn họ sững sờ với tin tức này.
- Tổng quản... Bạch Hạo kia được bổ nhiệm làm tổng quản.
- Chức tổng quản này, ta ở trong thành Cự Quỷ lâu như thế, tại sao chưa nghe nói qua?
- Tổng quản, tổng quản... Nói lớn thì phải nói quản cái gì, nói nhỏ thì không quản cái gì cả... Nó nằm ở giữa thực quyền và hư chức, đều xem vương ân, Bạch Hạo đang có vương ân cuồn cuộn.
Trong thành Cự Quỷ, vô số thế lực đều phán đoán chức tổng quản này, Bạch Tiểu Thuần cũng nghe bổ nhiệm đã tới, hắn suy nghĩ có nên đi ra ngoài khoe khoang hay không, còn không chờ hắn ra ngoài, lúc này đã có người tới nhà bái phỏng.
Những người bái phỏng nối liền không dứt, từ bốn đại Thiên Hầu, còn có một ít Hồn Tu dưới quyền bọn họ, trên cơ bản người có thế lực trong thành Cự Quỷ đều tới bái kiến.
Mỗi người đều tặng đại lễ, Bạch Tiểu Thuần thu kinh tâm động phách, nhìn danh mục quà tặng, trái tim của hắn đập rộn ràng, hắn líu lưỡi nhìn con
số.
Lễ vật nặng nhất chính là Thiên Hầu tên Trần Hải tặng tòa nhà cho hắn, người này thân hình hơi béo, trên mặt lúc nào cũng tươi cười, thậm chí không thèm để ý tu vi và thân phận của mình, hắn xu nịnh và rất thân cận với Bạch Tiểu Thuần.
Trừ chuyện này ra, thân phận và địa vị Bạch Tiểu Thuần đột nhiên tăng lên, người được lợi nhất là Chu Nhất Tinh cùng Lý Phong, nhất là Chu Nhất Tinh, xem như đã lập đại công cho Bạch Tiểu Thuần, hiện tại Bạch Tiểu Thuần hoa lệ trở về, Chu Nhất Tinh khổ tận cam lai, hắn kích động chạy tới bái phỏng.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Chu Nhất Tinh, biết hắn khoảng thời gian này không dễ chịu, hắn cũng có ý định tổ kiến thế lực cảu mình trong thành Cự Quỷ.
Chu Nhất Tinh kích động, sau khi trù trừ mãn chí rời đi, lập tức phát động thủ đoạn của hắn, dùng Bạch Tiểu Thuần làm da hổ cho mình, thời khắc trùng kiến sau đại loạn, bắt đầu mua chuộc lòng người chiêu binh mãi mã.
Lại kéo dài mấy ngày, người bái phỏng mới chậm rãi thưa dần, Bạch Tiểu Thuần mới có thời gian ra ngoài tản bộ, những nơi đi qua, phàm là Hồn Tu nhìn thấy hắn đều cung kính bái kiến, Bạch Tiểu Thuần tâm hoa nộ phóng, dứt khoát đi dạo thành Cự Quỷ một lần.
- Bái kiến Bạch tổng quản.
- Bái kiến Bạch tổng quản.
- Là Bạch tổng quản...
Lúc này xưng hô Bạch tổng quản làm Bạch Tiểu Thuần vênh váo, diễu võ giương oai đi lại các nơi, nội tâm vô cùng đắc ý, nhiều khi hắn nhớ lại lúc ở Linh Khê Tông, thường đứng một chỗ ho khan, cố ý nhắc nhở người chung quanh Bạch tổng quản tới rồi.
Mỗi khi như vậy âm thanh cung kính vang lên, nghe Bạch Tiểu Thuần càng đắc ý, hắn rất hưởng thụ việc này, thậm chí hắn còn chuyên môn đi ma lao một chuyến.
Lý Húc bất đắc dĩ nhưng chỉ có thể cung kính bái kiến, bồi tiếp Bạch Tiểu Thuần đi tham quan một vòng, là đi thị sát công việc... Bạch Tiểu Thuần có cảm giác xoay người làm chủ nhân, hắn đi trong ma lao với bộ dạng chỉ điểm sơn hà.
---------------
Nhĩ Căn
Còn có bốn đại hắc tiên của bốn khu đều chen chúc sau lưng Bạch Tiểu Thuần, bọn họ nhìn Bạch Tiểu Thuần, nội tâm vô cùng hoảng hốt, nhất là nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần trước đó đầu tiên là lính canh ngục, sau đó phạm nhân, bây giờ lại trở thành Bạch tổng quản...
Nhất là Tôn Bằng khu Đinh, hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, tuy Bạch Tiểu Thuần nhớ tình bạn cũ, lần này tới khu Đinh thị sát rất tán thưởng, Tôn Bằng kích động rất lớn.
Đặc biệt là tiểu đội thứ chín, Bạch Tiểu Thuần càng nhớ tình bạn cũ, thậm chí điểm danh bảo đội trưởng thứ chín gặp mình, phần vinh quang này làm đội trưởng thứ chín hưng phấn.
- Bạch mỗ có cảm tình với ma lao, nơi này từng là nhà của ta, ta có tình cảm sâu nhất với nơi đây...
Bạch Tiểu Thuần cảm khái than thở một tiếng.
Đám người phía sau không tự chủ cảm động, nhao nhao hưởng ứng, nhất là khi Bạch Tiểu Thuần trở lại khi Đinh, hắn nhìn nơi ở cũ của mình mà nhớ lại.
- Chính tạichỗ này, Bạch mỗ muốn từ bỏ tất cả, một lần nữa về nơi đây làm lính canh ngục.
Hắn nói lời này làm đám người chung quanh động cung, nhao nhao khuyên bảo.
- Tổng quản đại nhân tuyệt đối không thể như vậy, lão nhân gia trăm công ngàn việc, thân ở chức nặng, gánh vác hưng suy của thành Cự Quỷ.
- Đúng vậy, tổng quản đại nhân, thành Cự Quỷ có thể không có lính canh ngục, tuyệt đối không thể thiếu tổng quản.
Nhìn thấy đám người lên tiếng, Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ và thở dài.
- Thôi thôi, nếu tất cả mọi người nó vây, ta cũng chỉ có thể từ bỏ lý tưởng của ta, tất cả cũng vì Vương gia, vì thành Cự Quỷ.
Đám người đứng nghiêm, ánh mắt cảm động nhìn Bạch Tiểu Thuần, có không ít người đang khóc.
Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, cảm thấy mình nói hơi quá, thật sự là quá say mê... Thế là kết thúc lần thị sát này, lúc chuẩn bị rời đi, hắn nhìn Lý Húc đi theo bên người, từ đầu đến cuối sắc mặt mất tự nhiên thậm chí có chút khó coi.
- Lý Húc, bản tổng quản muốn phê bình ngươi, ngày đó lúc Vương gia nguy hiểm, chỉ có một mình ta đang bảo vệ, ngươi đi nơi nào?
Bạch Tiểu Thuần không vui, hắn đi một vòng lớn như thế, Lý Húc không có chút biểu thị nào, thế thì cũng thôi, từ đầu tới cuối đều nghiêm mặt, việc này làm hắn bất mãn.
- Ngày đó... Ti chức đi tới chỗ Vô Thường Công... Lý Húc trầm mặc một lát sau, cắn răng mở miệng.
- Vương gia nguy cơ, ngươi lại đi tới chỗ Vô Thường Công, Lý Húc, ngươi thật sự tận trung với cương vị công tác.
Sắc mặt Lý Húc đại biến, đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sau khi phát giác hàn quang trong mắt Bạch Tiểu Thuần, hắn hô hấp dồn dập, biết mình trạng thái không đúng, sắc mặt từ đầu đến cuối khó coi,
đây không phải vấn đề của Bạch Tiểu Thuần, mà là tâm tính của mình không thay đổi, thậm chí câu nói vừa rồi đã đắc tội với đối phương, vừa nghĩ tới thân phận của Bạch Hạo hiện tại, Lý Húc lập tức hối hận, hắn lập tức ôm quyền cung kính.
Bạch Tiểu Thuần cũng không phải loại người tính toán chi li, hắn không có thù hận với Lý Húc, bởi thái độ của đối phương trước mặt nhiều người làm Bạch Tiểu Thuần không nhịn được, hiện tại thấy đối phương hạ thấp tư thái, hắn cũng gật đầu buông tha, tùy ý nói một câu liền rời đi.
Mấy ngày sau, Bạch Tiểu Thuần không có yên tĩnh, tiếp tục diễu võ giương oai đi khắp thành, cùng lúc đó hắn tự nhiên không quên thù hận ba đại gia tộc đuổi giết mình.
Tính cách của hắn không nói có thù tất báo, chỉ khi nào nắm giữ quyền thế, mỗi lần nhớ tới ba đại gia tộc đều tức giận, hết lần này tới lần khác Cự Quỷ Vương có an bài khác, ngoại trừ diệt sát lão tổ Thái gia ra, lão tổ Bạch gia và Trần gia chỉ bị bắt giữ, cũng tạm thời chưa xử lý ba đại gia tộc.
Bạch Tiểu Thuần nhịn mấy ngày, hắn không nhịn được ám chỉ thế lực khắp nơi lấy lòng mình, thế là rất nhanh, trong thành Cự Quỷ xuất thủ trong bóng tối áp chế ba đại gia tộc.
Lại qua mấy ngày, đến lúc Cự Quỷ Vương thấy Bạch Tiểu Thuần những ngày qua không có việc gì đắc chí đi khắp nơi cũng không nhịn được, sau khi gọi Bạch Tiểu Thuần tới răn dạy một phen, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới ủy khuất trở về nhà, hắn ở trong mật thất bế quan cầm Thiên Nhân Hồn tu hành.
Hắn không phải quên tu luyện, sau khi trở thành Bạch tổng quản, hắn nhịn không được muốn đi khoe khoang, dù sao trước đó trong thành Cự Quỷ này, thân phận của hắn quá thấp, bây giờ biến hóa phải đi rêu rao một phen.
Lúc hắn tu hành, Cự Quỷ Vương cũng bất đắc dĩ, những ngày qua Bạch Tiểu Thuần cáo mượn oai hùm, hắn thấy rõ ràng, cũng hiểu sâu hơn về tính
cách của Bạch Tiểu Thuần.
- Tên tiểu hoạt đầu này, có đôi khi nhìn tâm cơ thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, có thời điểm lại như đứa bé...
Cự Quỷ Vương lắc đầu, nhưng sâu trong lòng càng yên tâm về Bạch Tiểu Thuần không ít, Bạch Tiểu Thuần như vậy, mặc dù làm người ta bất đắc dĩ nhưng cẩn thận suy nghĩ cũng có điểm đáng yêu, trọng yếu nhất... Ưa thích khoe khoang nói rõ người này không có khả năng phản bội, dù sao tất cả của hắn đang có đều là do mình thi ân.
Về phần Bạch Tiểu Thuần âm thầm ra tay đối phó ba đại gia tộc, Cự Quỷ Vương cũng nhìn vào trong mắt, không có để ý, chỉ là việc nhỏ mà thôi.
- Tuy Bạch Hạo quá lười biếng tu hành, không cho hắn áp lực, Bạch Hạo sẽ không đi tu luyện, rõ ràng là ưa thích hưởng thụ.
Ánh mắt Cự Quỷ Vương nhìn về căn nhà của Bạch Tiểu Thuần, trong miệng nói nhỏ, lúc này ngay cả hắn cũng không phát giác, từ sau khi mang theo Bạch Tiểu Thuần về tới thành Cự Quỷ, thái độ của hắn đối đãi Bạch Tiểu Thuần đã khác với những người khác...
Lúc này trong mật thất bế quan, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, giữ vững tinh thần, hắn áp chế đắc ý khi thân phận biến hóa, trong mắt bình tĩnh trở lại, nhìn Thiên Nhân Hồn trong tay, ánh mắt của hắn do dự và chờ mong.
- Đây là Thiên Nhân Hồn cuối cùng ta cần... Sau khi dung nhập nó vào trong người, Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn đã đầy đủ... Ta chờ đột phá lâu như thế cũng sắp tới rồi.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo kích động và ước mơ, cầm Thiên Nhân Hồn, hắn đặt vào ngực của mình.
Oanh!
Khi dung nhập Thiên Nhân Kim hồn, khí tức của Bạch Tiểu Thuần nặng
nề, vận chuyển tu vi trong cơ thể, cảm giác quen thuộc xuất hiện trong lòng, loại cảm giác thân thể sắp bị phân liệt cũng bao phủ khắp toàn thân.
Hắn khoanh chân ngồi đó, thân thể xuất hiện trùng điệp, nhìn kỹ, bao quát bản tôn có thể nhìn thấy năm Bạch Tiểu Thuần đang chồng lên nhau, theo thời gian trôi qua, dần dần cái bóng thứ năm cũng từ từ rõ ràng.
---------------
Nhĩ Căn
Tiếng oanh minh vang lên, Bạch Tiểu Thuần mở mắt và bấm niệm pháp quyết.
- Phân thân, ra!
Ầm ầm ầm ầm ầm!!
Tiếng nổ ngập trời xuất hiện, năm đại phân thân thoát ra khỏi bản tôn, bọn chúng vờn quanh bản tôn Bạch Tiểu Thuần, trên người phân thân và bản tôn Bạch Tiểu Thuần sinh ra uy áp đáng sợ.
Bất kỳ một phân thân nào đều có tu vi Kết Đan đại viên mãn đủ rung chuyển Nguyên Anh sơ kỳ!
Thiên Đạo Nguyên Anh, mặc dù còn không có xuất hiện nhưng thực lực biến hóa kinh thiên động địa.
- Tiếp đó, chính là... Thiên Đạo Nguyên Anh! Trong mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo hào quang. Thiên Đạo Nguyên Anh... Quá khó khăn!
Dù sao tại đại lục Thông Thiên, Thiên Nhân Hồn cực kỳ hiếm thấy, Bạch Tiểu Thuần cũng cơ duyên xảo hợp mới có thể đi tới bước này, Linh Khê tông cho hắn một cái, Đỗ Lăng Phỉ cho hắn một cái, tạm thời không nói hai cái này, từ cái Thiên Nhân Hồn thứ ba, Bạch Tiểu Thuần đã phải trả cái giá
thật lớn.
Vì cái Thiên Nhân Hồn thứ ba, hắn trải qua cửu tử nhất sinh trong mê cung, càng bị truyền tống đến Man Hoang, cái Thiên Nhân Hồn thứ tư, hắn đắc tội Bạch gia, suýt nữa đã tử vong.
Về phần cái Thiên Nhân Hồn côối cùng, cũng phải bỏ ra cái giá thật lớn mới có.
Trước mắt, sau khi dung nhập Thiên Nhân Hồn, tạo thành năm đại phân thân, Bạch Tiểu Thuần hồi tưởng từng chuyện trước kia, trái tim hắn đập nhanh hơn, hắn nhìn năm đại phân thân, hắn hít sâu một hơi, não hải hiển hiện lại chuyện trong mê cung, nhìn thấy phương pháp miêu tả tấn thân Thiên Đạo Nguyên Anh trên tấm bia đá.
- Dung nhập năm phân thân vào trong cơ thể, dung làm một thể với bản tôn... Liền có thể xông phá Kim Đan, bước vào Nguyên Anh!
Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, việc này đối với hắn mà nói cực kỳ trọng yếu, không cho phép có chút sai lầm nào, trong đầu Bạch Tiểu Thuần không ngừng suy nghĩ, trong mắt của hắn xuất hiện thần thái quả quyết.
- Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, trước dung Kim Thân!
Tu vi trong người Bạch Tiểu Thuần bộc phát, ba động Kim Đan đại viên mãn sinh ra, Kim Đan cuồn cuộn biến thành uy áp bao phủ mật thất, Bạch Tiểu Thuần nhìn Thiên Nhân Hồn phân thân kim thuộc tính bên người.
Kim phân thân ngẩng đầu nhìn về phía bản tôn, không do dự chút nào, chỉ trong nháy mắt trực tiếp hóa thành kim quang bay thẳng vào mi tâm bản tôn Bạch Tiểu Thuần.
Lúc này không ngừng phân giải, trong nháy mắt kim quang sáng ngời, lúc này ngũ hành kim lực tuần hoàn trong nguời Bạch Tiểu Thuần.
Não hải Bạch Tiểu Thuần nổ vang, thân thể run rẩy, hắn cảm nhận được
ngũ hành kim lực đang tuần hoàn khắp người, lại chui thẳng vào trong Kim Đan, cũng không phải oanh kích, mà là xuyên thấu Kim Đan, trực tiếp liền biến mất bên trong.
Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần run rẩy, cảm giác huyền dêệu khó giải thích từ trong Kim Đan truyền ra ngoài, khí tức mang theo sinh cơ rất mạnh, dường như ảnh hưởng tới toàn thân Bạch Tiểu Thuần, đang thuế biến thân thể hắn.
Có nhiều phù văn màu vàng trống rỗng xuất hiện chung quanh Kim Đan, trên mặt Bạch Tiểu Thuần sinh ra khí thế thần thánh không thể xâm phạm.
Cũng không trôi qua bao lâu, ngoài Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần xuất hiện phù văn càng ngày càng nhiều, cùng lúc đó bên trong Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần bạo phát ra ngũ hành kim lực, ngũ hành kim lực quá mạnh, nó vừa bộc phát đã muốn nổ nát Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần!
Thậm chí kinh mạch trong cơ thể của hắn đang bị kim lực bao phủ, dường như thân thể không chịu nổi muốn tan rã.
Một khi không cách nào áp chế, như vậy Bạch Tiểu Thuần hẳn phải chết không nghi ngờ, lập tức hình thần cầu diệt.
Mắt thấy nguy cơ, đúng lúc này Bạch Tiểu Thuần mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn hỏa phân thân.
- Tinh thắng kiên, cho nên Hỏa khắc Kim!
Bạch Tiểu Thuần quát lớn, hỏa phân thân lập tức hóa thành biển lửa nhỏ chui vào mi tâm Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt cũng bao phủ thân thể của hắn.
Bị hỏa diễm thiêu đốt, ngũ hành kim lực bị khắc chế, khi ngũ hành hỏa lực du tẩu trong người, sau khi áp chế kim lực trong gân mạch, ngũ hành hỏa lực lại chui vào trong Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần.
Tiếng nổ vang lên ngũ hành hỏa lực hóa thành biển lửa vờn quanh Kim Đan, trong nháy mắt nó như muốn hòa tan Kim Đan, phù văn màu vàng rung động, ngũ hành kim lực trong Kim Đan bị ngũ hành hỏa lực khắc chế, lại nó không thể tạo thành tổn thương lên Kim Đan..
Nhưng tương tự ngũ hành kim lực tuy bị áp chế không tạo thành tổn thương, ngũ hành hỏa lực bộc phát, Kim Đan của Bạch Tiểu Thuần sắp vỡ vụn, nguy cơ không được giải trừ.
Trong chớp mắt Kim Đan biến thành hỏa đan, trong đó nhiệt độ cực cao, thân thể Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi như mưa, trong biển lửa phong ấn hỏa diễm, một khi nổ tung sẽ thiêu đốt toàn thân.
Chẳng những nguy cơ không giảm bớt, nó còn mạnh hơn trước, thần thái Bạch Tiểu Thuần trấn định, hắn biết mình không được bối rối, tất cả đều phải hoàn thành theo trình tự, lúc này hắn nhìn sang thủy phân thân.
- Chúng thắng quả, cho nên Thủy khắc Hỏa!
Oanh, thủy phân thân của Bạch Tiểu Thuần Thủy hóa thành hào quang màu lam, nhìn kỹ nó là một giọt nước màu lam thâm thúy, tuy chỉ một giọt nhưng lại ẩn chứa biển nước vô tận chui vào mi tâm Bạch Tiểu Thuần.
Giống như cây sắt bị nung đỏ nhúng vào nước lạnh, ngũ hành thủy lực bao phủ toàn thân Bạch Tiểu Thuần, áp chế hỏa lực sau đó bao trùm hỏa đan, trực tiếp dung nhập vào bên trong và phá giải nguy cơ.
Ngũ hành thủy lực bộc phát, toàn thân Bạch Tiểu Thuần như sắp hòa tan, dường như tất cả khí quan trong người hóa thành biển nước.
Loại ăn mòn này rất đau đớn, đôi mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ rực, hắn hét lớn.
- Thực thắng hư, cho nên Thổ khắc Thủy!
Lời nói vang vọng, trong nháy mắt thổ phân thân dung nhập vào trong
người, thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, đôi mắt đỏ rực, thổ lực bao phủ toàn thân, thân thể như sắp bị đồng hóa, trở một phần của thân thể.
- Chuyên thắng tán, cho nên Mộc khắc Thổ!
Hắn quát lớn, khi mộc phân thân tiến vào trong người, thân thể Bạch Tiểu Thuần đã tồn tại năm lực của ngũ hành, trước mắt mộc lực khắc chế thổ lực, Kim Đan của hắn hóa thành một viên mộc đan.
Bạch Tiểu Thuần không chút bối rối, thậm chí trong mắt của hắn mang theo chờ mong rất lớn, hắn rống thật to.
- Cương thắng nhu, cho nên Kim khắc Mộc!
Trong nháy mắt hắn nói câu này, kim thuộc tính chi lực bị áp chế trong Kim Đan bạo phát lần nữa, mộc thuộc tính chiếm cứ ưu thế lại bị áp chế, nhưng trong nháy mắt quật kim thuộc tính quật khởi bị hỏa thuộc tính áp chế, sau đó hỏa bị thủy khắc, thủy bị thổ khắc, thổ bị mộc khắc...
---------------
Nhĩ Căn
Tất cả đã tạo thành tuần hoàn, lấy Kim Đan Bạch Tiểu Thuần làm vật trung gian, bỗng nhiên vận chuyển, dưới quá trình vận chuyển, ngũ hành dung hợp hoàn mỹ.
Đây chính là nguyên nhân vì sao Thiên Đạo Nguyên Anh cần Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn, nếu như trong tình huống không có Ngũ Hành Thiên Nhân Hồn, thiếu khuyết một trong bốn cái đều làm người nếm thử đột phá tu vi thân tử đạo tiêu.
Chỉ có ngũ hành viên mãn mới có thể hình thành trạng thái tuần hoàn hoàn mỹ.
Sau khi vận chuyển tuần hoàn chín chu thiên, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu thét lớn, trong nháy mắt hắn thét lớn tu vi tăng lên với tốc độ phi phàm, dưới tình hình không ngừng tăng mạnh, Kim Đan vỡ vụn, sau khi Kim Đan vỡ tan liền có một tiểu nhân giống Bạch Tiểu Thuần như đúc.
Tên tiểu nhân này chính là Nguyên Anh!
Vào lúc nó vừa xuất hiện liền sinh ra hào quang năm màu, ngũ hành chi lực ở trong cơ thể nó vận chuyển hoàn mỹ, khí tức rung chuyển thiên địa bộc phát trên người Nguyên Anh.
Nếu như có tu sĩ Nguyên Anh khác thấy cảnh này, nhất định nghẹn ngào kinh hô, bởi vì lấy Kết Anh Đan hình thành Nguyên Anh xưng là Phàm Anh, chẳng những mơ hồ, nó càng đục ngầu giống như phàm nhân.
Nếu dùng Thiên Thú Hồn hình thành Nguyên Anh thì không mơ hồ, cũng không đục ngầu, trọng yếu nhất, nó căn cứ và tư chất và công pháp tự thân hình thành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, một loại trong năm loại thuộc tính sẽ hóa thành thần quang bao phủ thân thể.
Đó đã được xem là cực hạn, chỉ có Thiên Đạo Nguyên Anh trong truyền thuyết mới hoàn mỹ không tì vết, chẳng những óng ánh sáng long lanh, trọng yếu nhất trời sinh có Ngũ Hành Thần Quang hoàn chỉnh, Ngũ Hành Thần Quang chính là bản mệnh thần quang, chẳng những không bị công pháp ngũ hành khắc chế, càng kinh người hơn, một khi bộc phát liền có thể áp chế tất cả Nguyên Anh, mặc kệ là Phàm Đạo hay Thiên Thú Hồn, chúng đều bị áp chế.
Tất cả tu sĩ cùng cảnh giới giao thủ với Thiên Đạo Nguyên Anh đều bị suy yếu ba thành, nếu là hạng người tâm trí không kiên, thậm chí Nguyên Anh run rẩy, tu vi không thể vận chuyển.
Nguyên Anh như này... Cơ hồ không có! Đây chính là Thiên Đạo Nguyên Anh!
Trong tiếng nổ mạnh, Nguyên Anh mở mắt ra, trong nháy mắt nó mở mắt ra, thành Cự Quỷ xuất hiện tiếng lôi điện vang vọng cửu thiên.
Ầm ầm...
Dưới tiếng sấm nổ, Nguyên Anh trong người Bạch Tiểu Thuần xuất hiện khí tức Thiên Đạo, nó hiển hiện đường hoàng giống như thiên lôi rung chuyển tám phương.
Ngũ hành viên mãn, Thiên Đạo Nguyên Anh!
Bạch Tiểu Thuần kích động, hai mắt từ từ mở ra, hắn cảm giác Kim Đan trong người biến thành Nguyên Anh, tiểu nhân Nguyên Anh đang tĩnh tọa, toàn thân sinh ra khí tức vô cùng thần thánh, càng có ý cảnh Thiên Đạo ẩn chứa bên trong, loại Nguyên Anh này làm người ta phải than thở đố kỵ.
Trên người Nguyên Anh sinh ra ba động đáng sợ dung nhập trong kinh mạch, tu vi mênh mông trong người làm Bạch Tiểu Thuần cũng phải ngạc nhiên.
Thân thể Bạch Tiểu Thuần hơi run rẩy, hắn nhìn chung quanh, mọi thứ trong mắt hắn không giống nhau, thế giới này sáng hơn trước cùng lúc đó hắn cảm giác thân thể mình trở nên thông thấu, trong trong ngoài ngoài đã được tẩy rửa một phen, tu vi mênh mông càng làm Bạch Tiểu Thuần mừng rỡ không thôi, hắn có thể nhìn thấy một bản thân khác của mình.
So với trước Kết Anh, cả hai không so sánh nổi, thậm chí hắn có tự tin, cho dù gặp tộc trưởng Bạch gia cũng có thể tát một cái nghiền ép ngay lập tức.
- Đây chính là Thiên Đạo Nguyên Anh...
Bạch Tiểu Thuần vô cùng hưng phấn, thậm chí hắn không dám tin tưởng, hắn đã phát Nguyên Anh của mình lúc này còn mạnh hơn Nguyên Anh khác vô số lần.
Mỗi khi hít thở cũng có thể làm hư vô rung chuyển, một ánh mắt cũng hóa thành uy áp thực chất làm tâm thần người khác rung động.
Mà trọng yếu nhất, sau khi trở thành Nguyên Anh, linh thức của hắn biến thành thần thức, cái gọi là thần thức là ẩn chứa linh hồn bản thân, có thể thuấn di trong phạm vi thần thức.
- Thần trí của ta tăng lên rất nhiều...
Bạch Tiểu Thuần chờ mong, đột nhiên hắn bộc phát thần thức bao phủ phạm vi mười dặm.
Tất cả mọi thứ trong phạm vi mười dặm đều nằm trong lòng, Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn phát hiện thần trí bản thân chưa bộc phát hoàn toàn, hắn lại lan ra chung quanh, phạm vi bao phủ tăng lên trăm dặm.
Tới đây vẫn chưa đạt tới cực hạn, Bạch Tiểu Thuần cũng phải kinh hãi, hắn có tiếp tục khuếch tán nhưng nghĩ lại liền từ bỏ ý này, dù sao nơi này cũng là Man Hoang, có giữ lại một ít vẫn nên làm.
- Quá mạnh...
Bạch Tiểu Thuần thu hồi thần thức, hắn hít thở dồn dập, hắn cảm nhận tu vi của mình tăng cao toàn phương vị, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hưng phấn, trong đôi mắt còn mang theo vui mừng như điên, nhất là sau khi hắn phát hiện sinh cơ của mình bàng bạc tới mức không thể tưởng tượng, Bạch Tiểu Thuần kích động khó kiềm chế.
- Sinh cơ này... Trời ạ, thọ nguyên của ta... Ta... Cho dù hiện tại ta không làm gì, ta đoán cũng có thể sống mấy ngàn tuổi.
Bạch Tiểu Thuần cao hứng toàn thân run rẩy, mộng tưởng lớn nhất đời hắn là trường sinh, mặc dù còn chưa đạt tới nhưng lại bước ra một bước dài, vừa nghĩ tới mình sống mấy ngàn tuổi, Bạch Tiểu Thuần không kiềm được nước mắt vui sướng.
- Đáng giá, tất cả đều đáng giá.
Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to, khoa tay múa chân, hắn đang muốn xuất quan xem mình mạnh bao nhiêu, đột nhiên hắn biến sắc.
- Không thể kết thúc...
Bạch Tiểu Thuần phát hiện cơ thể có biên hóa, vào lúc hắn đột phá, trong người hắn còn một viên đan sinh ra biến hóa.
Đó là... Bất Tử Kim Cương Đan!
Kim Cương Đan do Bất Tử Quyển tầng thứ ba hình thành, từ khi Bạch Tiểu Thuần không ngừng tu luyện Bất Tử Quyển tầng thứ ba, tràn ngập vô số cấm chế chi lực, Bất Tử Kim Cương Đan trong người hắn vỡ vụn!
Bạch Tiểu Thuần hít sâu một hơi, ánh mắt sinh ra hào quang sáng ngời.
- Muốn nhờ tu vi đột phá đánh tan gông cùm tầng thứ ba.
Bạch Tiểu Thuần khoanh chân ngồi xuống, Bất Tử Cấm đã đại viên mãn,
hắn đã chạm tới gông cùm xiềng xích, trước mắt khi tu vi đột phá, Bất Tử Kim Cương Đan vỡ vụn, sinh cơ trong người bạo phát.
Oanh!
Bạch Tiểu Thuần rung động, hắn cảm giác trong người mình dường như có ba ngọn núi lớn, ba hòn núi lớn này hạn chế lực lượng thân thể của hắn.
Trước mắt sinh cơ bộc phát, Kim Cương Đan không ngừng vỡ vụn, ba ngọn núi đè lên người hắn cũng sụp đổ, gông cùm thứ ba tan nát.
Bành bành ầm ầm!
Trong người Bạch Tiểu Thuần có tiếng nổ ngập trời, bị sinh cơ oanh kích nhiều lần, rốt cục Bất Tử Kim Cương Đan hoàn toàn vỡ vụn, sinh cơ chi lực quét ngang, tâm thần Bạch Tiểu Thuần xuất hiện tiếng ken két, dường như ngọn núi sụp đổ, ngay cả xiềng xích cũng bị phá.
---------------
Nhĩ Căn