W H I T E
Rìu Chiến
Chương 744: Lò Đan Đã Trở Thành Lịch Sử
Bạch Lân có thể lấy ra một phần cũng không dễ dàng.
Trầm ngâm một lát, Bạch Tiểu Thuần lấy hộp ngọc trong túi trữ vật ra ngoài, bên trong hộp ngọc có một viên đá nhỏ như móng tay, nhìn sơ qua không có gì thần kỳ nhưng cẩn thận cảm thụ sẽ phát hiện bên trong ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh người, dường như chỉ chạm nhẹ vào cũng có thể bộc phát dữ dội.
Đây chính là bát sắc hỏa!
Bạch Tiểu Thuần cẩn thận đóng hộp lại.
Bạch Tiểu Thuần thu hồi bát sắc hỏa, hắn bắt đầu nuốt những viên đan dược vừa luyện linh.
Sau khi ăn đan dược, linh lực trong người bộc phát chạy toàn thân, chúng hóa thành hàn khí và chui vào trong Kim Đan, tích lũy hàn ý bên trong đan điền.
Thời gian một tháng trôi qua.
Khi tu vi Bạch Tiểu Thuần không ngừng tăng cao, hắn luyện dược càng ngày càng thuận lợi, lần lượt luyện chế Tụ Hồn Đan thành phẩm, mặc dù không hài lòng, mỗi lần điều khiển tinh vi đạt được Tụ Hồn Đan thành phẩm, uy lực của chúng lớn hơn trước một ít.
Bạch Tiểu Thuần tin tưởng mình sẽ nhanh chóng luyện ra Tụ Hồn Đan hoàn mỹ, tuy đan dược này có chút hiệu quả nhưng Bạch Tiểu Thuần suy
nghĩ tích lũy nhiều một ít mới đưa cho Bạch Lân thì tốt hơn.
Đồng thời hắn cũng thỏa mãn với sinh hoạt trong Trường thành, được người khác tôn kính không nói, quân công càng ngày càng gia tăng, mỗi lần lò đan của hắn nổ tung, đại lượng quân công liên hệ với con mắt vĩ đại và tự động tiến vào lệnh bài Bạch Tiểu Thuần.
Nhìn lệnh bài quân công của mình không đề cao, BạchTiểu Thuần nghĩ tới các pháp bảo cùng đan dược nhìn thấy trong tháp cao, động lực luyện dược của hắn cũng tăng lên rất nhiều.
Hắn muốn tạc lô trở thành sát khí của Bác Bì Quân, mỗi ngày đều ném ra khỏi tường thành, số lượng oan hồn giảm mạnh, cũng tăng áp lực cho đám Luyện Hồn Sư trong Man Hoang.
Nếu không phải chiến tranh lần này quy mô không nhỏ, chỉ sợ Man Hoang sớm chấm dứt lui binh, cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trên tường thành, nhiều lần tự mình thể ngộ sự thảm thiết của chiến trường, hắn cảm nhận chiến tranh đang thăng cấp.
Không chỉ có một bộ lạc thổ dân, mà là sáu bộ lạc cùng tham chiến, số lượng thổ dân cũng từ một vạn gia tăng đến bảy tám vạn, quy mô chiến tranh cỡ này vài chục năm mới có một lần.
Nhìn đám thổ dân cự nhân mỗi ngày trùng kích tường thành không ngừng nghỉ.
Cùng lúc đó hồn sư cũng bắt đầu xuất hiện trên chiến trường, những người này xuất hiện càng làm cao tầng Trường thành xem trọng, thậm chí còn phái cường giả chém giết.
Đáng tiếc các hồn sư là đối tượng được thổ dân thủ hộ, nếu đánh chết hồn sư cũng phải trả giá bằng mạng của không ít tu sĩ.
Song phương đều có thương vong, tổng thể mà nói Man Hoang tổn thất thảm hại hơn trọng, dù sao năm quân đoàn có tường thành bảo hộ, hồn triều
sau khi tạc lô xuất hiện đã giảm đi, trọng yếu nhất chính là uy lực tạc lô hình thành uy hiếp oan hồn, đây mới là mấu chốt nhất.
Nếu không dựa theo chiến tranh dĩ vãng, oan hồn trong hồn triều hung hãn không sợ chết lao tới tấn công, chúng sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn lên tường thành và năm đại quân đoàn.
Cái tên Bạch Tiểu Thuần cũng từ trong năm đại quân đoàn trong Trường thành truyền ra ngoài, không ai không biết, đồng thời... Danh tiếng của hắn vang vọng Trường thành, rất nhiều bộ lạc thổ dân cũng biết người sáng tạo pháp bảo mới khắc chế oan hồn trong Trường thành tên là Bạch Tiểu Thuần.
Thậm chí bài danh của hắn trên Tất Sát Bảng của Man Hoang đã nằm trong top một trăm.
Mà mỗi cái tên trước hắn đều là thế hệ thanh danh hiển hách làm Man Hoang thống hận, mà hôm nay trong danh sách thống hận đó có tên Bạch Tiểu Thuần.
Lúc ban đầu Bạch Tiểu Thuần không thể cải biến cuộc chiến, khi đó hắn không làm được, tạc lô chỉ đủ chèo chống một lúc nào đó, theo thời gian qua đi, lực ảnh hưởng của hắn với cuộc chiến cũng càng ngày càng rõ ràng.
Nhất là hiện tại các bộ lạc triệu tập hội nghị của các đại tù trưởng cùng với nhiều Luyện Hồn Sư, bọn họ đã thống hận muốn ăn tươi nuốt sống Bạch Tiểu Thuần.
Đại tù trưởng đau lòng tộc nhân bộ lạc của mình, mà những Luyện Hồn Sư vô cùng cao quý, đa số thời gian trân quý của bọn họ đều dùng trấn an các oan hồn.
Trước kia bọn họ chỉ cần điều khiển và hình thành hồn triều là đủ, dù sao oan hồn từ trong Minh Hà tràn ra ngoài, chúng vô cùng hung tàn và hung hãn không sợ chết... Bởi vì tạc lô uy hiếp cho nên bọn họ không toàn lực ứng phó, nếu không đám oan hồn tán loạn chỉ là việc nhỏ, oan hồn cắn trả mới là
việc lớn.
Hiện tại trên hoang nguyên gần Trường thành, tại trung tâm khu vực đá đen có một lão giả ngồi trên tế đàn lơ lửng giữa không trung..
Mười thân ảnh mặc quần áo màu xám đứng chung quanh, trên thân mỗi người đều tỏa ra hồn lực khủng bố, bọn họ chính là Luyện Hồn Sư!
Mỗi người đều nhìn lão giả áo đen.
Trên tế đàn, trừ những Luyện Hồn Sư ra còn có mười cự nhân to lớn, mười cự nhân này rất tang thương, khác với những cự nhân khác, thân thể bọn họ cao lớn nhưng trong mắt lại đầy cơ trí, một cự nhân trong số đó nói chuyện với lão giả.
Ánh mắt lão giả áo đen biến thành màu đỏ, hắn nói vô cùng chắc chắn.
Trong Trường thành, Bạch Tiểu Thuần đang đả tọa, không biết có phải hắn cảm ứng được hay không, hắn mở mắt ra nhìn chung quanh một lát.
Không suy nghĩ nhiều, hắn vẫn tiếp tục tu hành cho tới sáng sớm, lúc này Bạch Tiểu Thuần thở dài ra khỏi lầu các.
Bạch Tiểu Thuần ho một tiếng, hắn vừa lên tiếng, không bao lâu đám người Lưu Lệ cùng Triệu Long đã chạy đến, mười tu sĩ nhanh chóng mang năm mươi lò đan đặt chung quanh Bạch Tiểu Thuần tạo thành vòng tròn.
Mấy ngày qua bọn họ đã quen với bộ dạng của Bạch Tiểu Thuần, nhất là từ khi tên của Bạch Tiểu Thuần nằm trong Tất Sát Bảng của Man Hoang, danh tiếng trong Trường thành của hắn càng lớn hơn trước.
Mấy ngày qua Bạch Tiểu Thuần vô cùng hào phóng với bọn họ, cũng ban thưởng không ít đan dược pháp bảo, dù sao quân công của hắn không đặc biệt nhiều nhưng mỗi ngày đều gia tăng, Bạch Tiểu Thuần không phải người keo kiệt cho nên mọi người vô cùng vui vẻ.
Đám người Triệu Long cũng ra sức làm việc cho Bạch Tiểu Thuần, sau khi mang lò đan ra, bọn họ lui ra sau vài bước.
Bạch Tiểu Thuần thoả mãn gật đầu, hắn nâng tay mở toàn bộ nắp lò đan, rất nhiều dược thảo được đưa vào trong, Bạch Tiểu Thuần dựa theo đan phương của mình trộn lẫn tỉ lệ linh thảo khác nhau.
---------------
Chương 745: Bạch Tiểu Thuần Tức Giận
Khi nhiệt độ trong lò đan tăng cao, Bạch Tiểu Thuần chạy khắp năm mươi lò đan, từ khi cho linh thảo vào tới lúc hóa tinh hao phí một canh giờ, sau khi làm xong mọi việc hắn mới phong ấn lò đan.
Bạch Tiểu Thuần phong ấn lò đan, đám người Triệu Long nhỏ giọng truyền âm với nhau.
Lại qua bốn canh giờ mới có một lò đan phát ra âm thanh ken két, Bạch Lân cũng xuất hiện như ngày thường, Bạch Tiểu Thuần cũng chấm dứt tu hành rời khỏi lầu các gặp mặt Bạch Lân.
Bạch Lân vừa cười vừa nói, hắn càng nhìn Bạch Tiểu Thuần càng thuận mắt.
Khí phách Bạch Tiểu Thuần tăng cao, bộ dáng như cao nhân đắc đạo.
Căn, lần sau ngươi chuẩn bị nhiều một ít.
Bạch Lân nhìn những lò đan kia, ánh mắt sáng lên, lúc này không ngừng có lò đan không ngừng chấn động, càng nhiều lò đan rạn nứt Bạch Lân càng kích động, thậm chí có một lò đan hắn không tiếc tu vi phong ấn nó lại.
Không bao lâu có tới hai mươi bảy lò đan rạn nứt, sau đó cũng không còn lò đan nào có dấu hiệu tạc lô, Bạch Lân cười ha hả mang theo hai mươi bảy đan lô rời đi.
Cũng giống như ngày thường, Bạch Tiểu Thuần lập tức đi theo Bạch Lân tới tường thành, hắn muốn tự mình quan sát uy lực tạc lô để tiến hành điều chỉnh phương thức, mặc dù nhất định tạc lô, Bạch Tiểu Thuần vẫn có thể tìm được khuyết điểm trong đó.
Cứ như vậy, hắn đi theo sau lưng Bạch Lân bay về phía tường thành, trên đường đi các tu sĩ sùng kính khi nhìn thấy hai mươi bảy lò đan.
Bạch Lân biết rõ Bạch Tiểu Thuần muốn nhìn thấy lò đan nổ tung cho nên tốc độ chậm dần, sau đó hai người cùng xuất hiện trên tường thành, Bạch Lân cười vang, hắn ném hai mươi bảy lò đan thành hai mươi bảy hướng ra ngoài trường thành.
Tu sĩ năm đại quân đoàn trên tường thành không ngừng hoan hô, cùng lúc đó thổ dân ngoài chiến trường muốn lui ra sau, đám oan hồn vô cùng hoảng sợ khi phát hiện lò đan, cho dù Luyện Hồn Sư toàn lực điều khiển cũng khó có thể kiên trì bao lâu, oan hồn tán loạn theo bản năng.
Nhìn thấy đan lô của mình chưa rơi xuống đã có lực uy hiếp như vậy, Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, lúc này dị biến xuất hiện...
Thổ dân và đám oan hồn ngoài chiến trường không ngừng lui ra xa, đột nhiên có mười con hung thú như viên cầu bay lên cao.
Tốc độ của chúng thật nhanh, vào lúc bay lên thân hình bành trướng như diều gặp gió, không qua bao lâu đã lớn tới mười trượng, chúng bay thẳng về phía lò đan.
Vào lúc tới gần, đám hung thú to như quả cầu khổng há miệng cắn nuốt lò đan
Cảnh tượng này quá đột ngột, không ngờ người trên tường thành kịp phản ứng, hai mươi bảy lò đan biến mất sạch sẽ!
Những lò đan bị hung thú nuốt vào bụng lập tức nổ tung, những người chung quanh có thể nghe được tiếng nổ trong bụng hung thú, bụng của chúng bành trướng lên thật lớn, chúng cắn chặt hàm răng để không phát ra tiếng kêu thống khổ nào.
Mọi người phát giác bụng hung thú nhanh chóng thu nhỏ lại, không bao lâu đã khôi phục như thường... Sau đó đám hung thú há miệng phun ra một đám... Khói đen.
Khói đen duy trì một lúc liền biến mất.
Cả chiến trường vô cùng yên tĩnh, tu sĩ năm đại quân đoàn ngây ngốc, Bạch Lân cũng chấn động không nhỏ, trong mắt sinh ra sát cơ dữ dội, hắn lập tức áp chế không lao ra khỏi tường thành.
Bởi vì hư vô chung quanh đám hung thú vặn vẹo, hiển nhiên có cường giả thủ hộ, một khi Bạch Lân cường công sẽ bị cắn trả, đến lúc đó chẳng những Bạch Lân nguy hiểm, thậm chí cả Trường thành cũng nguy hiểm!
Sát cơ trong mắt Bạch Lân bùng nổ ngập trời, hắn và các quân trưởng khác sớm hiểu rõ mục đích của đối phương, bọn chúng muốn dẫn lão tổ Thiên Nhân Trần Hạ Sơn ra khỏi Trường thành.
Có thể nghĩ một khi Trần Hạ Sơn bước ra, sát chiêu của Man Hoang cũng
hàng lâm.
Bạch Lân thầm than, cùng lúc đó đám thổ dân bên ngoài tường thành kịp phản ứng, bọn chúng cười to vô cùng tùy ý, đám oan hồn càng hung tàn xông tới tấn công tường thành.
Thậm chí lúc này còn kịch liệt hơn trước kia, âm thanh nổ vang quanh quẩn chiến trường, tiếng gào thét kinh thiên động địa xuất hiện ở khắp nơi.
Tu sĩ năm đại quân đoàn giữ vững tinh thần, toàn lực thủ hộ tường thành, chém giết thảm thiết diễn ra ngay sau đó.
Lúc này không có bao nhiêu người chú ý tới Bạch Tiểu Thuần, tạc lô mất hiệu lực, điều này đại biểu từ nay về sau Bạch Tiểu Thuần không thể tạc lô.
Nhìn thấy đan dược mình tân tân khổ khổ luyện ra và lò đan sắp tạc lô bị nuốt mất, Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, đầu óc hắn chấn động dữ dội, hô hấp cũng bất ổn, trong mắt xuất hiện một tia đỏ rực.
Bạch Tiểu Thuần tức giận toàn thân run rẩy, nội tâm vô cùng đau đớn.
Bạch Tiểu Thuần phẫn uất hét lớn, đôi mắt hắn đỏ rực.
Cảm giác giống như bị người ta hủy hết mọi thứ, thậm chí hắn vừa nghĩ tới sau này không còn thứ giúp mình thu quân công, mục tiêu trở thành Bách phu trưởng tan vỡ.
Nhớ tới những thứ này, Bạch Tiểu Thuần tức giận không gì sánh nổi.
Nhất là lò đan của mình bị hung thú cắn nuốt trước mặt nhiều người như vậy, hư vinh và lòng tự trọng của Bạch Tiểu Thuần bị trọng thương, giống như một người đang ở trên thiên đường bị ném xuống địa ngục, đầu óc Bạch Tiểu Thuần rối loạn, hắn dùng đôi mắt đỏ rực như máu nhìn chằm chằm vào đám hung thú hình cầu ngoài thành.
Bạch Tiểu Thuần tức giận không nhỏ, hắn quay người quay về Công Giáp Các, Bạch Lân thấy cảnh này cũng than thở, hắn hiểu thổ dân bộ lạc Man Hoang sẽ sản xuất rất nhiều hung thú hình cầu chuyên môn nhắm vào lò đan của Bạch Tiểu Thuần!
Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất quay trở về Công Giáp Các, bay thẳng vào lầu các của mình.
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hắn bỏ qua các lò đan còn lại đi vào lầu các và đóng cửa lại, đám người Triệu Long hít khí lạnh, không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chưa bao giờ thấy Bạch Tiểu Thuần như bây giờ.
Mọi người nhìn nhau, nội tâm vô cùng bất an.
---------------
Chương 746: Phát Tình Đan Khủng Bố
Bạch Tiểu Thuần ngồi trong lầu các, đôi mắt vẫn còn mang theo lửa giận, có thể thấy hắn tức giận như thế nào, Bạch Tiểu Thuần cố gắng bình phục tâm tình, hắn lấy hỏa tinh đặt vào trong lò đan.
Bạch Tiểu Thuần gầm lên giận dữ, lúc này rất nhiều dược thảo bay vào trong lò đan.
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng tức giận, hắn mang theo lửa giận tiến hành luyện dược.
Hắn đã lâu chưa từng điên như bây giờ hai tay kết ấn quyết, mùi thuốc không ngừng bay ra khỏi lò đan.
Thời gian ba ngày trôi qua thật nhanh, trong ba ngày này Bạch Tiểu Thuần không bước ra khỏi lầu các nửa bước, hắn không ngừng luyện đan, bên trong thỉnh thoảng có tiếng cười điên cuồng vọng ra ngoài.
Tiếng cười từ trong phòng vọng ra ngoài, đám người Triệu Long cùng Lưu Lệ đang ở trong phòng nghe được sởn tóc gáy, bọn họ không ngừng hít
khí lạnh, cảm thấy tâm thần Bạch Tiểu Thuần không bình thường.
Bọn họ cũng nghe chuyện xảy ra mấy ngày trước, biết rõ lò đan của Bạch Tiểu Thuần bị thổ dân Man Hoang lợi dụng hung thú hình viên cầu cắn nuốt, cũng hiểu lửa giận của Bạch Tiểu Thuần tới từ đâu.
Mọi người nhìn nhau, lại qua buổi chiều ngày thứ ba, đột nhiên cánh cửa lầu các mở rộng, Bạch Tiểu Thuần tóc tai bù xù bay ra ngoài, thân thể gầy đi không ít.
Bạch Tiểu Thuần nói một hơi vài chục loại linh dược, sau khi nói xong liền quay về phòng đóng cửa lại.
Triệu Long khẩn trương, hắn thấy bộ dạng Bạch Tiểu Thuần như hiện giờ vô cùng nguy hiểm, hơi do dự một lát liền đi ra ngoài tìm quân chủ Bạch Lân, không bao lâu sau hắn mang toàn bộ linh dược Bạch Tiểu Thuần cần quay trở về.
Hắn sợ sệt gõ cửa phòng Bạch Tiểu Thuần, cửa phòng mở ra, Bạch Tiểu Thuần ôm tất cả linh dược vào phòng, Triệu Long cũng nhìn qua khe hở phát hiện bên trong đầy sương mù màu hồng.
Bạch Tiểu Thuần như ẩn như hiện trong sương mù, thân thể tiều tụy nhưng đôi mắt bắn ra hào quang kinh người.
Trời gian hai ngày trôi qua, đột nhiên giữa trưa hôm nay bầu trời đầy mây đen, đột nhiên thiểm điện nổ ầm ầm, đại bộ phận lôi đình đều đánh thẳng vào Công Giáp Các.
Trận pháp Công Giáp Các không ngừng rung chuyển, Bạch Tiểu Thuần
cười khà khà, tiếng cười truyền ra khắp lầu các, tia chớp trên bầu trời phối hợp với tiếng cười Bạch Tiểu Thuần, đám người Triệu Long đang thủ hộ bên ngoài cũng hoảng sợ biến sắc.
Sắc mặt Triệu Long không ngừng thay đổi, hắn nhìn thấy sương mù màu hồng từ trong các khe hở lầu các bay ra ngoài, sương mfu bao phủ bốn phía.
Triệu Long khiếp sợ, bọn họ liên tục lui ra sau, nếu chỉ như vậy cũng bỏ đi, chẳng biết tại sao vào lúc sương mù xuất hiện, rất nhiều côn trùng trong Công Giáp Các chen chúc chạy ra ngoài, dường như chúng theo bản năng muốn tránh khỏi nơi đây.
Phải biết trong Trường thành rất hiếm thấy côn trùng, hiện tại chẳng những nhìn thấy côn trùng đông đảo, chẳng những đám người Lưu Lệ sợ hãi, cả Công Giáp Các bị oanh động và vô số tiếng kêu gào vang lên.
Toàn bộ Công Giáp Các đều bị kinh động, các tu sĩ trên tường thành và thổ dân bên ngoài đều nhìn thấy dị tượng trên bầu trời, bọn họ đang kinh hãi, trong nội thành xuất hiện thứ khủng khiếp gì sao?.
Vào lúc mọi người đang kinh hãi, đột nhiên tầng mây trên bầu trời hóa thành vòng xoáy, lôi điện tụ tập lại như muốn tiêu diệt thứ gì đó, mục tiêu chính là Công Giáp Các, sấm sét phá tan trận pháp đánh thẳng vào lầu các của Bạch Tiểu Thuần.
Mặt đất chấn động khủng khiếp, lầu các sụp đổ hơn phân nửa, đám người Triệu Long hoảng sợ lui ra sau thật nhanh.
Triệu Long kinh hoàng, lầu các sụp xuống nhưng bọn họ lại nghe tiếng cười của Bạch Tiểu Thuần truyền ra ngoài..
Thân thể Triệu Long run rẩy, hắn nhìn thấy sương mù màu hồng trong phòng càng ngày càng đậm, hắn có cảm giác nguy cơ vô cùng khủng bố, lại nhìn sang mọi người, phát hiện đám người Lưu Lệ kinh nghi bất định, hắn cắn răng lao ra ngoài.
Không qua bao lâu hắn và Bạch Lân cùng quay về.
Bạch Lân vừa mới đến đã nhìn thấy sương mù màu hồng đậm đặc, hắn ngẩng đầu nhìn thấy lôi đình trên bầu trời càng ngày càng dày đặc liền hô to.
Trong sương mù có giọng nói oán hận của Bạch Tiểu Thuần truyền ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuần rống to, Triệu Long không dám cự tuyệt, hắn nhìn Bạch Lân sau đó ném túi trữ vật vào trong sương mù.
Không qua bao lâu, Bạch Lân muốn khuyên bảo vài lời, bỗng nhiên trong sương mù có tiếng nổ vang lên, sương mù màu hồng biến thành màu đỏ rực, cùng lúc đó sấm sét trên bầu trời đánh thẳng xuống lầu các, thậm chí còn có thể nhìn thấy trên bầu trời còn có sâm sét đang ngưng tụ.
Sấm ét khủng bố đan xen vào nhau tạo thành tấm lưới, cho dù là Bạch
Lân nhìn thấy cũng hoảng sợ không nhẹ, càng không cần nói những tu sĩ trong Trường thành.
Bạch Lân nhìn thấy sương mù biến thành màu đỏ, không rõ tại sao hắn lại cảm thấy sương mù vô cùng khủng bố, không liên quan đến tu vi, đây thuần túy là bản năng con người mà thôi.
Trong sương mù có tiếng Bạch Tiểu Thuần quát lớn, gian phòng của hắn đã sụp đổ, bên cạnh lò đan màu đỏ có một thân ảnh gầy gò đang ngồi, đôi mắt bắn ra hào quang kỳ dị.
Chung quanh hắn có rất nhiều chai lọ, mấy ngày nay, vi luyện dược, Bạch Tiểu Thuần nổi giận dựa vào linh dịch duy trì tu vi bản thân, hắn không ngừng luyện chế đan dược đặc thù, bản thân phải ngăn cản sương mù ảnh hưởng đến bản thân.
Có thể nói Bạch Tiểu Thuần đã liều!
Hắn hô hấp rối loạn và nhìn chằm chằm vào lò đan, không ngừng ném nhiều dược thảo vào bên trong, lò đan không ngừng rung động, chấn động càng ngày càng kịch liệt, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải đập mạnh vào lò đan.
Oanh, khe nứt trong lò đan không ngừng lan rộng ra chung quanh và sau đó nổ tung.
---------------
Chương 747: Truy Nã Bạch Tiểu Thuần Toàn Thế Giới
Khi sương mù biến mất, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trước mặt đám người Bạch Lân, lúc mọi người nhìn thấy thân ảnh gầy gò trơớc mặt, Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười như điên, người không biết còn cho rằng hắn bị điên thật sự.
Triệu Long mở to mắt nhìn, Lưu Lệ ngạc nhiên không nhỏ, những người khác kinh ngạc quan sát Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Lân cũng sững sờ, không chờ bọn họ hỏi tiếp, Bạch Tiểu Thuần phất tay áo mang theo tám lò đan ngoài sân, hắn vận dụng Bất Tử Cân trên hai chân lao về phía tường thành.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa ra hào quang cực mạnh, hô hấp dồn dập nhưng không loạn, tốc độ nhanh chóng tiến tới gần tường thành.
Ánh mắt Bạch Lân kinh nghi bất định, hắn lập tức đuổi theo, về phần đám người Triệu Long chỉ hơi chần chờ cũng bay đi, bọn họ muốn biết hiệu quả đan dược làm Bạch Tiểu Thuần điên cuồng là như thế nào.
Bạch Tiểu Thuần tới gần tường thành, hắn nhảy lên tường thành và hét lớn, trực tiếp ném bảy tám lò đan ra bên ngoài tường thành.
Bên ngoài tường thành, đám thổ dân Man Hoang đang dẫn theo oan hồn tấn công, mấy ngày trước lò đan mất đi hiệu lực, oan hồn đã bình tĩnh trở lại, bởi vì không có uy hiếp cho nên các Luyện Hồn Sư dễ dàng khống chế, bọn họ cũng đặc tinh lực vào oan hồn đặc thù, chiến tranh bắt đầu tiến vào giai đoạn cao trào.
Mỗi ngày đều có tiếng nổ vang liên tiếp, có đám oan hồn phụ trợ, nhân số thổ dân giảm bớt rất nhiều, trái lại... Áp lực năm đại quân đoàn tăng mạnh.
Lúc này nhìn thấy bảy tám lò đan bay ra, toàn thân lò đan đỏ rực cực kỳ kinh người, dường như chỉ cần dược lực bên trong nổ tung sẽ tạo thành lực phá hoại kinh thiên động địa.
Nhìn thấy bảy tám lò đan bay ra ngoài, đám thổ dân vô ý thức khẩn trương nhưng không kinh hoàng, bọn họ đều nhìn lò đan bay xuống, trong hoang nguyên cách chiến trường không xa, lão giả áo đen đang ngồi trên tế đàn và đám Luyện Hồn Sư, các đại tù trưởng bộ lạc đều nhìn thấy lò đan xuyên thấu qua màn nước.
Lão giả áo đen lên tiếng, thần sắc lạnh lùng, hắn nâng tay phải bấm niệm pháp quyết điểm vào màn nước, màn nước vặn vẹo một lúc, cùng lúc đó đám hung thú trên chiến trường gào thét.
Những hung thú viên cầu bành trướng thật nhanh, trong mắt mang theo khinh thường và há to miệng hấp mạnh.
Không chờ những lò đan rơi xuống đất và nổ tung, những con hung thú viên cầu bay lên tranh đoạt với nhau, những lò đan lập tức bị chúng nuốt sạch.
Những con hung thú không cướp đoạt lò đan liền bất mãn gào thét.
Lão giả áo đen trên hoang nguyên mỉm cười khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt còn mang theo thần thái khinh thị, cùng lúc đó lò đan bị nuốt lặp lại.
Bạch Lân trầm mặc, tu sĩ năm đại quân đoàn thầm than.
Chỉ có Bạch Tiểu Thuần cười lạnh nhìn đám hung thú nuốt lò đan, trong mắt còn xuất hiện một tia hung ác.
Đúng lúc này tiếng nổ trong bụng hung thú truyền ra ngoài, bụng của chúng bành trướng thật nhanh, ngay sau đó tất cả khôi phục như bình thường.
Thậm chí đám hung thú còn gầm lên uy hiếp tường thành, lúc này mới lắc lắc lui ra phía sau, ngay sau đó có rất nhiều thổ dân lao tới thủ hộ cho chúng, đám thổ dân còn không ngừng mỉa mai cười nhạo Trường thành.
Tiếng cười chói tai lọt vào tai tu sĩ năm đại quân đoàn, bọn họ cắn răng nhẫn nhịn, nếu không có lệnh của Thiên Nhân, năm đại quân đoàn chỉ có thể cố thủ, không thể giết ra bên ngoài.
Bạch Lân thở dài, hắn xuất hiện bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, muốn lên tiếng an ủi hắn.
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt nói nhỏ, Bạch Lân nghe xong cũng giật mình,
không chờ hắn lên tiếng, đột nhiên mấy con hung thú vừa ăn lò đan dừng lại, chúng không đi tiếp.
Bảy tám con hung thú sinh ra biến hóa, đôi mắt chúng nhanh chóng biến thành màu đỏ, thân thể run rẩy không thể khống ché, trong miệng phun ra sương mù màu hồng, thậm chí toàn thân chúng cũng biến thành màu hồng.
Hô hấp của chúng ồ ồ và không ngừng kêu gào quái dị, đám thổ dân Man Hoang ngạc nhiên khó hiểu, bảy tám con hung thú ăn lò đan giãy thoát ra khỏi đám người thụ hộ, chúng phát cuồng tiến vào trong đám người.
Thậm chí có hai con đỏ mắt lao về phía đồng loại, các cự nhân hay hung thú ngăn cản đường chúng đều phát cuồng theo.
Phát tình!!
Bởi vì tình đan nổ tung trong cơ thể hung thú, khí lưu không thể phát tán ra ngoài là do bị luyện hóa ba lần, uy lực to lớn không thể hình dung.
Mặc kệ đám hung thú này là đực hay cái, chúng đều bị dục hỏa đốt người, triệt để phát tình, nếu chỉ như thế cũng bỏ đi, miệng chúng không ngừng phun ra sương mù màu hồng, những nơi sương mù đi qua chỉ có oan hồn không bị ảnh hưởng, các cự nhân và hung thú đều trúng chiêu.
Chỉ cần bọn họ hít vài hơi đã đỏ mặt, ánh mắt mờ mịt và đỏ rực, kế tiếp lại rống to xông vào đám người...
Ngay sau đó cuộc chiến bên ngoài trường thành biến thành cảnh tượng quái lạ.
Có tiếng kêu thê lương thảm thiết, còn có từng tiếng... Gào rút kinh dị, cả chiến trường cải biến triệt để, đã không còn là chiến trường, chỉ còn lại một đống hỗn loạn mà thôi.
Có hiệu quả kinh người như thế cũng có nguyên nhân, bởi vì bên trong Phát Tình Đan bị Bạch Tiểu Thuần thêm phương thuốc Trí Huyễn Đan vào,
thậm chí một ít tài liệu chủ yếu bị hắn dùng trả giá lớn luyện linh, cho nên đan dược mới có hiệu quả kinh khủng như vậy.
Tu sĩ năm đại quân đoàn đứng trên tường thành rung động rất mạnh, tâm thần nổ vang, bọn họ hoảng sợ không nói thành lời, mọi người không dám tin vào mắt mình đang thấy, tâm thần sinh ra sóng gió ngập trời.
- Là... Là...
Vô số tiếng chửi bới trách móc từ miệng tu sĩ năm quân đoàn vang lên, cho dù là binh sĩ bình thường hay Thập phu trưởng, Bách phu trưởng, thậm chí Thiên phu trưởng và Vạn phu trưởng cũng không dám tin, đầu óc bọn họ mất tỉnh táo.
Bạch Lân cũng ngẩn ngơ không nói nên lời.
Thậm chí con mắt vĩ đại trên tháp cao cũng tỏa sáng, lão giả ba mắt Trần Hạ Sơn xuất hiện, với thân phận Thiên Nhân tôn sư của hắn, tại lúc nhìn thấy tình cảnh chiến trường cũng nói không nên lời, hắn dùng ánh mắt cổ quái nhìn Bạch Tiểu Thuần.
---------------
Chương 748: Tụ Hồn Đan Đại Thành
Đầu óc mọi người vẫn mờ mịt, cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần là người sáng tạo ra tràng diện trước mặt nhìn không chớp mắt, cái tên của hắn khắc sâu trong đầu mọi người.
Vô số người hít khí lạnh, trên chiến trường chỉ toàn hình ảnh khó coi, cho dù là lão giả áo đen trên tế đàn và đám Luyện Hồn Sư, đại tù trưởng cũng nhìn thấy.
Trong ngoài tế đàn yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều nhìn vào màn nước, không ai lên tiếng, cũng không có tiếng hít thở, phải qua rất lâu mới có người thở dài, tiếng hít thở càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng nặng, đến cuối cùng cả người run rẩy không kiềm chế được.
Qua nửa ngày trong tế đàn có tiếng gào thét tức giận khủng khiếp vang lên.
Nhìn chiến trường hỗn loạn điên cuồng, Bạch Tiểu Thuần ho khan sau đó
vung tay rồi lên tiếng.
Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ kiêu ngạo, trên mặt còn mang theo dáng vẻ cao thâm mạt trắc, nghênh ngang rời khỏi tường thành, ánh mắt tu sĩ trên tường thành nhìn Bạch Tiểu Thuần đã mang theo hào quang phức tạp và sợ hãi.
Giống như kính sợ, giống như kiêng kị, giống như sợ hãi...
Khi Bạch Tiểu Thuần đi xa, từng pháp khí trên tường thành khởi động, năm đại quân đoàn không bao giờ buông tha cơ hội tuyệt thế trước mặt, bọn họ lao ra khỏi tường thành, Bạch Tiểu Thuần không nhìn cuộc chiến, sau khi Phát Tình Đan xông ra uy danh, hắn muốn người Man Hoang biết rõ, dám trêu chọc Bạch Tiểu Thuần hắn cần phải trả cái giá đắt.
Phát Tình Đan không phải không có sơ hở, nó ảnh hưởng tới hung thú nhưng thổ dân có thể tránh được, có rất nhiều biện pháp tránh né, lần này Phát Tình Đan xuất hiện quá đột ngột nên mới có hiệu quả như lần này, Bạch Tiểu Thuần trong lòng hiểu rõ.
Hắn cũng không có ý dụng sử dụng Phát Tình Đan kiếm quân công, chỉ có dùng biện pháp như vậy mới làm Man Hoang kiêng kị, cũng không dám sử dụng hung thú bụng lớn ngăn cản tạc lô.
Bạch Tiểu Thuần thong dong rời đi, đám người Triệu Long theo sau nhưng nội tâm vẫn chưa hết rung động, lúc nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần còn mang theo bóng ma.
Nhớ đến Phát Tình Đan khủng bố, Triệu Long cũng tốt, Lưu Lệ cũng được, bọn họ cảm thấy loại người như Bạch Tiểu Thuần đáng sợ đến mức
tận cùng, cũng là người trời sinh thích hợp với chiến trường.
Qua mấy ngày sau đã có tin tức truyền ra, tất cả tu sĩ trong Trường thành đều biết Bạch Tiểu Thuần ra tay tạo thành hiệu quả oanh động cỡ nào, càng truyền bá càng xâm nhập nhân tâm.
Nhất là những khủng bố khi luyện đan và hiệu quả đáng sợ của đan dược, chung quanh nơi ở Bạch Tiểu Thuần trong Công Giáp Các không một bóng người, các đại sư không ngừng rời đi.
Non nửa Công Giáp Các trống không... Bạch Tiểu Thuần trực tiếp chiếm giữ Công Giáp Các, hắn liên kết toàn bộ đình viện làm nơi ở của mình.
Cũng bởi vì sự kiện vừa rồi, Bạch Tiểu Thuần thu được đại công, hắn chiếm được quân công xa xỉ, từ Thập phu trưởng tấn chức lên Bách phu trưởng.
Kể từ đó đình viện khổng lồ của hắn đều bị thủ hạ vào ở, không còn cảm giác trống trải như ban đầu.
Bạch Tiểu Thuần xông ra danh khí lớn trên chiến trường, bởi vì trận chiến vừa rồi quá chấn động, thanh danh của hắn cũng truyền ra ngoài Trường thành, càng có hiệu quả chấn nhiếp.
Mấy trăm bộ lạc trong khu vực đông mạch Man Hoang nghe tên Bạch Tiểu Thuần liền nhớ đến Phát Tình Đan khủng bố, Man Hoang thảm bại, thậm chí nguyên nhân là do đan dược, bài danh của Bạch Tiểu Thuần trên Man Tất Sát Bảng tăng lên vùng vụt, bai danh hai mươi bảy.
Tu sĩ bài danh trước hắn đều là Nguyên Anh, thậm chí hai mươi bảy bài danh sau hắn cũng là Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần là Kết Đan duy nhất tiến vào top năm mươi.
Có danh tiếng lớn lại thu được chiến công, thậm chí còn trở thành Bách phu trưởng, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hăng hái, hắn đi tới khu vực nào trong Trường thành đều có người bái kiến.
Bạch Tiểu Thuần rất thích cảm giác này, càng cảm giác ở trong Trường thành là lựa chọn không tệ, hắn cao hứng rất nhiều, cũng mang gương đồng ra hỏi Dạ Táng nhiều vấn đề, Dạ Táng suýt phát điên.
Mỗi lần Dạ Táng đều phải trái lòng nói lời nịnh nọt, thổi phồng chiếm niềm vui của Bạch Tiểu Thuần, chỉ như vậy mới được bỏ qua.
Bạch Tiểu Thuần tu hành không lười biếng, hắn càng sử dụng quân công của mình đổi không ít đan dược, cũng thử luyện chế Tụ Hồn Đan và bắt đầu tu hành Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết.
Tốc độ tu hành không tính là chậm, mỗi lần Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới mình chỉ cần đổi một viên Nguyên Anh đan là có thể đột phá Kim Đan Đại viên mã thì, hắn cảm giác tu hành của mình quá chậm.
Tuy tốc độ tăng tu vi giảm nhưng tu hành Bất Tử Trường Sinh Công cực nhanh, sau khi hắn dương danh trên chiến trường, trình độ dược đạo của Bạch Tiểu Thuần gây rung động Bạch Lân, hắn tận lực thỏa mãn mọi yêu cầu của Bạch Tiểu Thuần.
Dù hắn nhìn ra dược thảo Bạch Tiểu Thuần đưa ra xen lẫn không ít thứ không cần thiết cũng không chú ý, hắn xem ra, giá trị bản thân Bạch Tiểu Thuần mới là lớn nhất.
Kể từ đó hắn có đầy đủ dược thảo tăng sinh cơ, Bạch Tiểu Thuần tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công tăng nhanh hơn trước, Bất Tử Cân không ngừng bao phủ cánh tay trái, đến đêm khuya ngày hôm nay tay trái của Bạch Tiểu Thuần tỏa ra hào quang âm u, cánh tay trái biến thành trong suốt, có thể nhìn thấy huyết nhục và kinh mạch, cũng nhìn thấy máu huyết đang lưu động trên cánh tay.
Bạch Tiểu Thuần mở mắt nhìn tay trái, sau nửa ngày hắn hưng phấn nắm chặc nắm đấm đánh vào hư vô, tốc độ nắm đấm nhanh đến mức không nói nên lời.
Sau khi cảm nhận lực lượng đáng sợ của tay trái, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được thực lực của mình vô cùng khủng bố.
Vừa nghĩ tới Bất Tử Cốt, Bạch Tiểu Thuần tươi cười, tâm tình rất vui sướng.
Dựa theo Bất Tử Quyển giới thiệu, một khi tu luyện đến cảnh giới Bất Tử Cốt, hắn cũng bắt đầu đụng chạm vào cảnh giới thân thể bất tử.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây càng chờ mong Bất Tử Cốt.
---------------
Bạch Lân có thể lấy ra một phần cũng không dễ dàng.
Trầm ngâm một lát, Bạch Tiểu Thuần lấy hộp ngọc trong túi trữ vật ra ngoài, bên trong hộp ngọc có một viên đá nhỏ như móng tay, nhìn sơ qua không có gì thần kỳ nhưng cẩn thận cảm thụ sẽ phát hiện bên trong ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh người, dường như chỉ chạm nhẹ vào cũng có thể bộc phát dữ dội.
Đây chính là bát sắc hỏa!
Bạch Tiểu Thuần cẩn thận đóng hộp lại.
- Chỉ có một phần bát sắc hỏa, giữ lại đi, về sau có pháp bảo tốt cứ mang ra luyện là được.
Bạch Tiểu Thuần thu hồi bát sắc hỏa, hắn bắt đầu nuốt những viên đan dược vừa luyện linh.
Sau khi ăn đan dược, linh lực trong người bộc phát chạy toàn thân, chúng hóa thành hàn khí và chui vào trong Kim Đan, tích lũy hàn ý bên trong đan điền.
Thời gian một tháng trôi qua.
Khi tu vi Bạch Tiểu Thuần không ngừng tăng cao, hắn luyện dược càng ngày càng thuận lợi, lần lượt luyện chế Tụ Hồn Đan thành phẩm, mặc dù không hài lòng, mỗi lần điều khiển tinh vi đạt được Tụ Hồn Đan thành phẩm, uy lực của chúng lớn hơn trước một ít.
Bạch Tiểu Thuần tin tưởng mình sẽ nhanh chóng luyện ra Tụ Hồn Đan hoàn mỹ, tuy đan dược này có chút hiệu quả nhưng Bạch Tiểu Thuần suy
nghĩ tích lũy nhiều một ít mới đưa cho Bạch Lân thì tốt hơn.
Đồng thời hắn cũng thỏa mãn với sinh hoạt trong Trường thành, được người khác tôn kính không nói, quân công càng ngày càng gia tăng, mỗi lần lò đan của hắn nổ tung, đại lượng quân công liên hệ với con mắt vĩ đại và tự động tiến vào lệnh bài Bạch Tiểu Thuần.
Nhìn lệnh bài quân công của mình không đề cao, BạchTiểu Thuần nghĩ tới các pháp bảo cùng đan dược nhìn thấy trong tháp cao, động lực luyện dược của hắn cũng tăng lên rất nhiều.
Hắn muốn tạc lô trở thành sát khí của Bác Bì Quân, mỗi ngày đều ném ra khỏi tường thành, số lượng oan hồn giảm mạnh, cũng tăng áp lực cho đám Luyện Hồn Sư trong Man Hoang.
Nếu không phải chiến tranh lần này quy mô không nhỏ, chỉ sợ Man Hoang sớm chấm dứt lui binh, cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trên tường thành, nhiều lần tự mình thể ngộ sự thảm thiết của chiến trường, hắn cảm nhận chiến tranh đang thăng cấp.
Không chỉ có một bộ lạc thổ dân, mà là sáu bộ lạc cùng tham chiến, số lượng thổ dân cũng từ một vạn gia tăng đến bảy tám vạn, quy mô chiến tranh cỡ này vài chục năm mới có một lần.
Nhìn đám thổ dân cự nhân mỗi ngày trùng kích tường thành không ngừng nghỉ.
Cùng lúc đó hồn sư cũng bắt đầu xuất hiện trên chiến trường, những người này xuất hiện càng làm cao tầng Trường thành xem trọng, thậm chí còn phái cường giả chém giết.
Đáng tiếc các hồn sư là đối tượng được thổ dân thủ hộ, nếu đánh chết hồn sư cũng phải trả giá bằng mạng của không ít tu sĩ.
Song phương đều có thương vong, tổng thể mà nói Man Hoang tổn thất thảm hại hơn trọng, dù sao năm quân đoàn có tường thành bảo hộ, hồn triều
sau khi tạc lô xuất hiện đã giảm đi, trọng yếu nhất chính là uy lực tạc lô hình thành uy hiếp oan hồn, đây mới là mấu chốt nhất.
Nếu không dựa theo chiến tranh dĩ vãng, oan hồn trong hồn triều hung hãn không sợ chết lao tới tấn công, chúng sẽ tạo thành uy hiếp rất lớn lên tường thành và năm đại quân đoàn.
Cái tên Bạch Tiểu Thuần cũng từ trong năm đại quân đoàn trong Trường thành truyền ra ngoài, không ai không biết, đồng thời... Danh tiếng của hắn vang vọng Trường thành, rất nhiều bộ lạc thổ dân cũng biết người sáng tạo pháp bảo mới khắc chế oan hồn trong Trường thành tên là Bạch Tiểu Thuần.
Thậm chí bài danh của hắn trên Tất Sát Bảng của Man Hoang đã nằm trong top một trăm.
Mà mỗi cái tên trước hắn đều là thế hệ thanh danh hiển hách làm Man Hoang thống hận, mà hôm nay trong danh sách thống hận đó có tên Bạch Tiểu Thuần.
Lúc ban đầu Bạch Tiểu Thuần không thể cải biến cuộc chiến, khi đó hắn không làm được, tạc lô chỉ đủ chèo chống một lúc nào đó, theo thời gian qua đi, lực ảnh hưởng của hắn với cuộc chiến cũng càng ngày càng rõ ràng.
Nhất là hiện tại các bộ lạc triệu tập hội nghị của các đại tù trưởng cùng với nhiều Luyện Hồn Sư, bọn họ đã thống hận muốn ăn tươi nuốt sống Bạch Tiểu Thuần.
Đại tù trưởng đau lòng tộc nhân bộ lạc của mình, mà những Luyện Hồn Sư vô cùng cao quý, đa số thời gian trân quý của bọn họ đều dùng trấn an các oan hồn.
Trước kia bọn họ chỉ cần điều khiển và hình thành hồn triều là đủ, dù sao oan hồn từ trong Minh Hà tràn ra ngoài, chúng vô cùng hung tàn và hung hãn không sợ chết... Bởi vì tạc lô uy hiếp cho nên bọn họ không toàn lực ứng phó, nếu không đám oan hồn tán loạn chỉ là việc nhỏ, oan hồn cắn trả mới là
việc lớn.
Hiện tại trên hoang nguyên gần Trường thành, tại trung tâm khu vực đá đen có một lão giả ngồi trên tế đàn lơ lửng giữa không trung..
Mười thân ảnh mặc quần áo màu xám đứng chung quanh, trên thân mỗi người đều tỏa ra hồn lực khủng bố, bọn họ chính là Luyện Hồn Sư!
Mỗi người đều nhìn lão giả áo đen.
- Sứ giả đại nhân, không thể tiếp tục như vậy được, nhất định phải nghĩ biện pháp giải quyết việc này.
- Đúng vậy, sứ giả đại nhân, tiếp tục như vậy dũng sĩ tộc ta không có hồn triều thủ hộ không phải đối thủ của đám tu sĩ trên tường thành! Kính xin sứ giả đại nhân thi triển đại thần thông hóa giải kiếp nạn này!
Trên tế đàn, trừ những Luyện Hồn Sư ra còn có mười cự nhân to lớn, mười cự nhân này rất tang thương, khác với những cự nhân khác, thân thể bọn họ cao lớn nhưng trong mắt lại đầy cơ trí, một cự nhân trong số đó nói chuyện với lão giả.
- Chúng ta không thể hao phí quá nhiều hồn lực... Lão giả áo đen im lặng một lát mới nói tiếp:
- Các ngươi không cần lo lắng, lão phu đã có chuẩn bị, cũng sắp tới thời gian rồi, các ngươi chỉ cần chú ý chiến trường là được, ngày mai, lão phu muốn tên Bạch Tiểu Thuần kia biết rõ, lò đan của hắn đã trở thành lịch sử.
Ánh mắt lão giả áo đen biến thành màu đỏ, hắn nói vô cùng chắc chắn.
Trong Trường thành, Bạch Tiểu Thuần đang đả tọa, không biết có phải hắn cảm ứng được hay không, hắn mở mắt ra nhìn chung quanh một lát.
Không suy nghĩ nhiều, hắn vẫn tiếp tục tu hành cho tới sáng sớm, lúc này Bạch Tiểu Thuần thở dài ra khỏi lầu các.
- Đây đây, chuyền lò đan tới đây cho bổn quân!
Bạch Tiểu Thuần ho một tiếng, hắn vừa lên tiếng, không bao lâu đám người Lưu Lệ cùng Triệu Long đã chạy đến, mười tu sĩ nhanh chóng mang năm mươi lò đan đặt chung quanh Bạch Tiểu Thuần tạo thành vòng tròn.
Mấy ngày qua bọn họ đã quen với bộ dạng của Bạch Tiểu Thuần, nhất là từ khi tên của Bạch Tiểu Thuần nằm trong Tất Sát Bảng của Man Hoang, danh tiếng trong Trường thành của hắn càng lớn hơn trước.
Mấy ngày qua Bạch Tiểu Thuần vô cùng hào phóng với bọn họ, cũng ban thưởng không ít đan dược pháp bảo, dù sao quân công của hắn không đặc biệt nhiều nhưng mỗi ngày đều gia tăng, Bạch Tiểu Thuần không phải người keo kiệt cho nên mọi người vô cùng vui vẻ.
Đám người Triệu Long cũng ra sức làm việc cho Bạch Tiểu Thuần, sau khi mang lò đan ra, bọn họ lui ra sau vài bước.
Bạch Tiểu Thuần thoả mãn gật đầu, hắn nâng tay mở toàn bộ nắp lò đan, rất nhiều dược thảo được đưa vào trong, Bạch Tiểu Thuần dựa theo đan phương của mình trộn lẫn tỉ lệ linh thảo khác nhau.
---------------
Nhĩ Căn
Khi nhiệt độ trong lò đan tăng cao, Bạch Tiểu Thuần chạy khắp năm mươi lò đan, từ khi cho linh thảo vào tới lúc hóa tinh hao phí một canh giờ, sau khi làm xong mọi việc hắn mới phong ấn lò đan.
- Không biết lần này sẽ có mầy lò đan tạc lô.
Bạch Tiểu Thuần phong ấn lò đan, đám người Triệu Long nhỏ giọng truyền âm với nhau.
- Ta cược trong vòng hai mươi.
- Ngày hôm qua đã tạc một bảy cái, lần này ta cược ngoài hai mươi! Mọi người liên tục đặt cược, mỗi ngày bọn họ đều làm như thế...
Lại qua bốn canh giờ mới có một lò đan phát ra âm thanh ken két, Bạch Lân cũng xuất hiện như ngày thường, Bạch Tiểu Thuần cũng chấm dứt tu hành rời khỏi lầu các gặp mặt Bạch Lân.
- Bạch đại sư, vất vả.
Bạch Lân vừa cười vừa nói, hắn càng nhìn Bạch Tiểu Thuần càng thuận mắt.
- Không sao, tất cả vì Trường thành!
Khí phách Bạch Tiểu Thuần tăng cao, bộ dáng như cao nhân đắc đạo.
- Lão Bạch ah, lò đan sắp không đủ, dược thảo cũng gần hết, nhất là Linh
Căn, lần sau ngươi chuẩn bị nhiều một ít.
- Không thành vấn đề, ta quay về sẽ bàn giao.
Bạch Lân nhìn những lò đan kia, ánh mắt sáng lên, lúc này không ngừng có lò đan không ngừng chấn động, càng nhiều lò đan rạn nứt Bạch Lân càng kích động, thậm chí có một lò đan hắn không tiếc tu vi phong ấn nó lại.
Không bao lâu có tới hai mươi bảy lò đan rạn nứt, sau đó cũng không còn lò đan nào có dấu hiệu tạc lô, Bạch Lân cười ha hả mang theo hai mươi bảy đan lô rời đi.
Cũng giống như ngày thường, Bạch Tiểu Thuần lập tức đi theo Bạch Lân tới tường thành, hắn muốn tự mình quan sát uy lực tạc lô để tiến hành điều chỉnh phương thức, mặc dù nhất định tạc lô, Bạch Tiểu Thuần vẫn có thể tìm được khuyết điểm trong đó.
Cứ như vậy, hắn đi theo sau lưng Bạch Lân bay về phía tường thành, trên đường đi các tu sĩ sùng kính khi nhìn thấy hai mươi bảy lò đan.
Bạch Lân biết rõ Bạch Tiểu Thuần muốn nhìn thấy lò đan nổ tung cho nên tốc độ chậm dần, sau đó hai người cùng xuất hiện trên tường thành, Bạch Lân cười vang, hắn ném hai mươi bảy lò đan thành hai mươi bảy hướng ra ngoài trường thành.
Tu sĩ năm đại quân đoàn trên tường thành không ngừng hoan hô, cùng lúc đó thổ dân ngoài chiến trường muốn lui ra sau, đám oan hồn vô cùng hoảng sợ khi phát hiện lò đan, cho dù Luyện Hồn Sư toàn lực điều khiển cũng khó có thể kiên trì bao lâu, oan hồn tán loạn theo bản năng.
Nhìn thấy đan lô của mình chưa rơi xuống đã có lực uy hiếp như vậy, Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, lúc này dị biến xuất hiện...
Thổ dân và đám oan hồn ngoài chiến trường không ngừng lui ra xa, đột nhiên có mười con hung thú như viên cầu bay lên cao.
Tốc độ của chúng thật nhanh, vào lúc bay lên thân hình bành trướng như diều gặp gió, không qua bao lâu đã lớn tới mười trượng, chúng bay thẳng về phía lò đan.
Vào lúc tới gần, đám hung thú to như quả cầu khổng há miệng cắn nuốt lò đan
Cảnh tượng này quá đột ngột, không ngờ người trên tường thành kịp phản ứng, hai mươi bảy lò đan biến mất sạch sẽ!
Những lò đan bị hung thú nuốt vào bụng lập tức nổ tung, những người chung quanh có thể nghe được tiếng nổ trong bụng hung thú, bụng của chúng bành trướng lên thật lớn, chúng cắn chặt hàm răng để không phát ra tiếng kêu thống khổ nào.
Mọi người phát giác bụng hung thú nhanh chóng thu nhỏ lại, không bao lâu đã khôi phục như thường... Sau đó đám hung thú há miệng phun ra một đám... Khói đen.
Khói đen duy trì một lúc liền biến mất.
Cả chiến trường vô cùng yên tĩnh, tu sĩ năm đại quân đoàn ngây ngốc, Bạch Lân cũng chấn động không nhỏ, trong mắt sinh ra sát cơ dữ dội, hắn lập tức áp chế không lao ra khỏi tường thành.
Bởi vì hư vô chung quanh đám hung thú vặn vẹo, hiển nhiên có cường giả thủ hộ, một khi Bạch Lân cường công sẽ bị cắn trả, đến lúc đó chẳng những Bạch Lân nguy hiểm, thậm chí cả Trường thành cũng nguy hiểm!
- Đáng chết!"
Sát cơ trong mắt Bạch Lân bùng nổ ngập trời, hắn và các quân trưởng khác sớm hiểu rõ mục đích của đối phương, bọn chúng muốn dẫn lão tổ Thiên Nhân Trần Hạ Sơn ra khỏi Trường thành.
Có thể nghĩ một khi Trần Hạ Sơn bước ra, sát chiêu của Man Hoang cũng
hàng lâm.
- Không nghĩ tới mới qua nửa năm đã bị bọn chúng nghĩ ra biện pháp đối phó, rất rõ ràng, đám hung thú trước mặt đã trải qua cải tạo...
Bạch Lân thầm than, cùng lúc đó đám thổ dân bên ngoài tường thành kịp phản ứng, bọn chúng cười to vô cùng tùy ý, đám oan hồn càng hung tàn xông tới tấn công tường thành.
Thậm chí lúc này còn kịch liệt hơn trước kia, âm thanh nổ vang quanh quẩn chiến trường, tiếng gào thét kinh thiên động địa xuất hiện ở khắp nơi.
Tu sĩ năm đại quân đoàn giữ vững tinh thần, toàn lực thủ hộ tường thành, chém giết thảm thiết diễn ra ngay sau đó.
Lúc này không có bao nhiêu người chú ý tới Bạch Tiểu Thuần, tạc lô mất hiệu lực, điều này đại biểu từ nay về sau Bạch Tiểu Thuần không thể tạc lô.
Nhìn thấy đan dược mình tân tân khổ khổ luyện ra và lò đan sắp tạc lô bị nuốt mất, Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, đầu óc hắn chấn động dữ dội, hô hấp cũng bất ổn, trong mắt xuất hiện một tia đỏ rực.
- Tại sao lại như thế, đây là hung thú gì?
Bạch Tiểu Thuần tức giận toàn thân run rẩy, nội tâm vô cùng đau đớn.
- Không có quân công, không còn thảo dược, lò đan biến mất, còn lãng phí thời gian luyện dược và linh lực của ta!
Bạch Tiểu Thuần phẫn uất hét lớn, đôi mắt hắn đỏ rực.
Cảm giác giống như bị người ta hủy hết mọi thứ, thậm chí hắn vừa nghĩ tới sau này không còn thứ giúp mình thu quân công, mục tiêu trở thành Bách phu trưởng tan vỡ.
Nhớ tới những thứ này, Bạch Tiểu Thuần tức giận không gì sánh nổi.
Nhất là lò đan của mình bị hung thú cắn nuốt trước mặt nhiều người như vậy, hư vinh và lòng tự trọng của Bạch Tiểu Thuần bị trọng thương, giống như một người đang ở trên thiên đường bị ném xuống địa ngục, đầu óc Bạch Tiểu Thuần rối loạn, hắn dùng đôi mắt đỏ rực như máu nhìn chằm chằm vào đám hung thú hình cầu ngoài thành.
- Các ngươi chờ đó cho ta, dám nuốt lò đan của Bạch Tiểu Thuần ta, các ngươi sẽ hối hận.
Bạch Tiểu Thuần tức giận không nhỏ, hắn quay người quay về Công Giáp Các, Bạch Lân thấy cảnh này cũng than thở, hắn hiểu thổ dân bộ lạc Man Hoang sẽ sản xuất rất nhiều hung thú hình cầu chuyên môn nhắm vào lò đan của Bạch Tiểu Thuần!
- Dám nuốt lò đan của ta, dám ăn đan dược ta luyện, đám thú con các ngươi dám khiêu khích ta, Bạch Tiểu Thuần ta sẽ làm các ngươi tan thành mây khói!
Bạch Tiểu Thuần điên cuồng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất quay trở về Công Giáp Các, bay thẳng vào lầu các của mình.
- Triệu Long, Lưu Lệ, mười người các ngươi ra ngoài thủ hộ, không cho bất cứ kẻ nào bước vào đây, ta bế quan!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, hắn bỏ qua các lò đan còn lại đi vào lầu các và đóng cửa lại, đám người Triệu Long hít khí lạnh, không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ chưa bao giờ thấy Bạch Tiểu Thuần như bây giờ.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Mọi người nhìn nhau, nội tâm vô cùng bất an.
---------------
Nhĩ Căn
Bạch Tiểu Thuần ngồi trong lầu các, đôi mắt vẫn còn mang theo lửa giận, có thể thấy hắn tức giận như thế nào, Bạch Tiểu Thuần cố gắng bình phục tâm tình, hắn lấy hỏa tinh đặt vào trong lò đan.
- Ta đã mất mặt trước nhiều tu sĩ như thế, đáng chết, Bạch Tiểu Thuần ta sợ thiên sợ địa sợ sét đánh nhưng chưa bao giờ sợ hung thú!
Bạch Tiểu Thuần gầm lên giận dữ, lúc này rất nhiều dược thảo bay vào trong lò đan.
- Ta cũng không tin không thu thập đám hung thú bụng lớn các ngươi, dám nuốt lò đan của ta, ăn đan dược của ta, hại ta không có quân công không nói, dám quét mặt mũi chẳng khác nào đánh vào mặt ta.
Bạch Tiểu Thuần càng nghĩ càng tức giận, hắn mang theo lửa giận tiến hành luyện dược.
Hắn đã lâu chưa từng điên như bây giờ hai tay kết ấn quyết, mùi thuốc không ngừng bay ra khỏi lò đan.
Thời gian ba ngày trôi qua thật nhanh, trong ba ngày này Bạch Tiểu Thuần không bước ra khỏi lầu các nửa bước, hắn không ngừng luyện đan, bên trong thỉnh thoảng có tiếng cười điên cuồng vọng ra ngoài.
- Dám trêu chọc ta, ta sẽ cho các ngươi biết rõ sự lợi hại của Bạch Tiểu Thuần.
- Hừ hừ, uy lực đan dược chưa đủ, các người chờ đó cho ta.
Tiếng cười từ trong phòng vọng ra ngoài, đám người Triệu Long cùng Lưu Lệ đang ở trong phòng nghe được sởn tóc gáy, bọn họ không ngừng hít
khí lạnh, cảm thấy tâm thần Bạch Tiểu Thuần không bình thường.
Bọn họ cũng nghe chuyện xảy ra mấy ngày trước, biết rõ lò đan của Bạch Tiểu Thuần bị thổ dân Man Hoang lợi dụng hung thú hình viên cầu cắn nuốt, cũng hiểu lửa giận của Bạch Tiểu Thuần tới từ đâu.
- Chẳng lẽ tạc lô bị phá hủy làm hắn điên rồi?
Mọi người nhìn nhau, lại qua buổi chiều ngày thứ ba, đột nhiên cánh cửa lầu các mở rộng, Bạch Tiểu Thuần tóc tai bù xù bay ra ngoài, thân thể gầy đi không ít.
- Triệu Long, đi nói với Bạch Lân, ta muốn Thiên Tùng Diệp, Thư Thú Hương, Hùng Thú Cốt, Địa Long Căn... Những dược liệu này, ta muốn trong hôm nay!
Bạch Tiểu Thuần nói một hơi vài chục loại linh dược, sau khi nói xong liền quay về phòng đóng cửa lại.
Triệu Long khẩn trương, hắn thấy bộ dạng Bạch Tiểu Thuần như hiện giờ vô cùng nguy hiểm, hơi do dự một lát liền đi ra ngoài tìm quân chủ Bạch Lân, không bao lâu sau hắn mang toàn bộ linh dược Bạch Tiểu Thuần cần quay trở về.
Hắn sợ sệt gõ cửa phòng Bạch Tiểu Thuần, cửa phòng mở ra, Bạch Tiểu Thuần ôm tất cả linh dược vào phòng, Triệu Long cũng nhìn qua khe hở phát hiện bên trong đầy sương mù màu hồng.
Bạch Tiểu Thuần như ẩn như hiện trong sương mù, thân thể tiều tụy nhưng đôi mắt bắn ra hào quang kinh người.
Trời gian hai ngày trôi qua, đột nhiên giữa trưa hôm nay bầu trời đầy mây đen, đột nhiên thiểm điện nổ ầm ầm, đại bộ phận lôi đình đều đánh thẳng vào Công Giáp Các.
Trận pháp Công Giáp Các không ngừng rung chuyển, Bạch Tiểu Thuần
cười khà khà, tiếng cười truyền ra khắp lầu các, tia chớp trên bầu trời phối hợp với tiếng cười Bạch Tiểu Thuần, đám người Triệu Long đang thủ hộ bên ngoài cũng hoảng sợ biến sắc.
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Rốt cuộc đã xảy ra cái gì?
Sắc mặt Triệu Long không ngừng thay đổi, hắn nhìn thấy sương mù màu hồng từ trong các khe hở lầu các bay ra ngoài, sương mfu bao phủ bốn phía.
Triệu Long khiếp sợ, bọn họ liên tục lui ra sau, nếu chỉ như vậy cũng bỏ đi, chẳng biết tại sao vào lúc sương mù xuất hiện, rất nhiều côn trùng trong Công Giáp Các chen chúc chạy ra ngoài, dường như chúng theo bản năng muốn tránh khỏi nơi đây.
Phải biết trong Trường thành rất hiếm thấy côn trùng, hiện tại chẳng những nhìn thấy côn trùng đông đảo, chẳng những đám người Lưu Lệ sợ hãi, cả Công Giáp Các bị oanh động và vô số tiếng kêu gào vang lên.
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Trời ạ, lôi đình giáng xuống, sương mù màu hồng lan tỏa, côn trùng chạy nạn, tận thế hay sao?
Toàn bộ Công Giáp Các đều bị kinh động, các tu sĩ trên tường thành và thổ dân bên ngoài đều nhìn thấy dị tượng trên bầu trời, bọn họ đang kinh hãi, trong nội thành xuất hiện thứ khủng khiếp gì sao?.
Vào lúc mọi người đang kinh hãi, đột nhiên tầng mây trên bầu trời hóa thành vòng xoáy, lôi điện tụ tập lại như muốn tiêu diệt thứ gì đó, mục tiêu chính là Công Giáp Các, sấm sét phá tan trận pháp đánh thẳng vào lầu các của Bạch Tiểu Thuần.
Mặt đất chấn động khủng khiếp, lầu các sụp đổ hơn phân nửa, đám người Triệu Long hoảng sợ lui ra sau thật nhanh.
- Bạch đại sư... Hắn... Hắn đang luyện dược sao?
Triệu Long kinh hoàng, lầu các sụp xuống nhưng bọn họ lại nghe tiếng cười của Bạch Tiểu Thuần truyền ra ngoài..
- Không đủ, Triệu Long, các ngươi đi lấy thêm dược liệu, mang cho ta ba ngàn phần.
Thân thể Triệu Long run rẩy, hắn nhìn thấy sương mù màu hồng trong phòng càng ngày càng đậm, hắn có cảm giác nguy cơ vô cùng khủng bố, lại nhìn sang mọi người, phát hiện đám người Lưu Lệ kinh nghi bất định, hắn cắn răng lao ra ngoài.
Không qua bao lâu hắn và Bạch Lân cùng quay về.
- Tiểu Thuần, ngươi đừng xúc động...
Bạch Lân vừa mới đến đã nhìn thấy sương mù màu hồng đậm đặc, hắn ngẩng đầu nhìn thấy lôi đình trên bầu trời càng ngày càng dày đặc liền hô to.
- Các ngươi đừng quan tâm! Không phải chỉ là mấy con hung thú sao, lão tử có cả vạn loại biện pháp trừng trị chúng, các ngươi chờ xem là được!
Trong sương mù có giọng nói oán hận của Bạch Tiểu Thuần truyền ra ngoài.
- Triệu Long, ném linh dược cho ta!
Bạch Tiểu Thuần rống to, Triệu Long không dám cự tuyệt, hắn nhìn Bạch Lân sau đó ném túi trữ vật vào trong sương mù.
Không qua bao lâu, Bạch Lân muốn khuyên bảo vài lời, bỗng nhiên trong sương mù có tiếng nổ vang lên, sương mù màu hồng biến thành màu đỏ rực, cùng lúc đó sấm sét trên bầu trời đánh thẳng xuống lầu các, thậm chí còn có thể nhìn thấy trên bầu trời còn có sâm sét đang ngưng tụ.
Sấm ét khủng bố đan xen vào nhau tạo thành tấm lưới, cho dù là Bạch
Lân nhìn thấy cũng hoảng sợ không nhẹ, càng không cần nói những tu sĩ trong Trường thành.
- Tiểu Thuần, ngươi... Ngươi đừng kích động, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp đối phó đám hung thú viên cầu, ngươi...
Bạch Lân nhìn thấy sương mù biến thành màu đỏ, không rõ tại sao hắn lại cảm thấy sương mù vô cùng khủng bố, không liên quan đến tu vi, đây thuần túy là bản năng con người mà thôi.
- Không cần nhiều lời, ta Bạch Tiểu Thuần ta sẽ cho đám hung thú kia biết rõ, lò đan của Bạch gia ăn không ngon đâu!
Trong sương mù có tiếng Bạch Tiểu Thuần quát lớn, gian phòng của hắn đã sụp đổ, bên cạnh lò đan màu đỏ có một thân ảnh gầy gò đang ngồi, đôi mắt bắn ra hào quang kỳ dị.
Chung quanh hắn có rất nhiều chai lọ, mấy ngày nay, vi luyện dược, Bạch Tiểu Thuần nổi giận dựa vào linh dịch duy trì tu vi bản thân, hắn không ngừng luyện chế đan dược đặc thù, bản thân phải ngăn cản sương mù ảnh hưởng đến bản thân.
Có thể nói Bạch Tiểu Thuần đã liều!
Hắn hô hấp rối loạn và nhìn chằm chằm vào lò đan, không ngừng ném nhiều dược thảo vào bên trong, lò đan không ngừng rung động, chấn động càng ngày càng kịch liệt, Bạch Tiểu Thuần nâng tay phải đập mạnh vào lò đan.
Oanh, khe nứt trong lò đan không ngừng lan rộng ra chung quanh và sau đó nổ tung.
---------------
Nhĩ Căn
Khi sương mù biến mất, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần xuất hiện trước mặt đám người Bạch Lân, lúc mọi người nhìn thấy thân ảnh gầy gò trơớc mặt, Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười như điên, người không biết còn cho rằng hắn bị điên thật sự.
- Đám hung thú bụng lớn kia, Bạch Tiểu Thuần ta đã chuẩn bị đại lễ cho các ngươi, cứ chờ đấy.
- Ta dùng mấy ngàn phần tài liệu cực phẩm luyện thành, lại dẫn vạn đạo thiên lôi diệt trừ tạp chất, trải qua luyện hóa đặc thù sau đó không tiếc mượn nhờ uy lực tạc lô ngưng luyện ba lần, lúc này mới thành tựu Phát Tình Đan chí cao vô thượng, thiên địa tuyệt luân, có thể làm tất cả hung thú nghe tên liền biến sắc.
Triệu Long mở to mắt nhìn, Lưu Lệ ngạc nhiên không nhỏ, những người khác kinh ngạc quan sát Bạch Tiểu Thuần.
- Tình đan?
Bạch Lân cũng sững sờ, không chờ bọn họ hỏi tiếp, Bạch Tiểu Thuần phất tay áo mang theo tám lò đan ngoài sân, hắn vận dụng Bất Tử Cân trên hai chân lao về phía tường thành.
- Đám hung thú đáng chết, Bạch Tiểu Thuần ta đến đây!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa ra hào quang cực mạnh, hô hấp dồn dập nhưng không loạn, tốc độ nhanh chóng tiến tới gần tường thành.
Ánh mắt Bạch Lân kinh nghi bất định, hắn lập tức đuổi theo, về phần đám người Triệu Long chỉ hơi chần chờ cũng bay đi, bọn họ muốn biết hiệu quả đan dược làm Bạch Tiểu Thuần điên cuồng là như thế nào.
Bạch Tiểu Thuần tới gần tường thành, hắn nhảy lên tường thành và hét lớn, trực tiếp ném bảy tám lò đan ra bên ngoài tường thành.
Bên ngoài tường thành, đám thổ dân Man Hoang đang dẫn theo oan hồn tấn công, mấy ngày trước lò đan mất đi hiệu lực, oan hồn đã bình tĩnh trở lại, bởi vì không có uy hiếp cho nên các Luyện Hồn Sư dễ dàng khống chế, bọn họ cũng đặc tinh lực vào oan hồn đặc thù, chiến tranh bắt đầu tiến vào giai đoạn cao trào.
Mỗi ngày đều có tiếng nổ vang liên tiếp, có đám oan hồn phụ trợ, nhân số thổ dân giảm bớt rất nhiều, trái lại... Áp lực năm đại quân đoàn tăng mạnh.
Lúc này nhìn thấy bảy tám lò đan bay ra, toàn thân lò đan đỏ rực cực kỳ kinh người, dường như chỉ cần dược lực bên trong nổ tung sẽ tạo thành lực phá hoại kinh thiên động địa.
Nhìn thấy bảy tám lò đan bay ra ngoài, đám thổ dân vô ý thức khẩn trương nhưng không kinh hoàng, bọn họ đều nhìn lò đan bay xuống, trong hoang nguyên cách chiến trường không xa, lão giả áo đen đang ngồi trên tế đàn và đám Luyện Hồn Sư, các đại tù trưởng bộ lạc đều nhìn thấy lò đan xuyên thấu qua màn nước.
- Kiềm lư kỹ cùng, chiêu này đã vô dụng!
Lão giả áo đen lên tiếng, thần sắc lạnh lùng, hắn nâng tay phải bấm niệm pháp quyết điểm vào màn nước, màn nước vặn vẹo một lúc, cùng lúc đó đám hung thú trên chiến trường gào thét.
Những hung thú viên cầu bành trướng thật nhanh, trong mắt mang theo khinh thường và há to miệng hấp mạnh.
Không chờ những lò đan rơi xuống đất và nổ tung, những con hung thú viên cầu bay lên tranh đoạt với nhau, những lò đan lập tức bị chúng nuốt sạch.
Những con hung thú không cướp đoạt lò đan liền bất mãn gào thét.
Lão giả áo đen trên hoang nguyên mỉm cười khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt còn mang theo thần thái khinh thị, cùng lúc đó lò đan bị nuốt lặp lại.
Bạch Lân trầm mặc, tu sĩ năm đại quân đoàn thầm than.
Chỉ có Bạch Tiểu Thuần cười lạnh nhìn đám hung thú nuốt lò đan, trong mắt còn xuất hiện một tia hung ác.
- Ăn đi, các ngươi ăn nhiều mới tốt.
Đúng lúc này tiếng nổ trong bụng hung thú truyền ra ngoài, bụng của chúng bành trướng thật nhanh, ngay sau đó tất cả khôi phục như bình thường.
Thậm chí đám hung thú còn gầm lên uy hiếp tường thành, lúc này mới lắc lắc lui ra phía sau, ngay sau đó có rất nhiều thổ dân lao tới thủ hộ cho chúng, đám thổ dân còn không ngừng mỉa mai cười nhạo Trường thành.
- Chỉ có chút bổn sự này hay sao, chiêu này không còn tác dụng đâu.
- Đám yếu ớt trên tường thành kia, các ngươi còn thủ đoạn khác hay không, chỉ có mấy lò đan còn chưa đủ cho hung thú của chúng ta ăn đấy.
- Ngu dốt đến cực điểm, trước kia không có hiệu quả, hiện tại cũng dám ném ra.
Tiếng cười chói tai lọt vào tai tu sĩ năm đại quân đoàn, bọn họ cắn răng nhẫn nhịn, nếu không có lệnh của Thiên Nhân, năm đại quân đoàn chỉ có thể cố thủ, không thể giết ra bên ngoài.
Bạch Lân thở dài, hắn xuất hiện bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, muốn lên tiếng an ủi hắn.
- Bọn chúng không cười được lâu đâu, một khi ta tức giận, chính ta cũng phải sợ ta.
Bạch Tiểu Thuần nheo mắt nói nhỏ, Bạch Lân nghe xong cũng giật mình,
không chờ hắn lên tiếng, đột nhiên mấy con hung thú vừa ăn lò đan dừng lại, chúng không đi tiếp.
Bảy tám con hung thú sinh ra biến hóa, đôi mắt chúng nhanh chóng biến thành màu đỏ, thân thể run rẩy không thể khống ché, trong miệng phun ra sương mù màu hồng, thậm chí toàn thân chúng cũng biến thành màu hồng.
Hô hấp của chúng ồ ồ và không ngừng kêu gào quái dị, đám thổ dân Man Hoang ngạc nhiên khó hiểu, bảy tám con hung thú ăn lò đan giãy thoát ra khỏi đám người thụ hộ, chúng phát cuồng tiến vào trong đám người.
Thậm chí có hai con đỏ mắt lao về phía đồng loại, các cự nhân hay hung thú ngăn cản đường chúng đều phát cuồng theo.
Phát tình!!
Bởi vì tình đan nổ tung trong cơ thể hung thú, khí lưu không thể phát tán ra ngoài là do bị luyện hóa ba lần, uy lực to lớn không thể hình dung.
Mặc kệ đám hung thú này là đực hay cái, chúng đều bị dục hỏa đốt người, triệt để phát tình, nếu chỉ như thế cũng bỏ đi, miệng chúng không ngừng phun ra sương mù màu hồng, những nơi sương mù đi qua chỉ có oan hồn không bị ảnh hưởng, các cự nhân và hung thú đều trúng chiêu.
Chỉ cần bọn họ hít vài hơi đã đỏ mặt, ánh mắt mờ mịt và đỏ rực, kế tiếp lại rống to xông vào đám người...
Ngay sau đó cuộc chiến bên ngoài trường thành biến thành cảnh tượng quái lạ.
Có tiếng kêu thê lương thảm thiết, còn có từng tiếng... Gào rút kinh dị, cả chiến trường cải biến triệt để, đã không còn là chiến trường, chỉ còn lại một đống hỗn loạn mà thôi.
Có hiệu quả kinh người như thế cũng có nguyên nhân, bởi vì bên trong Phát Tình Đan bị Bạch Tiểu Thuần thêm phương thuốc Trí Huyễn Đan vào,
thậm chí một ít tài liệu chủ yếu bị hắn dùng trả giá lớn luyện linh, cho nên đan dược mới có hiệu quả kinh khủng như vậy.
Tu sĩ năm đại quân đoàn đứng trên tường thành rung động rất mạnh, tâm thần nổ vang, bọn họ hoảng sợ không nói thành lời, mọi người không dám tin vào mắt mình đang thấy, tâm thần sinh ra sóng gió ngập trời.
- Là... Là...
- Bọn chúng... Đáng chết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
- Đây... Đây là đan dược gì? Trời ơi!
Vô số tiếng chửi bới trách móc từ miệng tu sĩ năm quân đoàn vang lên, cho dù là binh sĩ bình thường hay Thập phu trưởng, Bách phu trưởng, thậm chí Thiên phu trưởng và Vạn phu trưởng cũng không dám tin, đầu óc bọn họ mất tỉnh táo.
Bạch Lân cũng ngẩn ngơ không nói nên lời.
Thậm chí con mắt vĩ đại trên tháp cao cũng tỏa sáng, lão giả ba mắt Trần Hạ Sơn xuất hiện, với thân phận Thiên Nhân tôn sư của hắn, tại lúc nhìn thấy tình cảnh chiến trường cũng nói không nên lời, hắn dùng ánh mắt cổ quái nhìn Bạch Tiểu Thuần.
---------------
Nhĩ Căn
- Nơi này còn là Trường thành sao?
Đầu óc mọi người vẫn mờ mịt, cùng lúc đó Bạch Tiểu Thuần là người sáng tạo ra tràng diện trước mặt nhìn không chớp mắt, cái tên của hắn khắc sâu trong đầu mọi người.
- Cuộc đời này, quyết không thể trêu chọc Bạch Tiểu Thuần!
Vô số người hít khí lạnh, trên chiến trường chỉ toàn hình ảnh khó coi, cho dù là lão giả áo đen trên tế đàn và đám Luyện Hồn Sư, đại tù trưởng cũng nhìn thấy.
Trong ngoài tế đàn yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều nhìn vào màn nước, không ai lên tiếng, cũng không có tiếng hít thở, phải qua rất lâu mới có người thở dài, tiếng hít thở càng ngày càng dồn dập, càng ngày càng nặng, đến cuối cùng cả người run rẩy không kiềm chế được.
Qua nửa ngày trong tế đàn có tiếng gào thét tức giận khủng khiếp vang lên.
- Bạch Tiểu Thuần!!
- Man Hoang chúng ta thề không đội trời chung với ngươi!
- Trời đánh Bạch Tiểu Thuần, ngươi ngươi ngươi... Ngươi chết không yên lành.
- Truy nã! Truy nã Bạch Tiểu Thuần toàn thế giới, người này nhất định phải chết!! Nếu hắn không chết chính là sỉ nhục lớn nhất Man Hoang.
Nhìn chiến trường hỗn loạn điên cuồng, Bạch Tiểu Thuần ho khan sau đó
vung tay rồi lên tiếng.
- Bạch Tiểu Thuần ta tức giận, thổ dân và hung thú phải tan thành mây khói!
Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ kiêu ngạo, trên mặt còn mang theo dáng vẻ cao thâm mạt trắc, nghênh ngang rời khỏi tường thành, ánh mắt tu sĩ trên tường thành nhìn Bạch Tiểu Thuần đã mang theo hào quang phức tạp và sợ hãi.
Giống như kính sợ, giống như kiêng kị, giống như sợ hãi...
Khi Bạch Tiểu Thuần đi xa, từng pháp khí trên tường thành khởi động, năm đại quân đoàn không bao giờ buông tha cơ hội tuyệt thế trước mặt, bọn họ lao ra khỏi tường thành, Bạch Tiểu Thuần không nhìn cuộc chiến, sau khi Phát Tình Đan xông ra uy danh, hắn muốn người Man Hoang biết rõ, dám trêu chọc Bạch Tiểu Thuần hắn cần phải trả cái giá đắt.
Phát Tình Đan không phải không có sơ hở, nó ảnh hưởng tới hung thú nhưng thổ dân có thể tránh được, có rất nhiều biện pháp tránh né, lần này Phát Tình Đan xuất hiện quá đột ngột nên mới có hiệu quả như lần này, Bạch Tiểu Thuần trong lòng hiểu rõ.
Hắn cũng không có ý dụng sử dụng Phát Tình Đan kiếm quân công, chỉ có dùng biện pháp như vậy mới làm Man Hoang kiêng kị, cũng không dám sử dụng hung thú bụng lớn ngăn cản tạc lô.
- Hừ, dùng phương pháp tạc lô không phải kế lâu dài, cũng nên đổi biện pháp khác, chỉ cần Tụ Hồn Đan xuất thế... Tất cả đều được giải quyết.
Bạch Tiểu Thuần thong dong rời đi, đám người Triệu Long theo sau nhưng nội tâm vẫn chưa hết rung động, lúc nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần còn mang theo bóng ma.
Nhớ đến Phát Tình Đan khủng bố, Triệu Long cũng tốt, Lưu Lệ cũng được, bọn họ cảm thấy loại người như Bạch Tiểu Thuần đáng sợ đến mức
tận cùng, cũng là người trời sinh thích hợp với chiến trường.
Qua mấy ngày sau đã có tin tức truyền ra, tất cả tu sĩ trong Trường thành đều biết Bạch Tiểu Thuần ra tay tạo thành hiệu quả oanh động cỡ nào, càng truyền bá càng xâm nhập nhân tâm.
Nhất là những khủng bố khi luyện đan và hiệu quả đáng sợ của đan dược, chung quanh nơi ở Bạch Tiểu Thuần trong Công Giáp Các không một bóng người, các đại sư không ngừng rời đi.
Non nửa Công Giáp Các trống không... Bạch Tiểu Thuần trực tiếp chiếm giữ Công Giáp Các, hắn liên kết toàn bộ đình viện làm nơi ở của mình.
Cũng bởi vì sự kiện vừa rồi, Bạch Tiểu Thuần thu được đại công, hắn chiếm được quân công xa xỉ, từ Thập phu trưởng tấn chức lên Bách phu trưởng.
Kể từ đó đình viện khổng lồ của hắn đều bị thủ hạ vào ở, không còn cảm giác trống trải như ban đầu.
Bạch Tiểu Thuần xông ra danh khí lớn trên chiến trường, bởi vì trận chiến vừa rồi quá chấn động, thanh danh của hắn cũng truyền ra ngoài Trường thành, càng có hiệu quả chấn nhiếp.
Mấy trăm bộ lạc trong khu vực đông mạch Man Hoang nghe tên Bạch Tiểu Thuần liền nhớ đến Phát Tình Đan khủng bố, Man Hoang thảm bại, thậm chí nguyên nhân là do đan dược, bài danh của Bạch Tiểu Thuần trên Man Tất Sát Bảng tăng lên vùng vụt, bai danh hai mươi bảy.
Tu sĩ bài danh trước hắn đều là Nguyên Anh, thậm chí hai mươi bảy bài danh sau hắn cũng là Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần là Kết Đan duy nhất tiến vào top năm mươi.
Có danh tiếng lớn lại thu được chiến công, thậm chí còn trở thành Bách phu trưởng, Bạch Tiểu Thuần vô cùng hăng hái, hắn đi tới khu vực nào trong Trường thành đều có người bái kiến.
Bạch Tiểu Thuần rất thích cảm giác này, càng cảm giác ở trong Trường thành là lựa chọn không tệ, hắn cao hứng rất nhiều, cũng mang gương đồng ra hỏi Dạ Táng nhiều vấn đề, Dạ Táng suýt phát điên.
Mỗi lần Dạ Táng đều phải trái lòng nói lời nịnh nọt, thổi phồng chiếm niềm vui của Bạch Tiểu Thuần, chỉ như vậy mới được bỏ qua.
Bạch Tiểu Thuần tu hành không lười biếng, hắn càng sử dụng quân công của mình đổi không ít đan dược, cũng thử luyện chế Tụ Hồn Đan và bắt đầu tu hành Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết.
Tốc độ tu hành không tính là chậm, mỗi lần Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới mình chỉ cần đổi một viên Nguyên Anh đan là có thể đột phá Kim Đan Đại viên mã thì, hắn cảm giác tu hành của mình quá chậm.
Tuy tốc độ tăng tu vi giảm nhưng tu hành Bất Tử Trường Sinh Công cực nhanh, sau khi hắn dương danh trên chiến trường, trình độ dược đạo của Bạch Tiểu Thuần gây rung động Bạch Lân, hắn tận lực thỏa mãn mọi yêu cầu của Bạch Tiểu Thuần.
Dù hắn nhìn ra dược thảo Bạch Tiểu Thuần đưa ra xen lẫn không ít thứ không cần thiết cũng không chú ý, hắn xem ra, giá trị bản thân Bạch Tiểu Thuần mới là lớn nhất.
Kể từ đó hắn có đầy đủ dược thảo tăng sinh cơ, Bạch Tiểu Thuần tu luyện Bất Tử Trường Sinh Công tăng nhanh hơn trước, Bất Tử Cân không ngừng bao phủ cánh tay trái, đến đêm khuya ngày hôm nay tay trái của Bạch Tiểu Thuần tỏa ra hào quang âm u, cánh tay trái biến thành trong suốt, có thể nhìn thấy huyết nhục và kinh mạch, cũng nhìn thấy máu huyết đang lưu động trên cánh tay.
Bạch Tiểu Thuần mở mắt nhìn tay trái, sau nửa ngày hắn hưng phấn nắm chặc nắm đấm đánh vào hư vô, tốc độ nắm đấm nhanh đến mức không nói nên lời.
Sau khi cảm nhận lực lượng đáng sợ của tay trái, Bạch Tiểu Thuần cảm nhận được thực lực của mình vô cùng khủng bố.
- Thành!
- Bất Tử Cân đã tu thành hai chân và tay trái, hiện tại còn tay phải, thân thể và đầu.
- Sau khi cô đọng Bất Tử Cân tại ba vị trí này, Bất Tử Quyển tầng thứ ba đạt tới viên mãn, đến lúc đó ta sẽ nghĩ biện pháp đột phá Kim Đan bước vào Nguyên Anh!
- Một khi tiến vào Nguyên Anh, ta có thể tu luyện... Bất Tử Cốt!
Vừa nghĩ tới Bất Tử Cốt, Bạch Tiểu Thuần tươi cười, tâm tình rất vui sướng.
Dựa theo Bất Tử Quyển giới thiệu, một khi tu luyện đến cảnh giới Bất Tử Cốt, hắn cũng bắt đầu đụng chạm vào cảnh giới thân thể bất tử.
- Da, thịt, gân, cốt, máu! Bạch Tiểu Thuần nỏi nhỏ.
- Bất Tử Bì là phòng hộ, Bất Tử thịt là lực lượng, Bất Tử Cân là tốc độ... Về phần Bất Tử Cốt, sau khi dung hợp cả ba bộ phận trước hình thành... Sức bật!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây càng chờ mong Bất Tử Cốt.
- Không cần nói Bất Tử Cốt, cho dù bằng vào một nửa thân thể tu thành Bất Tử Cân, phối hợp tu vi Kim Đan cũng có thể đánh thắng rất nhiều đối thủ trong Kết Đan cảnh!
---------------
Nhĩ Căn