W H I T E
Rìu Chiến
Chương 1078: Lão Phu Muốn Khiêu Chiến Ngươi
Hai người vừa nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần ngày đó giả vờ giả vịt thì hận ý bốc lên tận trời, tâm thần nổ vang, bọn họ lao ra khỏi cửa hàng đi về phía cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần!
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần đang ở trong cửa hàng cân nhắc cách luyện chế hỏa diễm mười bảy màu, mấy ngày qua từ khi hồn dược của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm xảy ra vấn đề, mặc dù chuyện này bị Chu Hoành tốn hao một cái giá lớn giải quyết nhưng nhân khí vẫn bị ảnh hưởng.
Cửa hàng của hai người khó tránh khỏi bị trọng thương, ngày bình thường đã không có nhiều người đi vào, dù sao cho dù Chu Hoành đi hóa giải nhưng người trong khu tám mươi chín cũng có ngăn cách, hơn nữa tin tức cũng truyền xa trong hồn tu nên hiếm người đi vào.
Cũng làm Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm không ai tới hỏi thăm nên rất thảm đạm, ngược lại cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần dựa vào biểu hiện ngày đó cho nên thu hoạch rất nhiều nhân tình, vì vậy người ra vào cửa hàng của hắn không dứt, phần lớn là cảm tạ và mua hồn dược.
Thậm chí những chủ cửa hàng chung quanh cũng cảm khái ngày đó Bạch Tiểu Thuần tương trợ, vì vậy phàm là hồn tu vào cửa hàng có nhu cầu luyện linh đều đề cử hắn đi tới cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần.
Bởi như vậy sinh ý của Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng náo nhiệt, thậm chí đã vượt qua cảnh nóng bỏng nhất của ngày xưa.
Bạch Hạo cũng bận rộn, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mỹ mãn, hắn cảm
giác những thủ đoạn của mình lúc trước rất vô địch, đương nhiên kế sách của Bạch Hạo có tác dụng lớn.
Mang theo tâm lý thỏa mãn và thích ý, Bạch Tiểu Thuần nghiên cứu cách luyện chế hỏa diễm mười bảy màu cũng thuận lợi hơn nhiều, cũng trải qua mấy tháng cân nhắc Bạch Tiểu Thuần cũng có hiểu rõ một ít về hỏa diễm mười bảy màu, hôm nay còn kém hia điểm mấu chốt, một khi hắn cân nhắc thấu triệt sẽ bắt tay luyện chế.
Hiện tại hắn ngồi đó, mặt mày hớn hở ẩn ẩn nắm được vấn đề thứ nhất nằm ở đâu, mạch suy nghĩ rõ ràng, đang muốn cẩn thận thăm dò nhất cổ tác khí đem xông phá điểm mấu chốt thứ nhất.
Vào lúc này hồn Bạch Hạo ở bên ngoài thét lên kinh hãi làm hắn giật mình.
Lúc tiếng thét kinh hãi vang lên, hai tiếng nổ mạnh sinh ra, âm thanh lớn như bôn lôi làm tám phương rung động, cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần cũng phải lắc lư vài cái, có không ít nơi xuất hiện vết nứt như muốn sụp xuống.
Những việc này dọa Bạch Tiểu Thuần nhảy dựng lên, huống chi hắn vất vả nắm được mạch suy nghĩ bị cắt đứt cho nên trong đầu xuất hiện tà hỏa, hắn đứng lên muốn xông ra ngoài, bỗng nhiên bên ngoài có tiếng Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm gào thét.
Tiếng rống giận rất lớn, chẳng những làm cửa hàng Bạch Tiểu Thuần rung động, hơn nữa người đi đường và cửa hàng chung quanh đều nghe thấy.
Những người kia nghe câu này liền khiếp sợ.
Trong nháy mắt hắn bước ra khỏi phòng, hắn nhìn thấy cửa hàng của mình bề bộn, cũng may Bạch Hạo đã tránh thoát nên không bị ảnh hướng, cửa hàng này ngưng tụ không ít tâm huyết của Bạch Tiểu Thuần, lúc này bị người ta nện cho nên hắn có cảm giác người ta đánh tới tận nhà, lúc này tức giận không kiềm nén được nên bộc phát.
Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt rống to.
Bạch Tiểu Thuần nói rất lớn, nội tâm của hắn hiện tại vô cùng khẩn trương, biết rõ đối phương thật tìm ra manh mối nào đó mới tới tìm đến gây phiền toái với mình, cho nên hắn mới lớn tiếng dọa người, hắn vừa nói đã rống thật to, tiếng nói càng toa đè ép lời của Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm.
Tư Mã Đào nghe xong lời này liền giận dữ, lúc hắn muốn phản bác, Bạch Tiểu Thuần hung hăng lườm hắn và quát lớn.
Đào, sắc mặt Tư Mã Đào không ngừng biến hóa, hắn bị khí thế của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp, vô ý thức lui về phía sau vài bước, hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, toàn thân run rẩy há to miệng nhưng không nói nên lời.
Tôn Nhất Phàm thấy Tư Mã Đào bị ngôn từ sắc bén của Bạch Tiểu Thuần chọc giận tới mức nghẹn lời, hắn lập tức quát Bạch Tiểu Thuần.
Chương 1079: Đánh Bạc (Thượng)
Bạch Tiểu Thuần nói đường đường chính chính, miệng phun hoa sen, khí thế bộc phát ngập trời làm Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm bị nghẹn lời, cảm thấy ngực của mình như nổ tung nhưng không nói lại Bạch Tiểu Thuần.
Về phần người đi đường bên ngoài với chủ cửa hàng chung quanh, bọn họ cũng đại khai nhãn giới, lần đầu cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần có ngôn từ sắc bén như vậy, có thể dùng lời nói làm vũ khí, thậm chí nó còn đặc sắc hơn cả chiến đấu kịch liệt.
Ngay cả hồn Bạch Hạo đã trốn sang một bên cũng há hốc mồm, hắn lần đầu tiên nhìn thấy công phu mồm mép của sư tôn, phải nói là rửa mắt mà nhìn, hắn không biết so với hôm nay, ngày đó Bạch Tiểu Thuần dùng thân pâận Bạch Hạo dùng lời chính nghĩa trong tộc lễ Bạch gia mới thật sự là lời nói như kiếm, câu câu giết người.
Tôn Nhất Phàm tức giận tới mức hít thở đứt quãng, hắn và Tư Mã Đào không am hiểu dùng lời lẽ, dù bọn họ có thân phận của mình, địa vị của bnj họ vô cùng trọng yếu, bọn họ không có khả năng như Bạch Tiểu Thuần, căn bản quên mình là cường giả Nguyên Anh, vẫn làm việc như tiểu tu sĩ.
Hết lần này tới lần khác Bạch Tiểu Thuần lại là cường giả Nguyên Anh, hơn nữa là người nổi bật trong Nguyên Anh, chiến lực kinh thiên, kể từ đó
hắn nói chuyện như kiếm làm người ta cảm thấy vô lực.
Tư Mã Đào áp chế tức giận trong lòng, hắn cắn răng lên tiếng.
Tôn Nhất Phàm kịp phản ứng, bọn họ hiểu chuyện hồn dược bất lợi với mình, chuyện này thật vất vả mới hóa giải, bây giờ nhắc lại chuyện xưa là ngu xuẩn, trọng yếu nhất là báo thù, chỉ cần áp chế Bạch Hạo sẽ tẩy đi sỉ nhục hôm nay, ngày sau chậm rãi loan truyền tin tức sẽ hóa giải chật vật hiện tại.
Nghĩ tới đây hắn gầm lên.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, nếu so luyện linh thì hắn không sợ, chỉ cần có đầy đủ hỏa thì hắn có nắm chắc luyện linh, hiển nhiên Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm biết rõ ngày đó Bạch Tiểu Thuần đánh bạc với Trần Hùng, hiển nhiên cũng hiểu Bạch Tiểu Thuần có thể luyện linh mười lăm lần, trọng yếu nằm ở chỗ không ai dám nói nắm chắc sẽ luyện linh thành công, không thể ổn thắng.
Cho nên bọn họ không nói so luyện linh, thân là Luyện Hồn Sư, trừ luyện linh ra còn có luyện hỏa và luyện dược, dù sao tất cả có nguồn gốc từ luyện hỏa, kể từ đó, bọn họ lựa chọn luyện hỏa là thập phần hợp lý.
Nói tới luyện hỏa... Bạch Tiểu Thuần cũng không có nắm chắc mười phần, hắn hôm nay còn chưa luyện ra hỏa diễm mười bảy màu, cho dù hỏa diễm mười sáu màu cũng không nắm chắc mỗi lần luyện đều thành công.
Sắc mặt hắn biến hóa và trầm xuống.
Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm không thể nói lại Bạch Tiểu Thuần nhưng bọn họ cũng sống nhiều năm như thế, nhìn mặt mà nói chuyện cho nên nắm được tâm tư của Bạch Tiểu Thuần.
Tôn Nhất Phàm cười lạnh, hắn ở bên cạnh châm vào.
Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, hắn hừ lạnh một tiếng, dò xét Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào vài lần, mặc dù tu vi của hai người này đều là Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ mình đường đường là Thiên Đạo Nguyên Anh, hơn trăm thiên kiêu cũng không phải đối thủ của mình, Tiểu Thắng Vương nửa bước Thiên Nhân cũng thua mình, đối phó hai người này không thành vấn đề.
Hắn đang suy nghĩ có nên động thủ đuổi hai người này ra khỏi cửa hàng hay không, nhưng vào lúc này Tư Mã Đào phát giác được suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần cho nên sợ hãi, nếu Bạch Tiểu Thuần không dũng mãnh như trong lời đồn thì hắn đã sớm đấu pháp, cần gì phải đưa ra chuyện luyện hỏa, lúc nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần muốn ra tay thì Tư Mã Đào hét lớn.
Tư Mã Đào nói lời này xem như đủ vô lại, Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền cau mày.
Tôn Nhất Phàm nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần do dự thì hắn đoán ra đối phương có điểm yếu ở phương diện luyện hỏa, như vậy mình phải có cái gì đó bức đối phương đấu với mình!
Phương pháp bức người cũng được Tôn Nhất Phàm suy nghĩ xong, lúc này phải làm chung quanh oanh động, chỉ có tạo thành oanh động đủ lớn mới tạo thành chú ý, như vậy đối phương muốn tiếp tục buôn bán trong thành Khôi Hoàng cũng phải suy nghĩ lại một hai.
Về phần biện pháp tạo oanh động không có gì bằng hấp dẫn người khác, dù sao ngày đó đánh bạc hồn dược cực lớn đã oanh động toàn thành.
Cho nên hắn cắn răng nói ra một tỷ oan hồn.
Quả nhiên sau khi những lời của hắn vang lên, đám người bên ngoài động dung, phải biết rằng một tỷ oan hồn là số lượng quá lớn, ban đầu Bạch Tiểu Thuần ở trong Trường thành dùng một tỷ oan hồn để trở thành Vạn phu trưởng, thậm chí ngay cả con mắt Chân Linh cũng lộ ra cảm xúc vui mừng, có thể thấy được số lượng này lớn cỡ nào.
Mọi người không ngừng xôn xao, có không ít người hứng thú bừng bừng cầm ngọc giản truyền âm cho hảo hữu, Tư Mã Đào cũng hiểu ý của Tôn
Nhất Phàm cho nên cắn răng nói thêm một câu.
Chương 1080: Đánh Bạc (Hạ)
Hắn nói lời này không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, đám người chung quanh kinh hô, oanh động lớn hơn trước.
Mọi người kinh hô, ngay sau đó càng ngày càng nhiều hồn tu bắt đầu truyền bá, dần dần tin tức này oanh động cả khu tám mươi chín, các khu vực chung quanh cũng thế, từ khi Bạch Tiểu Thuần đến thì khu vực này cũng náo nhiệt hơn xưa.
Lúc này khắp bốn phương tám hướng đều có người xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm nhận được áp lực, ánh mắt hắn đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, hắn biết rõ mình không có đường lui, nếu như không đánh bạc, đối phương sẽ thừa cơ tuyên truyền chuyện động tay động chân trên hồn dược, bản thân mình sẽ bị nhiều người tức giận.
Bạch Tiểu Thuần cắn răng hỏi
Tư Mã Đào bức Bạch Tiểu Thuần rât lợi hại, hắn cười lạnh và đưa ra hạn chế.
Trên thực tế Luyện Hồn Sư so đấu luyện hỏa có tới hai phương pháp, một
là luyện hỏa ai nhiều màu hơn, một phương diện khác là trong thời gian cố định so xem ai luyện ra nhiều hơn.
Trên thực tế cách đầu tiên là xem cảnh giới, cách thứ hai là xem nội tình. Tư Mã Đào đưa ra điều kiện như thế là vì hắn đắm chìm luyện hồn cả đời,
kinh nghiệm phong phú, hắn hiểu họ Bạch trước mắt đã có thể luyện linh mười lăm lần, hiển nhiên hắn cũng là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm như hắn và Tôn Nhất Phàm.
Về phần Địa phẩm, hắn chưa bao giờ cân nhắc qua, dù sao cả Man Hoang chỉ có ba người đạt tới Địa phẩm mà thôi, phần lớn có hành tung phiêu miểu, bao nhiêu năm qua chưa gặp qua một lần.
Mà Huyền phẩm không có khả năng luyện ra hỏa diễm mười tám màu, tối đa chỉ là mười bảy màu mà thôi, mặc dù hắn có thể luyện ra hỏa diễm mười bảy màu nhưng cực kỳ gian nan, không thích hợp đánh cược.
Ngược lại hỏa diễm mười sáu màu, hắn rất tinh tường, xác xuất luyện chế thành công rất cao, hắn tin tưởng dựa vào nội tình phong phú của bản thân nắm chắc luyện ra nhiều hỏa diễm mười sáu màu hơn đối phương!
Tôn Nhất Phàm cũng có suy nghĩ như vậy, nội tâm cười lạnh gật đầu.
Tư Mã Đào cười ha ha, trực tiếp chứng thực phương thức quyết đấu, nhìn như hỏi Bạch Tiểu Thuần nhưng trên thực tế hai người ngươi một câu ta một câu đã ép Bạch Tiểu Thuần phải nhận.
Hết lần này tới lần khác... Việc này người ngoài không thể nói gì, dù sao
phương thức đổ ước đúng như lời Tư Mã Đào nói, xem như công bằng.
Nhưng trên thực tế là so nội tình, mà Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm thành danh nhiều năm, tự nhiên nội tình thâm hậu, Bạch Tiểu Thuần chỉ là hậu bối, không có bao nhiêu nội tình.
Bạch Tiểu Thuần nghe đổ ước như thế nội tâm rung động, hắn nói thầm không ổn, hỏa diễm mười lăm màu còn đỡ một ít, hắn luyện mười lần thành công mười lần, nhưng hỏa diễm mười sáu màu, mặc dù trải qua Bạch Hạo đại lực cải tiến nhưng luyện ra không nhiều, hôm nay chỉ có thể luyện ba lần thành công một lần.
Hắn luyện hỏa rất ít khi câu thông với người khác, tuy Bạch Hạo có tư chất nhưng cũng chưa từng tiếp xúc với Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, cho nên hắn không biết xác xuất thành công khi luyện hỏa diễm mười sáu màu của người khác.
Dù sao chuyện này cho dù là bản thân Luyện Hồn Sư cũng là bí mật, làm sao có thể nói cho kẻ khác biết.
Nếu có những người khác ở nơi này, hoặc cúi đầu biệt khuất không dám đánh bạc, hoặc cắn răng xúc động đánh bạc, Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái sau đó nhìn Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào, hắn tức giận quát lớn:
Hắn nói thế người chung quanh sững sờ, trong bọn họ đại đa số biết xác xuất thành công của hỏa diễm mười sáu màu đều là tin vỉa hè, không biết được cụ thể, chỉ có một ít người biết chân tướng mà thôi.
Lúc mọi người nghị luận, Tư Mã Đào cười lớn, trong mắt trào phúng rất rõ ràng.
Tôn Nhất Phàm mang theo khinh thường ngạo nghễ nói ra, nội tâm cười lạnh, cảm thấy Bạch Hạo nói khoác mà thôi, ngươi muốn dọa chúng ta sợ sao?
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, hắn không tin Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, lời lúc trước hắn chủ yếu muốn nghe người khác nói thế nào, hôm nay đạt được đáp án thỏa mãn, hắn lập tức khoát tay đánh bạc.
Nhìn thấy bộ dạng Bạch Tiểu Thuần như vậy, nội tâm Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào hơi do dự, hai người nhìn nhau, mặc dù cảm thấy Bạch Tiểu Thuần có cảm giác nhẹ nhõm nhưng trên thực tế bọn họ nói lúc trước là có giữ lại, việc luyện hỏa diễm mười sáu màu, bọn họ sáu lần chỉ thành công một lần.
Thậm chí nếu vận khí tốt, năm lần thành công một lần cũng không phải không có khả năng, nhưng đây là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, hỏa diễm mười sáu màu đã là cực hạn, trừ phi cải biến cách luyện chế.
Nhưng cải biến phương pháp luyện chế khó khăn cực lớn, Luyện Hồn Sư cả Man Hoang đều hiểu, cho dù là Luyện Hồn Sư Địa phẩm muốn cải biến cần tiêu hao thời gian và tinh lực thật lớn còn không nhất định thành công, thật sự rất khó khăn.
Dù sao cách điều chế là nhiều đời người bổ sung vơi nhau và lưu truyền tới nay, sau khi được vô số người nghiệm chứng và ổn định nhất.
Nghĩ tới đây tâm thần hai người ổn định, lúc này bọn họ đi bố trí, lúc này ba người rời khỏi cửa hàng đi tới quảng trường.
Khu vực này không nhỏ, đầy đủ ba người đồng thời luyện hỏa, trải qua một ít trì hoãn, việc này cũng đã lên men, bị rất nhiều hồn tu biết rõ, hôm nay có người từ bốn phương tám hướng lao tới nối liền không dứt, đã bao quanh quảng trường ba tầng trong ba tầng ngoài.
Chương 1081: Thế Lực Ngang Nhau
Trên bầu trời cũng có hơn mười vạn người bao vây, thậm chí ở xa xa còn có hào quang bay tới, thậm chí việc này cũng kinh động thị vệ thành Khôi Hoàng, có mấy trăm người đang tuần tra, tuy rối loạn nhưng bởi vì bọn họ canh giữ nên không thể loạn.
Chu Hoành cũng tới, chẳng những hắn xuất hiện, Tiểu Lang Thần, Lý Thiên Thắng, Diệu Lâm Nhi và Nhị hoàng tử cũng tới, những thiên kiêu trong Luyện Hồn Hồ bị Bạch Tiểu Thuần trói cũng xuất hiện.
Còn có một ít thiên kiêu các gia tộc quyền quý như Trần Hùng không tham gia trận chiến Luyện Hồn Hồ cũng xuất hiện, bọn họ không ngừng chỉ trỏ Bạch Tiểu Thuần.
Kể từ đó quy cách và độ chí ý của cuộc tỷ thí tăng lên không ít, chẳng những nhân số nhiều hơn, các thiên kiêu xuất hiện, thậm chí có vô số người hưng phấn.
Trần Mạn Dao cũng trong đám người, nàng đến một mình không đi cùng Nhị hoàng tử, nàng chỉ yên lặng đứng từ nơi xa nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Bốn phía có vô số người dùng thần thức dò xét, Bạch Tiểu Thuần cũng khẩn trương, mặc dù hắn luyện chế hỏa diễm mười sáu màu ba lân thành công một lần, hắn cảm thấy còn chưa ổn thỏa lắm nhưng không có biện pháp.
Bạch Tiểu Thuần cảm xúc bất an, lúc này chỉ có thể kiên trì, nội tâm cầu nguyện Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm nói thật, thật sự là bảy tám lần thành công một lần.
So với Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm thong dong hơn nhiều, hai người khoanh chân ngồi hai bên Bạch Tiểu Thuần, lúc này nhắm mắt tĩnh khí tập trung tâm thần chờ tỷ thí.
Lúc này chung quanh khôi phục bình tĩnh, không bao lâu thân ảnh Chu Hoành xuất hiện ở giữa không trung, hắn cúi đầu nhìn xuống dưới, ánh mắt nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần sau đó thu hồi ánh mắt.
Khi Chu Hoành ho to, ánh mắt của mọi người đều nhìn lên ba người Bạch Tiểu Thuần.
Trong nháy mắt Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm mở mắt ra, hai người không do dự chút nào, biểu lộ thong dong, hai tay bấm niệm pháp quyết lấy vài cái hồn tháp ra, sau đó rất nhiều oan hồn bay ra ngoài.
Không trì hoãn chút nào, bọn hắn bắt đầu luyện hỏa, đầu tiên là hỏa diễm một màu, quy tắc tỉ thí đã rõ ràng, mục tiêu cuối cùng chính là hỏa diễm mười sáu màu.
Hai người này có thủ pháp thành thạo tới cực điểm, nội tình Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, lúc này cũng hiển lộ ra thanh danh của bọn họ, từ khi biết đánh bạc là mấu chốt giúp thanh danh bọn họ đại chấn, vì vậy không có nửa điểm che dấu, động tác mau chóng và toàn lực ứng phó.
Chỉ trong mấy hô hấp, hai người bọn họ nắm chặt bàn tay, lúc mở ra chính là hỏa diễm một màu, tốc độ cực nhanh.
Bạch Tiểu Thuần nghe Chu Hoành nói bắt đầu cũng luyện chế, tốc độ của hắn cũng không kém gì hai người Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã, ba người đồng thời luyện ra hỏa diễm một màu.
Cảnh này làm đám người chung quanh rung động, bọn họ biến sắc.
Sắc mặt hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã như thường, không có ngoài ý muốn, bọn họ biết rõ Bạch Tiểu Thuần cũng là Huyền phẩm, thân là Huyền phẩm không có trình độ thuần thục này thì hoàn toàn không xứng làm đối thủ của bọn họ.
Ba người luyện chế rất nhanh, thời gian dần qua hai màu, ba màu, bốn màu... Cho tới mười màu.
Quá trình này cho thấy tốc độ ba người tương tự nhau, cơ bản là cùng thành công, nội tâm hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã hơi trầm xuống, cũng có thể nói nội tâm chấn động mà thôi.
Kế tiếp là mười một mùa, mười hai màu, mười ba màu, Tôn Nhất Phàm và Tư Mã chú ý thấy Bạch Tiểu Thuần vẫn đuổi theo bọn họ, ánh mắt bọn họ ngưng trọng.
Đám người chung quanh đang quan sát không ngừng than thở, có thì ngừng thở nhưng tâm thần rung động không nhỏ, bọn họ không phải chưa thấy người khác luyện hỏa bao giờ, thậm chí trong số bọn họ có không ít người là Luyện Hồn Sư, cũng tự luyện hỏa.
Lúc này nhìn thấy Luyện Hồn Sư Huyền phẩm luyện hỏa không phải là ai cũng có thể gặp, dù sao Huyền phẩm đã là tồn tại đỉnh phong trong Luyện Hồn Sư của Man Hoang, bởi vì tung tích Luyện Hồn Sư Địa phẩm phiêu miểu vô định.
như Huyền phẩm đỉnh phong đấy.
Đám người chung quanh nghị luận với nhau, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không chú ý, hắn đang đắm chìm trong luyện lửa, cũng tập trung tinh thần luyện hỏa, lúc này không có nắm chắc, chỉ có thể dùng toàn bộ tâm thần bảo chứng mình không thất bại.
Hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã cũng hít thở thật sâu, không hề chú ý bốn phía, bọn họ ngưng tụ tâm thần vào luyện hỏa, dù sao kế tiếp là mười bốn màu, bọn họ không được phép phân tâm.
Đám người chung quanh lần đầu tiên nhìn thấy thủ pháp của ba người bọn họ có khác biệt.
Hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào có thủ pháp khác biệt, đều tương đối truyền thống, làm từng bước, Tư Mã Đào mỗi dùng dung hợp số lượng oan hồn đều là cố định, mà Tôn Nhất Phàm cũng không điều khiển biển lửa dung hợp, mà là một tay bắt hồn dung hợp vào biển lửa.
Trên người bọn họ thỉnh thoảng sinh ra hào quang năm màu, đây là bí thuật luyện hỏa khác biệt của bọn họ, một khi thi triển bí thuật thì tốc độ luyện hỏa của bọn họ nhanh hơn không ít, Bạch Tiểu Thuần luyện chế hỏa diễm mười bốn màù nhưng không có thủ pháp gì khác biệt.
Hắn một hơi dung hợp mấy vạn oan hồn vào trong biển lửa mười ba màu, lúc này chung quanh kinh hô.
Mọi người một đều mở to mắt nhìn không rời mắt, lúc này nhìn thấy hỏa
diễm của Bạch Tiểu Thuần không có gì bất ổn, ngược lại còn được hắn điều khiển và khuếch trương ra xa, thôn phệ số lượng oan hồn càng lớn, nhất là từ tốc độ hoàn toàn tương xứng với Tôn Nhất Phàm cùng với Tư Mã Đào đang sử dụng bí thuật.
Mặc dù lúc này không tính thời gian nhưng ba người hơn kém nhau không quá mười giây, vào lúc bọn họ xiết tay và mở ra, trong tay ba người xuất hiện hỏa diễm mười bốn màu.
Chương 1082: Cảnh Giới Dung Hỏa (Thượng)
Bạch Tiểu Thuần thở sâu điều chỉnh khí tức, cũng không nhìn bốn phía, hắn tiếp tục luyện chế, đại lượng oan hồn bay ra ngoài, hắn điều khiển biển lửa thôn phệ, thời gian dần qua, mười bốn màu biến thành mười lăm màu.
Sau khi hỏa diễm mười lăm màu của Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào cũng thành công, đến lúc này áp lực của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm gia tăng gấp đôi, Bạch Tiểu Thuần cũng làm được trình độ như vậy, bọn họ không thể không thừa nhận, đối phương có tạo nghệ độc đáo trên luyện hỏa, nhất là thủ pháp luyện chế càng kinh người.
Lo được lo mất, sắc mặt hai người càng âm trầm, sau khi nhìn nhau và truyền âm, bỗng nhiên sững sờ, bọn họ nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần không chấm dứt luyện hỏa, dường như muốn nhất cổ tác khí luyện chế hỏa diễm mười sáu màu.
Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào nhìn nhau cười cười, nội tâm an ổn hơn không ít.
Đám người bốn phía nhìn thấy cảnh này, cũng có không ít người nhíu mày, có người cảm thấn đáng tiếc.
người ta nói qua, hỏa diễm trình độ này cần phải tích lũy đầy đủ hỏa diễm mười lăm màu mới tiếp tục luyện chế, tìm kiếm cảm giác huyền diệu trong đó, kể từ đó mới có thể bảo đảm xác xuất thành công.
Vào lúc mọi người than thở, hồn Bạch Hạo ở xa xa nhìn sang sư tôn, hắn hiểu được, sư tôn lựa chọn đúng, trải qua hắn cải tiến cách luyện chế hỏa diễm mười sáu màu đã không cần tìm vận may cảm giác cảnh giới huyền diệu.
Bởi vì cách luyện chế của hắn là làm theo trình tự cũng có thể luyện thành hỏa diễm mười sáu màu, nó phân thành mười vạn khâu, giống như xây dựng cơ quan trong cơ quan thuật, chỉ cần làm từng bước, bảo đảm trong quá trình không phạm sai lầm nào, trên lý luận xác xuất thành công là mười thành!
Chỉ có điều liên quan tới thôi diễn và tiêu hao thần thức rất mạnh cho nên hắn nhìn như đơn giản, độ khó còn lớn hơn các thủ pháp khác, bởi vì Bạch Tiểu Thuần là Thiên Đạo Nguyên Anh, thần thức của hắn vượt qua những người khác, có thể sánh ngang Thiên Nhân cho nên hắn mới dám dùng biện pháp này.
Hồn Bạch Hạo vẫn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, yên lặng quan sát.
Về phần Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, sắc mặt hai người nhẹ nhõm, bọn họ bắt đầu luyện chế hỏa diễm mười lăm màu, tiếp tục bắt đầu luyệ chế hỏa diễm mười lăm màu nhiều hơn, tiến hành luyện chế hỏa diễm mười sáu màu để tích lũy.
Thời gian trôi qua, một giờ trôi qua nhanh chóng, lúc Tư Mã Đào và Tôn
Nhất Phàm luyện ra đóa hỏa diễm mười bốn màu thứ hai, trên trán Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi lạnh, hỏa diễm mười lăm màu trong tay khuếch tán ra và thôn phệ oan hồn, đây là bước cuối cùng.
Bạch Tiểu Thuần chẳng quan tâm lau đổ mồ hôi, trong nháy mắt ánh mắt lộ ra hào quang sáng ngời, hắn gầm lên, lập tức nâng tay phải đánh một trảo, một trảo này làm biển lửa bộc phát sinh ra nhiệt độ cao, đám người chung quanh kinh hô, bọn họ nhìn thấy biển lửa kia ngưng tụ vào lòng bàn tay Bạch Tiểu Thuần, hắn xiết tay lại.
Chu Hoành cũng khẩn trương, đám người Tiểu Lang Thần, Lý Thiên Thắng, Diệu Lâm Nhi, Nhị hoàng tử nhìn nhau, Trần Mạn Dao muốn tiến lên lau mồ hôi cho Bạch Tiểu Thuần.
Lúc này ngay cả Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào cũng thất kinh, liền vội ngẩng đầu nhìn sang, hít thở dồn dập, ánh mắt hồn Bạch Hạo vui mừng, hắn ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, biết rõ sư tôn không phạm chút sai lầm nào.
Bị vạn người chú ý, Bạch Tiểu Thuần vẫn nhìn bàn tay của mình sau đó mở ra.
Trong nháy mắt hắn mở bàn tay ra, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, sau đó ánh lửa bộc phát hào quang chập chờn thì nhiều người la hét,.
Trong lúc mọi người kinh ngạc tán thưởng, sắc mặt đám người Chu Hoành vô cùng khó nhìn, chỉ có Trần Mạn Dao mỉm cười vui vẻ.
Về phần Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, sắc mặt hai người tái nhợt,
người chung quanh không nghe thấy, trong mắt chỉ còn hỏa diễm mười sáu màu trong tay Bạch Tiểu Thuần, hai người trầm mặc một lát sau đó cắn răng.
Mặc dù hai người tự an ủi mình, áp lực khi Bạch Tiểu Thuần thành công đã tăng lên rất nhiều, trong lúc luyện chế không tiết sử dụng bí pháp nhiều lần.
Bạch Tiểu Thuần thở phào một hơi, hắn tươi cười, lúc này hắn thật liều mạng, cũng may không có phạm sai lầm, sau khi lau mồ hôi trên trán, hắn lại lấy oan hồn ra luyện tiếp.
Thời gian trôi qua một lúc, tuy luyện hỏa vô cùng buồn tẻ nhưng người chung quanh nhìn chằm chằm không rời mắt, cho dù xem náo nhiệt thuần túy hay muốn mượn cơ hội này suy diễn. Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào đã luyện ra đóa hỏa diễm mười lăm màu thứ ba, Bạch Tiểu Thuần đã luyện thành đóa hỏa diễm mười lăm màu thứ hai.
Sau khi hỏa diễm mười lăm màu trong tay thành công lần thứ hai, ánh mắt người chung quanh rung động, tâm thần chú ý, ánh mắt dịch chuyển khỏi người Tôn Nhất Phàm cùng với Tư Mã Đào, bọn họ đều nhìn Bạch Tiểu Thuần, đang suy đoán Bạch Tiểu Thuần có tiếp tục luyện chế hỏa diễm mười sáu màu như lúc trơớc hay không, hay bắt đầu luyện chế từ đầu.
Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào u khẩn trương nhìn sang, ngay sau đó người chung quanh kinh hô, Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào mở to mắt ra nhìn.
Bọn hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lại lựa chọn luyện chế... Hỏa diễm mười sáu màu!
Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm vô cùng khẩn trương, thật sự bởi vì Bạch Tiểu Thuần thành công một lần đã làm bọn họ kinh hãi không thôi, mặc dù nội tâm tám chín phần mười khẳng định Bạch Tiểu Thuần sẽ thất bại vẫn khẩn trương không nhỏ, chỉ sợ vạn nhất ah.
Trái tim Chu Hoành đập mạnh, hắn cảm thấy khủng hoảng, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần liền có cảm giác vô lực như lúc ở trong Luyện Hồn Hồ, đám người Tiểu Lang Thần cũng như thế, liên tục cười khổ, Bạch Tiểu Thuần đi con đường không tầm thường làm bọn họ sợ hãi.
- Bạch Hạo, ngươi lại tính toán ta!!
- Bạch Hạo, ngươi vô sỉ!!
Hai người vừa nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần ngày đó giả vờ giả vịt thì hận ý bốc lên tận trời, tâm thần nổ vang, bọn họ lao ra khỏi cửa hàng đi về phía cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần!
Vào lúc này Bạch Tiểu Thuần đang ở trong cửa hàng cân nhắc cách luyện chế hỏa diễm mười bảy màu, mấy ngày qua từ khi hồn dược của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm xảy ra vấn đề, mặc dù chuyện này bị Chu Hoành tốn hao một cái giá lớn giải quyết nhưng nhân khí vẫn bị ảnh hưởng.
Cửa hàng của hai người khó tránh khỏi bị trọng thương, ngày bình thường đã không có nhiều người đi vào, dù sao cho dù Chu Hoành đi hóa giải nhưng người trong khu tám mươi chín cũng có ngăn cách, hơn nữa tin tức cũng truyền xa trong hồn tu nên hiếm người đi vào.
Cũng làm Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm không ai tới hỏi thăm nên rất thảm đạm, ngược lại cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần dựa vào biểu hiện ngày đó cho nên thu hoạch rất nhiều nhân tình, vì vậy người ra vào cửa hàng của hắn không dứt, phần lớn là cảm tạ và mua hồn dược.
Thậm chí những chủ cửa hàng chung quanh cũng cảm khái ngày đó Bạch Tiểu Thuần tương trợ, vì vậy phàm là hồn tu vào cửa hàng có nhu cầu luyện linh đều đề cử hắn đi tới cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần.
Bởi như vậy sinh ý của Bạch Tiểu Thuần càng ngày càng náo nhiệt, thậm chí đã vượt qua cảnh nóng bỏng nhất của ngày xưa.
Bạch Hạo cũng bận rộn, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mỹ mãn, hắn cảm
giác những thủ đoạn của mình lúc trước rất vô địch, đương nhiên kế sách của Bạch Hạo có tác dụng lớn.
Mang theo tâm lý thỏa mãn và thích ý, Bạch Tiểu Thuần nghiên cứu cách luyện chế hỏa diễm mười bảy màu cũng thuận lợi hơn nhiều, cũng trải qua mấy tháng cân nhắc Bạch Tiểu Thuần cũng có hiểu rõ một ít về hỏa diễm mười bảy màu, hôm nay còn kém hia điểm mấu chốt, một khi hắn cân nhắc thấu triệt sẽ bắt tay luyện chế.
Hiện tại hắn ngồi đó, mặt mày hớn hở ẩn ẩn nắm được vấn đề thứ nhất nằm ở đâu, mạch suy nghĩ rõ ràng, đang muốn cẩn thận thăm dò nhất cổ tác khí đem xông phá điểm mấu chốt thứ nhất.
Vào lúc này hồn Bạch Hạo ở bên ngoài thét lên kinh hãi làm hắn giật mình.
Lúc tiếng thét kinh hãi vang lên, hai tiếng nổ mạnh sinh ra, âm thanh lớn như bôn lôi làm tám phương rung động, cửa hàng của Bạch Tiểu Thuần cũng phải lắc lư vài cái, có không ít nơi xuất hiện vết nứt như muốn sụp xuống.
Những việc này dọa Bạch Tiểu Thuần nhảy dựng lên, huống chi hắn vất vả nắm được mạch suy nghĩ bị cắt đứt cho nên trong đầu xuất hiện tà hỏa, hắn đứng lên muốn xông ra ngoài, bỗng nhiên bên ngoài có tiếng Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm gào thét.
- Bạch Hạo, cút ra đây cho ta!!
- Bạch Hạo, ngươi hèn hạ vô sỉ, hồn dược là ngươi gian lận lại dám vu oan chúng ta, hôm nay lão phu không bỏ qua cho ngươi.
Tiếng rống giận rất lớn, chẳng những làm cửa hàng Bạch Tiểu Thuần rung động, hơn nữa người đi đường và cửa hàng chung quanh đều nghe thấy.
Những người kia nghe câu này liền khiếp sợ.
- Bạch Hạo động tay chân?
- Hắn thật có động cơ... Nhưng thật không thể nào! Tất cả mọi người do dự chú ý nhìn sang.
Trong nháy mắt hắn bước ra khỏi phòng, hắn nhìn thấy cửa hàng của mình bề bộn, cũng may Bạch Hạo đã tránh thoát nên không bị ảnh hướng, cửa hàng này ngưng tụ không ít tâm huyết của Bạch Tiểu Thuần, lúc này bị người ta nện cho nên hắn có cảm giác người ta đánh tới tận nhà, lúc này tức giận không kiềm nén được nên bộc phát.
- Tư Mã Đào, Tôn Nhất Phàm, các ngươi lấy oán trả ơn, bản thân mình không còn thanh danh lại kéo ta xuống nước, các ngươi hèn hạ!
Bạch Tiểu Thuần đỏ mắt rống to.
- Nếu ngày đó không nhờ ta giúp các ngươi, các ngươi nhất định sẽ gặp nguy cơ sinh tử, là ta áp chế tức giận của mọi người, là ta tranh thủ thời gian cho các ngươi, là ta bình ổn náo động.
- Các ngươi không cảm giác kích cũng bỏ đi, không ngờ dám vu oan ta, các ngươi thật sự... Khinh người quá đáng!!
Bạch Tiểu Thuần nói rất lớn, nội tâm của hắn hiện tại vô cùng khẩn trương, biết rõ đối phương thật tìm ra manh mối nào đó mới tới tìm đến gây phiền toái với mình, cho nên hắn mới lớn tiếng dọa người, hắn vừa nói đã rống thật to, tiếng nói càng toa đè ép lời của Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm.
- Bạch Hạo ngươi...
Tư Mã Đào nghe xong lời này liền giận dữ, lúc hắn muốn phản bác, Bạch Tiểu Thuần hung hăng lườm hắn và quát lớn.
- Ta cái gì ta, Tư Mã Đào, ngươi lúc đầu mở cửa hàng giống như đúc ngay bên cạnh cửa hàng của ta, Bạch Hạo ta có nói qua chữ không nào hay chưa? Ta có đi nện cửa hàng của ngươi chưa? Ta có chỉ vào mũi các ngươi mắng chưa?
- Ta lựa chọn im lặng thừa nhận ủy khuất và đau khổ, ta lựa chọn nuốt tất cả vào lòng, bởi vì ta biết rõ, Bạch Hạo ta mới đến nên không thể trêu vào các ngươi.
- Cho dù ngươi lấn thiện tâm của ta, ta cũng nhịn xuống, thậm chí ngươi gặp nạn, mặc dù ta biết đây là cơ hội bỏ đá xuống giếng tốt nhất cũng giúp ngươi, Bạch Hạo ta là người có mấu chốt của mình, biết rõ cái gì nên làm, cái gì không nên làm!
- Ta không thể trơ mắt nhìn cửa hàng của các đạo hữu bị liên lụy cho nên ta đi giúp ngươi, nhưng hôm nay, ngươi lại oan uổng ta, Tư Mã Đào, nếu ngươi không có tâm thì ta muốn móc tâm cho ngươi, nếu ngươi có tâm, như vậy tâm của ngươi đáng tru!
- Ngươi không biết cảm tạ, lấn thiện sợ ác, kẻ vì tư lợi như ngươi có tư cách gì nói chuyện với ta.
Đào, sắc mặt Tư Mã Đào không ngừng biến hóa, hắn bị khí thế của Bạch Tiểu Thuần chấn nhiếp, vô ý thức lui về phía sau vài bước, hắn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, toàn thân run rẩy há to miệng nhưng không nói nên lời.
- Bạch Hạo ngươi đừng vội nói bậy!
Tôn Nhất Phàm thấy Tư Mã Đào bị ngôn từ sắc bén của Bạch Tiểu Thuần chọc giận tới mức nghẹn lời, hắn lập tức quát Bạch Tiểu Thuần.
- Tôn Nhất Phàm ngươi câm miệng cho ta!
- Đừng tưởng rằng Bạch gia gia ta không biết ngươi và Tư Mã Đào là cá mè một lứa, cửa hàng hai bên cửa hàng của ta, hai người các ngươi ti tiện như thế, ỷ vào sau lưng có thế tử làm chỗ dựa, ỷ vào các ngươi có tư cách luyện hồn già đời nên cậy già lên mặt nên áp chế ta.
Nhĩ Căn
- Ta vẫn muốn hỏi ngươi một chút, Bạch Hạo ta có từng đắc tội ngươi!! Chúng ta không oán không cừu, ngươi vì tư lợi của mình muốn đoạn đường sống của ta, làm không được cũng bỏ đi, hôm nay vì tẩy đi tiếng xấu bản thân còn vu hãm ta, ta nói cho các ngươi biết, Bạch Hạo ta đi đường đường chính chính nên không sợ tà phong!
Bạch Tiểu Thuần nói đường đường chính chính, miệng phun hoa sen, khí thế bộc phát ngập trời làm Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm bị nghẹn lời, cảm thấy ngực của mình như nổ tung nhưng không nói lại Bạch Tiểu Thuần.
Về phần người đi đường bên ngoài với chủ cửa hàng chung quanh, bọn họ cũng đại khai nhãn giới, lần đầu cảm nhận được Bạch Tiểu Thuần có ngôn từ sắc bén như vậy, có thể dùng lời nói làm vũ khí, thậm chí nó còn đặc sắc hơn cả chiến đấu kịch liệt.
Ngay cả hồn Bạch Hạo đã trốn sang một bên cũng há hốc mồm, hắn lần đầu tiên nhìn thấy công phu mồm mép của sư tôn, phải nói là rửa mắt mà nhìn, hắn không biết so với hôm nay, ngày đó Bạch Tiểu Thuần dùng thân pâận Bạch Hạo dùng lời chính nghĩa trong tộc lễ Bạch gia mới thật sự là lời nói như kiếm, câu câu giết người.
- Ngươi... Ngươi...
Tôn Nhất Phàm tức giận tới mức hít thở đứt quãng, hắn và Tư Mã Đào không am hiểu dùng lời lẽ, dù bọn họ có thân phận của mình, địa vị của bnj họ vô cùng trọng yếu, bọn họ không có khả năng như Bạch Tiểu Thuần, căn bản quên mình là cường giả Nguyên Anh, vẫn làm việc như tiểu tu sĩ.
Hết lần này tới lần khác Bạch Tiểu Thuần lại là cường giả Nguyên Anh, hơn nữa là người nổi bật trong Nguyên Anh, chiến lực kinh thiên, kể từ đó
hắn nói chuyện như kiếm làm người ta cảm thấy vô lực.
- Bạch Hạo, nhiều lời vô ích, ngươi thừa nhận cũng tốt, không thừa nhận cũng được, hôm nay... Lão phu muốn tới khiêu chiến ngươi, chúng ta không so pháp thuật, chúng ta so luyện hỏa! Người thua cút ra khỏi thành Khôi Hoàng, cả đời không thể luyện hỏa.
Tư Mã Đào áp chế tức giận trong lòng, hắn cắn răng lên tiếng.
Tôn Nhất Phàm kịp phản ứng, bọn họ hiểu chuyện hồn dược bất lợi với mình, chuyện này thật vất vả mới hóa giải, bây giờ nhắc lại chuyện xưa là ngu xuẩn, trọng yếu nhất là báo thù, chỉ cần áp chế Bạch Hạo sẽ tẩy đi sỉ nhục hôm nay, ngày sau chậm rãi loan truyền tin tức sẽ hóa giải chật vật hiện tại.
Nghĩ tới đây hắn gầm lên.
- Đúng vậy, Bạch Hạo, Tôn mỗ cũng tới khiêu chiến ngươi, nếu ngươi có thủ đoạn động tay chân trong hồn dược, lão phu cũng muốn xem tài năng luyện hỏa của ngươi như thế nào?
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, nếu so luyện linh thì hắn không sợ, chỉ cần có đầy đủ hỏa thì hắn có nắm chắc luyện linh, hiển nhiên Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm biết rõ ngày đó Bạch Tiểu Thuần đánh bạc với Trần Hùng, hiển nhiên cũng hiểu Bạch Tiểu Thuần có thể luyện linh mười lăm lần, trọng yếu nằm ở chỗ không ai dám nói nắm chắc sẽ luyện linh thành công, không thể ổn thắng.
Cho nên bọn họ không nói so luyện linh, thân là Luyện Hồn Sư, trừ luyện linh ra còn có luyện hỏa và luyện dược, dù sao tất cả có nguồn gốc từ luyện hỏa, kể từ đó, bọn họ lựa chọn luyện hỏa là thập phần hợp lý.
Nói tới luyện hỏa... Bạch Tiểu Thuần cũng không có nắm chắc mười phần, hắn hôm nay còn chưa luyện ra hỏa diễm mười bảy màu, cho dù hỏa diễm mười sáu màu cũng không nắm chắc mỗi lần luyện đều thành công.
Sắc mặt hắn biến hóa và trầm xuống.
Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm không thể nói lại Bạch Tiểu Thuần nhưng bọn họ cũng sống nhiều năm như thế, nhìn mặt mà nói chuyện cho nên nắm được tâm tư của Bạch Tiểu Thuần.
- Phàm là khiêu chiến đều có tiền đặt cược, tiền đặt cược này trừ người thua cút khỏi thành Khôi Hoàng, cả đời không được luyện linh luyện hỏa, còn có cả cửa hàng của ngươi! Ngươi thắng, cửa hàng của lão phu cũng giao cho ngươi.
- Còn Tôn mỗ cũng có điều kiện như thế, hai người chún ta khiêu chiến ngươi, không chiếm tiện nghi của ngươi!
Tôn Nhất Phàm cười lạnh, hắn ở bên cạnh châm vào.
- Các ngươi muốn đánh bạc thì ta phải đánh bạc hay sao?
Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng, hắn hừ lạnh một tiếng, dò xét Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào vài lần, mặc dù tu vi của hai người này đều là Nguyên Anh, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ mình đường đường là Thiên Đạo Nguyên Anh, hơn trăm thiên kiêu cũng không phải đối thủ của mình, Tiểu Thắng Vương nửa bước Thiên Nhân cũng thua mình, đối phó hai người này không thành vấn đề.
Hắn đang suy nghĩ có nên động thủ đuổi hai người này ra khỏi cửa hàng hay không, nhưng vào lúc này Tư Mã Đào phát giác được suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần cho nên sợ hãi, nếu Bạch Tiểu Thuần không dũng mãnh như trong lời đồn thì hắn đã sớm đấu pháp, cần gì phải đưa ra chuyện luyện hỏa, lúc nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần muốn ra tay thì Tư Mã Đào hét lớn.
- Bạch Hạo, ngươi thân là Luyện Hồn Sư Nguyên Anh, danh khí bản thân rất lớn, chẳng lẽ sợ chúng ta, nếu ngươi không đánh bạc thì chúng ta không miễn cưỡng, nhưng ngươi trốn khiêu chiến một lần, còn có thể trốn lần thứ hai hay sao?
- Cho dù hôm nay ngươi không đồng ý, ngày mai hai người chúng ta cũng sẽ tới.
Tư Mã Đào nói lời này xem như đủ vô lại, Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền cau mày.
- Bạch Hạo, Tôn mỗ thêm tiền đặt cược, một tỷ oan hồn, nếu ngươi thắng thì ngươi cứ cầm đi.
Tôn Nhất Phàm nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần do dự thì hắn đoán ra đối phương có điểm yếu ở phương diện luyện hỏa, như vậy mình phải có cái gì đó bức đối phương đấu với mình!
Phương pháp bức người cũng được Tôn Nhất Phàm suy nghĩ xong, lúc này phải làm chung quanh oanh động, chỉ có tạo thành oanh động đủ lớn mới tạo thành chú ý, như vậy đối phương muốn tiếp tục buôn bán trong thành Khôi Hoàng cũng phải suy nghĩ lại một hai.
Về phần biện pháp tạo oanh động không có gì bằng hấp dẫn người khác, dù sao ngày đó đánh bạc hồn dược cực lớn đã oanh động toàn thành.
Cho nên hắn cắn răng nói ra một tỷ oan hồn.
Quả nhiên sau khi những lời của hắn vang lên, đám người bên ngoài động dung, phải biết rằng một tỷ oan hồn là số lượng quá lớn, ban đầu Bạch Tiểu Thuần ở trong Trường thành dùng một tỷ oan hồn để trở thành Vạn phu trưởng, thậm chí ngay cả con mắt Chân Linh cũng lộ ra cảm xúc vui mừng, có thể thấy được số lượng này lớn cỡ nào.
- Bạch Hạo, cửa hàng đã là đánh cược lớn, lần trước là tám ức hồn dược, lần này là một tỷ oan hồn!
- Đây chính là đại sự.
Mọi người không ngừng xôn xao, có không ít người hứng thú bừng bừng cầm ngọc giản truyền âm cho hảo hữu, Tư Mã Đào cũng hiểu ý của Tôn
Nhất Phàm cho nên cắn răng nói thêm một câu.
- Lão phu cũng thêm một tỷ oan hồn làm tiền đặt cược.
Nhĩ Căn
Hắn nói lời này không khác gì đổ thêm dầu vào lửa, đám người chung quanh kinh hô, oanh động lớn hơn trước.
- Trời ơi, lại một tỷ!
- Hai tỷ oan hồn, số lượng này không thể tưởng tượng nổi.
- Vượt qua tám ức hồn dược rồi, mau mau, tin tức này đáng giá lắm!
Mọi người kinh hô, ngay sau đó càng ngày càng nhiều hồn tu bắt đầu truyền bá, dần dần tin tức này oanh động cả khu tám mươi chín, các khu vực chung quanh cũng thế, từ khi Bạch Tiểu Thuần đến thì khu vực này cũng náo nhiệt hơn xưa.
Lúc này khắp bốn phương tám hướng đều có người xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm nhận được áp lực, ánh mắt hắn đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, hắn biết rõ mình không có đường lui, nếu như không đánh bạc, đối phương sẽ thừa cơ tuyên truyền chuyện động tay động chân trên hồn dược, bản thân mình sẽ bị nhiều người tức giận.
- Đánh bạc như thế nào!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng hỏi
- Đương nhiên là luyện hỏa, trong thời gian cố định, ai luyện nhiều hơn sẽ thắng, Tôn huynh, Bạch Hạo, các ngươi cảm thấy như thế nào!
Tư Mã Đào bức Bạch Tiểu Thuần rât lợi hại, hắn cười lạnh và đưa ra hạn chế.
Trên thực tế Luyện Hồn Sư so đấu luyện hỏa có tới hai phương pháp, một
là luyện hỏa ai nhiều màu hơn, một phương diện khác là trong thời gian cố định so xem ai luyện ra nhiều hơn.
Trên thực tế cách đầu tiên là xem cảnh giới, cách thứ hai là xem nội tình. Tư Mã Đào đưa ra điều kiện như thế là vì hắn đắm chìm luyện hồn cả đời,
kinh nghiệm phong phú, hắn hiểu họ Bạch trước mắt đã có thể luyện linh mười lăm lần, hiển nhiên hắn cũng là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm như hắn và Tôn Nhất Phàm.
Về phần Địa phẩm, hắn chưa bao giờ cân nhắc qua, dù sao cả Man Hoang chỉ có ba người đạt tới Địa phẩm mà thôi, phần lớn có hành tung phiêu miểu, bao nhiêu năm qua chưa gặp qua một lần.
Mà Huyền phẩm không có khả năng luyện ra hỏa diễm mười tám màu, tối đa chỉ là mười bảy màu mà thôi, mặc dù hắn có thể luyện ra hỏa diễm mười bảy màu nhưng cực kỳ gian nan, không thích hợp đánh cược.
Ngược lại hỏa diễm mười sáu màu, hắn rất tinh tường, xác xuất luyện chế thành công rất cao, hắn tin tưởng dựa vào nội tình phong phú của bản thân nắm chắc luyện ra nhiều hỏa diễm mười sáu màu hơn đối phương!
Tôn Nhất Phàm cũng có suy nghĩ như vậy, nội tâm cười lạnh gật đầu.
- So luyện hỏa diễm mười sáu màu, ba người chúng ta cùng luyện hỏa, bắt đầu từ một màu, ai luyện ra ba phần hỏa diễm mười sáu màu đầu tiên sẽ thắng!
- Tốt, như vậy cũng đơn giản và trực tiếp, cũng rất công bằng, như vậy các vị ở đây làm chứng cho ba người chúng ta.
Tư Mã Đào cười ha ha, trực tiếp chứng thực phương thức quyết đấu, nhìn như hỏi Bạch Tiểu Thuần nhưng trên thực tế hai người ngươi một câu ta một câu đã ép Bạch Tiểu Thuần phải nhận.
Hết lần này tới lần khác... Việc này người ngoài không thể nói gì, dù sao
phương thức đổ ước đúng như lời Tư Mã Đào nói, xem như công bằng.
Nhưng trên thực tế là so nội tình, mà Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm thành danh nhiều năm, tự nhiên nội tình thâm hậu, Bạch Tiểu Thuần chỉ là hậu bối, không có bao nhiêu nội tình.
Bạch Tiểu Thuần nghe đổ ước như thế nội tâm rung động, hắn nói thầm không ổn, hỏa diễm mười lăm màu còn đỡ một ít, hắn luyện mười lần thành công mười lần, nhưng hỏa diễm mười sáu màu, mặc dù trải qua Bạch Hạo đại lực cải tiến nhưng luyện ra không nhiều, hôm nay chỉ có thể luyện ba lần thành công một lần.
Hắn luyện hỏa rất ít khi câu thông với người khác, tuy Bạch Hạo có tư chất nhưng cũng chưa từng tiếp xúc với Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, cho nên hắn không biết xác xuất thành công khi luyện hỏa diễm mười sáu màu của người khác.
Dù sao chuyện này cho dù là bản thân Luyện Hồn Sư cũng là bí mật, làm sao có thể nói cho kẻ khác biết.
Nếu có những người khác ở nơi này, hoặc cúi đầu biệt khuất không dám đánh bạc, hoặc cắn răng xúc động đánh bạc, Bạch Tiểu Thuần nháy mắt mấy cái sau đó nhìn Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào, hắn tức giận quát lớn:
- Đánh bạc không công bằng, ta luyện hỏa diễm mười sáu màu chỉ có năm lần thành công một lần mà thôi
Hắn nói thế người chung quanh sững sờ, trong bọn họ đại đa số biết xác xuất thành công của hỏa diễm mười sáu màu đều là tin vỉa hè, không biết được cụ thể, chỉ có một ít người biết chân tướng mà thôi.
- Trong năm lần thành công một lần, quá khoa trương.
- Hỏa diễm mười sáu màu đã là hỏa diễm bậc cao, xác xuất thành công cực thấp, trừ phi là Địa phẩm, nếu không các Huyền phẩm luyện chế, bởi vì từng người khác nhau nên xác xuất cũng khác nhau.
Lúc mọi người nghị luận, Tư Mã Đào cười lớn, trong mắt trào phúng rất rõ ràng.
- Bạch Hạo, khẩu khí của ngươi thật lớn, nói thiệt cho ngươi biết, này hỏa diễm mười sáu màu, lão phu nhiều nhất tám lần thành công một lần, Tôn huynh có tạo nghệ thâm hậu hơn ta một ít, cùng lắm tối đa bảy lần thành công một lần.
- Nếu ngươi năm lần thành công một lần, đại khái có thể yên tâm, bởi vì ngươi thắng chắc rồi!
Tôn Nhất Phàm mang theo khinh thường ngạo nghễ nói ra, nội tâm cười lạnh, cảm thấy Bạch Hạo nói khoác mà thôi, ngươi muốn dọa chúng ta sợ sao?
- Đánh bạc!
Đôi mắt Bạch Tiểu Thuần tỏa sáng, hắn không tin Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm, lời lúc trước hắn chủ yếu muốn nghe người khác nói thế nào, hôm nay đạt được đáp án thỏa mãn, hắn lập tức khoát tay đánh bạc.
Nhìn thấy bộ dạng Bạch Tiểu Thuần như vậy, nội tâm Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào hơi do dự, hai người nhìn nhau, mặc dù cảm thấy Bạch Tiểu Thuần có cảm giác nhẹ nhõm nhưng trên thực tế bọn họ nói lúc trước là có giữ lại, việc luyện hỏa diễm mười sáu màu, bọn họ sáu lần chỉ thành công một lần.
Thậm chí nếu vận khí tốt, năm lần thành công một lần cũng không phải không có khả năng, nhưng đây là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, hỏa diễm mười sáu màu đã là cực hạn, trừ phi cải biến cách luyện chế.
Nhưng cải biến phương pháp luyện chế khó khăn cực lớn, Luyện Hồn Sư cả Man Hoang đều hiểu, cho dù là Luyện Hồn Sư Địa phẩm muốn cải biến cần tiêu hao thời gian và tinh lực thật lớn còn không nhất định thành công, thật sự rất khó khăn.
Dù sao cách điều chế là nhiều đời người bổ sung vơi nhau và lưu truyền tới nay, sau khi được vô số người nghiệm chứng và ổn định nhất.
Nghĩ tới đây tâm thần hai người ổn định, lúc này bọn họ đi bố trí, lúc này ba người rời khỏi cửa hàng đi tới quảng trường.
Khu vực này không nhỏ, đầy đủ ba người đồng thời luyện hỏa, trải qua một ít trì hoãn, việc này cũng đã lên men, bị rất nhiều hồn tu biết rõ, hôm nay có người từ bốn phương tám hướng lao tới nối liền không dứt, đã bao quanh quảng trường ba tầng trong ba tầng ngoài.
Nhĩ Căn
Trên bầu trời cũng có hơn mười vạn người bao vây, thậm chí ở xa xa còn có hào quang bay tới, thậm chí việc này cũng kinh động thị vệ thành Khôi Hoàng, có mấy trăm người đang tuần tra, tuy rối loạn nhưng bởi vì bọn họ canh giữ nên không thể loạn.
Chu Hoành cũng tới, chẳng những hắn xuất hiện, Tiểu Lang Thần, Lý Thiên Thắng, Diệu Lâm Nhi và Nhị hoàng tử cũng tới, những thiên kiêu trong Luyện Hồn Hồ bị Bạch Tiểu Thuần trói cũng xuất hiện.
Còn có một ít thiên kiêu các gia tộc quyền quý như Trần Hùng không tham gia trận chiến Luyện Hồn Hồ cũng xuất hiện, bọn họ không ngừng chỉ trỏ Bạch Tiểu Thuần.
Kể từ đó quy cách và độ chí ý của cuộc tỷ thí tăng lên không ít, chẳng những nhân số nhiều hơn, các thiên kiêu xuất hiện, thậm chí có vô số người hưng phấn.
Trần Mạn Dao cũng trong đám người, nàng đến một mình không đi cùng Nhị hoàng tử, nàng chỉ yên lặng đứng từ nơi xa nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Bốn phía có vô số người dùng thần thức dò xét, Bạch Tiểu Thuần cũng khẩn trương, mặc dù hắn luyện chế hỏa diễm mười sáu màu ba lân thành công một lần, hắn cảm thấy còn chưa ổn thỏa lắm nhưng không có biện pháp.
- Nếu so hỏa diễm mười lăm màu thì tốt rồi.
Bạch Tiểu Thuần cảm xúc bất an, lúc này chỉ có thể kiên trì, nội tâm cầu nguyện Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm nói thật, thật sự là bảy tám lần thành công một lần.
So với Bạch Tiểu Thuần khẩn trương, Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm thong dong hơn nhiều, hai người khoanh chân ngồi hai bên Bạch Tiểu Thuần, lúc này nhắm mắt tĩnh khí tập trung tâm thần chờ tỷ thí.
Lúc này chung quanh khôi phục bình tĩnh, không bao lâu thân ảnh Chu Hoành xuất hiện ở giữa không trung, hắn cúi đầu nhìn xuống dưới, ánh mắt nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần sau đó thu hồi ánh mắt.
- Tư Mã đại sư cùng Tôn đại sư mời tiểu vương chủ trì lần so đấu luyện hỏa lần này, tiểu vương vinh hạnh tới đây, ta cũng không nói nhiều, tỷ thí... Bắt đầu!
Khi Chu Hoành ho to, ánh mắt của mọi người đều nhìn lên ba người Bạch Tiểu Thuần.
Trong nháy mắt Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm mở mắt ra, hai người không do dự chút nào, biểu lộ thong dong, hai tay bấm niệm pháp quyết lấy vài cái hồn tháp ra, sau đó rất nhiều oan hồn bay ra ngoài.
Không trì hoãn chút nào, bọn hắn bắt đầu luyện hỏa, đầu tiên là hỏa diễm một màu, quy tắc tỉ thí đã rõ ràng, mục tiêu cuối cùng chính là hỏa diễm mười sáu màu.
Hai người này có thủ pháp thành thạo tới cực điểm, nội tình Luyện Hồn Sư Huyền phẩm, lúc này cũng hiển lộ ra thanh danh của bọn họ, từ khi biết đánh bạc là mấu chốt giúp thanh danh bọn họ đại chấn, vì vậy không có nửa điểm che dấu, động tác mau chóng và toàn lực ứng phó.
Chỉ trong mấy hô hấp, hai người bọn họ nắm chặt bàn tay, lúc mở ra chính là hỏa diễm một màu, tốc độ cực nhanh.
Bạch Tiểu Thuần nghe Chu Hoành nói bắt đầu cũng luyện chế, tốc độ của hắn cũng không kém gì hai người Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã, ba người đồng thời luyện ra hỏa diễm một màu.
Cảnh này làm đám người chung quanh rung động, bọn họ biến sắc.
- Chỉ mấy hô hấp đã luyện ra hỏa diễm một màu.
- Không hổ là đại sư, không hổ là Luyện Hồn Sư Huyền phẩm!
Sắc mặt hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã như thường, không có ngoài ý muốn, bọn họ biết rõ Bạch Tiểu Thuần cũng là Huyền phẩm, thân là Huyền phẩm không có trình độ thuần thục này thì hoàn toàn không xứng làm đối thủ của bọn họ.
Ba người luyện chế rất nhanh, thời gian dần qua hai màu, ba màu, bốn màu... Cho tới mười màu.
Quá trình này cho thấy tốc độ ba người tương tự nhau, cơ bản là cùng thành công, nội tâm hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã hơi trầm xuống, cũng có thể nói nội tâm chấn động mà thôi.
Kế tiếp là mười một mùa, mười hai màu, mười ba màu, Tôn Nhất Phàm và Tư Mã chú ý thấy Bạch Tiểu Thuần vẫn đuổi theo bọn họ, ánh mắt bọn họ ngưng trọng.
Đám người chung quanh đang quan sát không ngừng than thở, có thì ngừng thở nhưng tâm thần rung động không nhỏ, bọn họ không phải chưa thấy người khác luyện hỏa bao giờ, thậm chí trong số bọn họ có không ít người là Luyện Hồn Sư, cũng tự luyện hỏa.
Lúc này nhìn thấy Luyện Hồn Sư Huyền phẩm luyện hỏa không phải là ai cũng có thể gặp, dù sao Huyền phẩm đã là tồn tại đỉnh phong trong Luyện Hồn Sư của Man Hoang, bởi vì tung tích Luyện Hồn Sư Địa phẩm phiêu miểu vô định.
- Luyện Hồn Sư Huyền phẩm lại khủng bố như vậy, từ hỏa diễm một màu tới mười ba màu đều thành công trong lần duy nhất, hơn nữa tốc độ càng kinh người! Thủ pháp luyện chế của bọn họ cơ bản giống nhau, không có khác biệt quá lớn.!
- Hắc, ba vị này cũng không phải Huyền phẩm bình thường, bọn họ xem
như Huyền phẩm đỉnh phong đấy.
- Lúc này đại khai nhãn giới, ta cảm giác phương diện luyện hỏa của mình có xúc động... Có rất nhiều nơi đáng giá cân nhắc tham khảo.
Đám người chung quanh nghị luận với nhau, Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn không chú ý, hắn đang đắm chìm trong luyện lửa, cũng tập trung tinh thần luyện hỏa, lúc này không có nắm chắc, chỉ có thể dùng toàn bộ tâm thần bảo chứng mình không thất bại.
Hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã cũng hít thở thật sâu, không hề chú ý bốn phía, bọn họ ngưng tụ tâm thần vào luyện hỏa, dù sao kế tiếp là mười bốn màu, bọn họ không được phép phân tâm.
Đám người chung quanh lần đầu tiên nhìn thấy thủ pháp của ba người bọn họ có khác biệt.
Hai người Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào có thủ pháp khác biệt, đều tương đối truyền thống, làm từng bước, Tư Mã Đào mỗi dùng dung hợp số lượng oan hồn đều là cố định, mà Tôn Nhất Phàm cũng không điều khiển biển lửa dung hợp, mà là một tay bắt hồn dung hợp vào biển lửa.
Trên người bọn họ thỉnh thoảng sinh ra hào quang năm màu, đây là bí thuật luyện hỏa khác biệt của bọn họ, một khi thi triển bí thuật thì tốc độ luyện hỏa của bọn họ nhanh hơn không ít, Bạch Tiểu Thuần luyện chế hỏa diễm mười bốn màù nhưng không có thủ pháp gì khác biệt.
Hắn một hơi dung hợp mấy vạn oan hồn vào trong biển lửa mười ba màu, lúc này chung quanh kinh hô.
- Ta chưa bao giờ thấy thủ pháp luyện hồn như Bạch Hạo.!
- Một lần dung hợp mấy vạn oan hồn, hắn không sợ hỏa diễm bất ổn sụp đổ sao?
Mọi người một đều mở to mắt nhìn không rời mắt, lúc này nhìn thấy hỏa
diễm của Bạch Tiểu Thuần không có gì bất ổn, ngược lại còn được hắn điều khiển và khuếch trương ra xa, thôn phệ số lượng oan hồn càng lớn, nhất là từ tốc độ hoàn toàn tương xứng với Tôn Nhất Phàm cùng với Tư Mã Đào đang sử dụng bí thuật.
Mặc dù lúc này không tính thời gian nhưng ba người hơn kém nhau không quá mười giây, vào lúc bọn họ xiết tay và mở ra, trong tay ba người xuất hiện hỏa diễm mười bốn màu.
Nhĩ Căn
Bạch Tiểu Thuần thở sâu điều chỉnh khí tức, cũng không nhìn bốn phía, hắn tiếp tục luyện chế, đại lượng oan hồn bay ra ngoài, hắn điều khiển biển lửa thôn phệ, thời gian dần qua, mười bốn màu biến thành mười lăm màu.
Sau khi hỏa diễm mười lăm màu của Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào cũng thành công, đến lúc này áp lực của Tư Mã Đào và Tôn Nhất Phàm gia tăng gấp đôi, Bạch Tiểu Thuần cũng làm được trình độ như vậy, bọn họ không thể không thừa nhận, đối phương có tạo nghệ độc đáo trên luyện hỏa, nhất là thủ pháp luyện chế càng kinh người.
Lo được lo mất, sắc mặt hai người càng âm trầm, sau khi nhìn nhau và truyền âm, bỗng nhiên sững sờ, bọn họ nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần không chấm dứt luyện hỏa, dường như muốn nhất cổ tác khí luyện chế hỏa diễm mười sáu màu.
- Bạch Hạo tuổi còn rất trẻ, không biết hỏa diễm mười sáu màu không thể tùy tiện luyện, mà là phải tích lũy đầy đủ hỏa diễm mười lăm màu lại luyện chế, xác xuất thành công càng lớn sao.
- Chúng ta thắng.
Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào nhìn nhau cười cười, nội tâm an ổn hơn không ít.
Đám người bốn phía nhìn thấy cảnh này, cũng có không ít người nhíu mày, có người cảm thấn đáng tiếc.
- Không có gì biến hóa, thủ pháp luyện hỏa của Bạch Hạo không tệ nhưng kinh nghiệm chưa đủ.
- Mặc dù ta không luyện ra hỏa diễm mười sáu màu nhưng ta cũng nghe
người ta nói qua, hỏa diễm trình độ này cần phải tích lũy đầy đủ hỏa diễm mười lăm màu mới tiếp tục luyện chế, tìm kiếm cảm giác huyền diệu trong đó, kể từ đó mới có thể bảo đảm xác xuất thành công.
- Đúng vậy, nếu mỗi một lần đều đi nếm thử, sau khi thất bại làm lại từ đầu, như vậy rất khó nắm được cảm giác huyền diệu.
Vào lúc mọi người than thở, hồn Bạch Hạo ở xa xa nhìn sang sư tôn, hắn hiểu được, sư tôn lựa chọn đúng, trải qua hắn cải tiến cách luyện chế hỏa diễm mười sáu màu đã không cần tìm vận may cảm giác cảnh giới huyền diệu.
Bởi vì cách luyện chế của hắn là làm theo trình tự cũng có thể luyện thành hỏa diễm mười sáu màu, nó phân thành mười vạn khâu, giống như xây dựng cơ quan trong cơ quan thuật, chỉ cần làm từng bước, bảo đảm trong quá trình không phạm sai lầm nào, trên lý luận xác xuất thành công là mười thành!
Chỉ có điều liên quan tới thôi diễn và tiêu hao thần thức rất mạnh cho nên hắn nhìn như đơn giản, độ khó còn lớn hơn các thủ pháp khác, bởi vì Bạch Tiểu Thuần là Thiên Đạo Nguyên Anh, thần thức của hắn vượt qua những người khác, có thể sánh ngang Thiên Nhân cho nên hắn mới dám dùng biện pháp này.
- Sư tôn, nhất định thành công, từ khi bắt đầu tới bây giờ hắn còn chưa xuất hiện sai lầm nào!
Hồn Bạch Hạo vẫn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, yên lặng quan sát.
Về phần Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, sắc mặt hai người nhẹ nhõm, bọn họ bắt đầu luyện chế hỏa diễm mười lăm màu, tiếp tục bắt đầu luyệ chế hỏa diễm mười lăm màu nhiều hơn, tiến hành luyện chế hỏa diễm mười sáu màu để tích lũy.
Thời gian trôi qua, một giờ trôi qua nhanh chóng, lúc Tư Mã Đào và Tôn
Nhất Phàm luyện ra đóa hỏa diễm mười bốn màu thứ hai, trên trán Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi lạnh, hỏa diễm mười lăm màu trong tay khuếch tán ra và thôn phệ oan hồn, đây là bước cuối cùng.
Bạch Tiểu Thuần chẳng quan tâm lau đổ mồ hôi, trong nháy mắt ánh mắt lộ ra hào quang sáng ngời, hắn gầm lên, lập tức nâng tay phải đánh một trảo, một trảo này làm biển lửa bộc phát sinh ra nhiệt độ cao, đám người chung quanh kinh hô, bọn họ nhìn thấy biển lửa kia ngưng tụ vào lòng bàn tay Bạch Tiểu Thuần, hắn xiết tay lại.
Chu Hoành cũng khẩn trương, đám người Tiểu Lang Thần, Lý Thiên Thắng, Diệu Lâm Nhi, Nhị hoàng tử nhìn nhau, Trần Mạn Dao muốn tiến lên lau mồ hôi cho Bạch Tiểu Thuần.
Lúc này ngay cả Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào cũng thất kinh, liền vội ngẩng đầu nhìn sang, hít thở dồn dập, ánh mắt hồn Bạch Hạo vui mừng, hắn ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, biết rõ sư tôn không phạm chút sai lầm nào.
Bị vạn người chú ý, Bạch Tiểu Thuần vẫn nhìn bàn tay của mình sau đó mở ra.
Trong nháy mắt hắn mở bàn tay ra, bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, sau đó ánh lửa bộc phát hào quang chập chờn thì nhiều người la hét,.
- Mười sáu... Hỏa diễm mười sáu màu!! Trời ạ, Bạch Hạo có thể thành công trong lần duy nhất.
- Đây là vận khí gì, một lần đã thành công!!
- Lợi hại, người này lợi hại!!
Trong lúc mọi người kinh ngạc tán thưởng, sắc mặt đám người Chu Hoành vô cùng khó nhìn, chỉ có Trần Mạn Dao mỉm cười vui vẻ.
Về phần Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào, sắc mặt hai người tái nhợt,
người chung quanh không nghe thấy, trong mắt chỉ còn hỏa diễm mười sáu màu trong tay Bạch Tiểu Thuần, hai người trầm mặc một lát sau đó cắn răng.
- Vận khí của người này thật không tệ, ta cũng không tin vận khí của ngươi có thể có lần thứ hai?
Mặc dù hai người tự an ủi mình, áp lực khi Bạch Tiểu Thuần thành công đã tăng lên rất nhiều, trong lúc luyện chế không tiết sử dụng bí pháp nhiều lần.
Bạch Tiểu Thuần thở phào một hơi, hắn tươi cười, lúc này hắn thật liều mạng, cũng may không có phạm sai lầm, sau khi lau mồ hôi trên trán, hắn lại lấy oan hồn ra luyện tiếp.
Thời gian trôi qua một lúc, tuy luyện hỏa vô cùng buồn tẻ nhưng người chung quanh nhìn chằm chằm không rời mắt, cho dù xem náo nhiệt thuần túy hay muốn mượn cơ hội này suy diễn. Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào đã luyện ra đóa hỏa diễm mười lăm màu thứ ba, Bạch Tiểu Thuần đã luyện thành đóa hỏa diễm mười lăm màu thứ hai.
Sau khi hỏa diễm mười lăm màu trong tay thành công lần thứ hai, ánh mắt người chung quanh rung động, tâm thần chú ý, ánh mắt dịch chuyển khỏi người Tôn Nhất Phàm cùng với Tư Mã Đào, bọn họ đều nhìn Bạch Tiểu Thuần, đang suy đoán Bạch Tiểu Thuần có tiếp tục luyện chế hỏa diễm mười sáu màu như lúc trơớc hay không, hay bắt đầu luyện chế từ đầu.
Tôn Nhất Phàm và Tư Mã Đào u khẩn trương nhìn sang, ngay sau đó người chung quanh kinh hô, Tôn Nhất Phàm cùng Tư Mã Đào mở to mắt ra nhìn.
Bọn hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lại lựa chọn luyện chế... Hỏa diễm mười sáu màu!
- Gia hỏa này điên rồi!
- Đáng chết, người này lại luyện chế như thế, hắn muốn làm gì?
Tư Mã Đào cùng Tôn Nhất Phàm vô cùng khẩn trương, thật sự bởi vì Bạch Tiểu Thuần thành công một lần đã làm bọn họ kinh hãi không thôi, mặc dù nội tâm tám chín phần mười khẳng định Bạch Tiểu Thuần sẽ thất bại vẫn khẩn trương không nhỏ, chỉ sợ vạn nhất ah.
Trái tim Chu Hoành đập mạnh, hắn cảm thấy khủng hoảng, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần liền có cảm giác vô lực như lúc ở trong Luyện Hồn Hồ, đám người Tiểu Lang Thần cũng như thế, liên tục cười khổ, Bạch Tiểu Thuần đi con đường không tầm thường làm bọn họ sợ hãi.
Nhĩ Căn