Nhật kí của một người làm việc tại nhà | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

If possible, please support us by clicking on the advertisements.

Please add vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

Nhật kí của một người làm việc tại nhà

Business

Rìu Bạc Đôi
work-form-home.jpg
SÁNG
7h00: Dậy ngủ. Nghe radio toàn là thông báo từ chính phủ về việc hạn chế tiếp xúc, số người nhiễm bệnh, kinh tế suy giảm. Đi ra đến phòng tắm thì tắt hết tin tức, tiện thể gọi cô con gái dậy đi học. Con gái bảo trường cho nghỉ mấy ngày rồi mà ba…

7h20: Đứng hình mất mấy giây nghĩ về bữa sáng. Nhà sắp hết sữa, ngũ cốc hay bánh mì?? Nhớ ra chỉ còn 2 túi đồ ăn cho mèo.

7h30: Kiểm tra email toàn là thông báo rằng công ty/cửa hàng của chúng tôi đang phải chiến đấu với bệnh dịch. Cả mấy cửa hàng tôi hay đặt hàng online luôn…

8h00: Đi ra siêu thị mua đồ ăn cho mèo. Nhìn mấy sạp hàng trống trơn như vừa có đại dịch zombie vậy. Tiện tay mua ít kem, tự nhủ virus còn nguy hiểm hơn béo phì.

8h30: Cố gắng đọc hết chính sách phục hồi mùa dịch của công ty. Thành khẩn nhờ con gái chỉ cho cách tải một vài cái app cần dùng. Tự nhiên nghĩ về những ngày mà dân làm báo phải dùng máy đánh chữ, giấy than và danh bạ điện thoại.

8h50: Xem đống tài liệu học thuật và hy vọng là chúng sẽ giúp viết được cái gì đó. Quyết định từ bỏ khi thấy cái phần abstract quá… abtract. Cầu mong cái đống sách tôi cần không bị bỏ quên ở văn phòng cách đây 7 dặm.
(*abstract vừa là phần tóm tắt mở đầu các tài liệu, vừa có nghĩ là trừu tượng)

9h00: Lướt Twitter và trang tin để xem chuyện virus đang tiến triển thế nào. Mất toi 45 phút.

9h45: HO nhẹ. Hoảng sợ mùa dịch, lập tức kiểm tra nhiệt độ. Vẫn ổn, nhưng lỡ nhiệt kế bị hỏng? Vội đi rửa tay, vừa rửa vừa hát hết cả bài “Bohemian Rhapsody” (*bài này dài
6 phút :) )

10h30: Đã đến giờ họp ban biên tập. Nhận ra mình quên mất cái số điện thoại và mã phòng họp cần dùng. Gửi email cho đồng nghiệp để hỏi và nhận lại một tin nhắn WhatsApp trên cái điện thoại tôi đang dùng để truy cập. Lục lọi tìm bút và giấy để ghi lại.

10h35: Cuối cùng cũng vào phòng họp. Thắc mắc về những phép tắc lịch sự khi nghe điện thoại. Liệu có nên đi pha ấm nước, ăn tí bánh?

10h45: Cố gắng đóng góp cho buổi họp. Phát hiện ra đang tắt micro. Mất 2 phút để bật được micro. Đồng nghiệp đã chuyển qua vấn đề khác. Tắt micro để cho đỡ xấu hổ. Nhận ra nghe mà không đóng góp thì khác gì xem kịch bằng tiếng nước ngoài. Tự nhiên nhớ mấy buổi họp mọi khi, một viễn cảnh xa quá xa…

11h15: Ra ngoại đi dạo. Trò chuyện với hàng xóm đứng cách xa 2 mét. Tự nhiên thắc mắc, liệu có khi nào bọn tôi sẽ giống mấy gã bị ghét thời Trung cổ, sẽ có ngày phải ra đường vừa đi vừa rung chuông và nói “Uncleannnnn!”?

11h30: Về nhà và thấy mèo nhà mình đã ngồi lên laptop, mở ra hàng chục cái tab với những hàng chữ dài dằng dặc. Sao nó không viết bài hộ tôi luôn nhỉ?

11h45: Kiểm tra Google Calender và thấy sẽ chả còn buổi họp mặt nào. Có lẽ cả năm 2020 sẽ như thế…
11h59: Nghĩ ra môt cái joke về virus.

TRƯA
Đúng 12h00: Đăng cái joke lên Twiiter.

CHIỀU
12h01: Thấy cái joke hơi chán, lập tức xoá luôn

12h15: Đau đầu vì bữa trưa. Nên ăn đồ dễ hỏng trước khi nó hỏng hay ăn đồ khó hỏng (thứ có vẻ là sắp bị người dân vét sạch). Quyết định xử lí nhanh chỗ kem vì lẽ ra không nên mua kem từ đầu. Xem show trinh thám trên TV vài phút để cho não nghỉ ngơi

13h30: Hết show và nhìn đồng hồ. Tắt TV.

13h45: Kiểm tra hộp thư toàn thấy chào hàng từ hai nhóm người PR. Một là những quảng cáo về các sản phẩm giúp làm việc tại nhà dễ dàng hơn, quả là thích hợp để đưa lên báo. Hai là nhóm những người hỏi rằng The Economist có muốn xuất bản một bài viết tự quảng cáo công ty của họ hay không. Xoá vội. Nhiều lần.

14h30: Vừa ở trong bếp vừa nghĩ xem mình mà làm ở Starbucks thì thế nào. Nhớ ra Starbucks và các chuỗi tiệm cà phê khác đã phải đóng cửa vô thời hạn.

16h00: Định viết một cái gì đó không liên quan đến vi-rút nhưng thấy hơi lạc quẻ. Vừa tìm kiếm chủ đề liên quan đến vi-rút vừa mừng vui khó tả.

17h00: Tự hỏi liệu bên mục Business có nhận một bài viết liên quan đến nhật kí của một “nhân viên tại gia” hay không. Chắc là được.

THỬ THÁCH SỰ TẬP TRUNG TRONG DỊP CÁCH LY XÃ HỘI
------------------------------
Dịch từ bài viết “Diary of a home worker” đăng trên mục Bartleby, Business của The Economist, số ra ngày 28/03/2020. Nội dung gốc thuộc bản quyền của The Economist. Link
 

pepePE

Rìu Chiến Vàng
VIP User
Có nhiều người làm việc tại nhà do covid-19 nhưng cũng có nhiều người vì công việc của họ không thể làm việc ở nhà và phải bị nhốt ở nhà nhưng không nhớ rằng có những người làm việc và đôi khi họ gây ra nhiều tiếng ồn (âm nhạc lớn , họ di chuyển đồ đạc) làm phiền những người phải làm việc ở nhà
Tôi khuyến khích mọi người :)
 

thompson

Gà con
Nhiều người vẫn còn làm việc ở nhà được...
Những người làm nghề dịch vụ như mình thì thúi quắc đây haha
 


Top