Theo mình biết có các hình thức 'táng' phổ biến như sau:
1/ Thiên táng, kiểu táng tự nhiên nhất từ xa xưa và vẫn còn tồn tại ở đâu đó, cụ thể là có thể ném xác ra tự do trên mặt đất để chim chóc hay trùng thú gì đó làm phần việc còn lại, hoặc tự khô đi (trên sa mạc chẳng hạn). Văn minh hơn chút là táng treo của một số dân tộc miền núi. Có lẽ sau này sẽ có phiên bản cao cấp hơn là thả xác (có hay không kèm 'bao bì') cho lơ lửng tự do trong vũ trụ chân không làm bạn với trăng sao.
2/ Địa táng: Vì thiên táng dễ gây ô nhiễm khi xác phân hủy nên người ta nghĩ ra cách vùi xác xuống đất rồi lấp lại, lâu dần tiến tới sử dụng quan tài như hiện nay. Tuy nhiên trong tình trạng "đất chật người đông" hỏa táng dần phô biến.
3/ Thủy táng: Do nước chiếm hơn 3/4 diện tích trái đất nên tha xác xuống nước sông/ suối/ biên đê chim, cá, sinh vật thủy sinh phân hủy ...cũng từng được lựa chọn. Ngày nay hình thức táng này không được dùng công khai vì ô nhiễm môi trường. Nó có thê được lựa chọn khi kết hợp làm giai đoạn sau của hỏa táng, rãi tro cốt còn lại xuống nước.
4/ Hoả táng: dùng nhiệt độ cao đê đốt xác, cách này đã có từ lâu đời, có thể là nghi thức tôn giáo với lòng thành kính như thiêu xác tu sĩ sau khi tọa hóa chẳng hạn. Cũng có thê là trừng phạt ví như nghi thức thiêu sống 'phù thủy thời trung cổ ở Châu Âu!
Thường thì hỏa táng người ta dùng gỗ hay dầu làm nhiên liệu đốt nhưng hiện nay cả gỗ lẫn dầu ngày càng khan hiếm và đắt đỏ! Một lựa chọn nhiên liệu đốt gần đây là khí đốt (ga), nhưng ga dần cũng đắt vì có nguồn gốc hóa thạch. Dùng điện làm nguồn nhiệt để hỏa táng khá phù hợp với những quốc gia/ vùng lãnh thổ có nguồn cung điện đủ đáp ứng. Như vậy điện táng là một nhánh của hỏa táng, dùng điện trở gia nhiệt trong lò thiêu thay vì gỗ/ dầu hay ga. Nhiệt độ và thời gian đốt được đặt phù hợp tùy theo nhu cầu thiêu.