Khi nghe nhạc Country (đồng quê Âu Mỹ), ta có thể mường tượng đến những cảnh như đang ngồi ở bờ ruộng trong bóng râm mát với một không gian lặng tĩnh, pha thêm một chút tiếng gió nhẹ mà xa xa kết hợp với tiếng sột soạt của những cây lúa, hoặc khi ở bãi biển ta ngồi dưới bóng mát của tán lá dừa với một chút nắng rọi soi xuống và lắng nghe những tiếng rì rào được tạo ra bởi tiếng sóng biển, kết hợp với tiếng gió làm cho những tán lá dừa đung đưa và vang lên những âm thanh xào xạc, hoặc ở những vùng cao nguyên đất rộng bằng phẳng với ánh nắng mặt trời chiếu rọi thỉnh thoảng có những cơn gió thổi qua, và bạn đang ở trên lưng một chú ngựa, đầu đội chiếc mũ tai bèo bỗng nhiên huýt sáo một cách hồn nhiên, ngây thơ.
Nhạc Country dành cho những người sống nội tâm, và có chút gì đó hơi già dặn, như những bài hát của Alan Jackson, George Strait, Tim McGraw hay John Michael Montgomery chẳng hạn. Họ viết về những gì họ đã trải qua trong cuộc sống, đó là những khó khăn, vất vả, ngọt bùi, đắng cay. Nhạc Country làm cho mỗi người chúng ta trở về với những điều bình dị, đơn sơ, mộc mạc, giản dị nhưng đầy ấm cúng, buốt óc và thiêng liêng. Sẽ chẳng còn những buổi sinh nhật với những chiếc bánh xinh xắn, những viên kẹo ngọt ngào, những cốc nước tươi mát, những ánh mắt ngây thơ trong sáng, mà thay vào đó là những buổi tiệc sinh nhật đầy rượu, bia, mắm tôm, thịt, mỡ... hòa quyện dưới ánh sáng và âm thanh của nhạc sàn. Rồi một ngày, sẽ chẳng còn những bạn học sinh cấp 3 đèo nhau đi học trên chiếc xe đạp với tà áo dài phấp phới; sẽ chẳng còn những món quà đơn giản được gửi tặng cho nhau, mà thay vào đó là những món quà hàng hiệu sang trọng và đắt tiền đầy sự nặng nề, tốn kém và tiêu cực; sẽ chẳng còn những khoảng thời gian chạy nhảy để chơi nhắm mắt đi tìm, ô ăn quan, nhảy dây, ô nước lửa...; sẽ chẳng còn được bố mẹ chở về quê trên chiếc xe máy cũ kỹ nhưng bền bỉ.... Country bình yên đúng với tên gọi của nó, chẳng xô bồ khiến người ta ngộp thở. Mọi người tìm đến Country là hành trình tìm kiếm sự bình yên cho tâm hồn - một hành trình êm ái, nhẹ nhàng, nó khiến cho mọi người cứ muốn được đi mãi, được sống mãi trên con đường đó. Như khi ta đi trên chiếc xe ô tô, ngắm nhìn các con phố, hàng cây, dãy núi, rồi cánh đồng được nhuộm một màu cafe như khi ta chỉnh màu một bức ảnh vậy. Để từ đó mới thấy được rằng, còn nhiều thứ đẹp đẽ, huyền thoại, thần tiên, cổ kính và kỳ diệu lắm...
Trong phạm vi topic này, mình sẽ chia sẻ những video, những bài hát mà mình tâm đắc nhất cho các bạn cùng thưởng thức
Nguyễn Phi Anh - phj4nhpr09xx