hr.trung
Rìu Sắt Đôi
Hôm trước về quê, mình đi xe giường nằm. Bình thường, mình nằm giường đơn cạnh cửa sổ để ngắm nghía cơ. Hôm đó xe hết chỗ nên họ tống mình lên nằm giường tầng trên ở cuối xe, cái giường 5 chỗ đó các bạn. Thế quái nào lại nằm kế anh trai có mùi nước hoa vị biển nhè nhẹ sảng khoái
. Tính mình lên xe là ngủ nên xe chạy tý là hai con mắt díu lại. Mà đã ngủ thì phải nằm nghiêng và có gì gác thì mới thoải mái. Thế là mình dựa đầu vô ổng ngủ và xem ổng như gối ôm, mình gác luôn.
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Phải chi ngủ ngon nghẻ xinh xẻo như người ta thì không nói làm gì, đằng này mình tặng ổng combo nghiến răng + ngáy suốt hành trình (vì bình thường mình ngủ nghiến răng là hay chảy nước miếng nên dậy mới biết khoé miệng ướt tùm lum
)
Vậy mà ông ấy cứ nằm im mới ghê
. Đến lúc chịu k đc hay sao ấy, đến trạm dừng Thung Khe ổng lay lay mình dậy va bảo
- Cho anh đi ị 1 tí
Mình rối rít mơ màng ngái ngủ xin lỗi, vừa quê vừa xấu hổ bomera. Nhưng mùi dầu thơm lại đưa mình vào giấc chiêm bao
.
Tụi mình chia tay nhau ở bến xe Sơn La, mình cứ nhìn ổng và hình như ổng cũng thế. Lấy hết can đảm mình đưa máy ra bảo:
- Anh cho em xin số điện thoại, sau này có duyên mình gặp nhau, em mời cafe vì anh đã cho gác chân.
Ông ấy cười hiền lành, tay bấm bấm số vô máy. Mình cũng mừng. Về đến nhà mình bốc máy gọi luôn cho đỡ nguội, vừa gọi vừa run run hồi hộp. Thậm chí còn tính đi tỉa lông vùng kín để tiện đi gặp mặt cảm ơn. Đầu dây bên kia, một giọng nam giới hiền lành ấm áp vang lên:
- Alo, nhà thuốc gia truyền chuyên trị các bệnh: thối chân- hôi nách - ngủ ngáy - đổ mồ hôi chân tay... xin nghe ạ.
Huhu giá như em ngủ nết na xinh xẻo tý thì giờ chắc chúng mình không lạc nhau đâu anh trai gì đó nhỉ
PS: Nước hoa mùi biển của hãng nào đề em dùng thử , nhớ đâu mùa này hết FA
- Sưu tầm-
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Vậy mà ông ấy cứ nằm im mới ghê
- Cho anh đi ị 1 tí
Mình rối rít mơ màng ngái ngủ xin lỗi, vừa quê vừa xấu hổ bomera. Nhưng mùi dầu thơm lại đưa mình vào giấc chiêm bao
Tụi mình chia tay nhau ở bến xe Sơn La, mình cứ nhìn ổng và hình như ổng cũng thế. Lấy hết can đảm mình đưa máy ra bảo:
- Anh cho em xin số điện thoại, sau này có duyên mình gặp nhau, em mời cafe vì anh đã cho gác chân.
Ông ấy cười hiền lành, tay bấm bấm số vô máy. Mình cũng mừng. Về đến nhà mình bốc máy gọi luôn cho đỡ nguội, vừa gọi vừa run run hồi hộp. Thậm chí còn tính đi tỉa lông vùng kín để tiện đi gặp mặt cảm ơn. Đầu dây bên kia, một giọng nam giới hiền lành ấm áp vang lên:
- Alo, nhà thuốc gia truyền chuyên trị các bệnh: thối chân- hôi nách - ngủ ngáy - đổ mồ hôi chân tay... xin nghe ạ.
Huhu giá như em ngủ nết na xinh xẻo tý thì giờ chắc chúng mình không lạc nhau đâu anh trai gì đó nhỉ
PS: Nước hoa mùi biển của hãng nào đề em dùng thử , nhớ đâu mùa này hết FA
- Sưu tầm-