sáng mùng 1 đi chúc tết như thường lệ, còn lại ở nhà ngủ, có mấy dự án cá nhân định làm trong dịp tết để giết thời gian, nhưng mở lên thấy đầu óc trống rỗng lại dẹp xuống, thà như ngày thường bận bịu vậy mà nó lại có cái đà, não giống như trong tình trạng sẵn sàn, cứ mở lên là code được liền
nói chung là từ khi không còn tiếng pháo thì ngày tết trở thành ngày nghỉ chứ không còn là ngày lễ nữa, với lại lớn rồi hết ham ăn ham uống ham chơi như hồi nhỏ, rồi áp lực công việc, tết nhứt chắc chỉ có đám con nít là thích thôi
dù sao đi nữa, sáng đi vòng vòng trong xóm thấy khung cảnh thanh tịnh, sạch sẽ tươi mới, tâm trạng cũng ít nhiều có hứng khởi