This is a mobile optimized page that loads fast, if you want to load the real page, click this text.

Lời tự thú của một thanh niên muốn trở nên giàu có

rs_lyly2009

Former Moderator
Thành viên BQT
Former Moderator

Nếu bạn từng bao giờ thích cái ý nghĩ một ngày nào đó, mình có thể trở nên giàu có, tôi muốn bạn trả lời câu hỏi sau đây:

Bạn sẽ sẵn sàng hy sinh 10 năm nào trong cuộc đời mình?

Nếu không có một câu trả lời rõ ràng hay thậm chí không dám nhìn thẳng vào câu hỏi, tôi có thể giúp bạn: hãy tìm cái hy vọng le lói trong lòng đó và dập tắt nó đi, bạn đang tự gạt mình thôi.

Từ nhỏ đến lớn tôi thường được nói rằng mình rất đặc biệt và sáng dạ. Rằng một ngày nào đó tôi sẽ kiếm được khối tiền nhờ vào trí thông minh. Tôi nghĩ đó là lý do tôi luôn là một kẻ mộng mơ với tầm nhìn lớn. Nhưng rồi khi 23 tuổi, tôi cuối cùng cũng nhận ra ước mơ mà không có hành động thì không gì hơn một sự ảo tưởng. Và thế là tôi quyết định ký hợp đồng nghiêm túc với cuộc đời.

———

Âm, nhưng thiếu Dương

Tôi lớn lên với một niềm tin rất lớn vào sự cân bằng. Nếu tôi đi chơi ở ngoài một ngày, ngày tiếp theo tôi sẽ ở nhà luyện game. Nếu tôi đến thăm một người bạn, tôi sẽ về nhà ở một mình sau đó. Nếu tôi ăn ngũ cốc vào buổi sáng, tôi sẽ ăn bánh mì vào buổi chiều. Mọi khía cạnh trong cuộc sống đếu hoạt động giống như vậy. Sự cân bằng có thể giúp duy trì tất cả mọi thứ. Nhưng đó cũng chính là vấn đề. Chúng chỉ có thể duy trì hoạt động. Bạn sẽ không thể vượt lên.

Góc nhìn nhỏ

Nếu bạn đến phòng gym 3 lần một tuần, bạn sẽ không tập chân vào cả 3 ngày đó. Đôi chân của bạn cần nghỉ ngơi, thế là bạn chuyển sang tập tay. Nếu bạn ăn mì Ý 7 lần liên tục rồi, cơ thể bạn sẽ ra dấu hiệu cần ăn thứ gì khác ngoài tinh bột. Thậm chí nếu đi chơi với cô bạn thân liên tục, cảm giác cũng sẽ trở nên phiền phức.

Sự cân bằng hoạt động rất tuyệt trong góc nhìn nhỏ. Bộ não và cơ thể con người không thích gò bó lặp lại một trải nghiệm, hoạt động, hay kí ức liên tục như thế. Nó sẽ khiến bạn phát điên. Nhưng khi bạn thu lớn tầm nhìn lên…

Góc nhìn lớn

Bạn nhớ gì khi nhắc đến Einstein? Khoa học. Tại sao bạn biết đến Michael Phelps? Thể thao. Justin Bieber? Âm nhạc. Có thể hơi buồn, nhưng phạm trù song song trong cuộc sống thường diễn ra như thế. Và thế giới tiền bạc cũng không phải là ngoại lệ.

Có một lý thuyết tuyệt vời về 4 yếu tố đốt cháy cuộc đời: gia đình, bạn bè, công việc và sức khỏe. Dù bạn có chọn hay không, tất cả thời gian và năng lượng dù gì cũng sẽ tập trung vào đây. Quy trình đối với hầu hết mọi người thường diễn ra như sau:

Khi còn nhỏ, hầu như ta ở với gia đình. Khi bắt đầu đi học, ta có thêm bài tập và bạn bè. Mọi thứ cân bằng khá dễ dàng.

Khi tốt nghiệp trung học, chọn trường đại học hay một con đường sự nghiệp nào đó. Đây chính là thời điểm hầu hết mọi người muốn tạo ra một cú hích.

Nhưng dần dà, chúng ta lại bị kẹt trong mớ bòng bong sức khỏe hay bạn bè, đôi khi là quay về gia đình. Đó là lý do tại sao hầu hết sinh viên có thể tập gym cả 6 ngày trong tuần hay ăn chơi thâu đêm suốt sáng.

Rồi khi giai đoạn 2x sắp hết, ta bắt đầu nhận ra “bây giờ hoặc không bao giờ nữa”, đó chính là khi bắt đầu quyết tâm sự nghiệp lần thứ hai, hay, dù không muốn phải thừa nhận, số phận coi như đã an bài.

Sự cân bằng hoạt động rất tốt trong góc nhìn nhỏ, nhưng khi ở góc nhìn lớn, trừ khi bạn chủ tâm hướng đến bình yên, bằng không nó sẽ thực sự hủy hoại cuộc đời bạn. Muốn vượt lên đòi hỏi phá vỡ sự cân bằng, và cần phải hy sinh. Thậm chí sự hy sinh đó phải mang lại cảm giác đau đớn, đau đớn khi đánh đổi 10 năm, khi không thể dành thời gian cho thú vui, cho gia đình, cho bạn bè, cho người yêu…

Dĩ nhiên, bất cứ ai cũng có thể phân bổ 25% cuộc đời mình cho cả 4 yếu tố gia đình, bạn bè, công việc, sức khỏe và vẫn có một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng đó là một cuộc đời trung bình. Không có gì sai cả, nhưng chỉ là trung bình thôi. Nhưng có một số người lại không thể chấp nhận viễn cảnh đó, họ chấp nhận nuốt một viên thuốc đắng, lựa chọn để có thể trở thành tốp 1%.

———

Tôi cũng không thích, nhưng tôi đã quá mệt mỏi khi phải dối gạt bản thân, và tôi cũng không muốn bạn phải như thế. Những viên thuốc bọc đường kiểu “Mọi người có thể trở nên phi thường bằng một cuộc sống cân bằng” chỉ là thứ nhảm nhí.

Hãy cứ thành thật với bản thân, nếu sống một cuộc sống cân bằng, ta sẽ không bao giờ giàu có. Không bao giờ nuôi dạy được ba đứa con siêu sao, trở nên nổi tiếng thế giới hay chiến thắng trong những cuộc thi. Vì tất cả những thứ này đối lập nhau, bạn có thể chọn một và sống thật tốt với nó, nhưng bạn không bao giờ – KHÔNG BAO GIỜ – chọn được cả hai.

Tôi không biết cái nào sẽ phù hợp hơn với bạn. Cuộc đời trung bình? Tiền bạc? Gia đình? Danh vọng? Nhưng có một điều tôi biết rõ, tận sâu thẳm trong tim, bạn đã tự có câu trả lời. Vì nếu có đau đi chăng nữa, nó vẫn cho phép ta đi ngủ trong bình yên.

Sau tất cả, điều đó thậm chí còn quan trọng hơn trở nên giàu có.