This is a mobile optimized page that loads fast, if you want to load the real page, click this text.

Văn Sốc

malemkhoang

Rìu Chiến
Bài làm toàn tờ (T)


Đề bài:
Viết một bài văn nghị luận biểu cảm về tình yêu và cuộc sống mà anh/chị yêu thích (bài viết trên 500 từ)

Bài làm:


Tô Tuấn thì thầm thương Thanh Thanh

Tô Tuấn thương tiểu thư Trương Thanh Thanh trọn tám tuần trăng từ thủa thi thố tại Thừa Thiên. Tuấn thấy Thanh Thanh thật thà, thẳng thắn. Từ ta tới tây, tất thảy tán thưởng tấm tắc. Tuấn thấy thích, toan tỏ tình thì thấy trái tim tự thẹn thẹn. Tuấn trịnh trọng tìm tới Thắng, thủ thỉ tâm tình, Thắng tủm tỉm:
- Tốt thôi! Tớ thấy Tuấn tinh thông, tiểu thư Tuấn thương thực tốt, tính tình trung thực. Thân thể tuyệt tác, theo tớ thì Tây thua. Tuy thế, tớ thành thật trách Tuấn thiếu tinh thần thẳng thắn tiến tới. Theo tớ thương tiểu thơ thì Tuấn tức tốc tỏ tình, tiến thẳng trung tâm trái tim tiểu thơ. Tiểu thơ thoái thác thì thôi. Truyền thống trai tráng tỉnh ta từ trước thì thế tuốt. Tuy thế tớ tính Tuấn trẻ trung thành thật thương Thanh Thanh thì tất thắng thôi. Thấy Thắng thường trầm tĩnh, tính toán thận trọng. Tuấn tán thành:
- Thôi! Thế thì tao tỏ tình!
Tối thứ tư, trời trong trẻo. Trăng thượng tuần treo trên tháp tuyết trắng. Thấy trời tiết thuận tiện, Tuấn tắm táp tinh tươm thấp thỏm tới thăm tiểu thư Trương Thanh Thanh. Tiếc thay trái tim Thanh Thanh thừa tỉnh tỉnh táo tới thiếu tự tin. Thành thử Thanh Thanh tìm tiểu thuyết trinh thám tự trấn tĩnh trái tim. Thỉnh thoảng tủm tìm theo từng tình tiết trong truyện. Trông tức thật. Tuấn thấy tẽn tò. Tình thế thực trớ trêu. Tiến thì trơ thoái thì trẽn. Thôi thì tiến. Tuấn tới trước Thanh Thanh thẽ thọt:
- Thưa tiểu thư, thú thực, tôi thầm thương tiểu thư từ tám tuần trăng trước, tại Thừa Thiên. Từ thuở thi thố, Tiểu Thơ tới thăm Thắng, tiện thể trả tôi tập thơ "Thâm Tâm". Thấy tiểu thư trái tim tôi thổn thức. Tôi thấy thật trơ trọi. Trước tiểu thư tôi tưởng tôi thành thằng thừa. Thiếu tiểu thư tôi thấy trái tim thiếu thốn. Thiếu tiểu thư thiếu tất thảy. Tính tình tôi trở thành thất thường từ thủa trông thấy tiểu thư. Thanh Thanh thoáng thẹn thùng:
- Tuấn thích tôi thì Tuấn tưởng thế. Thực tình tôi thường thôi.
- Thường thôi! Tuấn tới tấp: Trời! Tôi thì tôi thấy tiểu thư thật thần tiên.
- Tôi thường thôi. Tầm thường trong tất thảy tiểu thư tầm thường
- Thì tiểu thư tầm thường! Tuy thế tôi thích. Tôi thích tiểu thư tại tiểu thư tầm thường. Trái tim tôi tầm thường thì tôi tìm tới trái tim tầm thường, thế thôi.
Thanh Thanh thoáng thấy tưng tức. Tuấn thiếu tinh tế tối thiểu, tỏ tình trắng trợn. Thấy Thanh Thanh thủ thế, Tuấn thận trọng thẽ thọt:
- Tôi trực tính, tiểu thư tha thứ! Thấy Tiểu Thư tự ti thế thì tôi trêu tức thế thôi. Thực tình thân thể tiểu thư tươi tắn trắng trẻo tựa thần tiên. Trái tim thì trong trắng. Tấm thân thế, trái tim thế, tiểu thư trao thân tới thằng tậm tịt thì thú thực tôi tiếc. Tôi thành thực tiếc. Thành thử tôi...
- Thôi thôi, Tuấn! Thanh Thanh thèn thẹn. Tuấn thì thấy thích. Tôi thành thật trân trọng Tuấn. Tuy thế trước Tuấn tôi thấy thật trẻ thơ, thiếu từng trải. Tôi trân trọng Tuấn tôi thờ Tuấn, thế thôi. Thanh Thanh thẳng thắn thoái thác Tuấn, tại Thanh Thanh trẻ trung thiếu từng trải. Thực tình trái tim tiểu thư thuộc Tiến, thực tập tại trung tâm thời tiết. Thời trai trẻ Tiến từng tham trận thăng tới tận thiếu tá. Tại thương tật Tiến trở thành thợ tiện, tiền tiêu thừa thãi. Thanh Thanh thích Tiến từ thuở thiếu thời. Thành thử Thanh Thanh thấy Tuấn thân thể thì thô thiển, tính tình thì trâng tráo. Trước Tuấn, Thanh Thanh toàn tơ tưởng tới Tiến. Thỉnh thoảng Thanh Thanh thảo thư tình tỏ tình tới Tiến. Trái tim Thanh Thanh theo thư tới tay Tiến, tiếp tục thề thốt. Tuấn tức tối tấn tận tim, toan tìm Tiến tạt tai, túm tóc... Thấy tình trạng thảm thiết Thắng tới tận tai Tuấn thì thào:
- Thôi thôi! Theo tớ tạt tai, túm tóc Tiến trước tiên thiếu tôn trọng Thanh Thanh, tổn thất tình thân thiện, tiếng tăm truyền trong tỉnh tới tất thảy. Truyện tày trời, thôi. Theo tớ thì thôi thôi.
Tuấn thứ tha Tiến. Tuy Thế tối tối tơ tưởng tới Thanh tiểu thư, trái tim Tuấn tiếp tục thổn thức. Tuấn thất thểu tìm tới Thắng:
- Thất tình thì tang thương thật. Thắng thành thực: Tại Tuấn thôi, Tuấn thiếu thận trọng thành thô thiển. Tỏ tình thì Tuấn tất thua. Trong tình trường, Tuấn tỉnh táo trông thời tiết, thay tư trang. Tiểu Thư thích tinh tế thì Tuấn tinh tế, thích thiết thực thì thiết thực. Thích thơ tặng thơ, thích truyện tặng truyện. Tuần trước tớ thấy Thanh tiểu thư tìm tập thơ Thâm Tâm. Theo tớ Thanh Thanh thích thơ Thâm Tâm.
- Thơ thâm tâm thì tài, tuy thế thiếu tính tư tưởng. Thanh Thanh thích tí thôi. Tuấn Thủng thẳng: Thời trước thì tất thảy thích thơ tìm thơ thời ta thì tiền trên tất. Thơ thành thứ thừa thãi. Thanh Thanh thích trinh thám.
- Thế thì tìm truyện trinh thám tặng Tiểu Thư. Trong tủ tớ toàn trinh thám. Trinh thám Tây, trinh thám Tàu, trinh thám ta. Tất thảy tám tập. Tớ tặng Tuấn tất. Tuấn tìm Thanh Thanh trao tận tay.
Tuấn thấy tâm trí thật thư thái. Thắng tốt thật, tận tụy thật. Tuấn thấy tự tin. Thắng tủm tỉm:
- Thời trai trẻ thì tranh thủ tung tẩy. Trao tấm thiếp thì thành thằng tù, tự ta tù ta. Thế thì tranh thủ thời trai trẻ thôi. Thuở trẻ trung tớ tán tỉnh tứ tung. Tiểu thư tiếp thì tới, tiểu thư thoái thì tránh. Thuở trước tớ tán Trần Thị Tuyết Trinh, tán tới tấp. Thoạt tiên Thị thủng thỉnh. Thủng thỉnh tới tinh tướng. Tinh tướng thì thôi. Tớ tút! Thấy tớ tếch thẳng thị tiếc. Thấy thị thường thôi. Tức thì thị tìm tới tớ thút tha thút thít. Thế! Thói thường theo tình thì tình trốn, trốn tình thì tình theo. Theo tớ, trong tình trường trốn tí, theo tí. Thế thì thắng.
- Tài thật! Tài tới thế thì thôi. Tuấn thấy thảng thốt, Thắng thật từng trải.
Tiếng Thắng thùng thỉnh:
- Tiếp tục tiến! Tuần tới Tuấn tìm Thanh Thanh tặng tiểu thuyết trinh Thám. Tuấn trao tận tay, tiện thể tiến tới thơm Thanh Thanh tiểu thư. Thơm thật từ từ, thật tri thức.
Trước Tuấn thấy Thắng thật thông tuệ. Từng trải tới thế thì thánh thật. Tuấn thấy tâm trí thảnh thơi, tự tin. Trời tối Tuấn tìm tới Thanh Thanh:
- Tôi tặng thanhh Tiểu thyết trinh thám...
- Trời! Tuyệt tác...
- Thám tử trong truyện...
- Thôi thôi Tuấn. Tuần tới tôi thi thành thử tôi tập trung thi.
Tám tập trinh thám trơ trẽn trên tay. Tuấn tức tưởi:
- Tiểu thư thẳng thắn thoái thác tôi thật.
- Thì tôi thành thật thưa trước Tuấn thế. Tôi thiết tưởng Tuấn thấu tỏ.
- Tốt thôi, Tuấn tức tối. Tiểu thư thoái thác thì thôi, tôi tự tử! Tiếng Tuấn thảng thốt.
Thanh Thanh thấy thương tâm, trông Tuấn thật tiều tụy. Trái tim Thanh tiểu thư thoáng thổn thức. Tức thì trí tuệ Thanh Thanh thì thầm: "Tỉnh táo tí tiểu thư, trai tráng trong thành từ ta tới Tây, tới Tàu tất thảy thế tuốt. Thề thốt, thẽ thọt. Tin theo thì thành tro tàn. Theo ta tiểu thư tỉnh táo thương tiểu thư thôi. Tự thương thân. Thế thôi!" Tức thì Thanh Thanh tủm tỉm:
- Thôi thôi. Tôi thấy Tuấn tròn trĩnh treo trên tháp thì tuyệt. Tuấn tự tử, tôi thờ!
Tuấn thấy tức tưởi toan thoát thân. Thảm thiết thay, tuyết trút tới tấp, trăng tròn treo trong tuyết, trông trơ trọi, tong (tơi) tả tựa thằng thất tình. Tuấn thất thểu tìm tới thầy thuốc:
- Trọn tháng trời tôi trằn trọc thao thức, tại thời tiết trái tim tôi thành trái tính.
- Trí thức thì trí thức, thế thôi! Thầy thuốc thùng thẳng: Tim tốt, thận tốt, toàn thân tốt. Thiếu tí ti tình thôi! Te te...
Tình thì tự trái tim tìm. Trớ trêu thay, tính toán tình thì thường thua thiệt. Thế thôi! Te te...​
 
Sửa lần cuối:

malemkhoang

Rìu Chiến
Đọc một mạch bị nghẹn họng


Đề bài:
Viết một bài văn biểu cảm diễn dịch hoặc song hành tùy chọn (viết khoảng 200 chữ)

Bài làm:

Chuyện lạ một cuộc đụng độ bọn trộm


Chuyện được một bạn học tập tại Đại học Luật - hiện bạn được nhận nhiệm vụ đặc biệt trực thuộc một bộ phận tại Bộ - thuật lại.
Tại dịp gặp mặt Hội cựu bạn học, một chị bộ đội được tặng một bịch thịt lợn luộc cộng một chục lọ rượu gạo loại nặng độ. Loại rượu đặc biệt được lựa chọn tại một cuộc hội chợ. Thật vậy, dịp được gặp mặt hội bạn học thật tuyệt, thật sự trọn vẹn.
Tạm biệt Hội cựu bạn học, khệ nệ dạo bộ được một đoạn dọc lộ một, chị bộ đội chợt mệt mệt, bịch thị lợn luộc lại thật nặng. Chị bộ đội chợt gặp một cụ bộ đội. Cụ bộ đội tội nghiệp chị, đội bịch thịt lợn luộc hộ chị, được một đoạn lội tận trạm điện thoại tự động. Chợt chị bộ đội nhận được một cuộc gọi điện thoại. Gọi điện được một chập, chị dự định gọi cụ bộ đội lại trạm điện thoại nhậu thịt nhậu rượu, đặng hậu tạ cụ. Cụ bộ đội bận việc dự tiệc tại một cuộc họp mặt trận huyện. Vội tạm biệt chị, dặn chị thận trọng. Thật đột ngột, một bọn trộm bịt mặt chặn chị bộ đội lại cạnh trạm điện thoại. Tệ thật! Chị bộ đội bị mật phục tại đoạn lộ quẹo. Chị bộ đội giật thột, sợ sệt, khuỵu lệt bệt. Chị bị bọn trộm bịt mặt lộn xộn lục lọi ngực, bụng, chị bộ đội thật ngượng ngập, chị lập cập một chập. Bọn trộm bịt mặt lại sục sạo lục lọi bịch thịt lợn, chợt chọc chọc bọc rượu gạo.
Bọn trộm dự định thực hiện một vụ trộm thật ngoạn mục. Lột thật sạch, lột thịt luộc, lột rượu mạnh. Chị bộ đội gạt được mọi sự ngượng nghịu. Chợt bực bội, lại hậm hực vội chộp được một đoạn gậy gộc dựng cạnh cột trạm điện thoại. Chộp được gậy, chị bộ đội vụt gậy thật mạnh. Đập bịch bịch bịch lại bọn trộm. Ộh! Một cuộc vật lộn kịch liệt thật bạo lực. Ạ! Ạ! Ệ! Ệ! Ộ! Ộ! Bọn trộm bị đập bập dập mặt, bụng, ngực. Wạo! Chị bộ đội tẹo tẹo vậy mạnh thật. Hệt một cuộc đụng độ tại một mặt trận được tạo dựng lại.
Hậu chuyện đụng độ, hiện tại chị bộ đội bị toạc một sẹo tại mặt, tại ngực. Ngược lại bọn trộm bịt mặt bị nặng. Thật đẹp mặt bọn trộm, bọn tội phạm: một bị bẹp ruột, một bị xệ thận, một bị rụng tuột mọi bộ phận, thật tội nghiệp.
Đọc chuyện chị bộ đội đụng bọn trộm bụng lại bực bội. Mệt! Chuyện lạ! Được! Ngược lại chị bộ đội thật bạo lực! Chị lợi hại thật.
Đọc một đoạn bị trẹo miệng thật mệt nhọc. Ặc ặc!

Điểm:

một cộng một cộng một cộng một cộng một cộng một cộng một cộng một cộng một

Lời phê của giáo viên:

Bạn dựng truyện tựa truyện thật. Đọc một mạch bị nghẹn họng. Chạy lại tiệm kẹo, lục một hộp bự. Ngậm một chặp lại đọc được... Thật sự sợ bạn thiệt. Ặc ặc!

Luận chuyện:

Truyện thật ngộ. Học thuộc vậy lại gọi dựng truyện.​
 
Sửa lần cuối:

malemkhoang

Rìu Chiến
Về nhà bà mình


Đề bài:

Hãy tả lại một người thân yêu trong gia đình

Bài làm:

Nhà bà mình nằm gần đầu làng. Nhà bà mình nghèo.
Ba nằm giường xà, nhà thì vừa vừa mà nhiều đồ. Nào là giần sàng, nồi đồng rồi gầu sòng... toàn là đồ dùng hàng ngày.
Tầm chiều chiều bà thường dòm đồng hồ rồi ngồi ngoài hè nhìn trời lòng buồn buồn chờ điều gì. Người ngoài đường nhìn vào, bà chào người làng cười hiền từ. Nhà bà trồng nhiều bòng, bòng nhà bà là lòng đào. Bề ngoài bòng vàng đều phần cùi thường màu hường. Ngày ngày bà dùng gầu sòng điều hòa cành bòng mùa này bòng đào già và dành phần người nhà.
Ngoài bòng bà còn trồng hồng. Nhiều mùa liền nhiều người tìm về vườn nhà bà mình vì hồng nhà bà mềm nhiều đường.
Mùa hè bà mình trồng giàn bầu nhiều ruồi vàng thường bò vào vườn. Bà mình thường dùng mồi giòn lừa ruồi vào tròng. Giàn trầu thì bà trồng gần bờ tường. Trầu vàng nhiều bà liền dầm nhừ rồi dùng vì hàm bà mòn dần đều, còn toàn hàm là hàm. Hè về chè nhà bà dày đều, mùi nồng nàn toàn người sành tìm dùng. Đầu nhà bà mình trồng toàn dừa là dừa. Ngày ngày tàu dừa lòa xoà đùa cùng bà mình. Nhiều người làm đồng về nhìn hàng dừa nhà bà mình mà thèm thuồng, bà liền mời nhiều người cùng trèo dừa rồi mời người ngoài đường.
Vườn nhà bà mình còn trồng mùi tàu, cà, hành, ngò và riềng. Mùi tàu thì bà Đào nhà gần đầu làng thường đùm về làm hàng. Cà nhà bà mình thì giòn, hành thì toàn hành tàu còn riềng thì toàn riềng thừa.
Nhìn chuồng gà nhà bà mình nhiều gà. Nhiều người càng nhìn càng bàng hoàng càng thèm thuồng. Ồ! Gà gì mà toàn đùi là đùi vì gà nhà này toàn gà rừng mà. À này! Ngoài đàn gà nhà bà mình còn đàn mèo toàn màu vàng. Ngày ngày đàn gà tìm mồi ngoài bờ rào, còn đàn mèo thì nằm ườn chờ lùa đàn gà vào chuồng. Gà vào chuồng thì nhà bà mình vừa giờ đèn.
Bà nhà mình làm người làng hài lòng vì bà là người hiền lành giàu tình người.

Lời bàn:

Bài này trò bằng mười thầy rồi.
Mừng trò tài thầy cười khà khà...
 
Sửa lần cuối: