[Truyện ma có thật] Mỗi ngày 1 truyện! | Page 2 | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

If possible, please support us by clicking on the advertisements.

Please add vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

[Truyện ma có thật] Mỗi ngày 1 truyện!

meebo

Rìu Vàng Đôi
kể chuyện lúc đi huấn luyện dự bị mấy tháng trước, nghe chơi cho vui thôi rồi bỏ qua nha

ở trong đó phòng có mấy cái giường tầng (khỏi nói cũng biết), tường và trần có gắn quạt máy nhưng thường chỉ mát mấy giường trên thôi, bởi vậy vô đó đa số ai cũng thích giành nằm giường trên, riêng tui thì thích giường dưới hơn đỡ mắc công leo trèo

đêm đó đã 11 giờ, trời rất nóng và hầm, ông bạn tui nằm giường trong cùng ngủ hông được nên quyết định vác mền chiếu trải xuống đất cho mát, nằm được chừng 15 phút, tự nhiên, có bóng của 1 bà già bước tới với giọng nói "đi chỗ khác, chỗ này của tao nằm", ông bạn tui bị hất văng qua 1 bên, cảm nhận rõ cái mền bị tung lên bay lất phất luôn, sợ quá trở lại giường nằm tới sáng

sáng bữa hôm sau, báo thức xong ổng kể lại cho cả phòng nghe, những người khác đều cười "chắc mày ngủ mơ", ổng chối, "không, lúc đó tao vẫn còn thức, nếu mơ sao tao biết tụi mày đang ngồi đó, thằng dammage (tui) còn bấm điện thoại, thằng b mở nhạc nghe, abcxyz..."

nói chung mấy người kia cười cười vậy nhưng từ bữa đó cho tới lúc mãn khóa không ai dám trải chiếu dưới đất ngủ luôn, chuyện này lan ra cả khóa huấn luyện đều biết

hình "hiện trường" do chính tay tui chụp, cái giường sát bức tường chính là nơi bạn tui nằm, chỗ vòng tròn là nơi diễn ra "cuộc gặp gỡ", phòng ốc rất sạch sẽ

Hồi xưa mới giải phóng mẹ tôi có kể rằng khi bà còn làm ở kho dược của tỉnh có chuyện ông thanh niên gặp ma, hồi đó là còn ở tập thể, ông này đi bộ đội về, hồi xưa mới giải phóng cỏ cây còn nhiều và cũng nhiều ma nữa. Một hôm đi ngủ mà cứ có thằng nào tới khều chân ổng hoài không cho ngủ! ổng quạo quá thò tay lấy khẩu AK lên đạn rốp rốp hăm dọa: "mày chọc tao, tao bắn bể sọ mày à!" ?thế là nó ớn, nó lặn mất luôn từ đó không thấy lên chọc nữa.
 

Phi Long Phong Van

Vạn Lý Truy Phong Vạn Lý Sầu...! Xin Vĩnh Biệt Anh
Thành viên BQT
Hồi xưa mới giải phóng mẹ tôi có kể rằng khi bà còn làm ở kho dược của tỉnh có chuyện ông thanh niên gặp ma, hồi đó là còn ở tập thể, ông này đi bộ đội về, hồi xưa mới giải phóng cỏ cây còn nhiều và cũng nhiều ma nữa. Một hôm đi ngủ mà cứ có thằng nào tới khều chân ổng hoài không cho ngủ! ổng quạo quá thò tay lấy khẩu AK lên đạn rốp rốp hăm dọa: "mày chọc tao, tao bắn bể sọ mày à!" ?thế là nó ớn, nó lặn mất luôn từ đó không thấy lên chọc nữa.
Vậy á bác, còn mẹ mình xưa làm thủ kho bên tổng cty lương thực miền nam, cty ở bên bến bình đông bên q8. Chỗ đó xưa là doanh trại của mỹ ngụy chết nhiều lắm, ma cỏ ở đó cũng nhiều, bốc xếp và nv cty ở đó gặp và bị nhát hoài. Mẹ mình kể có 1 lần trưa cơm xong về kho mẹ đóng cửa kho lại ngủ, đó là kho gạo đóng từng bao 50kg chất thành cây chờ xuất đi khắp nơi cả nước. Kho rộng lắm toàn gạo là gạo, mẹ vào đó ngủ trên bàn lv. Mẹ nói ngủ được 1 lúc thì thấy có 1 bóng đen bự lắm nó xà vào người mẹ mình, mẹ la lên thì la không được, cục cựa cũng ko được luôn, cứ ú ớ trong miệng vậy đó, hên sao thì có bà phó kho bữa đó bả ko về nhà ăn cơm mà ăn ở cty luôn, bả ăn xong bả cũng về kho ngủ, bả kéo cửa kho ra thì thấy mẹ cứ ú ớ trong miệng mà ko biết nói gì. Bả lại vỗ vỗ người mẹ hỏi thì mẹ mới tỉnh dậy được, mẹ nói lúc đó người ướt hết mồ hôi luôn. Cty đó bốc xếp và nv hay cúng lắm, nhiều người thấy luôn, có mấy lần mẹ làm ca đêm chở mình lại đó chơi rồi ngủ lại, hồi nhỏ mình sợ ma lắm vì biết gì đâu, nhưng lại thích nghe kể chuyện ma và cũng chưa gặp bao giờ. Mẹ còn kể có lần mẹ làm đêm ngủ tới nửa đêm trong kho thì thấy ngoài cửa sổ kho có 1 bóng đen bự chà bá lông lá ko, đen thui à, mẹ sợ quá dậy đi vào chỗ sx đóng gạo vào bao ngồi đó chơi với mn tới sáng luôn ko dám về kho ngủ nữa hjhj. Rồi có lần bên q8 nó xôn xao 1 vụ...có 1 tiệm chụp hình bữa đó lúc trưa, ông chủ tiệm đang tính ra đóng cửa để nghỉ trưa. Thì có 2 cô gái trẻ đẹp lại kéo giữ cửa ko cho ổng đóng, kêu chụp hình cho 2 cô gái đó mai 2 cổ đi nước ngoài rồi. 2 cô gái năn nỉ dữ lắm ổng thấy tội nên mở cửa cho 2 cô đó vào đặng chụp hình. Ổng kể chụp cho 2 cô đó rất nhiều hình, xong 2 cổ xin đi vệ sinh, ổng chỉ tollet cho 2 cô đó đi. Ổng chờ một lúc lâu ơi lâu ko thấy 2 cô đó ra ổng mới kêu vợ ổng lại tollet coi sao. Vk ổng lại gõ cửa kêu hoài ko thấy ai tl, cửa thì khóa trái bên trong, vk ổng ra nói ổng ổng mới xuống coi coi sao. Tới tollet ổng cũng gọi hoài ko thấy ai tl ổng sốt ruột ko biết có chuyện gì không bèn kêu người lại phá cửa ra, khi mở ra thì ko thấy 2 cô gái đó đâu, tollet trống lốc, tollet cũng ko có cửa sổ luôn mà ko hiểu 2 cô đó đi đường nào mà mất tiêu ko thấy bóng dáng đâu, ổng nhìn thấy dưới sàn chỉ có 2 vũng máu, ổng và vk ổng sợ quá kêu người kêu công an lại. Công an lại hỏi ổng này nọ ổng kể lại y vậy, xong công an kêu ổng rửa hình chụp 2 cô gái kia để coi mặt mũi ra sao, ổng mới đi rửa hình thì hình trống lốc chẳng có gì ngoài 2 cái bóng trắng mờ mờ. Lúc đó dân chúng bàn tán xôn xao luôn, mẹ và mấy người trong cty cũng ra đó coi vì gần cty mẹ mình, nghe đâu vụ đó chìm xuồng luôn vì có dấu tích gì đâu mà điều tra được. Lúc đó tối mẹ kể mà mình đêm ngủ sợ ko dám đi tè luôn hjhj, vậy mà khoái nghe lắm, sau lớn tầm 14,15t là hết sợ rồi, giờ vẫn khoái nghe kể chuyện ma quỷ, có chăng là chỉ sợ thoáng qua ớn da gà xíu khi 1 mình nghĩ lại thôi rồi lại bình thường...giờ mình chỉ sợ quỷ sống thui bác, quỷ sống mới đúng là đáng sợ bác ha ???
 

meebo

Rìu Vàng Đôi
Vậy á bác, còn mẹ mình xưa làm thủ kho bên tổng cty lương thực miền nam, cty ở bên bến bình đông bên q8. Chỗ đó xưa là doanh trại của mỹ ngụy chết nhiều lắm, ma cỏ ở đó cũng nhiều, bốc xếp và nv cty ở đó gặp và bị nhát hoài. Mẹ mình kể có 1 lần trưa cơm xong về kho mẹ đóng cửa kho lại ngủ, đó là kho gạo đóng từng bao 50kg chất thành cây chờ xuất đi khắp nơi cả nước. Kho rộng lắm toàn gạo là gạo, mẹ vào đó ngủ trên bàn lv. Mẹ nói ngủ được 1 lúc thì thấy có 1 bóng đen bự lắm nó xà vào người mẹ mình, mẹ la lên thì la không được, cục cựa cũng ko được luôn, cứ ú ớ trong miệng vậy đó, hên sao thì có bà phó kho bữa đó bả ko về nhà ăn cơm mà ăn ở cty luôn, bả ăn xong bả cũng về kho ngủ, bả kéo cửa kho ra thì thấy mẹ cứ ú ớ trong miệng mà ko biết nói gì. Bả lại vỗ vỗ người mẹ hỏi thì mẹ mới tỉnh dậy được, mẹ nói lúc đó người ướt hết mồ hôi luôn. Cty đó bốc xếp và nv hay cúng lắm, nhiều người thấy luôn, có mấy lần mẹ làm ca đêm chở mình lại đó chơi rồi ngủ lại, hồi nhỏ mình sợ ma lắm vì biết gì đâu, nhưng lại thích nghe kể chuyện ma và cũng chưa gặp bao giờ. Mẹ còn kể có lần mẹ làm đêm ngủ tới nửa đêm trong kho thì thấy ngoài cửa sổ kho có 1 bóng đen bự chà bá lông lá ko, đen thui à, mẹ sợ quá dậy đi vào chỗ sx đóng gạo vào bao ngồi đó chơi với mn tới sáng luôn ko dám về kho ngủ nữa hjhj. Rồi có lần bên q8 nó xôn xao 1 vụ...có 1 tiệm chụp hình bữa đó lúc trưa, ông chủ tiệm đang tính ra đóng cửa để nghỉ trưa. Thì có 2 cô gái trẻ đẹp lại kéo giữ cửa ko cho ổng đóng, kêu chụp hình cho 2 cô gái đó mai 2 cổ đi nước ngoài rồi. 2 cô gái năn nỉ dữ lắm ổng thấy tội nên mở cửa cho 2 cô đó vào đặng chụp hình. Ổng kể chụp cho 2 cô đó rất nhiều hình, xong 2 cổ xin đi vệ sinh, ổng chỉ tollet cho 2 cô đó đi. Ổng chờ một lúc lâu ơi lâu ko thấy 2 cô đó ra ổng mới kêu vợ ổng lại tollet coi sao. Vk ổng lại gõ cửa kêu hoài ko thấy ai tl, cửa thì khóa trái bên trong, vk ổng ra nói ổng ổng mới xuống coi coi sao. Tới tollet ổng cũng gọi hoài ko thấy ai tl ổng sốt ruột ko biết có chuyện gì không bèn kêu người lại phá cửa ra, khi mở ra thì ko thấy 2 cô gái đó đâu, tollet trống lốc, tollet cũng ko có cửa sổ luôn mà ko hiểu 2 cô đó đi đường nào mà mất tiêu ko thấy bóng dáng đâu, ổng nhìn thấy dưới sàn chỉ có 2 vũng máu, ổng và vk ổng sợ quá kêu người kêu công an lại. Công an lại hỏi ổng này nọ ổng kể lại y vậy, xong công an kêu ổng rửa hình chụp 2 cô gái kia để coi mặt mũi ra sao, ổng mới đi rửa hình thì hình trống lốc chẳng có gì ngoài 2 cái bóng trắng mờ mờ. Lúc đó dân chúng bàn tán xôn xao luôn, mẹ và mấy người trong cty cũng ra đó coi vì gần cty mẹ mình, nghe đâu vụ đó chìm xuồng luôn vì có dấu tích gì đâu mà điều tra được. Lúc đó tối mẹ kể mà mình đêm ngủ sợ ko dám đi tè luôn hjhj, vậy mà khoái nghe lắm, sau lớn tầm 14,15t là hết sợ rồi, giờ vẫn khoái nghe kể chuyện ma quỷ, có chăng là chỉ sợ thoáng qua ớn da gà xíu khi 1 mình nghĩ lại thôi rồi lại bình thường...giờ mình chỉ sợ quỷ sống thui bác, quỷ sống mới đúng là đáng sợ bác ha ???
Chuyện đúng lạ kỳ. Đêm đêm mà thấy có bóng bự ngoài cửa sổ tưởng tượng là thấy run từng cơn rồi :)) còn chuyện ông chụp hình thì đúng là kỳ lạ.

Nhắc vụ ma chụp hình làm nhớ tới chuyện hồi xưa ở Cà Mau, hồi cũng còn mới giải phóng thì bên Phường 5 có xóm gần sở lâm nghiệp, xóm này 1 đầu nối với cầu Bùng Binh (nó là cái cống nước lớn), đầu kia giáp với khu sở lâm nghiệp (giờ gọi là Chi cục kiểm lâm) và chi cục thú y bằng 1 cây cầu dài chừng 15-20m hồi đó cầu còn làm bằng cây sau này xây bê tông. Ở đây nhà kế mé sông nhiều, nhất là cái nhà kế đầu cầu thì ban đêm hay thấy có con nít ngồi ở mấy cái trụ cầu, bà chủ nhà bả kể thấy hoài và bả thường hay đổ sữa ở gần mấy cái chân cầu cho tụi nó! nhờ vậy mà tụi nó ít lên hơn. Sau này dần dần tụi nó không còn ở đó nữa vì người ta sống đông hơn, đi qua đi lại nhiều và điện cũng phủ khắp các nhà.

Còn lần về quê đi thăm bà con đồng chí với bà ngoại, có ghé một nhà người quen, 2 ông bà chủ nhà cũng lớn tuổi rồi nhưng gặp ngoại là xưng em (lâu rồi mới gặp chế) do vai vế sao đó :) ông chồng thì làm thầy, hay khoán chửa các bệnh như dời leo, sưng hàm...xóm ai cũng biết, ổng có làm bùa phép nữa nhưng không làm chuyện xấu. Bà vợ kể có lần người ta nhờ ổng đi gở bùa! chuyện là gần nhà người ta (đất vườn dưới quê miền sông nước Cà Mau rộng rãi lắm) cứ tối là chó ở đâu nó sủa um sùm chẳng ngủ nghê gì được, ra tìm thì không có con nào! Người ta nghe ở đây có thầy nên đến nhờ về trị. Ông nhà nghe biết là thứ gì rồi nên đi với khách tới nhà của họ, hình như vợ của ổng cũng đi theo (mình khi đó chừng 6-7 tuổi ham chơi nên không nhớ lắm) và đêm đó bả lần đầu tiên chứng kiến chuyện lạ, chó sủa um sùm mà ra tìm chẳng có con nào. Rồi bằng cách nào đó ổng tìm được chổ chôn bùa! dưới đó là đầu của con chó! rồi ổng giải bùa, từ đó không còn nghe tiếng chó sủa nữa. Bả thú thật với ngoại mình là hồi đó chưa lấy ổng là em không có tin chuyện ma quỷ đâu, từ ngày lấy ổng là em mới tin là có ma thật.

Ba mình thì có kể vụ chú bảy hồi xưa được thầy truyền lại cho 1 con (ngày nay nó gọi là kumanthong) nuôi nó trong cái keo, cho ăn bằng trứng thì phải, loại này là nguyên thủy chứ không phải búp bê như google thấy, nó gồm tóc và gì gì đó nữa, cách tạo ra cũng ớn lắm. Chú bảy chống xuồng đi dưới sông thì có cô gái hỏi xin đi nhờ, chú bảy đồng ý, lúc này thì cũng đem cái "con đó" theo và nó phá chú, cứ đưa cây chống là tạt nước vô người cổ, chú bảy xin lỗi này nọ rồi cố gắng không tái phạm nhưng rồi cũng tạt...rốt cuộc phải cho cổ lên bờ đi bộ. Con đó nuôi có thể kêu nó làm này làm nọ như đè con gà hoặc mấy thứ khác được. Nhưng sau này nó đi mất do không có chăm sóc nó thường xuyên. Chú bảy thì sau này không còn tỉnh táo như thời trẻ, mới mất gần đây. Ba mình nói do hồi đó học thầy xong, thầy truyền lại sách thì chú đốt sách để giữ bí mật cho riêng mình nên bây giờ bị phản, hay bị thấy này thấy nọ, có đi trị bệnh tâm thần nhưng không hết hẳng, uống thuốc thì đỡ mà lơi lơi là lại thấy này nọ kia.
 

Phi Long Phong Van

Vạn Lý Truy Phong Vạn Lý Sầu...! Xin Vĩnh Biệt Anh
Thành viên BQT
Chuyện đúng lạ kỳ. Đêm đêm mà thấy có bóng bự ngoài cửa sổ tưởng tượng là thấy run từng cơn rồi ) còn chuyện ông chụp hình thì đúng là kỳ lạ.

Nhắc vụ ma chụp hình làm nhớ tới chuyện hồi xưa ở Cà Mau, hồi cũng còn mới giải phóng thì bên Phường 5 có xóm gần sở lâm nghiệp, xóm này 1 đầu nối với cầu Bùng Binh (nó là cái cống nước lớn), đầu kia giáp với khu sở lâm nghiệp (giờ gọi là Chi cục kiểm lâm) và chi cục thú y bằng 1 cây cầu dài chừng 15-20m hồi đó cầu còn làm bằng cây sau này xây bê tông. Ở đây nhà kế mé sông nhiều, nhất là cái nhà kế đầu cầu thì ban đêm hay thấy có con nít ngồi ở mấy cái trụ cầu, bà chủ nhà bả kể thấy hoài và bả thường hay đổ sữa ở gần mấy cái chân cầu cho tụi nó! nhờ vậy mà tụi nó ít lên hơn. Sau này dần dần tụi nó không còn ở đó nữa vì người ta sống đông hơn, đi qua đi lại nhiều và điện cũng phủ khắp các nhà.

Còn lần về quê đi thăm bà con đồng chí với bà ngoại, có ghé một nhà người quen, 2 ông bà chủ nhà cũng lớn tuổi rồi nhưng gặp ngoại là xưng em (lâu rồi mới gặp chế) do vai vế sao đó ông chồng thì làm thầy, hay khoán chửa các bệnh như dời leo, sưng hàm...xóm ai cũng biết, ổng có làm bùa phép nữa nhưng không làm chuyện xấu. Bà vợ kể có lần người ta nhờ ổng đi gở bùa! chuyện là gần nhà người ta (đất vườn dưới quê miền sông nước Cà Mau rộng rãi lắm) cứ tối là chó ở đâu nó sủa um sùm chẳng ngủ nghê gì được, ra tìm thì không có con nào! Người ta nghe ở đây có thầy nên đến nhờ về trị. Ông nhà nghe biết là thứ gì rồi nên đi với khách tới nhà của họ, hình như vợ của ổng cũng đi theo (mình khi đó chừng 6-7 tuổi ham chơi nên không nhớ lắm) và đêm đó bả lần đầu tiên chứng kiến chuyện lạ, chó sủa um sùm mà ra tìm chẳng có con nào. Rồi bằng cách nào đó ổng tìm được chổ chôn bùa! dưới đó là đầu của con chó! rồi ổng giải bùa, từ đó không còn nghe tiếng chó sủa nữa. Bả thú thật với ngoại mình là hồi đó chưa lấy ổng là em không có tin chuyện ma quỷ đâu, từ ngày lấy ổng là em mới tin là có ma thật.

Ba mình thì có kể vụ chú bảy hồi xưa được thầy truyền lại cho 1 con (ngày nay nó gọi là kumanthong) nuôi nó trong cái keo, cho ăn bằng trứng thì phải, loại này là nguyên thủy chứ không phải búp bê như google thấy, nó gồm tóc và gì gì đó nữa, cách tạo ra cũng ớn lắm. Chú bảy chống xuồng đi dưới sông thì có cô gái hỏi xin đi nhờ, chú bảy đồng ý, lúc này thì cũng đem cái "con đó" theo và nó phá chú, cứ đưa cây chống là tạt nước vô người cổ, chú bảy xin lỗi này nọ rồi cố gắng không tái phạm nhưng rồi cũng tạt...rốt cuộc phải cho cổ lên bờ đi bộ. Con đó nuôi có thể kêu nó làm này làm nọ như đè con gà hoặc mấy thứ khác được. Nhưng sau này nó đi mất do không có chăm sóc nó thường xuyên. Chú bảy thì sau này không còn tỉnh táo như thời trẻ, mới mất gần đây. Ba mình nói do hồi đó học thầy xong, thầy truyền lại sách thì chú đốt sách để giữ bí mật cho riêng mình nên bây giờ bị phản, hay bị thấy này thấy nọ, có đi trị bệnh tâm thần nhưng không hết hẳng, uống thuốc thì đỡ mà lơi lơi là lại thấy này nọ kia.
Hjhj đúng rồi bác ạ, cái kumanthong này mình cũng có nghe nói và coi tìm hiểu trên google, thấy nói nó xuất xứ là bên thái, xưa thầy bên đó làm là dùng bằng bào thai chết non hay lấy sống luôn từ mẹ gì đó rồi thầy luyện. Khi ai đó thỉnh về nuôi thì con này nó sẽ nghe lời mình lắm, làm nhiều cái ngoài sức tưởng tượng của mình luôn, nhưng nếu mình đang nuôi nó mà thời gian sau bơ nó thì nó sẽ hại lại gia chủ...không biết có đúng không nữa. Có thời gian dân làm ăn ngoài hà nội họ đua nhau chơi cái này, mà mình thấy toàn là bupbe không à. Rồi có đợt bên Fb xôn xao vụ 1 cô gái chết vì kumanthong này nữa chẳng biết thực hư ra sao nữa hjhj. Bà nội mình xưa còn sống có kể mình mấy câu chuyện như này. Hồi đó chiến tranh dữ lắm, bà và ông nội phải di tản về quê xa lơ xa lắc của dòng họ bên nội để tránh giặc, lúc đó ba mình còn nhỏ xíu. Có một lần sau khi đi dâu chơi trong rừng về thì bà nói ba cứ khóc ngặt hoài dỗ ko nín được, lúc đó ba đâu gần 2 tuổi hay 2 tuổi gì đó hoặc hơn chút mình ko nhớ rõ nữa. Ba khóc nguyên ngày hôm đó dỗ cỡ nào cũng ko nín, bà không biết làm sao thì hên sao có 1 người đi qua, nghe bà nói dân ở đó họ gọi người này là gì á kiểu như thầy bùa hay ngải hay thầy mo gì gì đó, người này ghé vô xin nước uống nhìn thấy ba khóc người này bèn phán 1 câu dỗ không được đâu, vì ba đã đi chơi gì gì đó vô tình làm đứt cái dây rễ riếc gì đó trước một ngôi miếu hoang, làm đụng chạm tới thần linh nơi đó, giờ bà phải lại đó cúng xin thần linh tha lỗi thì mới hết được. Bà mình nghe vậy thì hỏi người dân chỗ đó nơi nào có miếu hoang nơi ba mình lúc đó đi chơi, chỉ tả sơ sơ con đường lúc ba về thôi. Dân ở đó mới chỉ và nói đúng trong đó có 1 ngôi miếu hoang, bà mình mới vào đó theo chỉ dẫn thì quả nhiên có 1 ngôi miếu hoang thiệt. Trước miếu cây cỏ xum xuê, có 1 cây cổ thụ hay cây da gì đó nó mọc rễ dài lắm, phủ um tùm trước cái miếu đó. Bà nội mình mới lại đó thắp nhang cúng này nọ xong về, về tới nhà dc một hơi thì thấy ba mình hết khóc luôn hjhj. Không biết phải do trùng hợp hay là do sự thật là được thần linh nơi đó tha lỗi hay ko nữa.

Rồi thêm 1 chuyện nữa là thời đó bà nội mình thường hay dậy sớm lắm tầm khoảng 2,3h sáng để đi đem hàng ra chợ quê xưa giao cho mối lái, nội ngủ thường hay dậy lúc tầm 1,2h và coi sao đoán giờ rồi đi. Bữa đó nội thấy sao hôm hay sao mai gì đó mình quên rồi thì nội nghĩ tầm gần 4h rồi nên nội đi. Nội kể nội đi bộ đường vắng hoe ko một bóng người, thường thì giờ đó nội đi cũng có vài người qua lại nay lại không có ai luôn. Nội đi thì thấy có 1 con chó trắng bóc nó cứ lẽo đẽo theo sau nội, có khi nó đằng sau, có khi nó chạy lên đằng trước một khúc xa. Cứ như vậy khi nội tới cây cầu thì không thấy nó đâu nữa, nội đi được thêm 1 khúc nữa thì tới 1 quán nội hay ghé uống nước nghỉ chân mỗi khi đi. Tới đó thấy quán chưa mở cửa nữa, nội mới gõ cửa. Lúc sau chủ quán mở cửa thấy nội mới nói hỏi sao nay nội đi đâu sớm vậy, nội nói sớm gì nữa 3,4h rồi, người ta mới nói mới có hơn 1h mấy à. Nội mới hết hồn nghĩ lại hèn chi đi đường ko thấy ai hết. Nội mới je63 vụ sao và con chó cho chủ quán nghe, nghe xong bà chủ quán nói nội là số cô hên đó, cứng vía hay gì đó nó ko hại được. Chứ nhiều người cũng bị cũng thấy con chó như cô vậy, có người tới cầu thì tự nhiên ko lên cầu đi mà đi thẳng xuống sông luôn. Bà chủ nói cầu đó nhiều người chết lắm, ai yếu vía hay hạp gì đó khi tới cầu đều tự nhiên đi xuống sông và chết đuối. Người thoát dc như nội kể cũng thấy con chó trắng y như nội vậy hjhj. Mình ko tin lắm vào chuyện ma quỷ từ khi biết suy nghĩ tới giờ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại có nhiều cái ko tin nhưng cũng phải tin, vì có nhiều chuyện nó hiển hiện xảy ra trước mắt y như 1 quy trình vậy. Mà quy trình diễn biến xảy ra chuyện đó thì 1 là được báo trước qua lời nói của thầy bà, bói toán. 2 là nó cứ tiếp nối theo sau 1 chuỗi sự kiện mà khi xảy ra rồi mình nghe hay hỏi hay vô tình biết được trước kia thì chuyện này cũng xảy ra rất nhiều lần với người khác rồi. Và tới khi mình thấy và biết thì sự việc trước mắt đó nó là 1 sự việc tiếp nối theo các chuyện xảy ra trước đó. Nói chung cái thế giới tâm linh này thì ko thể giải thích được có hay không có, khoa học cũng đã nghiên cứu nhiều về chuyện này và vẫn còn tranh cãi chưa có giải đáp chính xác đươc bác ạ hjhj. ?
 
Sửa lần cuối:

dammage

Rìu Chiến
Hồi xưa mới giải phóng mẹ tôi có kể rằng khi bà còn làm ở kho dược của tỉnh có chuyện ông thanh niên gặp ma, hồi đó là còn ở tập thể, ông này đi bộ đội về, hồi xưa mới giải phóng cỏ cây còn nhiều và cũng nhiều ma nữa. Một hôm đi ngủ mà cứ có thằng nào tới khều chân ổng hoài không cho ngủ! ổng quạo quá thò tay lấy khẩu AK lên đạn rốp rốp hăm dọa: "mày chọc tao, tao bắn bể sọ mày à!" ?thế là nó ớn, nó lặn mất luôn từ đó không thấy lên chọc nữa.
ak đúng là huyền thoại, át cả quỷ thần
7L1XX2F.gif


hồi trước đi nghĩa vụ quân sự, trung đội của tui được phân công gác ở cái vọng nằm ở khá xa và vắng vẻ, phải băng qua bên kia bãi tập bộ binh, ban đêm là tối tăm không có đèn đuốc gì ngoài ánh sao trời, tụi lính cũ hay kể lúc trước có thằng nhậu xỉn trúng gió nằm chết trên đó, nhiều thằng gác khuya bị nhát rồi, lúc đó tui nghĩ chắc tụi nó hù lính mới thôi cho tới khi 1 thằng trong trung đội gác ca khuya gặp, nó nằm ngủ trên vọng thì có bóng người cứ khều dậy xin điếu thuốc, khều quài, nó nổi điên chụp cây ak ngồi dậy thì... không thấy ai, 4 phía tối tăm yên tĩnh, sợ quá phóng thẳng về phòng nằm ngủ luôn

sáng hôm sau báo thức mặt mày nó xanh lét, tụi bạn lấy dầu cho xức, thằng b trưởng lại hỏi sao tối qua bỏ gác, nó kể xong b trưởng im hông nói gì luôn, từ đó không thằng nào còn dám leo lên trên vọng gác đó nữa, có mưa thì núp vô gốc cây thà ướt chút còn hơn

lúc đó tui mới xong tân binh, bị cấm xài điện thoại nên hông có hình ảnh "hiện trường" được
8ZoYZVf.gif
 

DatVl

Búa Đá
-Mình thì chưa có cơ hội gặp ma nhưng xin phép kể lại 1 chuyện ngắn mà mình được chứng kiến:

Nhà mình lúc đó vườn tược um tùm, phía sau còn có 1 con suối chạy dài phía vườn nhà mình khiến cho không khí càng thêm lạnh lẽo và ma mị hơn. Con suối này lúc xưa lính mĩ với việt chết rất nhiều nên nó được đặt tên là suối Sọ, mình còn nhớ mấy lời Nội kể rằng: "Hồi xưa hễ mà mưa dâng nước lên là cá cua nó bơi vô ầm ầm, mà con nào con nấy là bự bằng bắp tay bắp chân không à! Mà không ai dắm bắt ăn hết".
Rồi thế là tối hôm nọ, Nội mình hay tin cô Ba con của Ông sáu nhà bên kia suối (nếu mình nhớ không lầm) bị nhồi máu cơ tim mà mất, thế là nội lật đật chạy qua thăm vì phần là tình nghĩa bà con phần là nhà mình mang ơn cô Ba nhiều lắm. Khi đi nội mang theo 1 chiếc nón lá và tay thì cầm cây đèn pin chạy bằng đèn con Ó cũ kỹ màu bạc đã bị ố vàng, cứ như vậy Nội sắn tay áo chân quần bà ba lên mà lội qua con suối Sọ lạnh toát. Cũng đã mấy tiếng đồng hồ chưa thấy nội về nên cả nhà mình sốt ruột tính chạy qua nhà ông Sáu tìm Nội, và vừa tới bờ suối thì thấy Nội đứng như trời trồng miệng mồm thì ú ớ không nói nên lời. Ba mẹ mình run lắm, sợ nội bị trúng gió nên phải tìm đại gì đó để giải lạnh cho bà, trong lúc ba mẹ còn lúng túng, mình lụi cụi xoa người Nội thì đột nhiên bà ngáp lên 1 cái như bị hụt hơi rồi la toáng lên rằng: "Lúc tao đang đi về tự nhiên mắt tao đen thui không thấy gì hết! Tao gọi tụi mày quá trời mà không có đứa nào dạ hết." rồi bà ngồi thở hỗn hễn xong mất ngủ đêm đó luôn... Từ đó nội bắt đầu nhát đi ra đêm, chứ trước đó dù đã ngoài 70 nhưng bà còn đi qua nhà hàng xóm chơi đêm nữa chứ nói chi là băng qua suối.

P/S: Theo câu chuyện mình kể, mình nghĩ rằng không chỉ đơn thuần là bị trúng gió hay cảm mạo gì mà là có 1 thế lực nào đó hay dân gian còn gọi là Ma Lẫn che đường đi không cho Nội mình về, nhưng rất may là Bóng Vía bà mạnh không để bị dụ đi!
 

Phi Long Phong Van

Vạn Lý Truy Phong Vạn Lý Sầu...! Xin Vĩnh Biệt Anh
Thành viên BQT


Top