nhatLang
Búa Đá
TIẾNG TƠ LÒNG
Viên ngọc bích nàng cất vào giữa trái
Quả tim tình ngần ấy của yêu đương
Ngày hôm kia bất chợt vấn vương buồn
Nhẹ tay lấy, xoa thương tìm khuây khỏa...
Dòng cảm xúc trước câu thề vạn thuở
Xui mộng lành thấu tỏ nỗi bâng khuâng
Xui vầng trăng, đỉnh sáng mãi nghìn năm
Soi nẻo lối dặm đàng chân thả bước
Cây sâu rễ, cây bật chồi vươn vượt
Nguyệt độ rằm, nguyệt trải ánh lung linh
Biển điệp trùng, biển thúc đẩy niềm tin...
Bức tranh thắm, hữu tình muôn ý nhạc
Lời ước hẹn dịu dàng pha suối mật
Đậm đà trao, phảng phất ngọt làn hương
Bao năm dài chìm ngủ dưới màn sương
Giờ tỉnh giấc, ngọn luồng đưa tiếng gọi...
Còn ở ta giữa khung mờ ngõ lối
Lắm bao lần rười rượi, nghẹn tâm tư
Lắm bao lần tưởng nhớ đến hồn thơ
Dệt Song Phượng lững lờ về bến hẹn
Đôi bờ cách trở, tơ lòng vun vén
Suốt khoảng dài điểm đến hãy mù khơi
Khúc cung đàn héo hắt, lạnh chơi vơi
Gieo lắm đổi ngậm ngùi, đau âm ỉ...
Nay vẳng vọng âm vang từ vạn kỷ
Thấm chân tình, cạn ý điệp âm vang
Hồn lâng lâng dào dạt, cõi mơ màng
Hình thân thiết rỡ ràng xoe ánh mắt...
11/7/2023
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Vào Google nhập từ khoá: nhatlang.com
(Trang Thơ Tinh Hoa & Nơi xuất xứ bài thơ)