Robot hút bụi ngừng hoạt động khi bị chặn thu thập dữ liệu. Câu chuyện cảnh tỉnh trong thời đại nhà thông minh

VNZ-NEWS
Anh em có bao giờ nghĩ tới chuyện một con robot hút bụi trong nhà – thứ vốn được quảng cáo là “trợ thủ thông minh”, “giúp cuộc sống tiện nghi hơn”, lại có thể bị nhà sản xuất ra lệnh "khai tử" từ xa, chỉ vì… bạn không cho phép nó gửi dữ liệu cá nhân về máy chủ? Nghe thì tưởng phim viễn tưởng, nhưng thật ra nó vừa xảy ra thật.

Robot-xam-chiem.webp

Nguy cơ “nhà thông minh” dần trở thành “nhà bị theo dõi”​


Thời buổi này, thiết bị “smart” gần như chiếm trọn căn nhà: TV, camera, loa, đèn, điều hòa, robot hút bụi… Nhưng song song với sự tiện lợi là một cái giá không nhỏ, quyền riêng tư.
Nhiều người đã nghi ngờ chuyện các hãng âm thầm thu thập dữ liệu, song câu chuyện của Harishankar, một kỹ sư người Mỹ, lại khiến mọi thứ trở nên rõ ràng và… đáng sợ hơn nhiều.

Câu chuyện bắt đầu với chiếc iLife A11 “ngoan hiền”​

Harishankar mua một chiếc iLife A11 – mẫu robot hút bụi thông minh khá nổi tiếng, chạy chip Allwinner A33 SoC và vi điều khiển GD32F103 để quản lý cảm biến lidar, con quay, mã hóa bánh xe… Tất cả vận hành trên nền TinaLinux.

ian.jpg

Thoạt đầu, mọi thứ đều ổn. Robot chạy ngon, quét gọn, bản đồ 3D vẽ chi tiết từng góc nhà. Nhưng với một kỹ sư như Harishankar, chuyện thiết bị liên tục “nói chuyện” với máy chủ nước ngoài khiến anh thấy lạ.

Anh bắt đầu giám sát lưu lượng mạng và phát hiện:
Robot liên tục gửi nhật ký hoạt động, dữ liệu đo lường, bản đồ, và thông tin người dùng về máy chủ của hãng, mà chưa từng có bất kỳ thông báo hay xin phép nào.

Chặn gửi dữ liệu , robot tự ngừng hoạt động​

Không chấp nhận việc bị xâm phạm quyền riêng tư, Harishankar chặn toàn bộ IP máy chủ telemetry, chỉ chừa lại đường kết nối đến máy chủ firmware và OTA để cập nhật phần mềm.
Và rồi điều khó tin xảy ra:
Chỉ sau vài ngày, robot đột ngột ngừng hoạt động hoàn toàn.
Anh mang máy đi bảo hành. Nhân viên kiểm tra rồi nói:
“Thiết bị bình thường, không lỗi.”
Anh đem về, robot chạy lại… vài ngày, rồi lại “chết”. Lặp lại vài lần, cho tới khi trung tâm bảo hành thẳng thừng từ chối vì “hết hạn bảo hành”.
Bực quá, Harishankar quyết định tự mổ xẻ con robot của mình.

robot-lau-nha-thu-thap-du-lieu1.jpg

Anh tháo tung từng phần, tự chế bo mạch PCB, viết script Python để điều khiển robot qua máy tính, kiểm tra từng động cơ, cảm biến.
Thậm chí, anh còn dùng Raspberry Pi làm tay cầm điều khiển thủ công, chứng minh phần cứng hoàn toàn vô tội.

IMG_8777.jpg

Vấn đề không nằm ở máy móc – mà nằm ở phần mềm, ở “bộ não” bị điều khiển từ xa.

Lỗ hổng bảo mật – hay cố tình cài cắm backdoor?​


Trong quá trình phân tích, Harishankar phát hiện robot cho phép kết nối Android Debug Bridge (ADB), giúp người dùng có thể truy cập quyền root đầy đủ – nhưng không hề có mã hóa hay xác thực.

Một lỗi cực kỳ nghiêm trọng.

Và phản ứng của hãng? Không phải vá lỗi, mà là xóa một tệp hệ thống quan trọng, khiến robot sau khi khởi động sẽ tự ngắt kết nối.

Giải pháp “vá tạm” này chẳng khác gì dán băng keo lên lỗ thủng thuyền – vẫn rò, chỉ là chậm hơn. Và tất nhiên, Harishankar vượt qua dễ dàng.

Bản đồ ngôi nhà bạn – trong tay người lạ​


Tiếp tục đào sâu, Harishankar phát hiện iLife A11 sử dụng Google Cartographer để dựng bản đồ 3D ngôi nhà theo thời gian thực.

Về lý thuyết, đây là tính năng cần thiết để robot quét hiệu quả. Nhưng cái sai nằm ở chỗ:
Toàn bộ bản đồ được gửi về máy chủ của hãng – không mã hóa, không thông báo, không lựa chọn “từ chối”.
Nói cách khác, toàn bộ sơ đồ căn nhà bạn, vị trí đồ đạc, thậm chí cách bố trí phòng ngủ, phòng tắm… đều nằm trên server của họ.

Phát hiện “lệnh tử hình”​

Và rồi phần đáng sợ nhất đến.
Trong file log hệ thống, Harishankar tìm thấy một gói tin lạ có dấu thời gian trùng khớp chính xác với thời điểm robot ngừng hoạt động.

Phân tích sâu hơn, anh xác nhận đó chính là một lệnh được gửi từ máy chủ của hãng, khiến robot tự động tắt toàn bộ chức năng điều khiển và không phản hồi nữa.
Một “mệnh lệnh tử hình” đúng nghĩa.

Sau khi giải mã ngược gói lệnh này và khởi động lại thiết bị, robot chạy lại bình thường, hoạt động hoàn toàn offline, không cần liên lạc với máy chủ.

Tại sao ở trung tâm bảo hành thì robot chạy được?​

Câu hỏi đặt ra: nếu robot bị “giết từ xa”, sao ở trung tâm bảo hành vẫn chạy ngon?
Câu trả lời rất đơn giản:

Khi nhân viên bảo hành reset firmware, lệnh tử hình bị xóa tạm thời. Nhưng ngay khi robot về nhà, kết nối lại mạng, hệ thống phát hiện IP máy chủ telemetry bị chặn, không nhận được dữ liệu, thế là…

Hãng gửi lại lệnh tử hình, “biến” robot thành cục gạch đúng nghĩa.

Câu chuyện của Harishankar không chỉ là vấn đề của một chiếc robot hút bụi.

Nó phản ánh một thực tế đáng báo động:

Chúng ta có nguy cơ mất quyền kiểm soát với chính thiết bị mình sở hữu.

Mỗi thiết bị “thông minh” kết nối Internet đều có khả năng thu thập dữ liệu, gửi đi đâu đó mà người dùng không biết. Một khi nhà sản xuất có quyền ra lệnh tắt, khóa, hay thậm chí phá thiết bị chỉ vì bạn “không hợp tác”, thì đó không còn là sản phẩm của bạn nữa, mà là một trạm thu thập dữ liệu di động được đội lốt tiện ích.

Hồi chuông cảnh tỉnh​


Không phải ai cũng là kỹ sư, có thể tháo tung máy và giải mã lệnh từ xa như Harishankar.
Phần lớn người dùng, khi gặp lỗi, chỉ biết mang đi bảo hành và chấp nhận mọi điều khoản – trong đó có cả việc cho phép thu thập dữ liệu cá nhân.

Câu chuyện này khiến nhiều người nhớ lại các vụ tương tự:
  • Xe điện bị khóa từ xa do chủ nợ chưa trả tiền.
  • Smart TV tự gửi lịch sử xem video lên server.
  • Camera IP bị hack hoặc tự động gửi hình ảnh về máy chủ nước ngoài.
Tất cả đều có một điểm chung: “Thông minh” không đi cùng “tự do”.

Câu chuyện của Harishankar với chiếc iLife A11 có thể xem là một ví dụ điển hình cho mặt tối của công nghệ thông minh.

Từ một thiết bị hỗ trợ dọn dẹp, nó trở thành công cụ gián điệp và kiểm soát người dùng. Và điều đáng sợ nhất là: mọi thứ đều diễn ra hợp pháp, dưới danh nghĩa “điều khoản sử dụng”.

Khi quyền riêng tư bị coi nhẹ, người dùng chỉ còn hai lựa chọn: chấp nhận bị theo dõi, hoặc bị tước quyền sử dụng thiết bị mình đã bỏ tiền mua.

Anh em nghĩ sao?
Liệu có ngày nào đó, chiếc TV, điện thoại, hay thậm chí xe hơi của mình cũng “chết bất đắc kỳ tử” chỉ vì mình không cho phép nó gửi dữ liệu?

Nguồn tham khảo: Trường hợp của kỹ sư Harishankar (Mỹ) với robot hút bụi iLife A11.
Bài viết tổng hợp & biên soạn VN-Z Team.
 
Trả lời

tamthangia

Rìu Vàng Đôi
sản phẩm của anh hàng xóm thì nó là chắc chắn rồi :D mà thì anh nào sx cũng thế thôi , chỉ cần bạn có liên kết tới internet là họ sẽ nhìn bạn
 

haivu

Administrator
Thành viên BQT
Đâu phải chỉ mỗi hãng, nhưng hãng thì đường đường chính chính đi ra và cửa chính, còn khối tay lén lút nữa.
 

taitanphong

Búa Đá
Trong thời đại khoa học chạy đua như hiện nay thì không có chuyện gì là không thể!
 

moitinhdaukiss

Rìu Chiến Bạc Chấm
Thời bây giờ bất kỳ công ty nào cũng thu thập dữ liệu người dùng thôi
 

Dangkhoa1612

Búa Đá Đôi
dùng Ubuntu thì có hạn chế theo dõi không mọi người (trừ những gói mình tự cài thêm)