Ngày này năm xưa: Ngày mất của Hoàng đế Gia Long

Business
Ngài băng hà vào Ngày 19 tháng 12 năm Canh Thìn tức ngày 3-2-1820 , vua Gia Long băng hà thọ 58 tuổi (theo Trần Trọng Kim thì Ngài mất năm 1819).

Xin nói sơ lược về gia tộc của ngài từ thời mở cõi sau đó bị lưu lạc, cho đến ngày lấy lại được giang sơn và lên ngôi Hoàng Đế

hoang-de-gia-long.jpg

Thời Trịnh Nguyễn phân tranh, năm Ất Dậu (1765), Chúa Vũ Nghuyễn Phúc Khoát mất. Quyền thần Trương Phúc Loan chuyên quyền thay Chúa đổi ngôi, đưa Nguyễn Phúc Thuần mới 12 tuổi lên ngôi Chúa để dễ bề khống chế. Từ đó Ðàng Trong bắt đầu đi vào con đường suy thoái, sưu cao thuế nặng, khắp nơi đều vang lên tiếng than oán và cuối cùng dẫn đến việc ba anh em nhà Tây Sơn khởi nghĩa năm Quí Tỵ (1773). Lợi dụng lúc Ðàng Trong có nội loạn, Chúa Trịnh xua quân qua sông Linh Giang tấn công Phú Xuân (Huế). Phú Xuân thất thủ, tôi chúa họ Nguyễn phải chạy vào Gia Ðịnh, chấm dứt sự nghiệp của Chúa Nguyễn ở Ðàng Trong.

Trong số người chạy loạn có Nguyễn Ánh lúc bấy giờ mới 13 tuổi. Nguyễn Ánh là con của hoàng tử Nguyễn Phúc Côn và bà Nguyễn Thị Hoàng. Nguyễn Ánh (hay Nguyễn Phúc Ánh) sinh ngày 15 tháng Giêng năm Nhâm Ngọ (1762), thuở thiếu thời đã tỏ ra là một con người có chí và thông minh vì thế rất được Chúa yêu, tuy còn nhỏ nhưng ông được Chúa phong cho chức Chưởng sứ, ông đã tỏ ra là một tướng cầm quân có tài.

Năm Tân Dậu (1777), Nguyễn Huệ đem quân vào đánh chiếm Gia Ðịnh, Chúa tôi họ Nguyễn phải bỏ thành kéo tàn quân chạy về Ðịnh Tường, Cần Thơ. Quân Tây Sơn truy lùng gắt gao, bắt được và giết Tân Chính Vương Nguyễn Phúc Dương, Nguyễn Ánh bắt đầu một cuộc sống long đong và vất vả.

Vài năm sau, Nguyễn Ánh lấy lại được Sài Côn (Saigon) rồi tiến ra lấy lại Bình Thuận. Năm Canh Tí (1780) Nguyễn Ánh lên ngôi Vương ở Gia Ðịnh. Năm Nhâm Dần (1782), thấy thế lực Nguyễn Vương ngày càng mạnh, Nguyễn Nhạc và Nguyễn Huệ kéo quân vào đánh, Saigon thất thủ, Nguyễn Vương lại bôn tẩu về Hà Tiên rồi chạy ra đảo Phú Quốc.

Nguyễn Vương vốn là con người có chí nên ông bất chấp gian khổ, canh cánh trong lòng một mối thù phục quốc. Chính vì thế nên khi biết được Giám mục Pháp Bá Ða Lộc (Pigneau de Béhaine), người có uy tín và thế lực tại Pháp thời bấy giờ đang ở Ðàng Trong , Nguyễn Vương không ngần ngại cho mời giám mục tới và nhờ giám mục làm sứ giả trong việc cầu viện Pháp. Nguyễn Vương đã để cho con trưởng của mình là Nguyễn Phúc Cảnh mới 4 tuổi theo Giám mục Bá Ða Lộc sang Pháp làm con tin.

Trong thơ cho Vua Pháp (Louis XVI), Nguyễn Vương xin Pháp giúp 1.500 lính và tàu bè, súng ống, vật dụng. Ðể đền bù, Pháp được độc quyền buôn bán ở nước Việt Nam, nhường cho nước Pháp đảo Côn Lôn (Côn đảo), và cảng Hội An (có sách nói là cảng Ðà Nẵng).

Giám mục Bá Ða Lộc ký được hiệp ước Versailles với Pháp ngày 28-11-1787, vua Pháp giao trách nhiệm thi hành hiệp ước cho một ông tướng đống quân ở Ấn Ðộ nhưng ông nầy không thích Giám mục Bá Ða Lộc nên nói ra với vua Pháp và cũng vì nước Pháp đang bị nội loạn nên rốt cuộc vua Pháp không thi hành hiệp ước. Chờ mãi không được, Giám mục Bá Ða Lộc bỏ tiền riêng để mướn một số lính đánh thuê rồi trở về Việt Nam. Năm 1789 thì Hoàng tử về đến Gia Ðịnh.
Khi đưa con đi rồi Nguyễn Vương cũng từ giã mẹ và vợ để sang Xiêm La (Thái Lan) cầu cứu. Tới tháng 6 năm 1784 thì vua Xiêm cho tướng Chiêu Tăng và Chiêu Sương đem 20 vạn quân và 300 chiếc thuyền sang giúp Nguyễn Vương. Lúc đầu quân Xiêm đại thắng chiếm nhiều tỉnh Kiên Giang, Trà Ôn, Sa Ðéc. Sau đích thân Nguyễn Huệ đem đại quân vào đánh, quân Xiêm thua bỏ chạy về nước, Nguyễn Vương cũng chạy theo về Xiêm La lánh nạn.

Tháng 5 năm Bính Ngọ (1786), Nguyễn Huệ theo kế của Nguyễn Hữu Chỉnh tiến chiếm Phú Xuân rồi rồi thừa thắng tiến ra Thăng Long (Hà Nội) diệt họ Trịnh. Việc Nguyễn Huệ ra Bắc làm cho Nguyễn Nhạc (anh của Nguyễn Huệ) nghi ngờ nên cũng vội vã đem quân ra Bắc, hai anh em gặp nhau ở Thăng Long rồi cùng về. Nguyễn Huệ được đóng quân ở Phú Xuân và được phong là Bắc Bình Vương. Từ đó anh em Tây Sơn đã có mầm móng bất hoà, nhiều lần hai anh em đã đem quân đánh nhau.

Vì ham tranh quyền nên anh em Tây Sơn đã không ngó ngàng gì đến các xứ Ðàng Trong nhất là từ Qui Nhơn (Bình Ðịnh) trở vào, lợi dụng thời cơ đó, Nguyễn Vương đã cùng với các bộ tướng củ, tháng 9 năm Ðinh Mùi (1787), trở về nước. Nguyễn Vương đã được dân miền Nam giúp đở rất nhiều, có nhiều tướng giỏi đến phò như Võ Tánh, nên chẳng mấy chốc lực lượng Nguyễn Vương đã lớn mạnh. Ðông Ðịnh Vương Nguyễn Lữ phải bỏ Gia Ðịnh trở về Qui Nhơn. Nguyễn Vương lấy toàn bộ xứ Gia Ðịnh đặt làm bản doanh rồi bắt đầu tổ chức việc cai trị. Năm Canh Tuất (1790) Nguyễn Vương cho đắp lại thành Gia Ðịnh theo kiểu bát quái có 8 cửa xây bằng đá ong.

Thấy Nguyễn Vương lớn mạnh, tháng 3 năm Nhâm Dần (1782) vua Thái Ðức Nguyễn Nhạc nhà Tây Sơn đem quân vào đánh nhưng bị quân Nguyễn Vương đánh lui. Kể từ đó về sau, quân Tây Sơn luôn thất bại khi đem quân vào đánh.

Ở Phú Xuân, Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ lại tiến quân ra Bắc diệt nhà Lê rồi cho Ngô Văn Sở và Ngô Thời Nhiệm ở lại để cai trị Bắc Hà. Vua Lê Chiêu Thống chạy sang Trung Quốc cầu viện nhà Thanh. Nhà Thanh sai Tôn Sĩ Nghị đem 20 vạn quân sang đánh. Ðược tin, Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ lên ngôi Hoàng Ðế ở Phú Xuân lấy hiệu là Quang Trung thống lãnh đại quân tiến ra Bắc đánh tan 20 vạn quân nhà Thanh, Tôn Sĩ Nghị phải chạy thoát thân bỏ quên cả ấn tín.

Năm Nhâm Tý (1792) vua Quang Trung băng hà, con là Quang Toảng lên ngôi mới 10 tuổi, vì thế Vương nghiệp triều Tây Sơn nhanh chóng rơi vào suy vong.

Ðược tin vua Quang Trung băng hà, Nguyễn Vương rất vui mừng, đẩy mạnh việc chuẩn bị đánh Tây Sơn. Dưới trướng Nguyễn Vương lúc bấy giờ có nhiều quan chức người nước ngoài như Dayot (Ông Trí), Philippe Vannier (Ông Chấn), Guilloux, Laurent Barisy (Ông Mân), De Forçant (Ông Lăng), Jean Baptiste Chaigneau, Olivier de Puymanel (Ông Tín), Theodore Lebuen. Những quan chức nầy là những cố vấn kỹ thuật cho Nguyễn Vương trong lãnh vực quân sự, vũ khí, đấp thành, v.v...

Cuộc chiến kéo dài đến năm Tân Dậu (1801) Nguyễn Vương chiếm lại được Phú Xuân, và ngày mồng 2 tháng 5 năm Nhăm Tuất (1802) Nguyễn Vương lên ngôi lấy niên hiệu là Gia Long. Lên ngôi xong vua Gia Long đưa quân tiến ra đất Bắc, quân Tây Sơn tan rã lần hồi. Ðến tháng 6 cùng năm thì vua Gia Long đã thống nhất được sơn hà, chấm dứt cuộc chiến tranh kéo dài gần 300 năm.

Ngài ra lệnh quật mả vua Nguyễn Nhạc và vua Nguyễn Huệ lên, đem vứt thây đi còn đầu thì đem bỏ giam trong ngục tối (có sách viết là đốt thây thành tro rồi đổ xuống sông, còn sọ thì làm gáo đựng nước tiểu).

Vua sai sứ sang Tàu cầu phong và xin đổi quốc hiệu là Nam-Việt, nhưng vì đất Nam-Việt đã có bên Tàu đời nhà Triệu ngày trước nên Thanh triều mới đổi chữ Việt lên trên, gọi là Việt-Nam để cho khỏi lầm với tên củ.

Ở trong cung, nhà vua không đặt ngôi Hoàng hậu, chỉ có ngôi Hoàng phi và các cung tần. Sau khi vua mất, thì con lên ngôi, mới tôn mẹ lên làm Hoàng Thái Hậu.

Bỏ chức Tể tướng, lập ra 6 bộ, đứng đầu mỗi bộ là quan Thượng Thư:

-Bộ Lại : coi việc khảo xét công trạng, thảo những tờ chiếu sắc, v.v...

-Bộ Hộ : coi việc đinh điền thuế má, tiền bạc, v.v...

-Bộ Lễ : coi việc tế tự, tôn phong, cách thức học hành thi cử, v.v...

-Bộ Binh : coi việc binh lính, v.v...

-Bộ Hình : coi việc pháp luật, v.v...

-Bộ Công : coi việc làm cung điện, dinh thự, v.v...

Ngài lập Văn Miếu ở các trấn thờ đức Khổng Tử. Mở trường lớn ở Kinh đô để dạy con các quan và các sĩ-tử (sau nầy vua Minh Mạng đổi tên là Quốc Tử Giám). Mở khoa thi Hương để kén lấy những người có học ra làm quan...

Vua Gia Long không theo đạo Thiên Chúa dù Ngài rất biết ơn Giám mục Bá Ða Lộc và có nhiều thiện cảm với các giáo sĩ, nhưng Hoàng tử Cảnh đã theo đạo khi ở chung với Giám mục Bá Ða Lộc. Một lá thư của Cha Lelabousse viết vào tháng 6-1792 cho biết : "Trong buổi lễ được tổ chức vào khoãng cuối tháng 7-1789, Hoàng tử Cảnh nhất định không đến lạy trước bàn thờ tổ tiên đã làm cho Nguyễn Vương đau khổ tủi nhục và tức giận, vứt bỏ phẩm phục, mũ niệm, nói rằng ông là một người cha bất hạnh".

Nhưng vua vẫn một lòng kính trọng Giám mục, trong một lá thư của Giám mục viết cho Hội truyền giáo hải ngoại năm 1795, Giám mục kể rằng trong năm đó có mười chín ông quan trong triều đình viết sớ đưa lên cho Nguyễn Ánh xin Ngài thận trọng đừng để Giám mục lo việc giáo huấn Hoàng tử Cảnh. Nguyễn Vương nổi trận lôi đình, vứt sớ xuống đất và kể những công trạng của Giám mục đối với gia đình và sự nghiệp của Vương. Nguyễn Ánh hăm dọa là sẽ phạt thẳng tay những người có ý nghĩ xấu nầy. Xong Vương vào hậu cung kể lại cho vợ nghe và hai người quyết định là giấu chuyện nầy không cho Giám mục biết.

Ngày 19 tháng 12 năm Canh Thìn (3-2-1820) vua Gia Long băng hà thọ 58 tuổi (theo Trần Trọng Kim thì Ngài mất năm 1819).

Nguồn: Sử nước Nam
 
Trả lời

nvhao

Búa Đá Đôi
Tài khoản bị khóa
Chỉ là một kẻ "cõng rắn cắn gà nhà" thôi mà, có gì đáng nói đâu.
mình đã từng nghĩ như vậy cho đến khi mình học lớp 10 và được thầy sử lớp 10 kể cho nghe tường tận, tại sao lại thế này lại thế kia, thầy bảo thật thương cho những kẻ chỉ đọc sgk phán này nọ, thầy thương xót chứ không giận kẻ đó.
 

nvhao

Búa Đá Đôi
Tài khoản bị khóa
SGK là cả một nền giáo dục... nhưng dù sao thì cũng có sách... nó không phải là:
Lịch sử thì sao có thể tái diễn hết trong một cuốn sách tuy nhiên phải nhìn nhận nó ở nhiều khía cạnh để tránh tình trạng viết theo cảm súc người viết, cũng giúp những người đọc sgk mà chém có cái nhìn khái quát hơn.
 

TheDoctor

Búa Đá
Chỉ là một kẻ "cõng rắn cắn gà nhà" thôi mà, có gì đáng nói đâu.
Gia Long nếu nhìn nhận 1 cách khách quan mà nói thì có cả công lẫn tội. Hi vọng sau này ngành sử học nước nhà phát triển hơn để có cái nhìn đa chiều hơn về ông
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Lịch sử thì sao có thể tái diễn hết trong một cuốn sách tuy nhiên phải nhìn nhận nó ở nhiều khía cạnh để tránh tình trạng viết theo cảm súc người viết, cũng giúp những người đọc sgk mà chém có cái nhìn khái quát hơn.
==========

Tôi nhắc lại: "SGK... dù sao thì vẫn có sách..."
 

nvhao

Búa Đá Đôi
Tài khoản bị khóa
Gia Long nếu nhìn nhận 1 cách khách quan mà nói thì có cả công lẫn tội. Hi vọng sau này ngành sử học nước nhà phát triển hơn để có cái nhìn đa chiều hơn về ông
Đa chiều mà bạn, chỉ có sgk kiểm duyệt nên phải theo ý ****, ngày trước nhờ thầy mình và bây giờ đọc thêm của một số nhà nguyên cứu trong nước và một vài tài liệu nước ngoài thì ông đáng thương hơn đáng trách, vậy mà cả cấp 2 mình cứ nghĩ ông là vị vua xấu xa của cái vương triều mà sgk ghi là mục nát nhất của chế độ phong kiến, mục nát nhất mà lãnh thổ lại rộng nhất và rông hơn bây giờ lạ lùng quá.
 

TheDoctor

Búa Đá
Đa chiều mà bạn, chỉ có sgk kiểm duyệt nên phải theo ý ****, ngày trước nhờ thầy mình và bây giờ đọc thêm của một số nhà nguyên cứu trong nước và một vài tài liệu nước ngoài thì ông đáng thương hơn đáng trách, vậy mà cả cấp 2 mình cứ nghĩ ông là vị vua xấu xa của cái vương triều mà sgk ghi là mục nát nhất của chế độ phong kiến, mục nát nhất mà lãnh thổ lại rộng nhất và rông hơn bây giờ lạ lùng quá.

Lãnh thổ rộng lớn nhất chỉ đúng đến thời vua Minh Mạng thôi, thật ra ở thời vua Minh Mạng những mầm mống mục nát đấy đã bắt đầu rồi, và sau khi Minh Mạng chết thì mọi thứ bắt đầu chuyển biến sang hướng mục nát 1 cách rõ rệt hơn
 

Ht11cnth02

Búa Gỗ
mình đã từng nghĩ như vậy cho đến khi mình học lớp 10 và được thầy sử lớp 10 kể cho nghe tường tận, tại sao lại thế này lại thế kia, thầy bảo thật thương cho những kẻ chỉ đọc sgk phán này nọ, thầy thương xót chứ không giận kẻ đó.
thầy nào không học từ sách giáo khoa ra, chã nhẽ thầy bạn học ở trời tây về dạy sử Việt
gia long vì mối hận gia tộc, vì đế vị của bản thân mà mời ngoại bang vào giày xéo non sông- đó là công hay tội
may mà cái hiệp ước với Pháp không thực hiện được vì nguyên nhân khách quan của chính nước Pháp, chứ không chả đến đời Tự Đức mới cắt đất
mà Gia Long còn cắt đất Trấn Ninh cho Lào nhé, gg xem Trấn Ninh nó nhỏ như nào đi bạn ơi
 

Ht11cnth02

Búa Gỗ
Lãnh thổ rộng lớn nhất chỉ đúng đến thời vua Minh Mạng thôi, thật ra ở thời vua Minh Mạng những mầm mống mục nát đấy đã bắt đầu rồi, và sau khi Minh Mạng chết thì mọi thứ bắt đầu chuyển biến sang hướng mục nát 1 cách rõ rệt hơn
nếu chỉ vì cái đáng thương là nhỏ tuổi đã bị tàn sát cả nhà thì những triều đại đi trước có đáng thương không, cái gì cũng có nguyên do của nó, nếu chúa Nguyễn thế hệ sau không làm dân oán thán, không ăn chơi phè phỡn thì làm méo gì có khởi nghĩa nông dân, cái đó gọi là lịch sử, mà lịch sử thì phải chấp nhận
 

babylon88

Búa Gỗ Đôi
Dù đáng thương hay đáng giận cũng nên biết rằng Cơ trời - không dành sự ưu ái cho Quang Trung - Nguyễn Huệ. Mọi việc ắt có lý do ...Nhìn chung cục diện các nước Á Đông có Nước nào mà thoát khỏi họa xâm lăng ? Nhật bản không nhờ cải cách Minh trị liệu có vẫy vùng được .Thái Lan nhờ có hòa ước với chính quyền thực dân mà không bị xâm lược .Nên sống trong cái thời kỳ mà văn minh Tây phương bị coi như dị biệt thì cũng khó nói hết .Xét theo toàn cục liệu 1 cuộc cải cách có làm chúng ta sánh ngang Nhật Bản ?Nên lịch sử đã qua cho chúng ta bài học chứ không phải phán xét ...Ai cũng tài thì khéo thiên hạ loạn Thất vương - Cửu vương ! Ai cũng như Bạch Thái Bười - Nguyễn Trường Tộ thì không có bài học đắt giá
 

nvhao

Búa Đá Đôi
Tài khoản bị khóa
thầy nào không học từ sách giáo khoa ra, chã nhẽ thầy bạn học ở trời tây về dạy sử Việt
gia long vì mối hận gia tộc, vì đế vị của bản thân mà mời ngoại bang vào giày xéo non sông- đó là công hay tội
may mà cái hiệp ước với Pháp không thực hiện được vì nguyên nhân khách quan của chính nước Pháp, chứ không chả đến đời Tự Đức mới cắt đất
mà Gia Long còn cắt đất Trấn Ninh cho Lào nhé, gg xem Trấn Ninh nó nhỏ như nào đi bạn ơi
nếu chỉ vì cái đáng thương là nhỏ tuổi đã bị tàn sát cả nhà thì những triều đại đi trước có đáng thương không, cái gì cũng có nguyên do của nó, nếu chúa Nguyễn thế hệ sau không làm dân oán thán, không ăn chơi phè phỡn thì làm méo gì có khởi nghĩa nông dân, cái đó gọi là lịch sử, mà lịch sử thì phải chấp nhận
lmao
 

nvhao

Búa Đá Đôi
Tài khoản bị khóa
Dù đáng thương hay đáng giận cũng nên biết rằng Cơ trời - không dành sự ưu ái cho Quang Trung - Nguyễn Huệ. Mọi việc ắt có lý do ...Nhìn chung cục diện các nước Á Đông có Nước nào mà thoát khỏi họa xâm lăng ? Nhật bản không nhờ cải cách Minh trị liệu có vẫy vùng được .Thái Lan nhờ có hòa ước với chính quyền thực dân mà không bị xâm lược .Nên sống trong cái thời kỳ mà văn minh Tây phương bị coi như dị biệt thì cũng khó nói hết .Xét theo toàn cục liệu 1 cuộc cải cách có làm chúng ta sánh ngang Nhật Bản ?Nên lịch sử đã qua cho chúng ta bài học chứ không phải phán xét ...Ai cũng tài thì khéo thiên hạ loạn Thất vương - Cửu vương ! Ai cũng như Bạch Thái Bười - Nguyễn Trường Tộ thì không có bài học đắt giá
ai cũng có quyền nêu quan điểm của mình đừng áp đặt 1 cái gì cả
 

babylon88

Búa Gỗ Đôi
ai cũng có quyền nêu quan điểm của mình đừng áp đặt 1 cái gì cả
Thứ nhất là Tôi không áp đặt - thứ 2 chuyện đã qua phán xét chỉ là trò hề ! Lấy ngạo khí đó làm cho bản thân mình tốt hơn thì đáng nói .Vì dăm ba câu chuyện mà không có chính kiến thì hồ đồ...Cuối cùng tôi chưa thấy quan điểm của Bạn rõ ràng dăm ba cái đáng thương đáng trách sơ xài vậy ? Cuối cùng vua vẫn là vua biết phúc phận mình thua nên có cái gọi phán xét này nọ ! Còn quan điểm phải rõ ràng công tư phân minh ...Tôi chẳng thương cũng chả trách nhưng Tôi biết vị vua này có công chỗ nào .
 

Cloud

Administrator
Chỉ là một kẻ "cõng rắn cắn gà nhà" thôi mà, có gì đáng nói đâu.
Nếu bạn học theo lịch sử VN thì sẽ có khái niệm như vậy, vậy bạn đã tìm hiểu xem nước VN ta hình chữ S là do ai chưa?
Trong tất cả các cuộc cách mạng tại VN đã có bao nhiêu phong trào, đảng phái cỗng rắn cắn gà nhà?
Khi lên tiếng về lịch sử, chúng ta hãy nhìn và tìm hiểu nhiều tài liệu hơn (phân tích, đối chiếu và so sánh).
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Thứ nhất,
Nếu bạn học theo lịch sử VN thì sẽ có khái niệm như vậy, vậy bạn đã tìm hiểu xem nước VN ta hình chữ S là do ai chưa?
Vậy bạn học theo lịch sử nước nào? Bạn có thể giúp tôi biết vì sao nước VN ta hình chữ S được không?
Thứ hai,
Trong tất cả các cuộc cách mạng tại VN đã có bao nhiêu phong trào, đảng phái cỗng rắn cắn gà nhà?
Điều này chờ bạn tổng hợp giúp tôi.
Thứ ba,
Khi lên tiếng về lịch sử, chúng ta hãy nhìn và tìm hiểu nhiều tài liệu hơn (phân tích, đối chiếu và so sánh).
Tôi không rảnh để làm ba cái việc đó.

Khi tôi phát biểu: Chỉ là một kẻ "cõng rắn cắn gà nhà"... ám chỉ một điều khác kia...

 

Cloud

Administrator
Thứ nhất,

Vậy bạn học theo lịch sử nước nào? Bạn có thể giúp tôi biết vì sao nước VN ta hình chữ S được không?
Thứ hai,

Điều này chờ bạn tổng hợp giúp tôi.
Thứ ba,

Tôi không rảnh để làm ba cái việc đó.

Khi tôi phát biểu: Chỉ là một kẻ "cõng rắn cắn gà nhà"... ám chỉ một điều khác kia...

Tôi học lịch sử Việt Nam/ Nước ngoài không chỉ qua sách được xuất bản tại Việt Nam sau năm 75, ngoài đọc sách tôi còn biết cách so sánh và đối chiếu một sự vật, sự việc để khi tranh luận tôi có thể nêu quan điểm và dẫn chứng cụ thể.

Còn muốn biết thêm bạn nên tự tìm hiểu để trâu dồi cho mình thêm kiến thức để tranh luận, tôi không có quá nhiều thời gian để hướng dẫn các bạn đi tìm nguồn gốc của vấn đề.
 

nvhao

Búa Đá Đôi
Tài khoản bị khóa
Thứ nhất là Tôi không áp đặt - thứ 2 chuyện đã qua phán xét chỉ là trò hề ! Lấy ngạo khí đó làm cho bản thân mình tốt hơn thì đáng nói .Vì dăm ba câu chuyện mà không có chính kiến thì hồ đồ...Cuối cùng tôi chưa thấy quan điểm của Bạn rõ ràng dăm ba cái đáng thương đáng trách sơ xài vậy ? Cuối cùng vua vẫn là vua biết phúc phận mình thua nên có cái gọi phán xét này nọ ! Còn quan điểm phải rõ ràng công tư phân minh ...Tôi chẳng thương cũng chả trách nhưng Tôi biết vị vua này có công chỗ nào .
đôi khi cần tìm hiểu kĩ trước khi viết ,rồi đọc lại những gì bạn viết trước khi phản hồi bạn ạ, đôi khi cái câu mình viết sau lại tát vào mặt câu trước ,cũng đừng lấy cái suy nghĩ tiêu cực để nhìn một điều về hướng tích cực, bây giờ chả lẽ tôi viết 40 -50 dòng về cài đáng thương của vua Gia Long khi mà google nó có hết thảy chỉ cần bỏ một tiếng có thể khái quát, thậm chỉ, nếu thấy hay , nội dung có thể đọc vài ngày,à mà nếu người tranh luận với bạn xứng đáng thì 40-50 dòng cũng chả hề gì, à mà tôi đâu có tranh luận đáng thương đáng trách gì với bạn đâu nhỉ, nếu bạn tranh luận thì bạn chỉ cần viết đáng thương đáng trách chỗ nào, tôi nêu ra, mà tôi cũng chưa nêu ra thì sơ sài chỗ nào , câu chuyện lịch sử lấy ở đâu vậy bạn, lấy từ nhiều tác phẩm tiền nhân để lại đấy bạn, nó đả bao hàm nhận xét, nhìn nhận của tác giả rồi đấy, chắc theo ý bạn lịch sử là trò hề rồi, ai cũng tài nhưng những người đó là Lý Thuấn Thuần, là Nhạc Phi hay Quốc công Tiết chế Hưng đạo đại vương thì thiên hạ nào đại loạn, Thái Lan nhờ có hòa ước với chính quyền thực dân mà không bị xâm lược bao nhiêu nước cũng có hòa ước mà cũng xâm lược vậy, tôi biết là khi xưa kia sgk cũng viết có vậy mà không đả động tới những điều tất yếu , Ai cũng như Bạch Thái Bưởi( à nếu là Bười thì mình chịu mình không biết ông này)- Nguyễn Trường Tộ thì càng có những bài học đắt giá đấy, bởi vì chỉ bậc tài trí hơn người mới nhận ra bài học đó thôi bạn ạ.
 

nvhao

Búa Đá Đôi
Tài khoản bị khóa
Nếu bạn học theo lịch sử VN thì sẽ có khái niệm như vậy, vậy bạn đã tìm hiểu xem nước VN ta hình chữ S là do ai chưa?
Trong tất cả các cuộc cách mạng tại VN đã có bao nhiêu phong trào, đảng phái cỗng rắn cắn gà nhà?
Khi lên tiếng về lịch sử, chúng ta hãy nhìn và tìm hiểu nhiều tài liệu hơn (phân tích, đối chiếu và so sánh).
khi xưa họ gọi nguyễn phúc ánh là cõng rắn cắn gà nhà, bây giờ họ làm vậy , họ kêu là viện trợ, thường thì không ông vua nào từ bỏ ngai vàng cả, chỉ là triều đại sau cướp từ triều đại trước thôi, nên triều đại sau sẽ hướng dân chúng có cái nhìn tiêu cực về triều đại trước, họ viết sử tôi không tin,nhưng bạn kia chỉ đọc sgk hay báo chí sau 75 thì nó là vậy, cảm ơn về bài viết của bạn nó rất tuyệt.