Kinh nghiệm lái xe trong thành phố dành cho bác tài mới | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We don't have any banner, Flash, animation, obnoxious sound, or popup ad. We do not implement these annoying types of ads!

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

Please add https://vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

Kinh nghiệm lái xe trong thành phố dành cho bác tài mới

1. Lái xe trong thành phố đông đúc: thái độ, thái độ và thái độ

Khác với lái xe đường trường, nơi mà cái chết và sự sống tương đối mong manh nếu không cẩn thận, lái xe trong thành phố đông đúc ít nguy hiểm hơn. Theo em, điều cần bàn nhất của lái xe trong thành phố là vấn đề thái độ hơn là vấn đề an toàn. Thái độ tốt giúp cho việc chạy xe thoải mái hơn đỡ nhức đầu và cũng giúp cho mọi người ít tranh giành nhau hơn để đường sá thông thoáng hơn.

Thời nay người ta ra đường đụng chút là nhìn nhau bằng ánh mắt căm thù hằn học, nếu va quẹt thì tranh cãi dữ dằn và một số người thì lao vào đánh nhau. Vì sao vậy?

Thứ nhất, em nghĩ cuộc sống hiện tại thường người ta đua nhau kiếm tiền, câu chuyện đầu đường cuối xóm thường là người này làm ra được nhiêu đây, người kia trúng mánh, người nọ mua xe cất nhà lầu, thằng kia nghèo khổ, bà kia bị ung thư không có tiền chữa nên chết. Cuộc đấu quyết liệt để kiếm tiền khiến cho người ta bị stress, mà về chửi người nhà thì nhịn đói, chửi đồng nghiệp thì không làm việc được còn chửi sếp thì khỏi làm việc luôn nên người ta tức, ra đường chửi nhau.

Thứ nhì là đồ ăn thức uống thời giờ độc hại nên sức khỏe, tâm lý người ta bị ảnh hưởng, dễ cằn cộc, nổi cáu vì những chuyện không đâu.

Thứ ba là do người ta không hiểu nên người ta mới tức giận.

Em in đậm chữ "không hiểu" vì em nghe Phật dạy: muốn hết sân si không phải kìm nén nó tự hết dược, mà phải hiểu nguồn cơn của vấn đề, hiểu rồi thì không còn sân si nữa.

Thí dụ như chuyện em ghét taxi. Em ghét cay ghét đắng mấy thằng tài xế taxi. Tìm khách thì chạy như ma đuổi lấn đường xe máy, cúp đầu xe hơi. Gặp khách là tấp lề không cần biết ai. Dò khách thì chạy như con rùa... Nhiều khi em cứ muốn gắn thêm cái cản sắt lên đầu chiếc Ranger để dạy cho mấy thằng taxi cúp đầu một bài học.

Nhưng rồi em biết cái tức đó là vì em không hiểu chuyện. Chuyện là như vầy, có lần em thử để vài thùng xốp trồng rau trên sân thượng. Mà khu này nhiều chim cu. Hễ em cứ rải 100 hạt giống xuống thì giỏi lắm lên được 1 cây là cùng còn 99 hạt thì lọt vô bụng chim cu. Tức mình em xây khung giăng lưới khắp xung quanh, vậy mà vẫn có con mò vô được lỗ trống của lưới ăn sạch hạt của em. Một hôm em đứng rình. Thấy có con chui vô cái lỗ, em chạy vụt vào trong lưới bắt nó. Nó hoảng quá quên mất cái lỗ ra, nó bay trái vướng lưới, bay phải cũng vướng. Đường chim bay thì luôn ngắn hơn đường bộ vì em phải chạy vòng qua mấy cái thùng xốp còn nó thì bay thẳng. Bay qua bay lại, chạy qua chạy lại một hồi thì người mệt lử, còn chim thì không bay nổi nữa phải đi bộ. Đó là lúc em vươn sức tàn cuối cùng chụp được nó.

Chụp được nó rồi em muốn vặt lông nó, muốn lấy dao lam xẻ từng miếng thịt nó trong khi nó còn sống cho hả giận cả tháng qua em trồng không ra cái gì. Cho tới khi bà cô phán: "Tức nó làm gì, cái kiếp nó là như vậy".

Ngẫm ra thì chí lý, con chim cu thì nó phải ăn hạt, nó không ăn hạt nó chết đói sao?

Đám taxi cũng vậy, họ phải chạy xe kiếm sống, không chạy họ chết đói sao?

Đối với em vài ba hạt cải là để trồng ăn chơi, với con chim cu đó là lẽ sống. Ngoài đường em chạy ô tô để đi công việc nhưng không có em vẫn chạy xe máy được, còn với đám taxi đó là nồi cơm. Cái kiếp của họ như vậy. Chấp nhất với họ làm gì.

Bởi vậy hiểu lẽ đời thì từ đó em không còn tức họ nữa. Họ chạy sao thì mặc họ, cứ nhún vai nói một câu: "Ui dào, cái kiếp của họ như vậy!"

Tiếp theo là tụi xe công, xe quân đội chạy không cần biết ai, tức chứ. Nhưng rồi em cũng nghĩ, Phật có nói về nhân quả. Ai có quyền lực mà không dùng quyền lực đó phục vụ xã hội mà để mưu cầu tư lợi, để chiếm ưu thế áp bức bóc lột lợi dụng người yếu thế hơn mình, thì theo nhân quả kiếp sau sẽ làm kẻ tôi đòi, bị áp bức lại mà thôi (xin lỗi em mượn chuyện xe nói chuyện đời tí). Bởi vậy em chả cần tức tối ba cái xe công xe quân đội làm gì. Họ làm sai có nhân quả trừng trị họ. Còn bác nào nói không tin vào nhân quả, thì hoy đi nha, tết nhất đừng đi chùa nữa, không ích chi đâu, vì lời Phật dạy mà không tin, đi chùa cúng bái xin xỏ vô ích.

Tiếp theo là những xe máy chạy cúp đầu, chạy xéo qua ngã tư vô luật lệ, lấn làn xe hơi, chở cồng kềnh. Em cực kỳ tức và ghét.

Đợi xíu, hình như lúc em chạy xe máy em cũng y chang. Có lần em chở đứa bạn cúp đầu cái xe du lịch kia thắng dúi dụi, nhỏ bạn em nói: "Anh vừa mới cúp đầu xe người ta đó". Em tưởng tượng ra ngay mình là người ngồi trong xe đó, chửi rủa, mạt sát cái đứa xe máy mất nết kia. Nó là ai, nó là em chứ ai.

Bởi vậy mỗi lần tức xe máy, em lại nhún vai, kệ họ, họ chạy bậy, mình mà ngồi lên xe 2 bánh bầy đàn có thua gì mà tức?

Còn ô tô chạy ẩu, chạy lấn, chạy láo thì sao? Thì ngay cả em, người chạy rất cố gắng để có văn hóa, nhưng đôi khi phải từ lề tấp trái ra gặp ngay hàng xe hơi đang xếp hàng, xi nhan trái xin chen vào thì mấy anh đang xếp hàng nhìn mình như thằng vượt phải lấn đường. Hello mấy anh! Em từ lề em tấp ra chứ em không có như anh nghĩ đâu, sao mà cứ chạy thật sát vào nhau không cho em vào thế? Lỡ có anh CSGT nhào tới thì em tình ngay lý gian tội cho cái túi của em lắm. Cho em vào đi mà!

Đó, tức làm gì chuyện giao thông phố xá mấy bác ơi.

2. Đừng chạy nhanh về phía đèn sắp đỏ

Em từng chạy xe máy, vô thức thôi, thấy phía trước đèn sắp đỏ, tăng ga, vượt cho nhanh để kịp qua đèn. Xui sao giữa ngã tư có một bà điện thoại reng, hay mắc chứng gì đó ai mà biết, bả thắng chựng lại. Em phản xạ cũng bóp thắng nhưng sao mà kịp nữa, xe trượt bánh đổ kềnh ra tông vào đuôi xe bả. Em té lăn ra đất không còn biết trời đất gì thì cha xe máy phía sau cũng thắng như em, cũng trượt bánh như em và đổ kềnh cái xe máy của ổng lên ngực em.

Em la hét vì đau nên ổng hoảng quá cố nhấc cái xe máy lên. Nhưng vì quá hoảng, và trước dòng xe của đường cắt ngang đang ào ào tới, ổng bị trượt tay, bi kịch thay, cái xe máy vừa bị nhấc ra khỏi ngực em tuột ra, rớt đè trúng ngực em thêm một lần nữa.

May em không gãy cái xương sườn nào nhưng suốt một tháng sau đó, ho cũng thấy như trời sập vi đau.

Xe hơi thì chắc không khác chi xe máy. Tăng tốc khi thấy đèn vàng còn 3-4 giây, hay đèn xanh còn 1-2 giây, tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm. Giao lộ là nơi rất nhiều thứ bất ngờ có thể xảy ra. Có thể hôm nay các bác tăng tốc vượt qua được giao lộ, 10000 lần tiếp theo cũng không vấn đề gì, nhưng lần 10001 thì các bác rắc rối to rồi nhé.

Nhất là khi xe từ đường giao cắt, đèn đỏ còn 2-3 giây mới xanh đã chậm chực muốn vọt đi.

Bởi vậy theo em, thấy không còn đủ thời gian để vượt qua giao lộ với tốc độ bình thường thì từ xa cứ rà thắng, chờ thêm 30-50 giây trong máy lạnh chả chết ai. Chứ tăng tốc lên để vượt qua có khi có đứa chết.

Bác nào không thích chờ đèn đỏ vì muốn về nhà sớm còn đi ngủ thì cứ kéo thắng tay lên, nhắm mắt lại, ngủ cho ngon. Khi nào đèn xanh cái xe sau sẽ đánh thức các bác dậy (tin tin)

3. Do thám bằng xe máy

Chạy xe hơi mệt lắm các bác ơi, xe máy, người đi bộ, xe khác cúp đầu đủ kiểu. Mà hễ quên nhìn biển báo thì anh CSGT cứ mời vào gia nhập hội nướng bánh mì.

Đi xe máy thì khỏe hơn, luồn lách, cúp đầu xe khác, leo lề như khỉ chỉ mệt mỗi ngửi khói thôi. Thì tâm trí để làm gì? Để tăm tỉa các biển báo và ghi nhớ. Tới lúc ngồi trên xe hơi thì phản xạ sẽ thành tự nhiên: đường này 1 chiều, đường kia cấm xe hơi. Khỏi đi bán bánh mì.

Xe máy cũng do thám đường khá tốt. Ngoài các trục đường chính lúc nào cũng rùa bò, thì một số đường phụ, đường nhỏ, đường hẻm khá thông thoáng. Bác nào chạy xe nhỏ như KIA buổi sáng hay Huyndai Ai ten chạy được mấy đường nhánh nhỏ thì nên dùng xe máy do thám trước. Đôi khi đường nhỏ vắng quanh co dài hơn đường chính, nhưng đỡ mệt đầu tay chân hơn, và đôi khi tới nơi nhanh hơn.

4. Không vào giao lộ nếu phía trước giao lộ không còn chỗ để đi

Em thấy nhiều bác tài cứ bon chen mà không biết suy nghĩ. Biết là đèn xanh các bác có quyền đi, nhưng bên kia giao lộ chật ních rồi. Nếu các bác tiếp tục chạy tới thì các bác sẽ phải dừng giữa giao lộ. Tới khi người khác từ đường cắt ngang chạy tới thì các bác lại ngáng đường ngáng lối người ta. Có khi chính các bác là kẻ đầu têu một vụ kẹt xe hoành tráng. Tại sao vậy?

Theo em, các bác cứ dừng chờ, mặc cho đèn xanh cứ xanh. Thằng xe sau bấm còi kệ nó, chả lẽ nó dám bước ra khỏi xe nào tới quýnh các bác được à? Đây là hành động văn minh, có trách nhiệm, biết suy nghĩ cho lợi ích chung.

5. Đừng lấn làn xe máy

Ngoài đường bây giờ, ít tiền thì chạy xe máy, hít khói bụi, dầm mưa dãi nắng nhưng được cái tới nơi nhanh hơn.

Nhiều tiền thì chạy xe hơi, máy lạnh mát rượi nhạc nghe thoải mái nắng không đụng đầu mưa không ướt chân nhưng tới nơi chậm.

Đó là những sự thật mà người lái xe hơi phải chấp nhận.

Nhiều tiền không cho các bác cái quyền tước đi cái ưu thế của người chạy xe máy. Họ hít bụi dầm mưa dãi nắng là đủ rồi. Đừng bắt họ dầm mưa dãi nắng lâu hơn, hít thêm một đống khói vì phải chụm đống đằng sau đuôi xe các bác khi các bác lấn sang đường của họ vì các bác muốn vừa sướng vừa được nhanh. Đúng là không có CSGT để phạt các bác, lúc đường sá đông đúc họ bận đi điều khiển giao thông. Nhưng người tự trọng thì không có CSGT cũng vẫn đi đúng làn đường của mình.

6. Đừng bấm còi trừ khi nguy hiểm

Khi bác bấm còi. 100 người xe máy xung quanh nghe. 1000 người trong các khu dân cư gần đó nghe. 200-300 chó mèo, chuột cũng nghe và khoảng vài tỷ tỷ vi rút vi khuẩn cũng nghe. Nhức đầu lắm chứ.

Nhưng các bác vẫn bấm. Phải cho cái thằng chạy sai đó biết là nó chạy sai chứ? Không bấm nó cứ chạy sai mãi sao?

Thế bao nhiêu năm nay các bác bấm thì xe máy nó có chạy tốt hơn chưa?

Em nghĩ, chỉ nên bấm còi khi người xe máy lao từ trong lề ra không thấy bác sắp tông vào xe bác, hay những trường hợp sắp xảy ra nguy hiểm tương tự. Còn nếu nó cúp đầu, nếu taxi tấp lề v.v... và v.v... thì kệ nó.

Còn bác nào bấm còi để giành đường, để xe máy dạt ra, để xe ngược chiều đừng quẹo thì em không bàn nữa. Văn hóa nhường nhịn quá thấp. Các bác tranh đường, các bác về nhà sớm hơn người ta 5 phút đúng không? Các bác tới kịp giờ để gặp đối tác đúng không? Sao các bác khởi hành sớm hơn một chút, nhường nhịn người ta trên đường và nếu về tới nhà sớm thì phụ vợ bưng cơm còn nếu tới phòng họp sớm thì uống ly cà phê chờ đối tác rồi kênh mặt lên "Tôi tới sớm hơn anh đấy nhé!". Năm phút tạo ra bao nhiêu khác biệt trong khi được năm phút đó mà bao nhiêu văn minh văn hóa bay đi đâu mất hết?

7. Nhường đường cho xe ngược chiều rẽ trái (tại nơi không phải giao lộ)

Chuyện này đơn giản thôi, cái xe ngược chiều muốn rẽ trái để tấp sang bên kia đường, nó sẽ chặn hết toàn bộ dòng xe phía sau nó.

Nếu các bác thắng lại để cho xe đó chạy đi thì các bác mất 20 giây, nhưng dòng xe ngược chiều có 20 người mỗi người lợi được 20 giây là 6 phút. Theo luật nhân quả, các bác sẽ nhận được 6 phút thêm tuổi thọ.

Mà cái gì lợi nhiều hơn hại thì nên làm.

Bây giờ đổi vai nha. Bác là người cần tấp trái vào cái ngân hàng bên kia đường. Nhưng ông xe hơi đối diện không muốn nhường bác rẽ, và nhá đèn bảo là ông ấy sẽ lấn tới (như mọi tài xế không biết nhường của VN). Nhưng nếu các bác cũng không vừa gì, các bác bẻ trái ngay trước mặt hắn để hắn phải thắng dúi dụi thì sao?

Thì cái xe máy chạy song song với hắn (và không thấy bác) sẽ đâm sầm vào bác. Vì thế nếu các bác cần quẹo trái, tấp trái nơi không phải giao lộ, thì nhường cho xe ô tô ngược chiều nếu họ không nhường mình, đặc biệt nếu họ là xe to che chắn hết tầm nhìn của xe máy đi cùng họ.

8. Cẩn thận với các đối tượng sau:

Xe sang, xe máy chở em bé, xe máy chở đồ cồng kềnh.

Xe sang thì khỏi nói rồi, nó là cục tiền di động. Các bác đụng trúng nó, rớt ra tờ tiền nào thì các bác phải móc túi ra bù vào tờ đó.

Xe máy chở em bé mà nhất là mấy em bé ôm bụng mẹ không có dây ràng gì hết thì nếu nó ngủ nó té ra thì tai họa.

Xe máy chở đồ cồng kềnh thì tội lắm (kiếp họ như vậy mà) nên đừng chấp họ làm gì. Và họ cũng di chuyển rất khó khăn nên đừng giành đường lấn át họ có khi họ quệt phải mình đổ kềnh ra thì mình cũng thiệt hại không kém.

Xe cứu thương, cứu hỏa, quân sự: né tránh và tạo điều kiện cho họ được ưu tiên trong điều kiện có thể. Đừng làm ngơ mà nghĩ rằng có thể thằng lái xe không chở ai nhưng vẫn hụ còi để được ưu tiên: các bác có chắc họ không chở ai không? Đặt mình vào vị trí người thân của người bệnh ngồi trong xe, từng giây từng phút của người thân mình cũng quan trọng mà cái thằng ô tô phía trước nó cứ ỳ đó không thèm né ra.

9. Sát vào con lươn.

Nếu trên đường lộ ta phải tránh xa con lươn (cao khuất tầm nhìn) ra thì trong đường thành phố ta phải chạy sát vào con lươn. Đừng để tên xe máy nào len vào vì không phải tên nào cũng kỹ năng luồn lách lụa như nhau. Tên nào thích luồn lách mà không lụa sẽ để lại hông trái xe ta vài vết trầy và ta đành ngậm đắng nuốt cay nhìn nó rồ ga trốn mất.

10. Đối xử với CSGT.

Theo em, đã đi trong thành phố và bị phạt thì chuyện đóng phạt chả phải là chuyện gì xa xôi cách trở thì ta cứ nói không với bánh mì. Sau khi đã do thám bằng xe máy và cẩn thận đủ đường mà vẫn bị mời vào thì ta cứ theo biên bản và nộp phạt, nhưng...

Nhớ là phải bị phạt đúng lỗi à nha! Cái lỗi sai làn chẳng hạn, phạt nặng lắm, giam bằng nữa hay sao đó, chỉ xảy ra khi xe ô tô lấn là xe máy thôi nhé, hoặc xe ô tô đi vào làn xe tải thôi nhé. Còn nếu bảng có mũi tên rẽ trái rẽ phải mà lại đi thẳng chẳng hạn, thì đó chỉ là lỗi không tuân thủ biển báo thôi, phạt có 200-300 ngàn nhẹ hơn lỗi sai làn rất nhiều. Đừng để cho xxx đem ông kẹ ra hù, vì lớn rồi không còn sợ ông kẹ nữa. Muốn lớn lên trong luật giao thông thì ta cần tham khảo diễn đàn trên đường thiện lý nhiều hơn nhé các bác tài mới.

Dành cho bác nào thích nướng bánh mì nè: Nếu các bác muốn chia bánh mì nhưng muốn được giảm giá (và các bác biết chắc anh này là xxx và anh muốn bánh mì chứ không muốn phạt thật) thì các bác cứ dõng dạc: "Ghi biên bản cho em". Các bác sẽ thấy nhiều chuyện hài hước xảy ra.

Đầu tiên xxx sẽ giả vờ ghi biên bản, nhưng rồi sẽ nói tôi phạt anh lỗi nhẹ hơn nhé. Lỗi 1 tr rưỡi ghi thành lỗi 700, cho đóng phạt tại chỗ.

Các bác tiếp tục dõng dạc: "Em phạm lỗi nào thì anh ghi đúng lỗi đó chứ, em có cần anh phạt nhẹ hơn đâu".

XXX sẽ cụp mặt tiếp tục giả vờ ghi biên bản. Và rồi cuối cùng sẽ nói: "Thôi anh đưa đây 300 tui cho anh đi".

Lúc đó các bác trả 200 nhé, và sẽ được sự đồng ý. Chứ nếu các bác không theo chiến thuật này, có khi phải trả 500 mà còn bị hoạnh họe. Rủi ro của chiến thuật này là đôi khi các bác phán đoán sai và CSGT sẵn sàng ghi giấy phạt vì cần đạt chỉ tiêu cuối năm chứ không ưu tiên bánh mì.

Và cũng nhớ là: không làm việc với bồ câu cô đơn nha các bác. Nếu CSGT bắt các bác lại mà chỉ có 1 người, không có CSGT thứ hai, hoặc không có anh cảnh sát áo xanh ngồi sau thì khi xuống xe các bác cứ dõng dạc: anh không có quyền phạt tôi, tôi đi sai lúc nào? Ai làm chứng? Anh tên Nguyễn Văn A phải không? Đội nào? Anh muốn 1 mình phạt tôi phải không? Cứ làm đi tôi sẽ ghi ý kiến vào biên bản về đội giải quyết".

Em chắc chắn là bồ câu cô đơn khi nghe tới đó phải để các bác đi.

Bài của em tới đây là hết. Chúc các bác lưu thông trong thành phố được an toàn và nhanh chóng, và góp phần cho văn minh giao thông của chúng ta ngày một tốt hơn.
 

Handrf

Kiếm đá
em xin góp ý bổ sung ý 8:
- né các mẹ, các chị ra, đặc biệt mấy mẹ trùm khăn quấn chăn kín người. họ đi đường không nhìn thấy gì cộng với tâm lý đường của chung, ta phụ nữ ta được nhường đường, không nhường mà va quệt thì bà mồm năm miệng mười bà nói, ai nói được nhiều hơn người đó thắng. sợ lắm các bác {burn_joss_stick}

à họ còn hay rẽ bất thình lình nữa
 

Yuushou

Búa Gỗ Đôi
tất cả phải hỏi giáo dục. Lắm lúc mình muốn lái đàng hoàng, tử tế nhưng người ta thấy thế là hay cứ chèn ép, cướp đường,đủ thể loại, đã thế ko nhường nữa
 

Hoang Duch2

Rồng Đỏ
Cách đây 10 năm, tôi có về VN, lần đó đi taxi, tôi có hỏi cậu tài xế về công việc chạy xe như thế nào, cậu nói là ban điều hành ra khoán, một ngày phải chạy được bao nhiêu cuốc xe, một tháng tổng kết lại nếu đạt chỉ tiêu thì mới được làm việc tiếp, không thì bị đuổi và có nhiều quy định khắt khe khác nữa mà tôi không nhớ. Có phải đây là lý do mà tài xế chạy bạt mạng để tranh giành khách không?
 

Xeko888

Rìu Chiến Bạc Chấm
Cách đây 10 năm, tôi có về VN, lần đó đi taxi, tôi có hỏi cậu tài xế về công việc chạy xe như thế nào, cậu nói là ban điều hành ra khoán, một ngày phải chạy được bao nhiêu cuốc xe, một tháng tổng kết lại nếu đạt chỉ tiêu thì mới được làm việc tiếp, không thì bị đuổi và có nhiều quy định khắt khe khác nữa mà tôi không nhớ. Có phải đây là lý do mà tài xế chạy bạt mạng để tranh giành khách không?
Đi xe máy cũng thế bác ơi chở khách chạy nhanh lắm, cháu toàn đi xe bus thôi.
 

Yuushou

Búa Gỗ Đôi
Cách đây 10 năm, tôi có về VN, lần đó đi taxi, tôi có hỏi cậu tài xế về công việc chạy xe như thế nào, cậu nói là ban điều hành ra khoán, một ngày phải chạy được bao nhiêu cuốc xe, một tháng tổng kết lại nếu đạt chỉ tiêu thì mới được làm việc tiếp, không thì bị đuổi và có nhiều quy định khắt khe khác nữa mà tôi không nhớ. Có phải đây là lý do mà tài xế chạy bạt mạng để tranh giành khách không?
cũng phải thôi, công ty vận tải ép tài xế, nhưng "người" trên công ty thì ép công ty. Tránh sao được, miếng cơm manh áo. Một đầu xe khác j con trâu đâu, gánh bao nhiêu các loại phí, nếu làm ăn đàng hoàng thì chỉ có chết đói thôi.
 
em đọc thấy bác viết có tâm quá ạ. em cũng đồng tình với bác ở trên. ra đường thi cứ đi chậm 1 chút mà chắc. chứ giờ hở tí là có chuyện không an toàn tí nào
 


Top