malemkhoang
Rìu Chiến
Dịch Hạch là quyển sách khá là khó đọc. Trong bản tiếng Pháp, những câu văn dài trong những khổ văn dài khiến cho việc tư duy bằng ngôn ngữ gốc trở nên vô cùng khó khăn. Bản tiếng Việt, cũng không dễ đọc chút nào, với lối viết câu phức, diễn giải một ý bằng những câu văn dài và ít xuống dòng.
Camus viết bằng lối viết khá đơn giản để kể một câu chuyện đơn giản không kém về nạn dịch hạch hoành hành tại thành phố Oran của đất nước Algieri. Camus đưa ta vào một câu chuyện mang đậm nét nhất chủ nghĩa hiện sinh mà triết thuyết của ông luôn hướng đến trong cả cuộc đời mình: Sự dấn thân. Sự dấn thân để làm những điều mà người ta thường phó mặc cho số phận, hay buông xuôi để cầu may. Với Camus thì cuộc sống không vận hành như vậy. Dịch hạch là biểu tượng của sự khó khăn, và những nhân vật trong tiểu thuyết, mà trung tâm là bác sĩ Rieux, người không chịu buông xuôi trước nạn dịch hạch đang tàn phá kinh hoàng thành phố nơi ông sống, là những biểu tượng của sự Dấn Thân. Họ không phó mặc cho số phận, họ muốn sống, nhưng không vì thế mà họ thờ ơ với những người bệnh đang chết dần từng ngày.
"Vi trùng dịch hạch không bao giờ chết và mất hẳn. Nó có thể nằm yên hàng chục năm trong đồ đạc, quần áo, nó kiên nhẫn đợi chờ trong các căn buồng, dưới hầm nhà, trong hòm xiểng, trong khăn mùi xoa và các đống giấy mà..., và một ngày nào đó, để gây tai hoạ cho con người và dạy họ bài học, dịch hạch có thể đánh thức đàn chuột của nó dậy và bắt chúng chạy đến lăn ra chết ở một đô thành nào đó đang sống trong hạnh phúc và phồn vinh".
Quả vậy, con người cần có những bài học để hiểu thế nào là hạnh phúc, cần có bài học để biết sống vì người khác, như nhân vật nhà báo Rambert ban đầu luôn muốn trốn khỏi thành phố nhưng sau đã chịu tình nguyện ở lại để giúp đỡ mọi người... cần có bài học để hiểu rằng, niềm tin của tôn giáo trong nhiều trường hợp không thể giúp ích gì... Cuộc sống là vậy, ta không thể biết được ta sẽ làm được gì nếu không chịu dấn thân, và ta cũng không thể biết được bản thân mình như thế nào nếu không bị rơi vào những hoàn cảnh hiểm nghèo.
Giọng văn của Camus thực chân thành, ông không phán xét kể cả người xấu và người tốt, ông chỉ có thái độ vị tha, thái độ thù ghét chiến tranh, và hơn hết thảy, thái độ sống không bao giờ buông tay trước mọi hoàn cảnh mà cuộc đời đưa lại.
Đây là quyển sách bạn cần đọc chậm, và thái độ đọc nghiêm túc, nếu không bạn sẽ thấy nó thật tẻ nhạt, và rất khó tập trung để kết thúc nó.
Mời các bạn đọc Dịch hạch của Albert Camus:
Sửa lần cuối: