Sinh viên Khoa Quản trị kinh doanh thường giỏi về những màn tiếp thị và đánh giá thị trường nhưng người thanh niên này lại dùng tài năng đó để đánh giá và toan tính khởi nghiệp bằng nghề quái đản đó để rồi phải ngồi sau song sắt mà đoán.
Cái người đàn ông trong hình này thường lai chim và ăn nói nhảm nhí như kẻ thần kinh, có đôi khi ông ta nói những chuyện vô căn cứ và cho mọi người là không hiểu biết gì ngoài trừ ông ta. Nếu ngụ ở Việt Nam thì chắc đã bị bắt lâu rồi.
Thật tội nghiệp, không biết em nó con cháu nhà ai mà phải cực khổ kiếm sống dưới trời mưa nắng hàng ngày đến nỗi tóc úa vàng và rối tung. Chắc thường xuyên phải vắng nhà kiếm sống nên cha mẹ cũng không dạy bảo, khuyên nhủ được điều gì nên bây giờ phải đứng dựa tường với chiếc còng chặt hai bàn tay.
Nhìn thấy mà tội nghiệp quá (tội chưa xử xong ấy).