Khi đứng trước tòa, hai người đã từng yêu nhau này lần lượt trả lời với bồi thẩm đoàn:
G (cô gái). Khi chia tay hắn ta có yêu cầu tôi phải trả lại hết những gì hắn đã tặng tôi trước đây, hắn yêu cầu tôi khi trả cứ để trên bàn ở nhà tôi, lúc rảng hắn ta tới lấy. Tôi đã thực hiện đầy đủ, nhưng hắn lại đến và đốt nhà tôi thì những món hàng hắn tặng là do hắn đốt, tôi không còn trách nhiệm. Hôm nay yêu cầu Tòa xử hắn tội đốt nhà tôi mà trong ấy rất nhiều quà tặng của những anh khác tặng tôi mà tôi để trong ấy. Đặc biệt trong nhà tôi có một tờ giấy A4 chứng nhận kết quả dương tính với SIDA đang trong thời kỳ chuyển qua "ét".
A (chàng trai) Hét lớn lên: cô nói láo, tại sao trước đó cô nói tôi là âm tính mà, còn cô nói quà thì lúc tôi đến tôi có thấy gì đâu???? mong quý tòa xem xét lại.
G. Láo hay không thì không còn quan trọng nữa vì tôi cũng đã tới giai đoạn AIDS rồi. Anh liệu sắp xếp đền tôi căn nhà để tôi rước chồng tôi về nhà ở lo hậu sự cho tôi.
Chánh tòa đập bàn cái chát, phán một câu: Như vậy xử cáo nổi gì, nhiều lắm 1 năm nữa chúng mày tiêu rồi, Dương Triều - Mã Hán - Trương Long - Triệu Hổ đâu, bãi đường.
Thế là hai người con trai, con gái này cúi đầu lãng lẽ bước ra khỏi tòa, ngước mặt lên trời thì ánh nắng chan hòa soi rọi lên tất cả những thủ đoạn lợi dụng nhau của hai con người này ở phía sau bảng 3D của tòa án.