truyện doremon giống như 1 cuốn bách khoa toàn thư được sáng tác nhắm tới đối tượng trẻ em vậy, đủ mọi chủ đề, đủ mọi cung bậc cảm xúc được sáng tác rất sinh động, hấp dẫn, dễ hiểu dễ tiếp thu, hồi xưa coi thấy đơn giản nhưng sau này suy nghĩ lại mới thấy nó có nhiều ý nghĩa hơn mình tưởng
manga của fujiko san tập trung xây dựng và phát triển tình huống, nhiều tập chỉ lấy bảo bối làm nền bởi vậy những món như đèn pin thu nhỏ, đất sét nặn hình, cỗ máy thời gian hay tủ điện thoại yêu cầu thôi mà tác giả sáng tác ra bao nhiêu tập bao nhiêu tình huống, nhiều tập thậm chí còn... không có bảo bối nào luôn như "đoremon đang yêu" hay "bộ giáp hồng ngoại" hay "lời sấm truyền của nostradamus", trong khi đó cái anime sau này cứ cố rặn ra món nào đó mới, nội dung vừa sến vừa nhàm chán, tui tham gia không biết bao nhiêu topic về doremon rồi và lần nào tui cũng nói rõ, chỉ công nhận manga của fujiko fujio mới là doremon đích thực
sau này VN còn chế ra derobot nữa