Bài Hồi Đáp v/v Họa Thơ của Thành Viên malemkhoang- Rìu Chiến 17/3/25 AddBookmark #1 | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

Please add vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software. 

All the knowledge we share is completely free. If you are willing, please support us here.

×
ThorData

Bài Hồi Đáp v/v Họa Thơ của Thành Viên malemkhoang- Rìu Chiến 17/3/25 AddBookmark #1

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.

nhatLang

Búa Đá
Rất rát

Sao bỗng chiều nay lại thấy buồn
Bởi trưa bún ốc trộn nhiều tương
Hai bầu đứng gió, quần lơ lửng
Hôi hám mùi vương khắp nẻo đường

Lặng bước âm thầm dưới nắng hanh
Hàng cây khô lá khẳng khiu cành
Cạnh đường lác đác vài phân chó
Đàn kiến ngang nhiên vạch một đường

Bên dưới đám cỏ sẫm mầu đen
Rỉ ra từng hồi nước nỉ non
Như thể vội vàng hay hốt hoảng
Ngập ngừng từng khúc rải theo khuôn

Thấp thoáng gần bên mấy lá han
Bởi giờ cũng chẳng kịp tính toan
Hoặc mù mịt quá nên liều bứt
Thấy cũng vừa lòng thấy được yên

Vài lá thênh thang lấm tấm rơi
Mới vừa trộn lẫn mầu vàng tươi
Giờ quay trở lại buồn đã hết
Sảng khoái lòng chung của kiếp người

Cảnh vật phơi bày trước mặt ta
Nghìn năm vẫn vậy! Vậy thôi mà!
Đổi thay khoảnh khắc, vòng luân chuyển
Nỗi buồn muôn thưởu vẫn vậy thôi...

Vội vàng đứng dậy sửa phục y
Dõi mắt nhìn quanh xem có gì
Chợt thấy trong quần sao rát thế
Nghìn kim châm chích muốn tuột mông

Bài gốc: Mênh mang (nts)

Sao bỗng chiều nay dạ thấy buồn
Phải chăng trời nhạt, tụ nhiều sương
Hay bầu đứng gió, mây lờ lững
U ám trùm lên khắp nẻo đường?

Lặng bước âm thầm giữa vắng tanh
Nhìn cây khô lá vắt ngang cành
Cận kề lác đác vàng co rúm
Chỉ đợi giông cuồng lả tả nhanh

Bên kia đám cỏ mọc um tùm
Rỉ rả từng hồi khúc nỉ non
Như thể oán hờn hay nức nở
Vì sao vội vã rải hoàng hôn?

Lấp lóa xa xa mấy ngọn đèn
Bởi giờ cũng sắp thả màn đêm
Hoặc mù mịt quá nên đành phải
Thắp sẵn ánh hồng để được yên

Vài cánh thênh thang lấm tấm trời
Mới vừa kiếm sống vượt trùng khơi
Giờ quay trở lại nơi yêu dấu
Sưởi ấm tình thương một kiếp đời…

Cảnh vật phơi bày trước mặt ta
Nghìn năm vẫn vậy! Vậy thôi mà!
Đổi thay khoảnh khắc, vòng luân chuyển
Sớm nở, tối tàn…Mãi chậm qua

Ta ngồi nhẹ xuống cận bờ sông
Dõi mắt nhìn xem sóng vỗ bồng
Chợt thấy chập chờn xa lấp ló
Thuyền vào cõi khuất dưới mênh mông…
------------------------------------------------------------

Tác giả bài thơ Mênh Mang hồi đáp.
--------------------------------------------

Bài phê phán hành vi họa thơ thiếu văn hóa:

Thơ ca là tiếng lòng, là nơi con người gửi gắm cảm xúc, tâm tình và vẻ đẹp của tâm hồn. Khi một bài thơ được viết nên với sự chăm chút, tao nhã như bài thơ bạn đã chia sẻ, thì nó đáng được tôn trọng và cảm thụ một cách đúng đắn.
Thế nhưng, có những người lại cố tình dùng lối diễn đạt thô tục, chắp vá, cợt nhả để họa lại thơ chỉ nhằm mục đích gây cười nhảm hoặc bôi nhọ. Đó không còn là sáng tạo, mà là một hành vi phá hoại, xúc phạm nghệ thuật và xúc phạm chính tác giả. Thái độ này thể hiện sự thiếu giáo dưỡng, không biết trân quý cái đẹp và hoàn toàn không hiểu rằng tự do ngôn luận không đồng nghĩa với tự do xúc phạm.
Trong thơ, nếu không đồng cảm được thì hãy im lặng. Còn nếu muốn họa thơ, hãy dùng trái tim để hiểu, chứ không phải miệng lưỡi để giễu cợt. Bởi một khi đã không biết tôn trọng thơ – thì cũng chẳng thể hiểu được đời.

Bài thơ họa “đáp lễ” – Dành cho kẻ phá thơ:

Thơ chẳng là trò để giỡn chơi
Lời gieo cẩu thả… lạc cung trời
Đang yên sóng lặng, vần tao nhã
Lại kéo mùi phường, chọc cợt đời

Quần gió, phân tro chen chữ nghĩa
Tình thơ, bóng sắc hóa trò cười
Gọi thơ mà rát… kim châm mộng
Chỉ thấy phàm phu… lạc giữa người!

Ta viết để lòng trải ý thương
Người pha tiếng bẩn rải muôn phương
Một câu chẳng lọc, tan hồn chữ
Vần nhảm, văn thô, lạnh góc đường

Chớ tưởng ngôn từ là đất rác
Cho ai tùy ý giẫm tan thương
Thơ đâu phải để trò đùa rẻ
Mà nhuốm tâm can giữa đoạn trường!

-------------------------------------------------------

MÊNH MANG

Sao bỗng chiều nay dạ thấy buồn
Phải chăng trời nhạt, tụ nhiều sương
Hay bầu đứng gió, mây lơ lửng
U ám trùm lên khắp nẻo đường?

Thả bước âm thầm giữa vắng tanh
Nhìn cây khô lá vắt ngang cành
Cận kề lác đác vàng co rúm
Chỉ đợi giông cuồng lả tả nhanh

Bên kia đám cỏ mọc um tùm
Rỉ rả từng hồi khúc nỉ non
Như thể oán hờn hay nức nở
Vì sao vội vã rải hoàng hôn?

Lấp lóa xa xa mấy ngọn đèn
Bởi giờ cũng sắp trải màn đêm
Hoặc mù mịt quá nên đành phải
Thắp sẵn ánh hồng để được yên

Vài cánh thênh thang lấm tấm trời
Mới vừa kiếm sống vượt trùng khơi
Giờ quay trở lại nơi yêu dấu
Sưởi ấm tình thương một kiếp đời…

Cảnh vật phơi bày trước mặt ta
Nghìn năm vẫn vậy! Vậy thôi mà
Đổi thay khoảnh khắc, vòng luân chuyển
Sớm nở, tối tàn mãi chậm qua

Lặng ngồi nhẹ xuống cận bờ sông
Dõi mắt nhìn xem sóng bập bồng
Chợt thấy chập chờn xa loáng thoáng
Thuyền vào cõi khuất dưới mênh mông…

26/6/2018
Nhất Lang

(Nguyễn Thành Sáng)
 
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.


Top