This is a mobile optimized page that loads fast, if you want to load the real page, click this text.

Thơ ngâm dấm 20000 bài - hầm rượu - tủ bếp nhà bạn có đủ chỗ không

malemkhoang

Rìu Chiến
Hôm nay trời nắng chang chang
Mèo con đi học chẳng mang cái gì
Nó mang một cái bành mỳ
Và mang một mẩu bút chì con con
Nó gặm hết cái bút chì
Ăn hết cái bánh rồi đi về nhà.
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Mùa thu câu cá

Tím cả dòng sông rợp cánh bèo
Giong thuyền cập bến thả sào neo
Quàng rêu gã ốc bò lăn tỏm
Vướng cỏ nàng cua ngã lộn vèo
Giữa thảm hoa vàng con bướm lượn
Bên làn sóng bạc mảnh buồm reo
Tràn khoang nắng điểm lao xao cá

Chậm rãi ngư ông khoả mái chèo.

(ST)
 

malemkhoang

Rìu Chiến


Hôm nay vừa đi ra,
Thấy ngay cầu Lịch Đợi.
Cảm nhận được rằng là,
Địch lợi vẫn thua ta.​



Hôm nay vừa đi tới,
Đạp ngay Ruộng Rau Răm.
Chợt nhớ ra rằng mình,
Vẫn mang cái củ cải.​
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Đan Viện Huế Cảm tác



Huế mộng mơ nhiều chùa,
Thiên Mụ rồi Linh Mụ,
Lại còn Đan Viện nữa,

Chúa cũng đi ở chùa.



Huế xanh thật thanh bình,
Viên đạn xưa đi lạc,
Đến bên đồi Thiên An,

Chúa biến thành đan viện.



Đan viện còn vài nơi,
Ninh Bình rồi Đà Lạt.
Lắm lúc cũng nóng hổi,

Như viên đạn thời xưa.

 

malemkhoang

Rìu Chiến
Đan viện Huế giống chùa,
Bên trong là thờ Chúa,
Tam Tạng chẳng dám bừa,

Mô Chúa. A di đuà...
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Cơm âm phủ Huế

Đến Huế là phải ăn chay.
Cơm âm phủ Huế: ăn ngày lẫn đêm.
Vi hành vua đi ăn đêm,
Hồi cung vua thích đem lên ngự ngày.
Xưa người lao động, dân cày,
Đêm được món này, ăn cứ như ma.
Mặc dù thời gian đi qua,
Cơm âm phủ vẫn cứ là cơm vua.
Thịt, rau, tôm, chả, nem chua,
Cơm trắng, trứng tráng, cách xưa cung đình.
Cơm âm phủ vẫn giữ mình,
Món ngon ẩm thực cung đình Huế xưa.
 
Sửa lần cuối:

malemkhoang

Rìu Chiến
Thà rằng

Thà rằng ta chẳng quen nhau
Tiếng yêu đừng thốt mai sau chẳng buồn
Má em sao đẫm lệ tuôn
Mắt sầu giam cả mây buồn giăng giăng
Em về chôn kín vườn trăng
Anh đi nghe nặng băn khoăn một đời
Vì đâu vật đổi sao dời
Gió thương nhớ gió, trăng bồi hồi trăng
Bỗng nhiên trời chuyễn lạnh chăng
Tuyết Đông có đổ giá băng lối về
Đèn khuya soi lối lê thê
Hỏi em còn nhớ ngỏ về năm xưa
Dìu nhau trưa nắng chiều mưa
Chia nhau từng nét thẹn thùa thơ ngây
Bây giờ anh mãi miết say
Bây giờ em khóc đắng cay lờ làng
Áo xưa màu tím sang ngang
Áo nay bạc trắng lở làng đôi ta
Nếu quên thì chẳng gọi là
Còn như cố nhớ người xa mất rồi

(ST)
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Đã là người bạn trăm năm
Tránh sao những lúc ăn nằm với nhau
Kim đâm vào thịt thì đau
Thịt đâm vào thịt, nhớ nhau suốt đời
Vậy nên cậu hãy nhớ lời
Xếp hình là chuyện muôn đời vẫn nên
Nó xua đi những muộn phiền
Nó là hành động gắn liền tình yêu
Thế nên không ít thì nhiều
Cũng lên lắp ghép thì yêu mới bền
Không nên phân biệt dưới trên
Lúc xuôi lúc ngược, lúc nên khoan, dồn
Yêu nhau bằng cả tâm hồn
Yêu nhau bằng lưỡi, bằng l.. bằng tay
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ,
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Nước biển mêng mông không đong đầy tình mẹ,
Mây trời lồng lộng không phủ kín tình cha.
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn,
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Thơ hài bá đạo cho ngày 20/10

Hôm nay ngày của đàn bà
Vợ tôi hớn hở như là trúng lô
Miệng nó cười nói bô bô
Nó kẻ mi mắt, nó tô lông mày
Tóc nó xoắn như dây cày
Móng chân nó rũa, móng tay nó chùi
Hỏi nó bảo "Mặc kệ tui"
Nó ngồi huýt sáo, rung đùi mới đau
Bao năm chung sống bên nhau
Thế mà nó nỡ lòng nào ra oai
Nó vận cái váy thật dài
Tôi nhìn tưởng hổ nhà ai xổng chuồng
Nó ngắm nghía trước tấm gương
Nước hoa nó xịt mùi hương khắp nhà
Nó hỏi tôi lãng trí à
Sao hôm nay chẳng có quà cho em...
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Trăn trở tháng mười một

Tháng mười một đã về rồi đấy nhỉ
Phố chuyển mình gió bấc gọi mùa sang
Màu thu vẫn điệu đàng còn sót lại
Ở ngoài kia ai bớt sợi nắng vàng.
Ta bất chợt ôm trong lòng nỗi nhớ
Nửa muốn quên nửa lại muốn đợi chờ
Nhưng giấu kín cho mùa đừng trăn trở
Bước trong chiều lặng lẽ kết thành thơ.
Tháng mười một hoa cải vàng đến thế
Có phải chăng đợi thương nhớ trổ ngồng
Những ngọn sóng trong lòng ta cuộn khẽ
Tự ru hồn chìm vào giữa mênh mông.
Nắng có sưởi một mùa đông lạnh giá
Hay gió kia đưa đẩy những nỗi buồn
Ta chỉ sợ dòng thơ rồi nghiêng ngả
Khi xuân về đầy khóe mắt lệ tuôn.
Tháng mười một ở trời xa người có
Hiểu lòng ta lúc trở gió... sang mùa.
(ST)