Chơi ô ăn quan
Mày ơi, đi nhặt sỏi nào
Búp măng chúm chím thả vào ô quan
Bao nhiêu lối dọc, đường ngang
Lính hèn áo đỏ, quan sang lọng hồng
Một ô vừa bốc bỏ không
Tao vơ rồi đấy, mày trông đây này!
Cớ gì mày lại chơi hay?
Có khi lúc rải tay mày ăn gian
Ván đầu thi đỗ lên quan
Ván sau ngã ngựa xuống hàng dân đen
Cơ hàn cơm hẩm ngọn đèn
Vinh hoa rượu thịt say men với người
Giật mình mẹ gọi khản lời
Mải vui quên bếp mù trời cám khê
Ba quân tíu tít chạy về
Trăng khuya nắm sỏi ngủ mê gió lùa
Quan thì bán rẻ cho vua
Để tôi mua chút quê mùa làm dân
Sỏi nằm rêu phủ góc sân
Ô quan mắt đợi bước chân thị thành...
Thơ Hoàng Anh Tuấn
Ô ăn quan
Hàng trầu hàng cau
Là hàng con gái
Hàng bánh hàng trái
Là hàng bà già
Hàng hương hàng hoa
Là hàng cúng Phật.
(Dân gian)