Làm tôi nhớ quá cảnh đi tìm tàu há mồm. Giữa những nhiễu nhương, loạn lạc nhưng họ đã vượt lên chính mình vì một thiên chức, một tình yêu bao la. Cầu mong những đứa trẻ sớm công thành danh toại và phải nhớ lấy những tảo tần hôm sớm của mẹ cha mà báo hiếu, không cần nhiều chỉ cần luôn nghe lời cha mẹ cũng là báo hiếu, không cần mân cao cỗ đầy mà chỉ cần mỗi bữa cơm gia đình các con luôn có mặt.
Trách nhiệm của đất nước, dân tộc với những người con Việt, dù biết là gian nan, nguy hiểm nhưng vẫn phải làm. Một Việt Nam da vàng máu đỏ. Chúc mọi người thuận buồm xuôi gió.
Toàn các bạn trẻ sôi nổ nhiệt tình. Các bạn đã làm được rất nhiều cho mọi người khi mà nhiều người không dám làm. Thanh niên VN luôn nhớ nằm lòng câu nói: Đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho bạn mà hãy tự hỏi ta đã đóng góp được gì cho đất nước. Các cháu đáng trân trọng.
Nhìn thấy cũng lớn tuổi, đĩnh đạc thế kia mà sao có những hành động vô hạn thế. Phải chăng vì thừa kế... chỉ có anh biết, mọi người chỉ biết anh đã giết người và rồi đây trước tiên là lương tâm, tình máu mủ sẽ khiến anh day dứt khôn nguôi.
Họ đã nhập viện nhưng có khai báo y tế chưa, đang mùa dịch mà. Họ đang bị thương thì ai làm giúp đây. Nếu không khai báo được cứ để họ đấy rồi sáng ra phụ huynh đi kiếm khai báo thì mới cho nhập viện cứu chữa.