Dính vào thứ người này thì sống cũng không được và chết của không xong. Nhờ người có trách nhiệm hả, lâu quá. nếu túng bấn thà chết trước còn hơn.
Một câu chuyện chỉ nghe một lần, hai lần có thể nhiều người không tin nhưng nhiều lần trở thành bán tín bán nghi, rồi nhục nhã với gia đình, người thân, bạn bè. Muốn rữa được mối nhục này thông qua cơ quan chức năng ư, lâu lắm.
Ngoài sự đam mê và hạnh phúc khi chứng kiến những khung hình đẹp, tràn đầy nhựa sống thì sao mà bỏ máy được. Những bức hình tự sướng làm sao đẹp bằng. Tôi đã từng cầm máy lang thang những nơi này bằng ống tele chột được không ít những khoản khắc đẹp và gởi tặng lại khổ chủ với một lời cảm ơn ấm lòng.
Chúng đâu phải đói khát hay nghiện ngập gì mà chỉ là muốn thể hiện ta đây, cứ gắn chịp định vị chúng rồi buộc chúng phải một ngày bắt được bao nhiêu tên như bọn chúng đủ chỉ tiêu thì lấy công chuộc tội. Nếu chẳng may có đứa nào chết vì đánh nhau thì cũng là số phận.
Tăng giá nhưng không có xăng để bán, hiện này chỉ còn những cây xăng vốn nhà nước là còn hoạt động, các cửa hàng của tư nhân thì đều hát điệp khúc hết xăng còn dầu.
Cũng may là số tiền vẫn còn nguyên và em chỉ mới 14 tuổi, nhưng hạnh kiểm của em ở trường học chắc là xấu lắm đây và có thể qua vụ này lại phải nghỉ học. Rồi sau này xã hội phải đón nhận một công dân không ra gì thôi.