Chợ này thường chuyên về bông cắm bình, bông hoa cúng ông bà tổ tiên (giá cả hợp lý, không chặt chém) mà những thứ này thì ba ngày tết gia đình nào cũng phải có nên chợ rất đông, còn các chợ hoa khác chuyên bán các loại bon sai, mai...thì người bán cứ đeo khẩu trang và ngồi ngáp. Tối qua 29 tháng chạp đã bán xôn rồi.
Con người thường nghiên cứu, phát minh ra và tổ chức thi công thực hiện các công trình vĩ đại, đồ sộ và cứ thế thì không gian sống của chính con người cứ dần một co cụm lại, rồi dịch bệnh, bệnh lạ cứ phát sinh hủy diệt những gì nó muốn. Viễn cảnh buồn.
Người xưa thường hay nói: Không có cái gì được mà không mất.
Đơn giản nhất là ta nghĩ ngay đến ngày tận thế và sẳn sàng chấp nhận, còn cố sống thì ta nghĩ nước biển trở nên nóng vì đêm qua Vua Thủy tề đốt lửa nấu bánh chưng ăn tết, khi bánh chưng chín thì ửa tắt và nước nguội thôi.
Hiện tượng này, người bán mai thà cắt trụi cánh đổ bỏ chức dứt khoát không bán phá giá xảy ra nhiều năm nay rồi. Nhà vườn họ nghĩ do người mua ác cứ chọn vào lúc chuẩn bị dẹp chợ là ra mua rẻ mà còn nói không bán đổ bỏ cũng vậy à. Và nhà vườn họ thà đổ bỏ chứ nhất định không bán.