Chỉ mới là ghi nhận thôi, còn tổ chức lấy mẫu xét nghiệm thì lại ra thật nhiều và mất nhiều thời gian đối với các em mà thời gian đó dành cho việc học là chính thì lại dồn các em vào để ngoái mũi.
Ngày đầu ra mắt cái gì cũng đẹp, đẹp nhất là cứ hàng hai, hàng ba, hàng bốn trở lễn lưu thông trên đường. Các xe khác họ đâu có ngán kiểu xếp hàng này và thế là ...
Trông thích thật luôn, ước gì ở tuổi mình mà có được mươi ba cây bưởi như thế này để có thú điền viên mà có thêm cả thu nhập. Xưa kia tôi ở Hà Nội mà có biết giống bưởi này đâu, ngày tết nhất các cụ cũng đâu có chưng trên bàn thờ đâu mà biết, hay là vì nó mắc quá nên các cụ nhà tôi không dám mua chưng tết.
Có nói mãi, nói nhiều thì việc gì đến cũng đã đến. Bây giờ là lúc để các ngành chức năng xem lại tại sao? tại lương hướng hay đối xử, quản lý, điều hành chưa phù hợp. Tôi đoán là cứ đường sữa phát từ trên xuống - cuốc xẻng phát từ dưới lên làm họ chán thì họ phải nghỉ thôi.
Vậy thì sinh - lão - bệnh - tử xem ra sau này chỉ còn sinh mà ba cái kia bị triệt tiêu mất rồi, thành thử gần đây con người nhanh chóng lên sao hỏa để xí chỗ phân lô bán nền rồi.
Vậy là nơi đây đóng vai trò trung gian hay còn gọi là cò trụi lông; chúng đứng giữa để hưởng lợi ở hai bên, trong đó không thể nói là công ty này không hưởng được chiết khấu từ phòng khám kia. Thật đáng sợ mà.
Việc làm này có đôi khi phải bỏ mạng vì tức mà là tức cười đó; sau tiệc đám cưới này nếu anh này chưa mất mạng thì cũng bỏ xứ mà đi chứ sống ở đấy thì thiên hạ cười cho không ngóc đầu lên được.