Biết làm sao để có thể thử lấy một miếng thôi chứ không mong gì thử được một lần nguyên con. Tết này không biết còn lương thưởng không mình cố gắng mua lấy một cái càng.
Khử khuẩn thôi mà cũng phải dùng đến cồn y tế có hóa đơn sao, từ 45 độ trở lên là khủ khuẩn covid được rồi, chẳng lẽ nó không mạnh hơn xà phòng. Có để dùng là tốt lắm rồi, còn đòi hóa đơn với thuế VAT nữa sao, việc này chỉ ở các bệnh viện.
Các tình miền Tây kỳ này lại khó khăn rồi, cứ mỗi ngày mỗi tăng thế kia. Việc lấy mẫu xét nghiệm cũng cần kiểm soát gắt gao tránh để không có ép thành ép không thì khốn.
Những anh tài xế hay cửu vạn này thật có sức khỏe, họ chạy thật nhanh ở bất cứ cung đường nào. Phải chi hàng đấy không phải là hàng lậu thì quá hay rồi, chỉ tiếc...
Đối với người VN muốn vào Mỹ thì hy vọng đừng dùng hộ chiếu vaccine giả nhe, nạn này thường hay xảy ra lắm, rồi lúc đó thì vừa xuống lại phải quay ra máy bay để về thì buồn lắm.
Nhìn thấy những gương mặt kia bất giác tôi cảm thấy buồn nôn khi mà họ vẫn cứ khoát trên người chiếc áo màu nâu kia mà ở chợ Nguyễn Tri Phương bán chỉ có 45 ngàn một chiếc để làm thành một người tu. Sự lưu manh hiện rõ lên trên những khuôn mặt kia khi có người lạ đến hỏi thăm. Người lạ đến đây rồi về họ cho biết cứ như lạc vào Ác nhân cốc trong tác phẩm của Kim Dung ấy.
Xem clip thấy ở đây thật thú vị, người , vật, cảnh thiên nhiên như quyện vào nhau tạo một khung cành yên bình, chứ ở VN thì trong vòng 1 nột nhạc con nai kia lên bàn nhậu rồi, còn cảnh vật thì đầy rác.