Cách đây khá lâu (chắc ba bốn chục năm gì đấy) có dịp về miền Tây mùa nước nổi, tôi thấy người dân chài chỉ kéo một khúc lưới lên là đã đầy một thùng tôm cá, bây giờ thấy họ đi cả một khúc sông dài cũng chỉ được vài con cá bằng ngón tay. Vậy mới thấy sức người hủy diệt môi trường quá nhanh đi.
Bình yên con nhé, thật là đầy đủ lắm rồi. Bao nhiêu hoàn cảnh và sự mất mát đi kèm để rồi chỉ mong có một sự bình yên. Mong mọi điều tốt lành luôn đến với ba bà cháu.
Xem mà nước mắt cứ chực trào ra. Trong sự mất mát này chắc chắn linh hồn người vợ luôn dõi theo và yên lòng với cuộc sống của ba bố con hiện nay. Sau đại họa đã qua, phúc phận sẽ đến thôi.
Đó toàn là những phiên bản 3D bị lỗi đấy mà. tại thời điểm này có thể họ chỉ được nhắc nhở nhưng rồi cũng có lúc nào đấy thì không còn dịp được người nhắc nhỡ đâu.
Truy được người cầm đầu là mọi việc yên thôi, kẻ kích động này chỉ là những thứ ăn ở không, lười lao động muốn chứng tỏ, chắc phải mất vài năm mới định hình lại.
Tuy không thèm nhưng tôi cũng là người dậy sớm, bỏ tập thể dục sáng để đến ngay tiệm phở mình yêu thích lúc còn vắng khách để ngồi vào chiếc bằng tìm lại cảm giác xưa. Thú vị lắm.