Còn tôi và nhiều người khác không bị nhốt nhưng phải mặc trên người những "đồng phục" không mong muốn. Đến giờ vẫn chưa được cởi bỏ, tuy lúc này có phần thư thả đôi chút, tranh thủ lên diễn đàn nè.
Nhìn ánh mặt của cô gái áo đen kia làm nhiều người phải chạnh lòng, không biết mấy anh chị ở địa phương này có nhìn ra không? còn tôi thì cứ thấy thổn thức làm sao ấy.
Anh này tưởng rằng ở đât Thái Bình sẽ được yên bình nhưng không ngờ làm cho nhiều người, nhất là các anh trong đội phòng chống ma túy bất bình nên phải ra tay.
mấy con hươu này mà gặp mấy anh thợ ở đường Phạm Viết Chánh Thành phố Hồ Chí Minh thì xong ngay, chỉ trong vòng hai nốt nhạc thôi là hết lấy được ADN luôn.