Đọc Sách Mỗi Ngày | Page 34 | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We don't have any banner, Flash, animation, obnoxious sound, or popup ad. We do not implement these annoying types of ads!

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

Please add https://vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

Đọc Sách Mỗi Ngày

librec

Rìu Sắt
Hiểu một chữ DUYÊN, cuộc đời sẽ thêm êm đẹp
Chuyện đến đi, hợp tan ấy, tất cả gói trong một chữ DUYÊN. Trăng còn có lúc tròn lúc khuyết, đời có lúc hợp lúc tan, việc có lúc thành lúc bại. Luôn vận động, biến chuyển và đổi thay chính là quy luật của vũ trụ, quy luật của cuộc đời. Biết vậy rồi thì chúng ta sẽ thấy mọi việc xảy ra đều là chuyện bình thường, chúng ta sẽ không còn xem việc gì đó là quá mức quan trọng, không còn phải oán than khi không có được, hoặc khổ sở dằn vặt khi bị mất đi thứ mình thương yêu.
Buông bỏ chính là như thế. Buông bỏ không phải là cố quên, là mặc kệ, là oán hận, là tìm cách trốn tránh, mà buông bỏ là chúng ta có thể dùng tâm thái bình thường để đối diện với nó, chúng ta không còn muốn kiểm soát mọi thứ, không còn gượng ép mọi việc phải xảy ra theo ý mình nữa. Chúng ta có thể an ổn khi việc đến vì biết “việc này do đủ duyên mà tạm thời xảy đến”, rồi khi nó đi thì chúng ta cũng có thể bình thản vì hiểu được “việc này đã làm xong nhiệm vụ của nó trong cuộc đời mình, hết duyên thì sẽ phải đi”.


N3dUADY.png


 
Sửa lần cuối:

librec

Rìu Sắt
TÂM TRẠNG CON NGƯỜI
- Buồn bã : Là do luôn lấy lỗi lầm của người khác để trừng phạt bản thân mình.
- Phiền muộn : Là do luôn dùng quá khứ đã qua để hành hạ chính mình.
- Hối hận : Là do luôn đem những chuyện đã xảy ra không thể thay đổi được rồi trách móc bản thân.
- Lo lắng : Là do luôn lấy những điều sợ bóng sợ gió để dọa bản thân mình.
- Cô đơn : Là do luôn tự giam bản thân vào một nhà ngục do chính mình tạo ra.
- Tự ti : Là do luôn lấy ưu điểm của người khác so với khuyết điểm của bản thân.
Hãy gạt bỏ hết những điều ấy , có lẽ cuộc sống của chúng ta chắc rằng sẽ nhẹ nhàng vui vẻ hơn một chút!

0bnXZDp.png


 
Sửa lần cuối:

librec

Rìu Sắt
KHẮC CỐT GHI TÂM BỐN ĐIỀU NÀY, CHO MỌI SỰ HANH THÔNG
1.
Đạt được thành quả dễ dàng, đừng vội kiêu mạn. Cái gì đến dễ thì mất dễ. Có được, vẫn cúi đầu, hướng tầm nhìn ra xa, đó mới là biểu hiện của kẻ trí.
2.
Bại một vài trận, đừng vội nản lòng. Phải biết thất bại là nguyên liệu của thành công. Không kinh qua đau đớn, chí làm sao quyết liệt? Chân không lội nông sâu, làm sao hình dung thịnh suy của con nước?
3.
Thấy có thể đi được một mình, xin đừng coi thường người xung quanh. Người với người chỉ có thể dựa vào nhau mà sống, không lúc này thì lúc khác. Không cần dựa vào họ, vẫn nên tôn trọng họ, đó chính là phúc đức, hậu vận.
4.
Lòng người mỗi thời mỗi khác. Mưu cầu của con người mỗi thời mỗi khác, nhưng luôn có những nguyên lý chung chẳng bao giờ thay đổi. Tìm được cái chung, chính là tìm ra sự bất biến giữa cái "vạn biến".

tYzjyBM.jpg
 

librec

Rìu Sắt
Nếu cuộc đời buồn quá
Mình cứ kệ nó đi
Than thở có ích chi
Rồi nỗi buồn tự hết

Chẳng ai khổ cùng kiệt
Chẳng ai mãi đớn đau
Buồn trước sẽ vui sau
Đời xưa nay đã vậy

Mỗi sớm mình thức dậy
Vẫn nhìn thấy mặt trời
Thấy vạn vật sinh sôi
Là bình yên may mắn!

Việc gì đến đừng tránh
Cứ thuận bởi chữ duyên
Việc gì đi chớ phiền
Hết duyên thì thôi phận

Cuộc đời cứ ảo mộng
Những ước muốn xa vời
Càng thấy khổ tâm thôi
Sống vui là biết “đủ”

Gạt bỏ những điều cũ
Dẹp bớt những sân si
Đời vô thường mấy khi
Cứ lạc quan vui vẻ

Chỉ cần đủ sức khỏe
Để làm việc nghỉ ngơi
Yêu quý bản thân thôi
Thuận ý trời không vội

Cứ tuỳ duyên mà đợi...!

FWCoEU1.jpg
 

librec

Rìu Sắt
KHÔNG TRANH KHÔNG GIÀNH LÀ VÔ GIÁ
Người đời ham danh hám lợi, ta lừa gạt ngươi, ngươi dối gạt ta, cân đo đong đếm việc thành bại được mất, đời vốn đã chẳng dễ dàng gì, hà tất phải giả dối như thế!
Một chuỗi trang sức quý giá, khiến bao nhiêu người phải tranh cướp? Một vuông quan ấn, gây ra bao trận can qua?
Lãng phí cuộc đời trong việc mưu cầu danh lợi tới cuối cùng chỉ là một khoảng không; sự an nhiên tự tại của thế tục vô giá mới là vật báu trong đời, giúp chúng ta không cảm thấy trống rỗng, con người nếu không phải chịu sự tổn thương của những tập tục trên thế gian, sẽ nhìn rõ nguồn gốc của sinh mạng, tìm thấy niềm vui trong cuộc đời.
Cảnh giới cao nhất của cuộc đời có lẽ là vô tranh, vô giá, an lành, hạnh phúc. Tài sắc và danh lợi chẳng qua chỉ là bong bóng và đất bụi của cuộc đời, cần gì liều chết tranh giành!

ETY61mH.png
 

librec

Rìu Sắt
8 NGHỆ THUẬT SỐNG CỦA NGƯỜI TRÍ TUỆ
1. Thà giả ngốc một chút chứ đừng tự cho mình thông minh.
Có câu: "Tri thức làm người ta khiêm tốn, ngu si làm người ta kiêu ngạo."
Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi ắt có người giỏi hơn. Trong đại dương tri thức, những gì bạn biết chỉ như một giọt nước nhỏ mà thôi. Thay vì tự thỏa mãn, tự kiêu ngạo với chút vốn liếng nhỏ của mình thì bạn phải học cách lắng nghe và tiếp thu thêm nhiều hơn nữa. Có đối mặt với những lời nhận xét, phê bình gay gắt thì cũng phải nghiêm túc mà chấp nhận.
2. Thà giả nghèo chứ đừng khoe khoang giàu sang.
Phải nhớ rằng, cuộc sống càng giản đơn thì càng thanh thản. Sự phô trương hay khoe khoang hào nhoáng thường kéo theo nhiều mầm mống tai họa, thu hút nhiều kẻ tiểu nhân, kẻ nham hiểm thâm độc và ganh ghét bạn nhiều hơn.
Nghệ thuật sống của người thực sự thông minh là học được cách nhường nhịn và khiêm tốn. Nên nhớ rằng, hoa có thơm, ong bướm ắt tự tìm đến mà không cần quảng cáo rùm beng.
3. Thà bị lừa, còn hơn không dám tin một lần.
Có lúc bạn sẽ thất vọng vì đặt lòng tin không đúng chỗ. Dẫu thế, đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản. Bất cứ lúc nào, bất kể điều gì có xảy ra, bạn hãy cứ trao tặng tấm lòng chân thành của mình. Trở ngại lớn nhất trong cuộc đời chính là nỗi lo sợ. Nếu bạn chỉ đắm chìm trong sự sợ hãi, sợ bị phản bội, sợ bị lừa dối… mà không mở lòng thì đồng thời, bạn cũng đang đóng lại các cánh cửa cơ hội tốt đẹp phía trước.
4. Thà khỏe mạnh, cũng không cần đến “công danh lợi lộc”.
Nếu đặt hai thứ này lên bàn cân, chúng ta dễ dàng thấy được: Dù không có công danh lợi lộc, bạn vẫn có thể sống tốt. Nhưng nếu không có sức khỏe, bạn đánh mất tất cả chứ không chỉ là công danh lợi lộc. Do đó, sức khỏe mới là vốn liếng quan trọng nhất mà mỗi người phải trân trọng và ưu tiên hàng đầu.
5. Thà là người bình thường, cũng đừng “mua danh chuộc tiếng”.
Người ta có câu: “Thà bị ghét vì sống thật với chính mình, còn hơn giả tạo để kẻ khác coi thường.”
Bản chất của việc mua danh chuộc tiếng chỉ là sự dối lừa, đem lại cho bạn thị phi và mệt mỏi. Lúc trước bạn vinh quang bao nhiêu thì sau khi sự thật bị phanh phui, bạn sẽ tủi hổ bấy nhiêu.
6. Thà rằng chịu thiệt, còn hơn chiếm món lợi nhỏ.
Khổng Tử từng dạy học trò: “Chớ muốn mau, chớ thấy lợi nhỏ. Muốn mau thì không đạt, thấy lợi nhỏ thì việc lớn không thành.” Làm việc mà cầu mau chóng thì sẽ không thành công, không đạt được mục tiêu. Người ham muốn cái lợi nhỏ thì sẽ không làm thành được sự nghiệp lớn.
Đôi khi bạn gặp phải chuyện mà mang lại lợi ích cho bản thân mình dù chỉ là một ít nhưng cũng đủ làm bạn phân vân. Con người chúng ta không thể tránh khỏi được cám dỗ, chỉ thích hưởng lợi mà không muốn chịu thiệt dù chỉ một chút. Thế nhưng, phải hiểu rằng, đôi khi có thiệt mới là phúc, có lợi lại thành họa.
7. Thà thua một cách vinh quang, chứ đừng chỉ luôn thắng mãi.
Bạn luôn cố gắng thắng mọi cuộc tranh cãi, nhưng bạn sẽ thua nhiều mối quan hệ. Đó chính là cái giá phải trả nếu bạn quá cố chấp vào chiến thắng.
Trong cuộc sống, thắng và thua có thể trở nên vô nghĩa với rất nhiều điều. Người thông minh luôn biết “đạo trung dung”, buông bỏ và nhường nhịn khi cần thiết để cân bằng mọi mối quan hệ xung quanh.
8. Thà chịu vất vả chứ đừng ham lạc thú.
Ham muốn hưởng lạc trong một thời gian dài sẽ mài mòn ý chí, góc cạnh và sự đam mê của mỗi người. Bạn rất dễ đánh mất bản tính cũng như tâm linh của mình trong sự thoải mái. Thà rằng vất vả cần cù, chịu khó chịu khổ để tôi luyện cái chí, gìn giữ năng lực còn hơn.

DD6jpDP.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
NHÂN SINH NHƯ MÔNG, ĐỜI NGƯỜI LÀ CUỘC HÀNH TRÌNH CÓ ĐI MÀ CHẲNG BAO GIỜ TRỞ LẠI
Đời người hữu hạn, trăm năm như bóng câu qua cửa sổ. Có thể lấy khổ làm vui, biến nghịch cảnh thành thuận cảnh, ấy mới là điều quan trọng nhất vậy.
Kiếp người khi mới đầu, chúng ta đến thế gian này là bởi không thể không đến. Để rồi tới lúc ra đi cũng là bởi không thể không đi. Vậy thì cả quãng đời này đều là tuỳ tâm mà diễn. Cả một cuộc đời qua đi cũng chẳng dễ dàng gì. Ngày tháng ấy luôn đầy rẫy chông gai, cay đắng, mặn ngọt, hợp phân, ly tán, bi ai và hạnh phúc.
Với tất cả mọi điều, ta đều cần phải đối diện, quan trọng nhất là dùng thái độ như thế nào để đối đãi và vượt qua những quan nạn trong đời. Cuộc đời có người thành công, cũng có người thất bại. Có người trải qua nó như một bản tình ca đầy màu sắc hy vọng, tiến đến một tương lai, một bến bờ hạnh phúc, niềm vui của sự giác ngộ. Ngược lại có người u sầu bạc nhược nhìn mãi cũng không thấy niềm tin.
1. Đời người sống vì điều gì? Cách sống khác nhau cho kết quả khác nhau
Nếu như cuộc sống của chúng ta lấy kim tiền làm trọng, vậy ắt sẽ phải rất khổ sở trong tâm, nếu như lấy con cái làm trọng, vậy ắt mệt mỏi không ngừng. Nếu lấy ái tình làm trọng, ắt sẽ thương đau ngập lối. Nếu lấy so bì làm trọng, ắt phiền não không rời. Ngược lại, nếu lấy khoan dung làm trọng, ắt là hạnh phúc. Nếu lấy biết đủ làm trọng, ắt an lạc quanh năm, nếu lấy cảm ơn làm trọng, ắt lòng thiện dung hoà.
2. Khi thực sự nằm trên giường bệnh, bạn sẽ không còn biết sợ điều gì nữa
Lúc này bạn sẽ thấy rằng, tất cả ai nấy đều sợ bạn. Có người sợ bạn mượn tiền, cha mẹ sợ bạn không khỏi, vợ hoặc chồng sợ bạn nằm đó sẽ không người chăm lo con cái, lãnh đạo sợ bạn không đi làm nữa, mau tìm người thay thế. Khi đó bản tính, sự kiêu ngạo của bạn đều sẽ chẳng còn gì.
Cho nên làm người thì cần phải chăm lo cho chính bản thân. Ngoài bản thân ra thì không có gì thuộc về mình cả. Sức khỏe đó là số một. Học cách chăm sóc bản thân mình đó là yêu cầu bắt buộc trước tiên. Chỉ khi bạn có đầy đủ khả năng chăm sóc cho chính mình thì mới có thể chăm sóc cho người khác.
3. Khi bạn mệt rồi, sẽ có nhiều người nói với bạn: “Mệt rồi thì nghỉ đi, đừng làm nữa”
Nhưng có ai nguyện ý đưa tiền cho bạn tiêu không? Khi bạn bệnh sẽ có nhiều người nói: “Bệnh rồi thì nhớ uống thuốc vào” nhưng có ai mua thuốc cho bạn uống không? Khi điện thoại của bạn hỏng rồi, sẽ có người nói: “Hỏng rồi thì thay cái khác đi“, nhưng có ai sẵn lòng đưa tiền cho bạn mua hay không? Khi bạn gặp khó khăn, nhiều người nói: “Không sao đâu, rồi mọi chuyện sẽ qua”, nhưng thực lòng ra tay tương trợ hỏi có mấy ai?
Vậy nên đừng chỉ nghe người ta nói mà phải xem thực hư thế nào? Thế gian này không thiếu những người thích xem náo nhiệt, chỉ thiếu người nỗ lực. Chỉ khi nào thực sự nỗ lực đủ, bạn mới có thể có được cuộc sống mà mình mong muốn. Có những sự việc khi bạn nhìn thấu rồi sẽ hiểu ra: Trên đời này chỉ có bạn và bạn mà thôi, bạn đau, cũng chỉ đau chính mình, bạn mệt cũng chỉ là mệt chính mình. Dù cho người khác có biết, có đồng cảm, cũng chỉ vậy mà thôi, không ai có thể đau thay bạn, mệt thay bạn. Sau cùng người phải chịu tất cả cũng chỉ có mình bạn mà thôi.
Hãy nhớ, có nhiều người có thể chờ đợi bạn, nhưng không thể dựa dẫm. Sống cần phải luôn nhắc nhở bản thân nỗ lực, kiên cường. Trời mưa thì đất trơn, mình ngã thì tự mình đứng dậy. Con đường của mình thì phải do chính mình đi, mệt hay không chỉ mình mình biết.
4. Nước mắt của mỗi người đều phải do mình tự lau
Chuyện hôm qua dù hay hay dở thì cũng đã là quá khứ, điều nên quên thì chẳng nhớ làm gì. Khi một ai đó bỏ rơi bạn, đừng đau lòng và cũng chẳng phải bi thương. Mỗi người đều có cuộc sống của riêng mình, đến hay đi cũng chỉ bởi chữ duyên. Duyên đã hết thì nợ tình cũng hết, trên đời này không có ai là người có thể đi cùng bạn tới hết con đường, sớm muộn cũng có lúc phải chia tay.
Làm người thì đừng tự đánh giá vị trí bản thân mình cao trong lòng người khác. Bạn cần phải nhớ khi người khác muốn đi thì có níu giữ cũng chẳng ích gì, có chăng cũng chỉ khiến cho bản thân thêm phần thương tổn. Người giả say thì gọi không khi nào tỉnh, người đã không thích bạn thì níu kéo cũng chẳng được gì. Làm người thì ai cũng theo đuổi sự hoàn mỹ của chính mình, nhưng trên thực tế, thế giới này lại không hề có sự hoàn mỹ tuyệt đối.
Mặt trời lên cao, mặt trời sẽ lặn, trăng vừa tròn rồi trăng lại khuyết. Cho nên có sự tiếc nuối mới có sự vĩnh hằng, không hoàn mỹ đó mới là kiếp người. Kỳ thực, cảnh giới đẹp nhất chính là cảnh hoa chưa nở hết, trăng chưa tròn đầy. Người chịu cúi đầu là người không khi nào bị va đầu vào cửa, người chịu nhượng bộ là người không khi nào thoái lui.

1MCqGeI.png
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Cuộc đời này vốn dĩ nên tuỳ duyên.
Đến thì đón nhận, đi thì mỉm cười. Thật ra,
chúng ta không có quyền bắt ai phải sống vì mình, nên hãy tự thân vượt qua mọi thứ.
Mỉm cười trong vô thường !

qv2mgxH.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Con bỗng sợ cuộc đời này quá mẹ ơi
Lòng người bạc như vôi - miệng đời toàn chát đắng
Đứa khờ khạo như con cứ ngỡ người ta cười là bình lặng
Đâu biết nơi tâm bão dừng thường sóng lặng bể yên.
Thứ đáng sợ nhất trên đời không phải năm tháng triền miên
Cũng không phải bão táp phong ba hay sóng cuồng biển động
Thứ đáng sợ nhất trên đời là lòng người tưởng rộng
Hoá ra lại hẹp đến khôn cùng.
Người ta cứ tàn nhẫn, lạnh lùng
Giẫm đạp lên nhau, mỉa mai nhau mà sống
Người ta đề phòng nhau- từng ánh nhìn thận trọng
Ráo hoảnh trước thế thái nhân tình, trước những nỗi đau riêng.
Người ta cứ phán xét điềm nhiên
Và điềm nhiên người ta buộc tội
Chẳng cần biết ai là người có lỗi
Những miệng đời kết án đến ngàn năm.
Đã qua hết nửa đời cát bụi
Mới thấm câu bia đá thì mòn...
LÒNG NGƯỜI.

AurGZC9.png
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Tôi đã gặp một người, biết rõ ràng cả hai không có kết quả, biết rõ đoạn đường này không có lối ra, biết rõ ràng rồi cũng có ngày kết thúc, mà vẫn nhắm mắt bất chấp, yêu thương được một ngày thì yêu thương thêm một ngày, được một giờ thì yêu thương thêm một giờ.
Tôi đã gặp người như thế, người mà tôi biết là sai người, sai cả thời điểm. Người mà tôi biết nếu cố chấp thì đều sẽ tổn thương, đều sẽ bị xã hội chê trách, người mà tôi biết sai mà vẫn không thể ngừng lại, người mà tôi hiểu, không bao giờ có tương lai. Nhưng lại là người khiến tôi chấp nhận đời này trầm luân, không cần đáp trả.
Tôi đã gặp người như thế, biết rằng không có kết quả nhưng vẫn cố chấp tiếp tục. Chỉ vì tôi thương, biết rõ người này không thuộc về mình, nhưng vẫn gắng gượng siết chặt tay họ dây dưa thêm một đoạn đường.

nvDDyCE.jpg
 

gift4you

Rìu Bạc
Tôi đã gặp một người, biết rõ ràng cả hai không có kết quả, biết rõ đoạn đường này không có lối ra, biết rõ ràng rồi cũng có ngày kết thúc, mà vẫn nhắm mắt bất chấp, yêu thương được một ngày thì yêu thương thêm một ngày, được một giờ thì yêu thương thêm một giờ.
Tôi đã gặp người như thế, người mà tôi biết là sai người, sai cả thời điểm. Người mà tôi biết nếu cố chấp thì đều sẽ tổn thương, đều sẽ bị xã hội chê trách, người mà tôi biết sai mà vẫn không thể ngừng lại, người mà tôi hiểu, không bao giờ có tương lai. Nhưng lại là người khiến tôi chấp nhận đời này trầm luân, không cần đáp trả.
Tôi đã gặp người như thế, biết rằng không có kết quả nhưng vẫn cố chấp tiếp tục. Chỉ vì tôi thương, biết rõ người này không thuộc về mình, nhưng vẫn gắng gượng siết chặt tay họ dây dưa thêm một đoạn đường.
Tôi đã từng như thế, gặp một người như thế... Vẫn cố chấp lừa bản thân mình như thế, để cố gắng yêu như thế... Rồi phải buông tay như thế... Nếu gặp thêm một người như thế... Tôi cũng vẫn làm như thế...
 

Teplice

Offline
Thành viên BQT
Dây giày cứ ngỡ buộc chặt, chạy ngàn dặm đường vẫn ổn, đến một ngày chỉ đi bộ mà cũng rơi ra.
Tình cảm cứ ngỡ khăng khít, kề vai sát cánh vượt qua bão giông, lúc yên bình lại tự nhiên phai nhạt.
Cái gọi là “mãi mãi”, thực ra chỉ là một cách nói khác của “chưa đến lúc”.
Thôi thì... Người cần đến sẽ đến. Kẻ phải đi sẽ đi. Vạn sự tùy duyên vậy!
| VDS |
-----
🌿
Trích: Mình phải sống như biển rộng sông dài.

uDpr7xP.jpg
 

Teplice

Offline
Thành viên BQT
Tình bạn tốt giống như rượu quý, càng ủ lâu ngày hương càng say nồng.
Một ngày mờ sương nào đó, ta hiểu ra được chuyện gặp gỡ ở trên đời vốn là ngắn ngủi. Một vài bồi hồi xúc động, những lưu luyến ban sơ. Một vài lần chứng kiến và cảm nhận những ân cần tử tế. Ta định danh một thứ tình cảm đáng trân trọng ở trong lòng.
Rồi thời gian thoi đưa, một đôi lần tình cờ thăm hỏi. Ta đi qua những ngày vật vã tủi hổ, nhận ra tình cảm xưa vẫn mang những dấu ấn cũ. Là rượu quý ủ lâu ngày, say hơn tất cả những phù du trên đường đời ta gặp.

TXh4yY8.jpg
 

Teplice

Offline
Thành viên BQT
Lâu rồi không thấy cập nhật tin mới? buồn
Tôi từng đọc được một đoạn về “Tây Du Kí”, rằng:
“Đường Tăng rất cẩn thận, luôn thích chăm lo cho các đồ đệ của mình”.
Ngày nọ, ngài phát hiện trên quần của Tôn Ngộ Không có một lỗ thủng, cho nên đã lặng lẽ vá lại lỗ thủng đó.
Ngày hôm sau, ngài lại thấy chỗ vá thủng ra, cho nên, một lần nữa lại lặng lẽ vá lại.
Ngày thứ ba vẫn vậy, và ngài ấy vẫn tiếp tục vá.
Dù cho ngài cẩn thận như thế, nhưng Tôn Ngộ Không lại nóng giận, không chịu nổi bèn nói rằng:
“Sư phụ, người đừng quản mấy chuyện không đâu nữa có được không? Người đem lỗ thủng trên quần con vá lại như thế, người nói đuôi của con biết làm thế nào?”
Trong “Người trộm bóng” cũng có một câu thế này:
“Bạn không thể can thiệp vào cuộc sống của người khác, cho dù là vì muốn tốt cho đối phương”.
Đúng vậy, việc can thiệp một cách mù quáng đến những chuyện không liên quan đến mình, nhiều khi sẽ khiến bạn rơi vào tình huống “có ý tốt mà không được đền đáp”.
Cho nên, người đến độ tuổi trưởng thành, vẫn là nên học cách có chừng mực với người khác, không quản chuyện không liên quan đến mình, không chỉ là tôn trọng người khác, mà còn là dành một phần an tĩnh cho chính mình.

m1SqGb0.jpg
 

Teplice

Offline
Thành viên BQT
4 TRÍ TUỆ XỬ THẾ CỦA NGƯỜI XƯA RẤT ĐÁNG ĐỂ CHÚNG TA NGẪM NGHĨ
1. Giữ nết thật thà, chất phác
“Nhân chi sơ, tính bản thiện”, con người khi chưa lún sâu vào sự đời thì rất ít chịu sự “tiêm nhiễm” của xã hội. Nhưng khi trải qua bao thế sự xoay vần, thì tâm cơ cũng theo đó mà ngày càng tăng lên.
Vì thế, làm người đừng bao giờ quên đi tâm nguyện lúc đầu. Hiểu sâu xa một chút, không quên tâm nguyện lúc đầu chính là học cách khiêm nhường, học cách không bộc lộ bản thân.
Dù có trải qua bao thế sự xoay vần, vẫn luôn giữ một tâm hồn trong trẻo, thanh khiết như chưa từng bị nhuốm bẩn trong thế giới này.
Bởi người càng thiện lương, thì càng không bị ai làm tổn thương hay sát hại; nhưng người càng khoe khoang, thì chỉ càng khiến người ta đố kỵ.
Con người sống trên đời không phải càng khoa trương càng tốt, cũng không phải việc gì cũng thận trọng, chịu oan ức để cầu toàn thì có thể sống yên phận.
Trong nhiều trường hợp, tốt hơn hết là nên giữ vững bản tính thật thà, chất phác và thái độ cởi mở của mình.
Một người thật thà chất phác, nhìn bề ngoài có vẻ hiền lành ngu ngốc, nhưng lại giống như thỏi vàng, lúc nào cũng tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Núi không nói mình cao lớn nhường nào, sông không tự nói mình thâm sâu bao nhiêu, người thật thà chất phác, chỉ cần không màng danh lợi, tự ắt tâm sẽ an nhiên.
Giữ nết thật thà chất phác là đạo xử thế tốt đẹp, cũng là cảnh giới cực cao khi làm người.
2. Nghe được lời khó nghe
Trong cuộc sống, khó tránh khỏi đôi lúc phải nghe những lời khó nghe, gặp phải những chuyện không vừa ý. Tuy nhiên, những phiền phức này thực ra là cách để chúng ta mài giũa bản thân, tu tâm dưỡng tính.
Có câu: “Trung ngôn nghịch nhĩ lợi vu hành, lương dược khổ khẩu lợi vu bệnh”, ý rằng lời nói ngay nghe chướng tai, nhưng có thể dẫn dắt hành vi của người ta ; thuốc tốt có vị đắng, nhưng chữa được bệnh.
Lời ngọt ngào thì ai chẳng thích nghe. Nhưng nếu lúc nào cũng chỉ nghe thấy lời ngọt ngào êm tai, chuyện gì cũng hài lòng vừa ý, vậy thì chẳng khác gì chìm đắm trong độc dược, vô cùng nguy hiểm.
Con người khi rơi vào nghịch cảnh, hãy học cách nhẫn nại chịu đựng, vững vàng kiên trì. Còn khi gặp thuận cảnh, có thể giữ được sự tỉnh táo, giữ vững ý định ban đầu.
Thực ra làm người không nên “giấu lỗi, sợ phê bình”, cần phải nghe được cả những lời khó nghe và những lời tốt đẹp.
Đối mặt với khuyết điểm của bản thân, cho dù rơi vào tình cảnh nào, cũng cần giữ tâm được bình thản, không quan tâm thiệt hơn; cũng như không vì mọi chuyện suôn sẻ mà tự kiêu tự mãn, không vì thất bại mà gục ngã hoàn toàn.
“Nghe được lời khó nghe”, là cách để một người có thể đi được lâu, đi được xa hơn.
3. Biết tiến biết thoái
Có câu nói rằng: “Mọi con đường đều dẫn đến thành Rome”, đường đời tuy có nghìn vạn lối đi, nhưng thực tế không phải lối đi nào chúng ta cũng có thể bước một cách tùy ý. Hãy cẩn thận kẻo “sai một ly, đi ngàn dặm”.
Đi theo con đường nào, phải lựa chọn thật kỹ lưỡng. Một khi đã chọn xong rồi thì bất luận là con đường đó bằng phẳng hay nhấp nhô, chúng ta đều phải ung dung đối diện.
Cho dù là “xuân phong đắc ý” đều phải giữ chừng mực, càng ở trong thuận cảnh, càng phải giữ tâm tĩnh lặng. Còn nếu rơi vào nghịch cảnh, thì phải dốc lòng hăng hái.
Khi chúng ta đối diện với vinh nhục được mất, có thể rộng lượng ung dung, đường đời sẽ càng bình lặng.
4. Tận hưởng sự tự tại
Nếu một người có thể tự do tự tại, như một con thuyền độc mộc không dây trói buộc trôi theo những con sóng, thì nội tâm người đó thực giống như một cái cây đã hóa tro bụi, không quan tâm đến thành bại, khen chê của người đời.
Vì con người sống trên đời, khó vượt qua nhất chính là hai chữ “danh lợi”, khó buông bỏ nhất chính là “vinh nhục được mất”.
Nếu một người mà tâm quá coi trọng danh lợi và được mất, thì người đó lúc nào cũng sẽ bị ưu phiền và bất mãn bủa vây.
Sống nơi trời cao biển rộng, có nhiều điều là không thể thay đổi, nhiều điều là bất đắc dĩ, như thanh gỗ lập lờ trôi, mặc thế sự đưa đẩy.
Tuy nhiên chỉ cần chúng ta vững tâm, mọi thứ sẽ đi theo đúng hướng.

Làm người hãy tự biết cân bằng địa vị của mình, đừng cưỡng cầu những thứ không thuộc về mình, như vậy phong thái sẽ ngày càng khoáng đạt, tận hưởng thêm nhiều niềm vui trong cuộc sống.
Vạn sự tùy duyên, hãy để mọi chuyện đến và đi một cách tự nhiên, đó chính là một phần thái độ trong cuộc sống, cũng là sự tự tu dưỡng mà mỗi người cần phải có để thân tâm đạt được an nhàn tự tại.
b4d5aoM.jpg
 


Top