Đọc Sách Mỗi Ngày | Page 28 | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We don't have any banner, Flash, animation, obnoxious sound, or popup ad. We do not implement these annoying types of ads!

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

Please add https://vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

Đọc Sách Mỗi Ngày

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Cầu vồng không tự có
Nếu không có cơn mưa
Thế nên đừng tuyệt vọng
Cuộc sống chưa màu hồng
Con đường dù khó bước
Khó biết trước tương lai
Hôm nay cười với ai
Hay ngày mai lại khóc
Lo nghĩ chuyện xa vời
Mà quên vui hiện tại
Vấp ngã thì làm lại
Ai chẳng có lần sai
Hãy thật lòng tự hỏi
Mình muốn vui hay buồn
Bản thân mình mệt mỏi
Vì nỗi buồn chưa buông
Hãy học cách chấp nhận
Đời có rủi có may
Ngày mai còn tỉnh giấc
Là may lắm rồi này.

20.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Nếu bạn chỉ sống và theo đuổi những giá trị bên ngoài mà không nhìn lại nội tâm thì bạn chỉ sống trong sự so sánh mà thôi.
Và kết quả là bạn không cảm thấy hạnh phúc trong cuộc sống mà chính mình đã chọn.
Vì thế, điều thiết thực không phải là một danh thiếp để chứng minh sự hiện diện của bản thân. Bạn không cần phải chứng minh với bất cứ ai mà hãy là chính mình thôi.
- Tôi quyết định sống cho chính tôi
🌱


23.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Mỗi khi lòng buồn chán
Hãy nhìn lên bầu trời
Biết đâu ngày nào đó
Mình lên trển dạo chơi
Cứ sống cho thật tốt
Đừng lo lắng chi nhiều
Hiện tại và mai mốt..
Em lo được bao nhiêu?
Chi bằng cứ cố gắng
Giữ sức khoẻ trước tiên
Đời ai không cay đắng,
Ai mà chẳng ưu phiền?
Con ve sầu thích hát
Nhưng duy nhất mùa hè
Còn lại những mùa khác
Nó cũng phải im re.

45.jpg
 

librec

Rìu Sắt
Ai cũng sợ mình thiệt
Ai chịu nhường mình đây?

Ai cũng muốn giành lợi
Ai lặng lẽ buông tay?

Ai cũng lo toan tính
Ai hồn hậu vô tư?

Ai cũng mình trước nhất
Ai rỗng rãi nhân từ?

42.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
✨
/mỗi cuộc gặp gỡ trên đời đều có ý nghĩa, dẫu đó chỉ là biệt ly.../
Thế giới này có lúc không công bằng như vậy.
Có những người bằng mọi giá muốn bước vào thế giới của bạn nhưng thứ đọng lại trong tâm trí bạn lại là bóng hình của một người xa lạ.
Có những người yêu bạn đã bao năm thế nhưng bạn lại phải lòng một ai đó mới gặp vài lần.
Thế nhưng mỗi người đến với cuộc sống của bạn đều có ý nghĩa riêng, dù họ chỉ đi cùng bạn một chặng đường, có thể các bạn gặp gỡ chỉ để chia ly, nhưng ít nhất trong khoảnh khắc nào đó, họ đã ở bên cạnh bạn.
Vui vẻ cũng được, mà đau khổ cũng được.
Bạn có được ngày hôm nay, chính là nhờ những bóng hình thoáng qua ấy..."

42.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
VỀ ĐI CON...
Ngoài kia mỏi mệt thì về con ạ
Đừng cố chen chân giữa những vòng xe
Cơm người lắm lúc cứng bằng sỏi đá
Gia đình luôn rộng cửa đón con về!
Ai cũng biết sống xa nhà là khổ
Là cô đơn và lạc lõng rất nhiều
Đôi lần quay quắt nhớ vòm lá đổ
Dưới chân quê hoang hoải bóng trời chiều.
Con của Bố à, đường đời rộng lớn
Tuổi trẻ con dễ lạc trước bẫy người
Không còn nữa thuở lên ba lên bốn
Có điều gì con cũng gọi "Bố ơi!"...
Đừng cố quá. Mệt thì về! Về thẳng.
Dăm mảnh vườn con, bầy vịt, lợn, gà
Ngày làm, đêm ngủ, đợi ngày mai nắng
Bộn bề nào rồi cũng sẽ đi qua.
Biết điểm dừng nhé con, đừng cố chấp
Đâu phải lối nào cũng dễ thành công
Đâu phải cứ ở thị thành ngửa - sấp
Mới có tương lai rực rỡ nắng hồng.
Bố Mẹ đợi con về, con ngoan ạ
Sống yên bình lại dễ có niềm vui
Rồi sẽ đến một ngày sau tất cả
Kể con nghe những chuyện ở trên đời...

42.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Nếu một ngày… !
Nếu phố quá ồn ào …vội vã
Lòng nặng đau buồn bã cô đơn
Buông giận hờn trôi vào dĩ vãng
Hòa lãng quên ngày tháng ngược xuôi…!
Về nơi đây có tiếng …à ơi…
Có ngọt ngào lời ru của mẹ
Có tiếng cười khe khẽ em thơ
Đầy thương nhớ giấc mơ đời thực
Về thôi em..anh nghe rạo rực
Góc trời quê nghiêng bóng tre già
Phủ rong rêu tự là thiên cổ
Hờn người xa …khuất nẽo mịt mờ…
Về đi em hiện thực giấc mơ
Nơi chôn …rau cắt rốn mãi chờ
Nơi mộc mạc lời thơ …lắng đọng
Miền yêu thương ước vọng đong đầy
Về bên Mẹ bình yên còn đây
Sáng mai thức dậy chốn này an yên..!

42.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Có đôi lúc, bạn muốn giữ lấy một chiếc lá, dựa vào nó chịu toàn bộ sức lực, nhưng lại quên mất đến một ngày, lá cũng sẽ rời xa cây.
Giống như rất nhiều người đi qua cuộc đời của bạn, đi cùng bạn một đoạn đường, sau đó lại cùng bạn phân ly, cũng có thể sẽ không còn gặp lại nữa.
Mỗi một người đều có nỗi khổ buộc phải trải qua và con đường mà bản thân buộc phải đi hết , không ai có thể bước thay ai. Bạn phải tự mình đi, thực sự đi, mới có đủ khả năng không sợ gió, sợ mưa, thản nhiên không vướng mắc.
Có vui có buồn, có lên có xuống, đó mới là cuộc sống chân thực. Tựa như một tách cà phê không thêm đường vậy. Khi mới uống ắt sẽ cảm thấy vị đắng chát, nhưng sau khi uống xong trong miệng sẽ phảng phất một chút mùi thơm cùng hương vị khó quên.
Cuộc sống vốn dĩ không có con đường nào vô ích, mỗi bước đi đều cần tính toán lâu dài. Những khổ nạn mà bạn trải qua, đều sẽ trở thành tấm huân chương rực rỡ trong những năm tháng tương lai của bạn.
Tôi hy vọng quãng đời còn lại, bạn sẽ trở thành người trong mắt có mặt trời, trong nụ cười có sự thản nhiên.

15.jpg
 

Teplice

Offline
Thành viên BQT
HÀNH TRANG VÀO ĐỜI
Tôi quay về mặc cả với tuổi thơ
Xin quá khứ hãy đợi chờ chút nhé
Tôi sẽ trở về cái thời thơ bé
Dẹp mọi chuyện đời tôi ghé về thăm
Kỷ niệm ngày xưa cũ kỹ rêu phong
Lúc nhỏ cưỡi trâu nhong nhong ra ruộng
Lũ trẻ con múc nước sông để uống
Rủ nhau ra đồng bắt muỗm nướng ăn
Cuộc sống ngày xưa thiếu thốn khó khăn
Đi học về, dắt trâu chăn đến tối
Khoai lang nướng trong tro rơm nóng hổi
Đám nhóc mình vừa thổi vừa chia
Có những trò chơi con trẻ đam mê
Đánh đáo đánh khăng, ven đê đá bóng
Chiều buông xuống dẫn trâu về cuối xóm
Khói lam chiều mẹ sắp dọn bữa cơm
Bữa cơm chiều mùi gạo mới thật thơm
Còn có cả mùi khói rơm khói rạ
Gia đình với quê hương là tất cả
Là hành trang vào đời, mình đã mang theo

10716b0baefc82262e.jpg
 

librec

Rìu Sắt
ĐỪNG SO SÁNH MÌNH VỚI NGƯỜI KHÁC
So sánh chỉ khiến bạn phân biệt rạch ròi mình với mọi người và khiến lòng ích kỷ trong bản thân mình ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Đừng so sánh mình với người khác, mà hãy so sánh mình của ngày hôm nay với hôm qua.
Nếu hôm qua ta tỏ ra thiếu tử tế với bố mẹ, bạn bè và những người xung quanh thì hôm nay hãy cố gắng thân thiện hơn ngày hôm qua.
Nếu hôm qua ta hơi tiêu cực một chút thì hôm nay hãy cố gắng trở nên tích cực hơn ngày hôm qua.
Hãy cứ so sánh theo cách này mà không sợ mệt mỏi, thậm chí bạn sẽ ngày càng trưởng thành hơn!
Đừng nản chí, cố lên nào!- Chỉ cần bạn đừng tự lãng quên chính mình thì lúc nào bạn cũng là người quan trọng
🌿


14.jpg
 
Sửa lần cuối:

guest11

Rìu Chiến Chấm
Biết nhiều chưa phải là hiểu sâu
Cách đây vài năm ông Nicholas Carr có viết một quyển sách nói về ảnh hưởng của Internet đối với sự phát triển bộ óc của chúng ta. Quyển sách có tựa đề “Sự nông cạn: Internet đang làm gì với bộ óc chúng ta” (The shallows: What the Internet is doing to our brain.).

Gián đoạn và xao lãng
Ông Nicholas Carr viết, “Bạn hãy tưởng tượng mình vừa đang đọc một quyển sách và cũng lại vừa cố gắng giải đáp một ô đố chữ (word puzzle), và đó là việc xảy ra mỗi khi chúng ta sử dụng internet.”

Theo ông thì mạng internet là một môi trường tạo nên những sự gián đoạn, ngắt quảng, phân tâm đối với ta. Ông chia sẻ, “Tôi ngồi xuống đọc một quyển sách, hoặc một bài viết dài nào đó, và sau khi đọc được chừng vài trang, đầu óc tôi bắt đầu muốn làm những gì nó vẫn thường làm mỗi khi lên internet: kiểm tra email, nhấp vào các đường links, vào google tìm kiếm, nhảy từ trang này sang trang khác…”

Ông Carr nghiên cứu và viết quyển sách về đề tài này khi ông bắt đầu cảm thấy một sự thay đổi trong khả năng tập trung của mình, nó không còn được như xưa nữa. Thái độ phân tâm, chia trí trong khi sử dụng internet, sẽ vẫn tiếp tục có mặt sau khi ta tắt chiếc máy tính của mình.

Sự xao lãng và phân tán ấy trở thành một thói quen in sâu vào tâm thức của ta, và chúng biểu hiện ra ngay cả trong đời sống hằng ngày của mình. Sự sử dụng Internet đã làm thay đổi nền tảng cơ bản về cách hoạt động của bộ óc chúng ta. Nó đã biến đổi những sợi dây kết nối thần kinh trong bộ óc mình.

Theo ông Carr thì mạng internet là một hệ thống tạo nên những sự gián đoạn. Nó liên tục nắm bắt sự chú ý của ta cho mọi thứ tin tức, và đa số lại là những thông tin hoàn toàn không cần thiết: những đường links, những video clips, những hình ảnh youtube, những “tin nóng”… Và mỗi khi ta thay đổi sự chú ý của mình, bộ óc ta phải làm việc nhiều, nó cần một thời gian để tập trung được trở lại.

Bộ óc của ta có khuynh hướng chú ý và quan tâm đến những dữ kiện chỉ vì chúng mới lạ đối với mình, mà không cần biết là có mang lại một ích lợi nào không!

Tôi nhớ ngày xưa có lần nghe một học giả, hình như là cụ Nguyễn Duy Cần, than rằng, cụ có thói quen là mỗi khi cần tra môt chữ gì trong tự điển, cụ lại thường hay tò mò đọc thêm vài chữ khác, và việc ấy làm tốn mất nhiều thì giờ của cụ. Không biết cụ sẽ nghĩ sao về một thế giới mênh mông đủ mọi những tin tức trên mạng toàn cầu ngày nay, bạn hả?

Trí-nhớ-thao-tác và Trí-nhớ-dài-hạn
Theo ông Nicholas Carr thì cũng vì mạng internet có thể cung cấp quá nhiều thông tin mà cái biết của ta lại trở nên nông cạn.

Trong kỷ nguyên tin học ngày nay với số lượng thông tin khổng lồ, với những video clips, những hình ảnh, âm nhạc, các đường links, emails, Youtube, Google... chúng ta đã trở thành những người tiếp nhận rất thụ động. Chúng ta có thể truy tìm bất cứ tin tức về một đề tài nào mình muốn, rất nhanh chóng, nhưng ta cũng vô tình có thể đánh mất đi khả năng suy nghĩ sâu của chính mình.

Bạn biết không, trong ta có hai loại trí nhớ: trí-nhớ-thao-tác ngắn hạn, working memory, và trí-nhớ-dài-hạn, long-term memory. Tuy trí-nhớ-dài-hạn của ta thì có thể là vô tận, nhưng trí-nhớ-thao-tác của chúng ta thì rất giới hạn, và lại vô cùng mỏng manh, nếu như có một sự ngăn ngại nào thì nội dung của nó sẽ bị xóa hoàn toàn khỏi tâm thức.

Mà sự thông minh của ta là tùy thuộc vào việc ta có thể chuyển tải được bao nhiêu thông tin từ trí-nhớ-thao-tác, working memory, sang trí-nhớ-dài-hạn của mình, long-term memory.

Khi ta đọc một quyển sách, những tin tức và dữ kiện như một dòng suối nhỏ chảy thong thả và đều đặn, theo nhịp độ tiếp nhận của mình. Sự tập trung của ta cũng dễ dàng, và những thông tin được chuyển tải rõ rệt từ trí-nhớ-thao-tác sang trí-nhớ-dài-hạn.

Và ngược lại, trên mạng internet thì có biết bao nhiêu là dòng thác thông tin khác nhau ào ạt tuông chảy. Ta cứ lăng xăng đổi từ nguồn nước này sang nguồn nước kia. Ta thu nhận những dữ kiện một cách đứt đoạn, thiếu liên tục, từ nhiều nguồn khác nhau. Và khi trí-nhớ-thao-tác, working memory, của ta bị quá tải hoặc không thể xử lý được nữa, nó sẽ xóa bỏ hết tất cả.

Biết nhiều chưa chắc là hiểu sâu
Internet giúp chúng ta hiểu biết rộng hơn. Điều ấy đúng, nếu như “hiểu biết” được định nghĩa theo tiêu chuẩn của Internet kìa! Còn nếu như chúng ta thật sự hiểu được rằng, tuệ giác chỉ có thể thu nhận được bằng một cái nhìn sâu sắc và một sự tập trung trong tĩnh lặng, thì những yếu tố này không hề có mặt khi ta đi vào mạng internet.

Những chia sẻ của ông Nicholas Carr đã mang lại rất nhiều tranh cãi và các ý kiến khác nhau. Những nhận xét này của ông đã được khai triển từ một bài viết ngắn trước đây cũng của ông với tựa đề “Is Google Making Us Stupid?”

Ngày nay chúng ta không thể nào chối bỏ những lợi ích, thuận tiện và ảnh hưởng tích cực của internet trong đời sống và sinh hoạt hằng ngày của mình. Nhưng nếu không cẩn thận ta có thể tiếp thu những thông tin qua mạng internet một cách thụ động, và sự hiểu biết của mình cũng dễ trở nên hời hợt và nông cạn đi. Một người biết nhiều, chưa chắc gì là người ấy đã hiểu sâu.

Trong thế giới internet này, sự tập trung của ta cũng rất dễ bị phân tán, với bao nhiêu những đường links, những video clips, những hình ảnh, những tin nóng hằng ngày… lúc nào cũng mời gọi sự chú ý của ta mỗi khi lên mạng. Có lần tôi mở một trang web để tìm một thông tin nào đó, nhưng sau một hồi đi từ trang này sang trang khác tôi chợt dừng lại, và không nhớ là mình đang định tìm kiếm điều gì.

Đừng đánh mất sự sống trong lãng xao

Viện nghiên cứu Brain & Creativity Institute của University of Southern California khám phá rằng bộ óc của chúng ta có một phản ứng tức thì đối với những cái đau của chính ta. Nhưng ta cần phải chú ý lâu hơn, thì bộ óc mình mới có biểu hiện quan tâm đến nỗi đau của kẻ khác.

Ông Carr viết, “Chúng ta càng bị xao lãng bao nhiêu, thì ta sẽ lại càng đánh mất đi những khả năng cơ bản nhất của con người, như là lòng thương yêu, sự cảm thấu và nỗi xúc động.”

Ngày nay bạn có cảm thấy mình như có một sự thôi thúc, lúc nào cũng muốn lên mạng kiểm tra email, đọc tin tức, xem video clips… hơn là mở đọc một quyển sách ưa thích, ngồi uống cà phê với một người bạn, hoặc yên nhìn ra ngoài để được thấy một ngày đẹp trời.

Mỗi phút ta bận rộn cũng có thể là một phút ta bớt đi những cơ hội thật sự có mặt ở nơi này, tiếp xúc với người chung quanh, đi dạo, nói chuyện với người thân, pha môt tách cà phê, đọc một quyển sách, hoặc ngắm nhìn một ngày mưa bay… Và nếu như ta không có thì giờ đọc xong một quyển sách mình thích, nếu như ta không có thì giờ ngồi yên trong một buổi sáng nắng ấm, thì có lẽ tôi nghĩ chúng ta cũng nên thử nhìn lại xem, trong ta đang có những lãng xao nào…

Minh Tánh Nguyễn Duy Nhiên


 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Thôi kệ đi, mọi chuyện cứ để thuận theo tự nhiên, sống trên đời, đừng tự đưa mình vào ngõ cụt bằng những tâm tư tiêu cực.
Đôi khi bạn phải giả vờ rằng mọi thứ đều ổn, ôm nỗi niềm riêng cho bản thân rồi từ từ cũng vơi dần, chẳng có nỗi buồn nào mãi tồn tại đâu. Đừng trách ai đó làm cho bạn thất vọng mà chỉ nên trách bản thân đã kì vọng quá nhiều.
Có lẽ chúng ta nên khép lại những gì đã cũ, để bắt đầu một thứ mới mẻ hơn. Bởi ai rồi cũng sẽ tìm được cho mình một bến đỗ bình yên thôi.

01.png
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
Chia tay xong mà vẫn làm bạn được thì chỉ có 3 trường hợp: 1 là ngay từ đầu 2 người đã không yêu nhau, 2 là vẫn còn yêu nhau, 3 là...một người ngay từ đầu đã không yêu, còn một người thì vẫn còn tình cảm !!!
45.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
BỚT THAM và BIẾT ĐỦ
❤
ĐÚNG HAY RẤT ĐÚNG?
Sư phụ hỏi: “Nếu muốn đun ấm nước nhưng phát hiện củi không đủ, con sẽ làm thế nào?”
Một đệ tử nói: “Con sẽ đi tìm”.
Một đệ tử đáp: “Con đi mượn tạm cho nhanh”.
Một đệ tử khác nói: “Là con, con sẽ đi mua”.
Sư phụ mỉm cười hỏi: “Thế sao các con không đổ bớt nước đi?”.
Nếu bạn đang mệt mỏi, nghĩa là tham vọng đã nhiều hơn khả năng, nước nhiều..... hơn củi.
Để Hạnh phúc, hoặc là phải đi kiếm củi nhiều hơn, hoặc là đổ bớt nước.
Kiếm củi chưa chắc sẽ có, nhưng nước thì chắc chắn có thể tự đổ bớt được.
HẠNH PHÚC chính là BỚT THAM & BIẾT ĐỦ

2b76d0a7626172eb8.jpg
 

jablonec

Rìu Chiến Chấm
"Cảm ơn lòng người đã dạy ta 3 bài học sau những lần lỡ dại: Nên học cách sống 1 mình bởi vì không phải ai đến cũng ở lại; Đứa trẻ trong ta sẽ chỉ trưởng thành khi được trực chiến với sợ hãi; Sống hay chết thanh thản nhất là ngoài gia đình...ta không nợ ai".

12.png
 

Teplice

Offline
Thành viên BQT
Gửi tôi, của năm cũ
Lời chân thành cảm ơn
Vì trong cơn bão lũ
Đã kiên định, không sờn
Gửi tôi, lời xin lỗi
Vì đã có đôi lần
Cố chấp và nông nổi
Làm tổn hại bản thân
Gửi đến tôi lời chúc
Năm mới, cười thật nhiều
Gia đình luôn hạnh phúc
Tôi cần, chỉ bấy nhiêu.

43d50acca05a89d56.jpg
 

Teplice

Offline
Thành viên BQT
Em ơi em đừng sống
Bằng ánh mắt người dưng
Dăm ba lời tán thưởng
Hay dè bỉu lạnh lùng
Họ - đôi người xa lạ
Vô tình lạc qua đời
Lý nào em lại để
Họ khiến em khóc, cười?
Hãy sống vì mình trước
Để thấy đời luôn tươi
Sống vì người thân thuộc
Chỉ vậy thôi em ơi!

45.jpg
 


Top