Dân gian có câu nói: Của bền do người, cố quá thì quá cố. Phàm con người hay vật chất đều có mức giới hạn nhất định, tận dụng hết là hết phim. Nếu U20 một tuần vài chục lần thì U50 một tuần vài lần cũng ...không nổi. Còn cứ tà tà ... đến già cũng OK. Quy luật sống là vậy.
Còn nói về tiêu chuẩn kỹ thuật, Vật chất hư hay thay đổi cấu trúc do các nguyên nhân sau: Nhiệt năng, Động năng và ma tăng.
Nhiệt năng: Nhiệt độ vượt giới hạn bình thường về lâu dài cơm cũng cháy khét.
Động năng: Vật chất chịu tải nặng sẽ nhanh hư hỏng hơn bình thường.
Ma tăng: cắm đầu cắm cổ cài suốt ngày thì nơi hội ngộ là địa ngục.
Còn về so sánh lý do tại sao máy Mac không cần tắt còn Windows thì không?
Tuy là cùng phát triển lên từ hệ điều hành Unix, nhưng nhân của MacOS X và bắt đầu từ Windon NT lại có hai hướng hoạt động tương đối khác nhau.
MacOS X phát triển theo hướng (XNU) X được dịch nghĩa là "không xác định" Not Unit, tuy là nó nhưng không phải là nó. MacOS X phát triển tận dụng ưu thế hệ điều hành Unit tự điều chỉnh, làm mới nhưng với cơ chế Đóng. Nghĩa là gì, tất cả hệ điều hành chính do MacOS X phát triển hay từ bên thứ ba là hạt nhân lai nhưng là hạt nhân vi mô hơn, trong đó các dịch vụ riêng lẻ là mô-đun và có thể hoán đổi ngay lập tức. Và nó sẽ lập tức ngắt kết nối với nhau nếu hết tác vụ(nghĩa là không chạy ngầm). MacOS X (cùng với tất cả các hệ điều hành dựa trên Unix và giống Unix khác) thực hiện công việc quản lý tài nguyên tốt hơn. Ví dụ, khi một ứng dụng bị đóng, một số tài nguyên có thể vẫn nằm trong bộ nhớ trong trường hợp người dùng cần mở lại trong thời gian ngắn, nhưng nếu một ứng dụng khác cần các khối bộ nhớ đó thì nó sẽ bị xóa hoàn toàn khỏi bộ nhớ. Đây cũng là lý do tại sao macOS, Linux và Unix thực sự có thể có hiệu suất thực tế tốt hơn trên các máy có vẻ tệ hơn trên lý thuyết.
Hạt nhân Windows (NT) là khối đơn nhất, nghĩa là tất cả các dịch vụ của nó được kết hợp chặt chẽ và luôn chạy cùng nhau trong bộ nhớ. Mọi thứ có xu hướng bị kẹt trong bộ nhớ và có các quy trình nền ngẫu nhiên tiếp tục chạy ngay cả sau khi ứng dụng đã đóng và Windows không thể tìm ra cách xóa các tài nguyên đó mà không cần khởi động lại hoàn toàn... từ đây sinh ra Rác. Ngoài ra Nhân windows lại luôn mang "nhiệm vụ cao cả" tương thích ngược với tất cả các phần mềm, driver phần cứng mới cũ khác nhau một cách thường trực. Nên dẫn đến gánh vác quá nặng, luôn phải chạy ngầm để phản hồi, phân tích và tương thích.
Chỉ so sánh một cách đơn giản nhất, cùng bật hay hệ điều hành MacOs & Windows và cho chúng ngủ đông, nhưng lượng pin sụt giảm của Windows luôn nhiều hơn MacOs. Là vì tính "nhiều chuyện" của nó, thích bao đồng.
Không ôm đồm, không bao đồng, không nhiều chuyện...tất nhiên không có rác. Không có rác thì không nghẹt cống, không nghẹt cống thì không ngập nước, không ngập nước thì chỉ có thể ở khu sinh thái được quy hoạch đầy đủ giải quyết các vấn đề trên. Đó là lý do vì sao hệ sinh thái MacOs X không cần khởi động lại mà vẫn tà tà chạy. Bài viết đến đây tạm dừng, còn rất nhiều từ chuyên môn, nếu đi sâu vào giải thích ... nhức cái đầu, trong khi cv của Tôi chỉ là TX chạy Grab nên tạm viết vậy, ai hiểu thì hiểu, không hiểu lên tìm Chị GG mà hỏi.