Trước đây giữa thầy và trò cần nhất là một khoản cách để thể hiện đầy đủ đâu là thầy và đâu là trò, ngày nay thầy trò cứ lẩn lộn, rồi khi có việc gì thì lại nói trò mất dạy trong khi thầy cũng chẳng ra làm sao. Cách thể hiện như hiện này đâu phải là thân thiện, hòa đồng hay tình thương trách nhiệm mà vô tình đánh mất đi tư cách của một ông thầy.
Đến hẹn lại lên. Năm nào không như thế. Trong năm thì cứ "nghe nói" mở rộng đoạn đường này, đường nọ, khánh thành đường này đường kia, biện pháp chống ùn tắc thế kia thế này mà có được cái cóc khô gì. Qua tết thì tổng kết rút kinh nghiệm với những câu nói quen thuộc như: không lường hết được cái này cái kia, hay là năm nay lượng người đổ về quá đông...