Hỏi:
Sao trong Tây Du Ký, thần tiên phạm lỗi bị đày xuống trần làm yêu tinh mà trông… sướng quá vậy? Không phải lao động khổ sai, lại còn ăn thịt người và quậy tưng bừng nữa?
Trả lời:
Thật ra bị đày xuống trần làm yêu tinh không hề sung sướng – đó là phiên bản “đi công tác vùng sâu vùng xa định hướng kỷ luật” của Thiên đình.
Ở trời: làm quan, có bảo hiểm tiên giới, đãi ngộ tốt, tuổi thọ vô hạn.
Xuống trần: mất chức, mất phép, mất đạo tâm, và sống trong cái nồng độ PM2.5 tinh thần cao nhất thế giới → thành yêu tinh lúc nào không hay.
Còn chuyện chúng nó ăn thịt người và quậy phá?
Đó chẳng qua là dấu hiệu của nhân viên bị đuổi việc rồi trượt dài, chứ chẳng phải đang hưởng phúc.
Cuối cùng bị Tôn Ngộ Không tặng cho vài gậy vào đầu rồi bị giải về Thiên đình “xét xử lại”.
Nói ngắn gọn:
Làm yêu tinh nhìn thì oách, nhưng thực chất là mức kỷ luật nặng nhất của Thiên đình – vừa mất chức, vừa xấu hổ, cuối cùng còn bị khỉ đánh.
Chịu vậy cũng đủ khổ rồi!
Sao trong Tây Du Ký, thần tiên phạm lỗi bị đày xuống trần làm yêu tinh mà trông… sướng quá vậy? Không phải lao động khổ sai, lại còn ăn thịt người và quậy tưng bừng nữa?
Trả lời:
Thật ra bị đày xuống trần làm yêu tinh không hề sung sướng – đó là phiên bản “đi công tác vùng sâu vùng xa định hướng kỷ luật” của Thiên đình.
Ở trời: làm quan, có bảo hiểm tiên giới, đãi ngộ tốt, tuổi thọ vô hạn.
Xuống trần: mất chức, mất phép, mất đạo tâm, và sống trong cái nồng độ PM2.5 tinh thần cao nhất thế giới → thành yêu tinh lúc nào không hay.
Còn chuyện chúng nó ăn thịt người và quậy phá?
Đó chẳng qua là dấu hiệu của nhân viên bị đuổi việc rồi trượt dài, chứ chẳng phải đang hưởng phúc.
Cuối cùng bị Tôn Ngộ Không tặng cho vài gậy vào đầu rồi bị giải về Thiên đình “xét xử lại”.
Nói ngắn gọn:
Làm yêu tinh nhìn thì oách, nhưng thực chất là mức kỷ luật nặng nhất của Thiên đình – vừa mất chức, vừa xấu hổ, cuối cùng còn bị khỉ đánh.
Chịu vậy cũng đủ khổ rồi!