Tôi đang rất buồn! | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

If possible, please support us by clicking on the advertisements.

Please add vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

Tôi đang rất buồn!

xdtuangiao

Rìu Bạc Đôi
Xin chào các anh/chị cùng các bạn trên diễn đàn!
Tôi viết bài này không mong nhận được sự đồng cảm từ mọi người. Chỉ mong nhận được những lời chia sẻ, góp ý để hai cha con chúng tôi hiểu nhau hơn.
Gia đình tôi, bố là kế toán của công ty giống đã nghỉ hưu. Vì con, vì cháu ông vẫn làm thêm cho doanh nghiệp ngoài (tháng 5-7tr gì đó). Ngoài ra ông còn đảm đang chăn nuôi gà, nuôi một chú chó trông nhà. Hàng tháng vẫn gửi trứng sạch lên cho tôi cũng như các cháu ăn uống. (Bố tôi ở cách nhà vợ chồng tôi khoảng 90km, và ở một mình). Những điều đó khiến tôi rất tự hào về ông.
Mẹ tôi không có lương, hiện tại đang sống cùng vợ chồng tôi. Bà tốt tính nhưng hay tự ái. Với lại, do từ xưa bà không đi làm bên ngoài nên tính nết có phần trái tính (ít va chạm). Tôi không trách mẹ, vì tôi cũng chưa đưa được cho bà đồng lương nào. Chỉ có điều tính bà rất trẻ con, hay dỗi. Đôi lúc muốn góp ý với bà nhưng bà không nghe. Rồi dỗi, lại suy nghĩ rằng mình ko làm ra tiền nên chúng nó đối xử ..... Thực chất vợ chồng tôi không bao giờ có ý nghĩ mẹ ăn bám. Cảm ơn mẹ còn chưa đủ, chưa cho mẹ đồng lương nào, huống chi là nghĩ vậy.
Nói lại về bố tôi, ông sống với hàng xóm láng giềng mọi người rất quý. Không biết có phải vì những mặt tốt đó không mà ông rất duy ý trí, lúc nào cũng cho rằng mình đúng. Tôi nói đơn cử như hôm nay gia đình tôi làm cơm ăn hội đồng hương (5 mâm). Tối hôm kia (13/9) tôi đã ngồi gõ máy tính để lên thực đơn gồm những món gì rồi, phải mua những món gì rồi, dặn vợ dọn dẹp nhà cửa....... (Tức là cũng có sự chuẩn bị chứ ko phải là không biết nghĩ). Vợ tôi cũng biết, đi chợ sớm từ hôm qua mua đủ đồ ăn, tối qua hai vợ chồng đi siêu thị mua thêm mấy thứ nữa là đủ. Sáng sớm nay hai ông bà dây sớm, vợ chồng tôi cũng vậy. Tôi dậy bảo với bố là con đi luộc gà (hôm qua tôi đã chủ động mượn bếp ga công nghiệp, một bình ga mới....). Bố tôi bảo mở cổng, dắt xe máy ra. (việc này đương nhiên là phải làm rồi, vì không mở cổng, sao cho được bếp ga ra ngoài sân đun). Tôi mở cổng xong bê bình ga, bếp cn ra ngoài, bê gà ra giữa cổng rửa. Ông không nói gì, hầm hầm kéo dây nước ra một góc xa chỗ tôi rồi tự làm (chắc ý ông là phải ngồi ra góc gần chỗ thoát nước để tránh tanh...). Sau đó ông nói tôi là chưa được (ý là chưa có khả năng nhìn xa, bao quát công việc). Sau đó tôi không làm nữa, vào nhà lấy khăn mặt rửa mặt cho hai đứa rồi ăn sáng. (Thực sự lúc đố tôi cũng giận bố). Sau đó vợ tôi nấu mì cho bố và các con ăn, nhưng bố đang mải làm gà nên tôi ăn trước. Rồ rửa bát với xoong nồi. Ông không bật bếp được nên gọi tôi, vợ tôi bảo là ông bảo ra bật bếp cho ông. Nhưng tôi bảo bật bếp có gì khó, ông bật cũng được mà. (cái bếp đó khó đánh lửa, tối qua tôi đã thử và có cả ông ở đó. Tôi cũng nói là nếu khó đánh lửa thì mồi bếp thủ công). Thế là ông giận, ông bê nồi luộc gà vào nấu bằng bếp ga đôi trong nhà. Rồi ông nói nhiều lắm.....ý là con không ăn muối cá ươn, rồi nhiều thứ khác nữa. Thực sự nhà có việc tôi muốn như thế này: Lập kế hoạch, phân công công việc rõ ràng. (Ví dụ mẹ tôi làm xôi, tôi luộc gà, vợ tôi nhặt rau thơm, chuẩn bị bát đũa, ....ai xào thịt bò, ....) Chứ không phải là bắt buộc người đó làm theo ý mình. Vì cái quan trọng cuối cùng là kết quả đạt (kể cả chưa đạt thì lần sau sẽ đạt). Và đúng giờ trước khi khách tới. Chứ không để ý đến những tiểu tiết như rửa gà khu vực nào ......... Bởi ai cũng lớn rồi, tự khắc biết làm thế nào là đúng. Nhưng bố tôi lại không hiểu như thế. Rồi ông chê tôi. Tôi chỉ nghĩ, đến bố còn không tin tưởng con mình, vậy thì chủ doanh nghiệp nào dám thuê tôi về làm? Dám tin tưởng trao cho tôi quyền quản lý, điều hàng hóa, báo cáo sổ sách....?
Có thể lúc đang gõ bàn phím thì ở nhà bố tôi đang bận bịu, vất vả. Tôi hiểu điều đó nhưng sáng nay cô thủ kho bên tôi đi họp phụ huynh. Không có ai quản lý, tôi không xin nghỉ cả ngày được. Phải đợi cô ấy đi (2 tiếng) sau đó mới được về.
Tôi mong mọi người cho tôi xin lời khuyên để bố con tôi hiểu nhau hơn. Tôi chỉ cần ông lên kế hoạch mọi công việc từ to tới nhỏ. Còn mọi thứ cứ để vợ chồng tôi lo. Lần này chưa đạt như ý bố, thì lần sau. Lần sau nữa. dần dần nó sẽ trưởng thành. Tôi cần bố tin tưởng con mình, như các chủ doanh nghiệp đặt niềm tin vào nhân viên của họ. Mặc dù không phải là anh em máu mủ. Còn nếu làm mãi chưa đạt, chỉ cần bố nói nhẹ nhàng con làm như này, như này. Chứ ko cần bố phải lao vào với vẻ mặt hầm hầm, rồi lại nói con mình (ý là chả làm ăn được cái tích sự gì....)
 

babylon88

Búa Gỗ Đôi
Khoảng cách 1 thế hệ khác nhau Bác ah ! Đến Bạn bè mỗi người tư duy mỗi kiểu ! Nên tốt nhất những cái cần nói cần nghe nên tự cân nhắc ! Chứ muốn hiểu đã hiểu rồi ko cần giải thích !Với trưởng bối cứ lẳng lặng mình hiểu là đc ko nhất thiết cứ trắng đen rõ ràng , còn ức chế nói với vợ là đủ rồi ! Hòa khí quan trọng ! Chỉ những cái liên quan lớn như kinh tế hay xã hội ,,, thì mình mới nên nói thôi
 

tvthoi1984

Rìu Vàng Đôi
Mình là người đàn ông trong gí đình, mình nên thường xuyên nói chuyện với mẹ, chuyện tào lao cũng đươc. Đôi lúc kể cho mẹ nghe về công việc, vui, buồn.
Đôi lúc hỏi hôm nay mẹ thích ăn gì, con mới lãnh lương....
Mình nên là cầu nối giữa mẹ và vợ, vì mẹ và vợ dễ có bất hòa...
Nói chung cuộc sống mỗi người mỗi cảnh, không ai giúp ai dc đâu. Bạn chỉ cần đem lòng yêu thương vào mọi hành động mẹ sẽ cảm nhận được thôi.
 

mimita

Búa Gỗ
Ba bạn làm kế toán, đặc trưng ngành này là làm chuẩn, hình thành tính cách của ông. Mình có cảm nhận bạn chưa có con nên bạn chưa cảm nhận được nổi lòng của cha mình. lệch nhau thế hệ, cách nghĩ và làm hoàn toàn khác. Bạn nên thuận theo cha mẹ để gia đình hành phúc. Một số đoạn bạn kể mình có cảm giác bạn không thuận với cha mẹ bạn khá lâu rồi. Theo mình, muốn giận cha mẹ thì chờ họ qua đời đi rồi giận cũng chưa muộn, còn jo phải làm cho họ vui mới phải. Chúc bạn thành công.
 

cyberat


Junior Moderator
Thành viên BQT
vấn đề của đồng chí là thế này: đồng chí và cụ ít chịu trao đổi giao tiếp (trao đổi qua lời nói). Tôi đề nghị đồng chí cứ "hay hỏi" & "giả ngu". Người cao tuổi họ thích thể hiện hiểu biết lắm, ví dụ như vụ cái bếp, đồng chí bảo là khó đánh lửa thì làm thủ công, ai chả biết điều đó, nhưng với người cao tuổi, trọng sĩ diện, duy ý chí thì khác nào tát vào mặt họ, dạy khôn họ. Nên đồng chí có thể thử cách nhẹ nhàng hơn là lại "tạch tạch" vài cái rồi "chắc nó hư rồi, để con lấy giấy mồi cho gọn, kẻo mò mẫm lại trễ giờ".
còn đồng chí bảo kế hoạch, đó là cái khung sườn thôi, nên nhớ mọi việc thiên biến vạn hóa, "làm đúng chưa chắc đã đúng, còn ngu ngơ làm sai lại hóa ra đúng". Nhưng kế hoạch gì chứ, đồng chí cứ hỏi thẳng cụ: "mai phải làm bao nhiêu con gà? bao nhiêu món? giao ai làm việc gì bố?" nói chung là giao tiếp nhiều vào, cụ chửi cứ nghe, em nghe chửi miết đây này, đi với ngoại xe khách, lơ xe phụ bê cái thùng hàng của mình để xuống, có 2 bà cháu mà tận 4 thùng bánh trung thu thêm 2 vali của 2 bà cháu. bà yếu đi tay không, 1 mình em bê, phụ xe nó thấy nó tiếp, thế mà cụ chả nói gì, khi em vừa đến gần thì cụ mắng xối xả "cái thằng ngu mày không có mắt à, mày ngu à, bánh mà mày để thùng nằm thế thì nó cấn móp hết, tao nói mày có nghe không, sao mày không lật lên..." dù rằng do mấy anh lơ xe với tài xế giúp ấy, em cũng ngại đứng chết trân rồi cười hề hề dạ dạ, mà cụ đứng từ đầu tới cuối thấy rõ em chỉ ôm 2 vali cá nhân có tài sản thôi, bánh mất chả sao. Người lớn ấy mà, xí xóa cho qua thôi!
 

ngoha

Gà con
Cố lên bạn nhé. Mọi chuyện rồi cũng qua, cứ nghĩ là sau cái tột đỉnh nó sẽ xuống dốc là ok mà
 

baogia2010

Rìu Chiến Bạc
Bạn @xdtuangiao nên đổi buồn thành vui : vì bác nhà bạn đã nói chuyện với bạn và chủ động là người làm hòa ( Vì bậc làm cha mẹ khi nào cũng thấy con mình luôn còn nhỏ dại :) )
 

wiliamnewman

NCNL- Tôi đang nghĩ gì và đang tìm kiếm điều gì ?!
mình hiểu cảm giác của bạn và để mình nói xem có đúng ko nha.

1. Vấn đề người già họ bảo thủ có thể là do não bộ ko còn nhanh nhạy như trc nữa thông tin nạp vào khó có thể tiếp nhận - đó là về mặt sinh lý. Còn về tâm lý thì người già họ tự trọng cao cùng với xã hội phong kiến thời họ sống đã áp đặt lên họ thái độ sống như vậy ( nếu bạn già đi chắc chắn bạn sẽ cư xử khác) mỗi thế hệ lại 1 khuôn khác nhau nên ko phải cứ muốn là dung hoà dc.

2. Bạn và ba bạn hay nói chung là con trai và cha -- phải 90% là chơi mặt lạnh với nhau, đố mà cùng nhau uống nổi 1 tách cafe chứ chưa nói đến là nói chuyện làm ăn hay công việc, tôi và cha tôi cũng vậy. Đụng mặt nhau là ko chửi nhau ko dc.

3. Mình xin nói tóm tắt lại là đa số cha và con trai trong nhiều gia đình sẽ có hoàn cảnh giống bạn vì cách người cha tiếp xúc và cư xử với con trai quá đỗi "gượng gạo" giống như kiểu 2 thằng con trai nhắn tin cho nhau vậy. Đã tạo nên khoảng cách xa vời ngày hôm nay. Tục ngữ có câu "cha mẹ sinh con trời sinh tính" thực ra người mẹ là người mà gần bạn nhất dễ nói chuyện với bạn nhất và cũng là người bạn hay than phiền nhiều nhất, có phải bạn ko nhận ra rằng khi nói với mẹ mình không phải băn khoăn khi muốn nói lời nào đó trong tâm trí bạn. Vậy mà lúc chuẩn bị ăn cỗ, giả xử chỉ có mẹ bạn ở đó nghĩ thử xem mọi thứ nó dễ dàng thế nào bởi bạn đã chuẩn bị hết trong máy tính rồi.

4. Giải quyết : rất có thể cha bạn vẫn muốn điều hành, vậy nếu muốn chuẩn bị bạn phải trình lên cho cha coi hỏi xem như này dc chưa, ko những thế có những vấn đề có thể bạn thấy làm như này dễ hơn thuận tiện hơn nhưng cha bạn ko nghĩ vậy-- sinh ra vài chục cục ức chế trong lòng.
Còn cha ở đó thì bạn chỉ nên nghe lệnh y như robot ý. Còn về việc tin tưởng thì đập tiền vào mặt ông là ông tin tưởng ngay(ko tin về thử liền) ko những tin tưởng mà còn giao cho mọi việc là đằng khác. Thân !!!
 

phungthihalinh

Rìu Vàng Đôi
mình thấy có thể bác chưa hiểu ý bố, người lớn tự cho 1 điều đương nhiên là "những việc đó tự hiểu". mình cũng chỉ là con ng đôi khi mỗi ng mỗi ý ko hiểu hết ý đối phương, mình nghĩ bác nên ngồi nói chuyện với ông, ng lớn cứ bình tĩnh nói chuyện là tốt nhất
 

cyberat


Junior Moderator
Thành viên BQT
mình hiểu cảm giác của bạn và để mình nói xem có đúng ko nha.

1. Vấn đề người già họ bảo thủ có thể là do não bộ ko còn nhanh nhạy như trc nữa thông tin nạp vào khó có thể tiếp nhận - đó là về mặt sinh lý. Còn về tâm lý thì người già họ tự trọng cao cùng với xã hội phong kiến thời họ sống đã áp đặt lên họ thái độ sống như vậy ( nếu bạn già đi chắc chắn bạn sẽ cư xử khác) mỗi thế hệ lại 1 khuôn khác nhau nên ko phải cứ muốn là dung hoà dc.

2. Bạn và ba bạn hay nói chung là con trai và cha -- phải 90% là chơi mặt lạnh với nhau, đố mà cùng nhau uống nổi 1 tách cafe chứ chưa nói đến là nói chuyện làm ăn hay công việc, tôi và cha tôi cũng vậy. Đụng mặt nhau là ko chửi nhau ko dc.

3. Mình xin nói tóm tắt lại là đa số cha và con trai trong nhiều gia đình sẽ có hoàn cảnh giống bạn vì cách người cha tiếp xúc và cư xử với con trai quá đỗi "gượng gạo" giống như kiểu 2 thằng con trai nhắn tin cho nhau vậy. Đã tạo nên khoảng cách xa vời ngày hôm nay. Tục ngữ có câu "cha mẹ sinh con trời sinh tính" thực ra người mẹ là người mà gần bạn nhất dễ nói chuyện với bạn nhất và cũng là người bạn hay than phiền nhiều nhất, có phải bạn ko nhận ra rằng khi nói với mẹ mình không phải băn khoăn khi muốn nói lời nào đó trong tâm trí bạn. Vậy mà lúc chuẩn bị ăn cỗ, giả xử chỉ có mẹ bạn ở đó nghĩ thử xem mọi thứ nó dễ dàng thế nào bởi bạn đã chuẩn bị hết trong máy tính rồi.

4. Giải quyết : rất có thể cha bạn vẫn muốn điều hành, vậy nếu muốn chuẩn bị bạn phải trình lên cho cha coi hỏi xem như này dc chưa, ko những thế có những vấn đề có thể bạn thấy làm như này dễ hơn thuận tiện hơn nhưng cha bạn ko nghĩ vậy-- sinh ra vài chục cục ức chế trong lòng.
Còn cha ở đó thì bạn chỉ nên nghe lệnh y như robot ý. Còn về việc tin tưởng thì đập tiền vào mặt ông là ông tin tưởng ngay(ko tin về thử liền) ko những tin tưởng mà còn giao cho mọi việc là đằng khác. Thân !!!
mình có 1 bí quyết rất hay cho những khi tranh cãi với người lớn, đó chính là " "
bạn không nhìn nhầm đâu, đó chính là vô tự thiên thư =), im lặng nghe chửi là xong
 

ReamsX92

Búa Gỗ
Bạn cứ niệm chú: Cảm ơn cảm ơn cảm ơn 3 lần, đọc thầm hay đọc to đều được, bạn sẽ thấy dễ chịu hơn và mọi thứ sáng sủa hơn.
 

Hoang Duch2

Rồng Đỏ
Tôi chỉ muốn nói với cháu rằng, hiện nay cháu vẫn còn may mắn vì cha mẹ đang khoẻ mạnh, cháu chưa lâm vào tình cảnh cha mẹ bệnh nằm liệt giường, lúc đó cả nhà rất là khổ, mong cha mẹ vẫn bình thường như trước kia là điều bất khả kháng. Có những người tới số, chỉ ngủ một đêm rồi đi luôn, nhưng cũng có những người nằm liệt một chổ, thời gian kéo dài có khi đến 5, 6 hoặc 10 năm, cháu có hình dung lúc ấy mình sẽ đối xử với cha mẹ như thế nào không? Giờ cha mẹ còn khoẻ mạnh, còn làm việc được thì cháu nên biết đó là hạnh phúc mà không phải ai cầu thì có được. Ráng nhịn cha mình, đừng nên đôi co tay đôi với ông làm gì cháu à. Tha thứ và buông xả bớt cho đời nhẹ nhàng, mình đối tốt với cha mẹ để cho con cái mình nhìn vào làm gương, sau này các cháu sẽ đối xử với mình y như mình đã đối xử với cha mẹ của mình đó.
 

LUZ DE LUNA

Búa Gỗ
La más larga caminata comienza con un paso
Buenas cosas que hicimos ayer es lo que trae felicidad a nosotros en la mañana
fomentar
 url]
 


Top