Tại sao bạn không quên cách đạp xe , nhưng sẽ quên cách chơi Piano nếu không luyện tập thường xuyên

VNZ-NEWS
Vn-Z.vn Ngày 24 tháng 01 năm 2023, Khi bạn tập đi xe đạp và thành thục thì ngay cả khi bạn không chạm vào xe trong nhiều năm, bạn vẫn có thể đi xe đập một cách thuận lợi giống như "phản xạ không điều kiện" . Có người nói cơ chế này là "muscle memory" hay còn gọi là "Trí nhớ cơ bắp", đây là một dạng trí nhớ liên quan đến việc hợp nhất một nhiệm vụ vận động cụ thể vào trí nhớ thông qua sự lặp lại, được sử dụng đồng nghĩa với việc học vận động.

pMD2aw5rQFWSy4CX0gi7_musclememory.png

Tuy nhiên đối với những bản nhạc piano, bạn có thể chơi nhiều lần và cảm thấy bản nhạc đó rất quen thuộc, nhưng sau một khoảng thời gian có thể bạn sẽ không chơi được lại bản nhạc đó .Điều này có thể là do chúng ta không nhớ được chính xác các chi tiết của bản nhạc. Vậy tại sao trí nhớ cơ bắp không thể nhớ cách chơi các bản nhạc piano?

Để trả lời câu hỏi này , các bạn hãy cùng mình phân tích một số vấn đề sau

Hãy nhớ rằng đó không phải là cơ bắp gi nhớ mà sự ghi nhớ được thực hiện bởi hệ thống thần kinh. Cho dù học đi xe đạp hay chơi piano, bạn đang học các động tác, đây không chỉ là cơ sở để chúng ta ăn, mặc và chăm sóc bản thân mà còn là cách duy nhất để thuyết phục mọi người trên toàn thế giới bằng cách thể hiện sự chuyển động kỹ năng

Sau khi thuần thục một động tác, trí nhớ về cách huy động các cơ sẽ được lưu trữ (ví dụ cơ nào dùng lực nhiều hơn vào thời điểm nào) để sau này có thể lặp lại các động tác tương tự, nên có người gọi là “trí nhớ cơ bắp ”.

Trên thực tế, không phải cơ bắp ghi nhớ hành động mà là hệ thống thần kinh. Trong quá trình học các chuyển động, hình dạng của các tế bào thần kinh trong não, tiểu não và các bộ phận khác, cũng như chức năng truyền tín hiệu giữa các tế bào, trải qua những thay đổi tương ứng một cách vĩnh viễn.

Quá trình học các động tác khác với việc học các điểm kiến thức, chẳng hạn như kiến thức về nguyên lý tiến lên của xe đạp có thể hiểu được sau khi nghe người khác nói và bạn có thể tiếp tục nói với người tiếp theo. Khi học đi xe đạp, không thể chỉ nghe giải thích mà học được, phải ngồi trên xe tập đi tập lại vài lần mới thuần thục.

Quá trình "học" một chuyển động mới có hai loại và mặc dù mỗi người tiến bộ với một tốc độ khác nhau, nhưng có thể xem quá trình này là tương tự nhau.

Ví dụ, khi học đi xe đạp, bất kể là tập một lần hay khổ luyện cả tháng trời, cuối cùng bạn sẽ học được cách giữ thăng bằng . Quá trình học chơi một bản nhạc piano thường từ không quen đến thành thạo ngắt quãng, và quá trình tích lũy tiến bộ diễn ra liên tục và chậm.

Đạp xe chủ yếu đòi hỏi sự phối hợp của toàn bộ cơ thể, điều chỉnh trọng tâm của cơ thể theo vị trí của xe và người tại thời điểm đó, điều chỉnh hướng bằng tay và điều khiển tốc độ bằng chân, sao cho xe có thể di chuyển về phía trước mà không bị ngã sang một bên. Động tác cần phối hợp tập trung vào sự phối hợp của nhiều bộ phận trên cơ thể, động tác tương đối lớn, cho phép sai lệch nhỏ (như thay đổi tư thế của tay, chân mà vẫn giữ thăng bằng), nhảy vọt đột ngột về mức độ có thể thấy.

Với chơi đàn Piano, có một loại yêu cầu khác tập trung vào tốc độ và độ chính xác, chẳng hạn như kiểm soát chính xác phím nào cần nhấn, thời điểm nhấn và mức độ nhấn . Những động tác như vậy thường tương đối ổn, và quá trình nâng cao dần trình độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường,chúng có thể được cải thiện không ngừng.

Hai loại nhu cầu này không phải là một trong hai, đôi khi một hành động có hai loại nhu cầu. Ví dụ, đi xe đạp không bị ngã chủ yếu phụ thuộc vào khả năng phối hợp, nhưng trong thử thách thời gian hoặc nhào lộn, đi xe đạp còn yêu cầu kiểm soát chính xác tốc độ và hướng. Điều tương tự cũng xảy ra đối với nhiều hoạt động và thể thao hàng ngày, chẳng hạn như leo cầu thang, nhảy dây, khiêu vũ và chơi bóng.

Và cho dù những hành động đó được học một cách nhanh hay chậm, thì trên thực tế, tất cả tiến trình của các động tác đều diễn ra dần dần. Mặc dù những lần đầu tiên tập đi xe đạp tưởng chừng như không có gì tiến triển, nhưng thực chất các tế bào thần kinh đang âm thầm lên kế hoạch cho các động tác, khi tích lũy đầy đủ, bạn sẽ bất ngờ đi được xe đạp ở một mức độ nhất định, nhưng vẫn không thể đoán trước được khi nào thì sự "bất ngờ" này sẽ xuất hiện.

Có một số hành động sẽ không bao giờ bị lãng quên.

Tốc độ của các động tác học thay đổi từ nhanh đến chậm và thời gian lưu giữ trí nhớ sau khi thành thạo cũng thay đổi từ hàng vài phút đến hàng chục năm. Khi bạn học được một hành động phối hợp như đi xe đạp, bạn có thể giữ thăng bằng bằng cách đạp lại bàn đạp, ngay cả khi bạn đã không chạm vào xe đạp trong nhiều thập kỷ. Hơn nữa, hành động càng nhất quán và liên tục thì trí nhớ càng được lưu giữ tốt, chẳng hạn bơi lội hoặc đạp xe cùng một động tác.

Đối với một hành động như chơi piano đòi hỏi tốc độ và độ chính xác, ký ức bắt đầu biến mất ngay sau khi ngừng luyện tập và ngày càng bị lãng quên nhiều hơn theo thời gian. Trong đó, chênh lệch càng lớn, động tác càng ngắt quãng, tinh chỉnh càng nhiều, quên càng nhanh.

Nếu hành động chứa hai nhu cầu, tốc độ quên của cả hai có thể không nhất quán. Nó giống như việc bạn không đi xe đạp trong nhiều năm, bạn vẫn có thể đạp xe mà không bị ngã, nhưng bạn có thể giảm tốc độ và đi lạng lách khi rẽ. Một nghiên cứu đã từng thử nghiệm một động tác giống như trượt tuyết và phát hiện ra rằng các đối tượng vẫn có thể thực hiện một động tác tương tự sau 10 năm gián đoạn luyện tập, nhưng phạm vi của động tác đã giảm 32% và tần suất cũng giảm 20,4% .

Mặc dù nhiều động tác có cảm giác như chúng chưa được học sau một thời gian, nhưng đừng lo lắng, tốc độ tiến bộ khi học lại sẽ nhanh hơn đáng kể so với giai đoạn học ban đầu và bạn có thể nhanh chóng lấy lại trình độ trước đó.

Ngoài các đặc điểm của bản thân những động tác, quên nhanh còn bị ảnh hưởng nhỏ từ sự thực hành khi bắt đầu học, ngừng luyện tập trong một thời gian dài và sự can thiệp từ các động tác khác (ví dụ: nếu bạn chơi cầu lông ở cấp độ tốt , sau khi chuyển sang chơi tennis trong một tháng lúc quay trở lại cấp độ sân cầu lông sẽ giảm).

Dù bạn thấy tiến bộ ngay lập tức hay không khi học các động tác, hệ thần kinh cũng sẽ âm thầm cải thiện và lưu trữ vào bộ nhớ trong quá trình luyện tập. Bạn có thể nhiều năm không quên cách đi xe đạp bởi những hành động đi xe đạp đơn giản hơn những hành động như cử động ngón tay trong các bản nhạc piano rất phức tạp đòi hỏi nhiều mạng lưới thần kinh liên kết với nhau. Những nghệ sỹ dương cầm chuyên nghiệp cần nhiều năm rèn luyện vận động và kinh nghiệm giúp hình thành kỹ năng ghi nhớ vận động cho biểu diễn âm nhạc.


Tham khảo Wiki
 
Trả lời

trangchodom

Búa Gỗ
Đưa hai khái niệm để minh họa rất khập khiểng, chơi piano nó rất phức tạp và rất nhiều kỹ năng trong khi đó đạp xe đạp động tác giữ thăng bằng dễ hơn rất nhiều. Bản thân chơi piano, bỏ 3 năm chơi lại tốn công như mới tập chơi khoảng 1/3 thời gian.
 

duclm

Gà con
Đưa hai khái niệm để minh họa rất khập khiểng, chơi piano nó rất phức tạp và rất nhiều kỹ năng trong khi đó đạp xe đạp động tác giữ thăng bằng dễ hơn rất nhiều. Bản thân chơi piano, bỏ 3 năm chơi lại tốn công như mới tập chơi khoảng 1/3 thời gian.
Đồng ý với bạn, đạp xe thì chỉ đơn giản có giữ thăng bằng và đạp, piano phức tạp hơn rất nhiều vì nhịp phách của nó đâu có đều đều như xe đạp đâu. So sánh khập khiễng quá