canhngam08
Búa Gỗ
Các anh chị thân mến, mấy hôm nay em bị ức chế dữ quá, lên đây tâm sự, hy vọng đầu óc được thoải mái dễ chịu hơn xíu.
Nguyên nhân gói gọn trong cụm từ "HÚT THUỐC LÁ THỤ ĐỘNG".
Xin được phép tâm sự (hơi dài dòng).
Em ở tầng trên, mà ông chú ở tầng dưới hút thuốc lá liên tục.
Nhà thì dạng hộp, kín bưng. Em ở trên hít khói muốn chết.
(Em ở nhờ nhà người anh quen).
Không hiểu công thức hóa học của khói là gì mà nó ko ở dưới luôn, mà nó bay lên phòng trên được. Mặc dù cửa sổ ko bao giờ mở; cửa chính của tầng trên cũng đóng lại luôn, mà vẫn khói nồng nặc.
Em nghe báo viết là người hút thuốc lá thụ động sẽ bị bệnh nặng hơn người trực tiếp hút thuốc, huhu, sao bất công cho những người không bao giờ hút thuốc lá như em quá vậy.
Thời gian bị hít khói case này: từ 4h sáng đến 8h và từ 17h đến 22h (đôi khi đến 24h).
Nhà bên cạnh (bên phải) là quán cafe, ở tầng dưới thì gió thổi bên phải qua,
nên trước sân nhà toàn khói thuốc lá nồng nặc, chịu không nổi, lúc còn đi làm - chưa có dịch, thì sáng nào cũng lấy xe ra rồi đề xe máy vọt lẹ, nhưng cũng hít đủ vài hơi khói độc. (giờ hết dịch nên quán đã đóng cửa tạm nghỉ rồi).
Còn tầng trên thì ngược lại, hướng gió thổi từ bên trái qua.
Nhà bên trái thì có người vừa dọn về ở được tháng.
Cứ tối nào cũng ra ban công hút thuốc lá.
Hút 1 điếu xong rồi vào trong, lát ra làm tiếp 1 điếu, cứ lập lại liên tục.
Nếu em mở cửa chính của phòng em (trên lầu), thì khói thuốc bay vào nồng nặc chịu không nổi. Đóng cửa thì hít thở vẫn nghe mùi khói rõ rệt.
Lấy quạt gió quạt ra những chỗ hở => không ăn thua.
Quạt vào cánh cửa (cửa vẫn đang đóng) cho bên ngoài ko xâm nhập => ko ăn thua.
Đóng cửa, để quạt ở trong / hoặc để quạt ở bên ngoài phòng => ko ăn thua.
Đành lấy quạt thổi trực tiếp vào mặt, thì đỡ hơn nhiều; nhưng trong đầu thì vẫn nghĩ là ko có mùi thôi, chứ thực ra vẫn hít khói độc như thường.
Thời gian bị hít khói case này: 13h chiều đến 1h đêm.
Cứ COMBO như thế liên tục, khói từ dưới lên, khói từ trái qua.
Em không biết phải đóng cửa hay mở cửa nữa.
Ông chú tầng dưới thì đóng cửa nhà, ở trong hút thuốc, chứ không ra sân hút.
Còn anh nhà bên trái thì mở cửa - ra ngoài ban công hút thuốc.
Sao 2 ông anh này không đảo ngược lại nhỉ, hichic.
Lúc chưa có dịch Cô Vy, thì em ngày nào cũng 18h từ công ty không về thẳng nhà, mà la cà các con đường, ghé quán nào ngồi né ở nhà.
Thường ngồi cafe, đang ngồi uống mà có khách mới - ngồi kế bên em - lấy thuốc lá ra châm, là em vội tính tiền, rồi tiếp tục qua quán cafe khác ngồi. Chứ ngồi kế bên hít thuốc lá thụ động chắc chết sớm.
Lê lếch đến 20h-21h rồi cũng phải về nhà, để ở nhà còn khóa cửa đi ngủ.
Về đến nhà cũng phải hít đủ mới được ngủ, vừa ngủ vừa hít khói.
Giấc ngủ 8 tiếng. Mà thực ra chỉ có 3 tiếng là đúng nghĩa. Từ 1h đến 4h khuya, là khoảng thời gian không có hút thuốc lá nữa.
Còn cái này là thường xuyên: ko kể em bắt đầu ngủ lúc mấy giờ, mà cứ tầm 4h sáng, là em giật mình tỉnh dậy, thì ra do khói thuốc lá nồng nặc, làm bộ não em bị kích ứng nên phản xạ thức giấc. Cảm giác đầu tiên khi "bị" thức dậy là nổi điên, em muốn đập phá hết đồ đạc cho hả cơn tức, nhưng rồi em cố gắng dịu xuống, đành nhẫn nhục chịu đựng "bật quạt trùm mềm" ngủ tiếp.
Cơ địa em không giống người thường. Người khác cảm thấy bình thường - là em thấy lạnh. Còn người ta thấy hầm, nóng; thì em cảm thấy bình thường. Nên tối ngủ trong cái phòng nóng và hầm, nhưng em cảm thấy thích hợp cho cơ thể em ngủ. Nếu em bật quạt, thì cơ thể em cảm thấy lạnh, không ngủ được. Nên hồi đó giờ em không bao giờ bật quạt thổi vào người khi ngủ, cho dù là chỉnh quạt quay qua lại.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, cắn răng chịu đựng thôi.
Đó là lúc chưa có dịch.
Còn bây giờ,
Hết la cà, vì các quán cafe đã nghỉ dịch hết rồi, các cửa hàng chỉ còn trưng bày, còn bàn ghế để ngồi là mặc định cất sạch.
Mà công ty em chủ trương ưu tiên trực điện thoại, có việc mới đi làm.
Thế là em phải ở nhà nhiều hơn, đã nếm mùi hít khói nhiều hơn.
Vào đầu mỗi sáng, và từ 17h đến 1h khuya.
Riêng Chủ Nhật, hít khói nguyên ngày.
Cảm giác ức chế lắm, không tập trung làm việc online được, không hứng thú, không vui vẻ.
Thế là em chịu đựng không nổi, nên hôm kia có đi bộ lang thang ngoài đường, đi như người vô thức, đi không có điểm đích, chỉ biết đi cho khây khỏa nỗi lòng, đi cho không bị hít khói.
Nhưng rồi, em lại nghĩ, nếu lỡ xui em bị dương tính Covid thì sao, cộng đồng mạng có ném đá em không, đang dịch bệnh mà còn đi nhông nhông ngoài đường. Không ý thức vì cộng đồng, trong khi Thủ tướng chỉ đạo nên ở nhà rồi.
Thế là em quyết định ở nhà, không đi nhông nhông nữa.
Đồng nghĩa với việc em hít khói thuốc lá thụ động nhiều hơn.
Bây giờ mà em nghe tiếng bật lửa cái "roẹt", hoặc là đang ngồi bình thường mà vô tình hít một hơi có mùi khói thuốc lá, là bộ não em bị kích thích dữ dội.
Nhờ các anh chị em cho em lời khuyên giúp.
Em bị strees thật rồi.
___________________________________
P/s: hết dịch Covid, em lại lên Google nghiên cứu tiếp.
Từ khóa: "Quán cà phê bóng đá không khói thuốc lá HCM"
Gần đây xem VN (HLV Park Hang Seo), em chỉ xem hết hiệp 1 là bỏ về.
Vì ở quán cà phê em hít khói nhiều quá nên đã mất hết vui vẻ và hứng thú có từ trước trận.
(Và trận sau con tim mù quáng của em lại tiếp tục đến xem, và lại tiếp tục bỏ về sau hiệp 1).
---
---
Nguyên nhân gói gọn trong cụm từ "HÚT THUỐC LÁ THỤ ĐỘNG".
Xin được phép tâm sự (hơi dài dòng).
Em ở tầng trên, mà ông chú ở tầng dưới hút thuốc lá liên tục.
Nhà thì dạng hộp, kín bưng. Em ở trên hít khói muốn chết.
(Em ở nhờ nhà người anh quen).
Không hiểu công thức hóa học của khói là gì mà nó ko ở dưới luôn, mà nó bay lên phòng trên được. Mặc dù cửa sổ ko bao giờ mở; cửa chính của tầng trên cũng đóng lại luôn, mà vẫn khói nồng nặc.
Em nghe báo viết là người hút thuốc lá thụ động sẽ bị bệnh nặng hơn người trực tiếp hút thuốc, huhu, sao bất công cho những người không bao giờ hút thuốc lá như em quá vậy.
Thời gian bị hít khói case này: từ 4h sáng đến 8h và từ 17h đến 22h (đôi khi đến 24h).
Nhà bên cạnh (bên phải) là quán cafe, ở tầng dưới thì gió thổi bên phải qua,
nên trước sân nhà toàn khói thuốc lá nồng nặc, chịu không nổi, lúc còn đi làm - chưa có dịch, thì sáng nào cũng lấy xe ra rồi đề xe máy vọt lẹ, nhưng cũng hít đủ vài hơi khói độc. (giờ hết dịch nên quán đã đóng cửa tạm nghỉ rồi).
Còn tầng trên thì ngược lại, hướng gió thổi từ bên trái qua.
Nhà bên trái thì có người vừa dọn về ở được tháng.
Cứ tối nào cũng ra ban công hút thuốc lá.
Hút 1 điếu xong rồi vào trong, lát ra làm tiếp 1 điếu, cứ lập lại liên tục.
Nếu em mở cửa chính của phòng em (trên lầu), thì khói thuốc bay vào nồng nặc chịu không nổi. Đóng cửa thì hít thở vẫn nghe mùi khói rõ rệt.
Lấy quạt gió quạt ra những chỗ hở => không ăn thua.
Quạt vào cánh cửa (cửa vẫn đang đóng) cho bên ngoài ko xâm nhập => ko ăn thua.
Đóng cửa, để quạt ở trong / hoặc để quạt ở bên ngoài phòng => ko ăn thua.
Đành lấy quạt thổi trực tiếp vào mặt, thì đỡ hơn nhiều; nhưng trong đầu thì vẫn nghĩ là ko có mùi thôi, chứ thực ra vẫn hít khói độc như thường.
Thời gian bị hít khói case này: 13h chiều đến 1h đêm.
Cứ COMBO như thế liên tục, khói từ dưới lên, khói từ trái qua.
Em không biết phải đóng cửa hay mở cửa nữa.
Ông chú tầng dưới thì đóng cửa nhà, ở trong hút thuốc, chứ không ra sân hút.
Còn anh nhà bên trái thì mở cửa - ra ngoài ban công hút thuốc.
Sao 2 ông anh này không đảo ngược lại nhỉ, hichic.
Lúc chưa có dịch Cô Vy, thì em ngày nào cũng 18h từ công ty không về thẳng nhà, mà la cà các con đường, ghé quán nào ngồi né ở nhà.
Thường ngồi cafe, đang ngồi uống mà có khách mới - ngồi kế bên em - lấy thuốc lá ra châm, là em vội tính tiền, rồi tiếp tục qua quán cafe khác ngồi. Chứ ngồi kế bên hít thuốc lá thụ động chắc chết sớm.
Lê lếch đến 20h-21h rồi cũng phải về nhà, để ở nhà còn khóa cửa đi ngủ.
Về đến nhà cũng phải hít đủ mới được ngủ, vừa ngủ vừa hít khói.
Giấc ngủ 8 tiếng. Mà thực ra chỉ có 3 tiếng là đúng nghĩa. Từ 1h đến 4h khuya, là khoảng thời gian không có hút thuốc lá nữa.
Còn cái này là thường xuyên: ko kể em bắt đầu ngủ lúc mấy giờ, mà cứ tầm 4h sáng, là em giật mình tỉnh dậy, thì ra do khói thuốc lá nồng nặc, làm bộ não em bị kích ứng nên phản xạ thức giấc. Cảm giác đầu tiên khi "bị" thức dậy là nổi điên, em muốn đập phá hết đồ đạc cho hả cơn tức, nhưng rồi em cố gắng dịu xuống, đành nhẫn nhục chịu đựng "bật quạt trùm mềm" ngủ tiếp.
Cơ địa em không giống người thường. Người khác cảm thấy bình thường - là em thấy lạnh. Còn người ta thấy hầm, nóng; thì em cảm thấy bình thường. Nên tối ngủ trong cái phòng nóng và hầm, nhưng em cảm thấy thích hợp cho cơ thể em ngủ. Nếu em bật quạt, thì cơ thể em cảm thấy lạnh, không ngủ được. Nên hồi đó giờ em không bao giờ bật quạt thổi vào người khi ngủ, cho dù là chỉnh quạt quay qua lại.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, cắn răng chịu đựng thôi.
Đó là lúc chưa có dịch.
Còn bây giờ,
Hết la cà, vì các quán cafe đã nghỉ dịch hết rồi, các cửa hàng chỉ còn trưng bày, còn bàn ghế để ngồi là mặc định cất sạch.
Mà công ty em chủ trương ưu tiên trực điện thoại, có việc mới đi làm.
Thế là em phải ở nhà nhiều hơn, đã nếm mùi hít khói nhiều hơn.
Vào đầu mỗi sáng, và từ 17h đến 1h khuya.
Riêng Chủ Nhật, hít khói nguyên ngày.
Cảm giác ức chế lắm, không tập trung làm việc online được, không hứng thú, không vui vẻ.
Thế là em chịu đựng không nổi, nên hôm kia có đi bộ lang thang ngoài đường, đi như người vô thức, đi không có điểm đích, chỉ biết đi cho khây khỏa nỗi lòng, đi cho không bị hít khói.
Nhưng rồi, em lại nghĩ, nếu lỡ xui em bị dương tính Covid thì sao, cộng đồng mạng có ném đá em không, đang dịch bệnh mà còn đi nhông nhông ngoài đường. Không ý thức vì cộng đồng, trong khi Thủ tướng chỉ đạo nên ở nhà rồi.
Thế là em quyết định ở nhà, không đi nhông nhông nữa.
Đồng nghĩa với việc em hít khói thuốc lá thụ động nhiều hơn.
Bây giờ mà em nghe tiếng bật lửa cái "roẹt", hoặc là đang ngồi bình thường mà vô tình hít một hơi có mùi khói thuốc lá, là bộ não em bị kích thích dữ dội.
Nhờ các anh chị em cho em lời khuyên giúp.
Em bị strees thật rồi.
___________________________________
P/s: hết dịch Covid, em lại lên Google nghiên cứu tiếp.
Từ khóa: "Quán cà phê bóng đá không khói thuốc lá HCM"
Gần đây xem VN (HLV Park Hang Seo), em chỉ xem hết hiệp 1 là bỏ về.
Vì ở quán cà phê em hít khói nhiều quá nên đã mất hết vui vẻ và hứng thú có từ trước trận.
(Và trận sau con tim mù quáng của em lại tiếp tục đến xem, và lại tiếp tục bỏ về sau hiệp 1).
---
---