CON NGƯỜI SỐNG LÂU là Hạnh Phúc hay Khổ Đau ?
Đúng là những năm dôi ra nếu cuộc sống không bận bụi (không phải lo nghĩ, không phải đấu tranh với cộng đồng và nhất là không làm vướng bận con cháu) thì tôi cho rằng là hạnh phúc và người lại lại sự dằn vặt cho những năm dôi ra.
Ngày còn bé ở quê tôi vẫn thường nghe những câu chuyện mà những người ác khẩu cứ hay nói, cái ông đó, cái bà đó già từng tuổi này rồi mà răng cỏ vẫn còn nguyên cứ như là sống để ăn hết của cài, lộc phần của con cháu. Bây giờ nhớ lại những câu nói đó mình thấy sao cuộc đời khắc nghiệt thế, người xung quanh cũng không muốn người đã yên lặng được nghỉ ngơi giây phút nào đâu khi mà người già ây chẳng làm hại gì đến họ. Cũng vì thế mới có chùa chiền, nhà dưỡng lão để họ bám víu phần nào ở cuối cùng.