Vậy thì bạn thử dùng cách này của tôi xem sao: Tôi đã dùng những phần thưởng mà con thích để giúp cháu từ bỏ Game mà vẫn hiểu được Game và dưới đây là câu chuyện của gia đình mình:.
Ngày xưa 02 nhóc của mình cũng thế, mình thấy cháu thích chơi Game (mình không nhớ tên game gì), Ban đầu mình cũng như bạn, tìm đủ cách như chặn port, cháu chuyển sang chơi trên Web, mình dùng KIS chặn Web, cháu dùng VPN (chắc bạn bè bày mưu), cảm thấy bất lực mình bèn lấy địa chỉ MAC chặn thẳng trong Router, thì cháu xin Wifi của hàng xóm mà dùng.... tôi thực sự potay. Cuối cùng tôi đành chọn phương án cho cháu chơi chứ không cấm, lâu lâu còn ngồi xem con chơi nữa, rồi còn phân tích cho nó thấy nhược điểm của nó lúc chơi, sai lầm chỗ này, giỏi chỗ nọ....Hai cha con rất tâm đầu ý hợp. Rồi có 1 ngày mình quyết kéo cháu ra khỏi trò chơi đó, mình ra điều kiện cho cháu: Nếu con bỏ game đó trong 1 tuần ba sẽ thưởng cho con cái này (cái mà cháu rất thích nhưng xin mãi tôi vẫn chưa cho)...Thời gian 1 tuần sắp tới, đến khuyên mẹ nó ra tay, mẹ sẽ thưởng cho con cái kia nếu con làm được cho mẹ là nghe đoạn tiếng anh này và chép ra giấy cho mẹ, tất nhiên mẹ cho con tra từ thoải mái...Cháu lại lao vào nghe tiếng anh để đạt phần thưởng còn to hơn cái phần thưởng của ba nó nữa và nó mất khá lâu để hoàn thành, tôi nhớ là tầm trên 10 ngày. Sau đó tôi chủ động nói cháu quay lại chơi game, cháu login vào lại game và chịu cái cảm giác lạc lỏng vì bạn bè đều đã "thành tựu" trong game hết rồi, nhân vật con chơi đã tụt hậu...cháu cảm thấy Game này không còn hấp dẫn và quyết cài game khác để chơi. Cuối cùng cháu chọn Game gì tôi cũng không nhớ tên, chỉ nhớ là Game không cày cấp, có đấu Rank, việc chơi game này sẽ không đòi hỏi cháu phải dành nhiều thời gian đầu tư cho nhân vật và người chơi có thể off thoải mái, do vậy nếu tôi dùng chiêu cũ thì sẽ không ăn thua vì khi hoàn thành xong nhiệm vụ của tôi thì cháu cũng dễ dàng quay trở lại với Game mà không bị bỡ ngỡ. Cuối cùng tôi chọn phương pháp khác, tôi cho cháu chơi tiếp 1 thời gian, lần này cháu thích cho nhân vật đẹp lên, oke tôi đồng hành nạp cho cháu chút tiền để nhân vật cháu đẹp với người ta, rồi cũng đến 1 thời gian ngắn tôi lại đưa ra 1 "nhiệm vụ mới" để cháu có thời gian giãn game này, xong tôi lại cùng cháu chơi game, tôi phân tích cho cháu thấy điểm mấu chốt của việc chơi game và đây cũng là con bài cuối cùng của tôi đem ra "Tố":
- Con thấy đó, nhân vật con đã đẹp lên rồi, thứ hạn nhân vật của con cũng có trong game rồi... Giờ ba cho con thấy nếu con cày và luyện ngày đêm đến 1 lúc con đạt tóp cao thủ và ba cho là con đạt được đi, thì con xem thử con được gì? Được bạn bè khen đúng không? Vào game mọi người nể và muốn cùng team với con đúng không? Rồi gì nữa con nói ba xem còn gì hơn 02 cái ba đã nêu ra không? Cháu suy nghĩ mà chưa đưa ra có cái gì hơn 02 cái mà tôi đã đưa thì tôi bồi tiếp, Game nào cũng đến lúc rồi tàn, một ngày nào đó nhà phát hành sẽ đóng server và nhân vật của con sẽ bị xóa sổ, lúc này chỉ còn lại con một mình, bạn game cũng đi hết và con cũng có thể chẵng biết họ là ai, nhưng bạn học ngoài đời của con thì mất thật, các bạn sẽ lên một môi trường mới, chỉ còn con ở lại cùng với những người suốt ngày đắm chìm trong game với con thôi.... rồi tôi để cháu tự chiêm nghiệm, tối đó tôi nhẹ nhàng đưa cháu đi chơi cùng gia đình và rồi mẹ cháu tìm thời điểm thích hợp đưa ra 1 nhiệm vụ mới, tôi lại đứng đằng sau âm thầm hỗ trợ cho cháu hoàn thành giúp cháu ngày càng ham "nhiệm vụ" hơn... Hết nhiệm vụ của mẹ thì đến nhiệm vụ của ba, cứ thế 02 anh em thi nhau hoàn thành và giãn game lúc nào không biết. Các nhiệm vụ tôi đưa ra lúc thì thứ hạng trong lớp đạt vị trí thứ x, lúc thì phải đánh xong bản nhạc Y (tất nhiên tôi phải cho cháu đi học đàn để cháu có thời gian giãn với Game), lúc thì phải đạt giải Z trong kỳ thi Vyolimpic sắp tới....v.v.....và cứ như vậy 03 cha con cùng vượt rất nhiều nhiệm vụ trong đó có nhiệm vụ cuối cùng là: Đạt kỳ thi vào lớp 10 trường chuyên. Khi cháu vào được trường chyên lúc này dưới áp lực học cũng như nhiệm vụ mới mà gia đình đưa ra ... cháu đã có thể tự cân đối thời gian cho mình, đến bây giờ tôi lại là người hay nói với cháu: Con nên cài 1 game nào đó để khi học hành căng thẳng thì lấy ra giải trí nha con ;-)
Trên đây là chuyện thật, việc thật của bản thân tôi đã áp dụng, tôi muốn chia sẽ cho mọi người cùng tham khảo, dẫu biết rằng mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh nhưng tôi vẫn hy vọng chúng ta có thể thay đổi 1 số nội dung và phương pháp cho phù hợp với khả năng của con, sao cho đạt mục đích cuối cùng là: Giáo dục mở để cùng con trải nghiệm và cùng con thành công.
Thân!
PS: Các con ham game một phần là do chúng ta, chúng ta quá bận, chúng ta ít dành cho con những Game show bổ ích để các con dành thời gian vào nó như Học đàn, học múa, học vẽ, học đánh cờ, học đánh cầu lông, học bơi, làm việc nhà...bấy nhiêu kỹ năng sống này nếu chúng ta đầu tư cho con thì đến lúc con vào cấp 3 chưa chắc đã hoàn thành hết đâu các bạn ạ. Tất cả là vì do các con cảm thấy bị đơn độc trong quá trình trưởng thành! Các bạn hãy nghĩ lại xem có phải những lúc cả gia đình các bạn cùng đi chơi, nhưng vì sự "ích kỹ" ham vui của cha mẹ mà các bạn sẵn sàng quăng cho con cái IPAID để con ngồi chơi khỏi làm phiền chúng ta nói chuyện đúng không? nên trong việc này chúng ta cũng là người có lỗi đó!