Góc tâm sự cuối tuần - Kết quả người con gái vẫn là người thiệt nhất | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

If possible, please support us by clicking on the advertisements.

Please add vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

Góc tâm sự cuối tuần - Kết quả người con gái vẫn là người thiệt nhất

Thaomyks0701

Rìu Vàng
Mình là nữ 25 tuổi, xin phép được xưng tôi . Đăng lên đây cũng chỉ muốn tâm sự với mọi người cho nhẹ lòng hơn.

90174867_1436025523271452_7586438263796137984_n.jpg_nc_cat104_nc_sidca434c_nc_ohcEwLCwb1LGrkAX-_5NHw_nc_htscontent-hkg3-1.jpg

Tôi đã từng có 1 cuộc tình đẹp như phim, người yêu tôi 28 tuổi, đi du học về, có công ăn việc làm ổn định, là người ấm áp, đặc biệt rất biết quan tâm đến người khác. Không những quan tâm đến tôi còn quan tâm đến cả gia đình, bạn bè tôi. 1 tình cảm mà trước giờ tôi chưa từng có được. Vậy nên, tôi rất hạnh phúc và tưởng rằng đây là người sẽ gắn bó với mình cả cuộc đời này.

Cuộc tình của tôi thì trải qua trong yên bình và hạnh phúc, cho đến 1 ngày tôi phát hiện mình có thai. Dù 2 đứa đã dùng biện pháp tránh thai trong khi quan hệ nhưng không hiểu sao vẫn dính, cái thai được 8 tuần. Anh thật sự rất hoảng hốt, tôi cũng hoang mang rồi anh điện về cho mẹ. Ngay ngày hôm sau, mẹ anh tất tưởi từ Vũng Tàu lên SG nói tôi hãy bỏ đứa bé đi, hãy hi sinh vì sự nghiệp của anh, nếu tôi thật sự yêu con trai của bà ấy thì hãy làm vậy nếu không tôi chỉ là 1 người giả dối và vô cảm. Tôi và a đã đấu tranh rất nhiều nhưng mẹ a nói bà chưa từng thua cuộc 1 ai và nếu thua sẽ rất cay cú. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều: Ah thì ra chắc do gia đình tôi nghèo, k môn đăng hộ đối. Tôi thời gian đó chỉ còn vẻn vẹn 39kg vì không ăn được và stress, chắc bà chê tôi.... Lúc đó a vẫn hứa sẽ bảo vệ tôi và con, tất nhiên tôi chưa từng dám nghĩ đến việc cưới xin, chỉ muốn con tôi có cha, và tôi yêu người đàn ông đó thật lòng. Ngày tôi đi siêu âm cùng anh, con cũng rất khỏe mạnh, tim đập nhanh, tôi như vỡ òa trong niềm hạnh phúc vậy sao tôi nỡ tước đoạt đi quyền làm người của 1 sinh linh bé nhỏ, Nó không có tội.
Mẹ a biết là không thuyết phục được tôi nữa,bà về VT.

Tôi cũng rất hi vọng, mong rằng khi đứa con này được sinh ra khỏe mạnh, bà sẽ dần chấp nhận và cho chúng tôi 1 cơ hội dù trước đó bà có những lời lẽ thật sự khiến tôi cả đời này không bao giờ quên được nhưng dù sao bà cũng là mẹ của người tôi yêu thương nên tôi chưa từng dám oán hận, ghét bỏ. 2 ngày sau, bà gọi anh về VT kí giấy tờ gì đó. Tất nhiên tôi chẳng thể nào tin chỉ sau đó 1 đêm, người từng thề bảo vệ tôi và con suốt đời, người từng hứa với gia đình tôi sẽ bảo vệ tôi nay lại nói không thể chấp nhận tôi nếu có đứa con này. Nó chỉ như 1 vệt m.a’u, 1 đốt ngón tay, chỉ là tôi suy nghĩ quá tiêu cực nên mới coi như "gi .ê’t nó" . Tôi lặng người đi, như rơi xuống đáy của 1 cái vực. Tôi dọn đồ và gọi cho mẹ, nói mẹ hôm sau ra sân bay đón tôi, đêm đó tôi đã khóc rất nhiều .

Mấy ngày sau,khi tôi rời SG , tôi đã từng xin người đó hãy quan tâm tôi mỗi ngày 5 phút thôi. Để tôi vượt qua thời gian này rồi khi mọi thứ bình tâm trở lại tôi sẽ không làm phiền anh nữa. Ngày tôi đi siêu âm khi thai 12 tuần, anh gọi cho tôi, tôi vui sướng l, chắc có lẽ a quan tâm và hỏi han. Nhưng không đầu dây bên kia 1 giọng nói lạnh tanh : "Ngày xưa anh tốt với em vậy mà em chơi kì quá, em là người không đàng hoàng, e đẩy a vào hoàn cảnh có 1 đứa con mà a k muốn có nó.Nói chung giờ a hết tình cảm rồi, con em đẻ em tự nuôi”. Rồi chặn hết FB, mọi thứ của tôi. Đến trong mơ tôi cũng chưa từng nghĩ được, tôi đã làm gì sai? Thà rằng cả cuộc đời này anh đừng gọi cho tôi, có lẽ tôi sẽ thanh thản hơn nhiều. Tôi chưa từng lăng loàn, chưa từng toan tinh, chưa từng giả tạo, chưa từng hỗn láo với bề trên.

Vậy mà cuối cùng, sau tất cả tôi thành 1 người "KHÔNG ĐÀNG HOÀNG". Có lẽ cả cuộc đời về sau, tôi sẽ không bao giờ quên được từng câu từng chữ trong cuộc nói chuyện đó.

Tôi giờ đây sẽ vẫn giữ đứa con, và sẽ cố gắng cho nó 1 cuộc sống thật tốt dù không có bố nó.Nhưng thực sự trong đầu tôi vẫn luôn ám ảnh, chưa thể thoát được ra quá khứ đẹp đẽ và mơ mộng. Mong rằng các anh chị hãy cho tôi 1 lời khuyên để tôi có thể vượt qua thời gian này! Cám ơn mọi người rất nhiều.
 

Coriolano

Rìu Sắt Đôi
Quá khứ: Bạn lựa chọn và bạn chịu trách nhiệm về lựa chọn của mình, không ai có lỗi hoặc cả 2 đều có lỗi.
Hiện tại: Bạn còn trẻ, bạn có cơ hội để làm nhiều việc nữa, để thay đổi. Tuy nhiên, bạn đang trong trạng thái cảm xúc chi phối quá nhiều, mà toàn là cảm xúc tiêu cực.
Nên là : Mình nghĩ bạn nên và chỉ nên tin vào bản thân mình, để lựa chọn thứ bạn cần làm, tốt cho bạn, phù hợp với bạn. Vì ai cũng có những lựa chọn về giá trị, về bản thân khác nhau. Nên hãy đánh giá khách quan, và lựa chọn và hành động.
Anw, mình cũng từng sống cảm xúc rất nhiều, và bây giờ nhiều thứ vẫn bị chi phối, nhưng ai cũng chỉ sống 1 lần, sống cho trách nhiệm trước hết với bản thân, gia đình. Mình nghĩ là mình không phán xét ai, và cũng không để ai phán xét mình (thực tế là phớt lờ phát xét của mọi người vì như thế là tốn nguồn lực). Có 2 thứ mình dùng để tiết chế khi giải quyết vấn đề là: Cảm xúc là thứ thuộc về bản năng, nhưng phải kiểm soát được nó, từ những việc rất nhỏ. Thứ nữa là, vấn đề đến với ta là để ta giải quyết, điều tệ nếu đến không giải quyết được thì kéo theo tệ hơn. (bạn có thể phớt nó nhưng rồi nó sẽ quay lại hoặc tương tự nó sẽ quay lại)
Trích đại ý của Lỗ Tấn có nói: Cứ đi thì sẽ thành đường.
Chúc bạn an vui và 2 mẹ con gặp nhiều thuận lợi.
 

xdtuangiao

Rìu Bạc Đôi
Mình là nữ 25 tuổi, xin phép được xưng tôi . Đăng lên đây cũng chỉ muốn tâm sự với mọi người cho nhẹ lòng hơn.

90174867_1436025523271452_7586438263796137984_n.jpg_nc_cat104_nc_sidca434c_nc_ohcEwLCwb1LGrkAX-_5NHw_nc_htscontent-hkg3-1.jpg

Tôi đã từng có 1 cuộc tình đẹp như phim, người yêu tôi 28 tuổi, đi du học về, có công ăn việc làm ổn định, là người ấm áp, đặc biệt rất biết quan tâm đến người khác. Không những quan tâm đến tôi còn quan tâm đến cả gia đình, bạn bè tôi. 1 tình cảm mà trước giờ tôi chưa từng có được. Vậy nên, tôi rất hạnh phúc và tưởng rằng đây là người sẽ gắn bó với mình cả cuộc đời này.

Cuộc tình của tôi thì trải qua trong yên bình và hạnh phúc, cho đến 1 ngày tôi phát hiện mình có thai. Dù 2 đứa đã dùng biện pháp tránh thai trong khi quan hệ nhưng không hiểu sao vẫn dính, cái thai được 8 tuần. Anh thật sự rất hoảng hốt, tôi cũng hoang mang rồi anh điện về cho mẹ. Ngay ngày hôm sau, mẹ anh tất tưởi từ Vũng Tàu lên SG nói tôi hãy bỏ đứa bé đi, hãy hi sinh vì sự nghiệp của anh, nếu tôi thật sự yêu con trai của bà ấy thì hãy làm vậy nếu không tôi chỉ là 1 người giả dối và vô cảm. Tôi và a đã đấu tranh rất nhiều nhưng mẹ a nói bà chưa từng thua cuộc 1 ai và nếu thua sẽ rất cay cú. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều: Ah thì ra chắc do gia đình tôi nghèo, k môn đăng hộ đối. Tôi thời gian đó chỉ còn vẻn vẹn 39kg vì không ăn được và stress, chắc bà chê tôi.... Lúc đó a vẫn hứa sẽ bảo vệ tôi và con, tất nhiên tôi chưa từng dám nghĩ đến việc cưới xin, chỉ muốn con tôi có cha, và tôi yêu người đàn ông đó thật lòng. Ngày tôi đi siêu âm cùng anh, con cũng rất khỏe mạnh, tim đập nhanh, tôi như vỡ òa trong niềm hạnh phúc vậy sao tôi nỡ tước đoạt đi quyền làm người của 1 sinh linh bé nhỏ, Nó không có tội.
Mẹ a biết là không thuyết phục được tôi nữa,bà về VT.

Tôi cũng rất hi vọng, mong rằng khi đứa con này được sinh ra khỏe mạnh, bà sẽ dần chấp nhận và cho chúng tôi 1 cơ hội dù trước đó bà có những lời lẽ thật sự khiến tôi cả đời này không bao giờ quên được nhưng dù sao bà cũng là mẹ của người tôi yêu thương nên tôi chưa từng dám oán hận, ghét bỏ. 2 ngày sau, bà gọi anh về VT kí giấy tờ gì đó. Tất nhiên tôi chẳng thể nào tin chỉ sau đó 1 đêm, người từng thề bảo vệ tôi và con suốt đời, người từng hứa với gia đình tôi sẽ bảo vệ tôi nay lại nói không thể chấp nhận tôi nếu có đứa con này. Nó chỉ như 1 vệt m.a’u, 1 đốt ngón tay, chỉ là tôi suy nghĩ quá tiêu cực nên mới coi như "gi .ê’t nó" . Tôi lặng người đi, như rơi xuống đáy của 1 cái vực. Tôi dọn đồ và gọi cho mẹ, nói mẹ hôm sau ra sân bay đón tôi, đêm đó tôi đã khóc rất nhiều .

Mấy ngày sau,khi tôi rời SG , tôi đã từng xin người đó hãy quan tâm tôi mỗi ngày 5 phút thôi. Để tôi vượt qua thời gian này rồi khi mọi thứ bình tâm trở lại tôi sẽ không làm phiền anh nữa. Ngày tôi đi siêu âm khi thai 12 tuần, anh gọi cho tôi, tôi vui sướng l, chắc có lẽ a quan tâm và hỏi han. Nhưng không đầu dây bên kia 1 giọng nói lạnh tanh : "Ngày xưa anh tốt với em vậy mà em chơi kì quá, em là người không đàng hoàng, e đẩy a vào hoàn cảnh có 1 đứa con mà a k muốn có nó.Nói chung giờ a hết tình cảm rồi, con em đẻ em tự nuôi”. Rồi chặn hết FB, mọi thứ của tôi. Đến trong mơ tôi cũng chưa từng nghĩ được, tôi đã làm gì sai? Thà rằng cả cuộc đời này anh đừng gọi cho tôi, có lẽ tôi sẽ thanh thản hơn nhiều. Tôi chưa từng lăng loàn, chưa từng toan tinh, chưa từng giả tạo, chưa từng hỗn láo với bề trên.

Vậy mà cuối cùng, sau tất cả tôi thành 1 người "KHÔNG ĐÀNG HOÀNG". Có lẽ cả cuộc đời về sau, tôi sẽ không bao giờ quên được từng câu từng chữ trong cuộc nói chuyện đó.

Tôi giờ đây sẽ vẫn giữ đứa con, và sẽ cố gắng cho nó 1 cuộc sống thật tốt dù không có bố nó.Nhưng thực sự trong đầu tôi vẫn luôn ám ảnh, chưa thể thoát được ra quá khứ đẹp đẽ và mơ mộng. Mong rằng các anh chị hãy cho tôi 1 lời khuyên để tôi có thể vượt qua thời gian này! Cám ơn mọi người rất nhiều.
Lời đầu tiên, tôi chúc hai mẹ con bạn thật nhiều sức khỏe, vui vẻ, tinh thần không bị suy sụp.
Lời thứ hai, tôi mong bạn mạnh mẽ, chăm chút cho con đủ dinh dưỡng, để con mình khỏe mạnh, phát triển tốt. Để ông bà yên tâm không phải lo lắng vì con vì cháu.
Thứ ba, đọc câu truyện của bạn tôi không thể đưa ra lời khuyên gì nữa vì mọi thứ bạn đã lựa chọn và khá sáng tỏ, rõ ràng. Đừng hướng về quá khứ nhiều, nó đã sụp đổ (tất nhiên bạn là người đau khổ).Cũng đừng thương hại anh ta, và nghĩ rằng anh ta là bị mẹ ép buộc....người đàn ông đó quá tầm thường.
1. Bạn nên tập trung tinh thần chào đón con, chăm con.
2. Sinh đẻ xong, thời gian khoảng 1-1.5 tuổi bạn nên cai sữa sớm cho con (biết là thiẹt thòi cho em bé nhưng ko còn cách nào khác) để đi xin việc, có thu nhập trang trải cuộc sống, tìm kiếm niềm vui mới (hoặc các mối quan hệ mới).
3. Quan tâm tới cha mẹ mình nhiều hơn (ông bà bị cú sốc lớn + chăm sóc mẹ con bạn lúc sinh nở...... rồi điều tiếng làng xóm láng giềng tới tai ông bà...)
 

xSaboteur

Gà con
Thực ra thằng đó hèn thôi bạn ah. Mẹ nó chu cấp cho nó nhưng khi nó làm bạn có thai thì lại đổ cho bạn đưa nó vào tình thế thôi. Cá nhân mình là nam nhưng lại thích các bạn nữ nên thích trai giàu nhưng là tự lực ấy chứ loại dựa hơi ông bà già mà bố láo thì khinh còn chả hết
 

nghqua

Rìu Sắt Đôi
Bạn vẫn còn đứa con, còn gia điình như vậy là đủ rồi, đugừ dằn vật suy nghĩ về quá khứ nữa hãy chăm lo tốt cho đứa con sắp cào đời của bạn, nó k hề có lỗi lầm gì nên đưng để cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn, sau này bạn sẽ nguoi ngoai hơn thôi, có khi còn cười trừ khi nhìn vê quá khứ nữa đấy
Chúc bạn và gia điình sơm vượt qua và chăm sóc đứa bé tốt hơn

Còn "anh" thì thôi k muốn nhắc tới
 

tregiengchan

Rìu Sắt
Chào bạn,

Bạn có biết câu chuyện "Tái ông thất mã" không?
Nếu bạn chưa biết thì nó là như thế này:
Một ông lão ở vùng biên ải có con ngựa. Một hôm, con ngựa đi mất, họ hàng thân thích đến thăm hỏi, chia buồn, ông lão lại cười khà khà nói: “Mất ngựa biết đâu lại là cái phúc”.

Mấy tháng sau, con ngựa trở về, lại có một con tuấn mã của người Hồ theo về. Những người thân quen kéo đến xem con tuấn mã và chúc mừng, ông lão lại chau mày nói: “Tự dưng mà lại được tuấn mã, biết đâu lại là cái họa”.

Từ khi được con tuấn mã, con trai ông lão thích lắm, thường cưỡi. Một hôm, chẳng may ngã ngựa gãy chân. Người thân quen đều đến hỏi thăm, chia buồn, ông chẳng buồn rầu chút nào, thản nhiên nói: “Con trai gãy chân, biết đâu lại là cái phúc”.

Một thời gian không lâu sau đó, có giặc Hồ xâm chiếm. Trai tráng đều được điều động ra chiến trường. Giặc Hồ rất hung hãn và thiện chiến, trai tráng mười người chết đến chín. Con trai ông lão vì què chân, không phải đi lính nên đã bảo toàn tính mệnh.

Như vậy đó, nếu bạn nhìn nhận vấn đề theo hướng khác thì ý nghĩa nó cũng thay đổi theo.
Trong trường hợp này, mình xin được "chúc mừng" bạn.

Theo mình, cái quan trọng của một thằng đàn ông không phải là học vấn, không phải là công việc mà là "trách nhiệm". Đó là trách nhiệm với hành động của chính mình, có trách nhiệm với gia đình, bạn bè, rộng hơn là với quê hương, đất nước. Vì trách nhiệm đó mà người đàn ông tự nhắc nhở về những việc phải làm, phải hoàn thành.

Giả sử như sau này bạn lấy anh ta và có con, anh ta cũng sẽ vì sự nghiệp mà để hết mọi thứ lên vai bạn sao?
  • Nào là đón con, dạy con học bài, ru con ngủ ?
  • Đi chợ, nấu nướng và hàng trăm thứ việc không tên khác ?
Cuối cùng, chúc bạn và con mạnh khỏe, cười thật nhiều nhé. :p
 

hndc112

Búa Gỗ
Cái thằng 28 tuổi mà em đang yêu rất nhiều giờ đây lộ bộ mặt là thằng làm mà không có trách nhiệm. Đây là tấm gương cho những cô gái yêu bằng tai, dễ tin vào lời đường mật.

Giờ trên hết là em ăn uống bồi bổ để em bé được sinh ra khỏe mạnh. Đang mùa corana nên cứ yên tâm ở quê nghỉ ngơi sinh con, trong thời gian đó tự học để nâng cao trình độ, đợi khi sinh xong 1 năm thì ráng mà đi làm kiếm cơm nuôi con. Dạy dỗ nó sau này có thành kỹ sư, bác sĩ, doanh nhân, diễn viên, người mẫu, ca sĩ hay công nhân thì đừng giống bố nó hoặc đừng khờ như mẹ nó.
 


Top