Giá trị của kinh nghiệm và kiến thức | VN-Zoom | Cộng đồng Chia Sẻ Kiến Thức Công Nghệ và Phần Mềm Máy Tính

Adblocker detected! Please consider reading this notice.

We've detected that you are using AdBlock Plus or some other adblocking software which is preventing the page from fully loading.

We need money to operate the site, and almost all of it comes from our online advertising.

If possible, please support us by clicking on the advertisements.

Please add vn-z.vn to your ad blocking whitelist or disable your adblocking software.

×

Giá trị của kinh nghiệm và kiến thức

tinnguyen_cvqt

Búa Gỗ Đôi
Động cơ của một con tàu khổng lồ bị hỏng và không ai có thể sửa chữa nó, vì vậy họ đã thuê một kỹ sư cơ khí với hơn 40 năm kinh nghiệm.
162031450_1823625551135450_3747297638037600929_n.jpg


Anh kiểm tra động cơ rất kỹ lưỡng, từ trên xuống dưới. Sau khi nhìn thấy mọi thứ, người kỹ sư dỡ túi và rút ra một chiếc búa nhỏ.
Anh nhẹ nhàng gõ một cái gì đó. Chẳng bao lâu, động cơ đã hoạt động trở lại. Động cơ đã được sửa chữa!
7 ngày sau, kỹ sư đề cập rằng tổng chi phí sửa chữa con tàu khổng lồ là 20.000 đô la cho chủ tàu.
Chủ sở hữu: “Cái quái gì? Anh hầu như không làm gì cả. Hãy cho chúng tôi một hóa đơn chi tiết."
Đơn giản: “Gõ bằng búa: $ 2.
Biết gõ ở đâu và gõ như thế nào: $ 19.998”
Tầm quan trọng của việc đánh giá cao chuyên môn và kinh nghiệm của một người... Bởi vì đó là kết quả của những cuộc đấu tranh, thử nghiệm và thậm chí cả nước mắt.
Nếu tôi làm một công việc trong 30 phút, đó là bởi vì tôi đã dành 20 năm để học cách làm việc đó trong 30 phút. Bạn nợ tôi những năm tháng, không phải phút giây.
-----------------------------------------
Các ngành nghề khác cũng vậy,
 

meebo

Rìu Vàng Đôi
Rất ưng ý ha ha.
Với 40 năm kinh nghiệm lấy giá 20000usd sau khi fix được cái động cơ mà ai cũng bó tay như trong câu truyện trên là hời rồi. Thay vì bỏ cả cái động cơ hoặc cho nằm đắp chiếu với biết được nguyên nhân và fix được thì đó là cái giá quá hời.
Trước khi trả giá chúng ta nên suy nghĩ về giá trị nhận được.
 

winter16

Gà con
Xưa đi kiểm tra máy siêu âm ở 1 bệnh viện tuyến huyện.
Nhiều người tới báo giá rồi đấu thầu các kiểu nhưng vẫn ko xử lý mà cứ nói là mang máy về công ty kiểm tra rồi sửa. làm cái máy phủ mền 3 tháng chưa biết khi nào làm đc
Tui tới mở máy kiểm tra các kiểu, xong thấy 1 phím nhập liệu bị kẹt (máy siêu âm có 2 dãy phím riêng biệt là nhập liệu và chức năng)
Đập mạnh 1 phát rớt cái vỏ hạt dưa ra, xong báo lại sếp báo giá thì sếp báo 5tr, mấy ông trong viện hớn hở thấy rõ luôn, vì mấy chỗ kia nó vẽ vời các kiểu thì kiểu gì cũng phải trên 20tr =))
 

naroto

Chỉ cần nhấn like khi muốn cảm ơn!
Thành viên BQT
Câu chuyện chỉ mang tính chất nghe cho lọt tai chứ kỹ thuật không đúng. Nói về động cơ đốt trong thì không có động cơ nào mà không sửa được. Chủ yếu là có phụ tùng thay thế hay không thôi.
 

malemkhoang

Rìu Chiến
Con chuột đổi mạng của mình để cứu sống đồng loại. Không có con chuột thứ hai bị chết trong chiếc bẫy của bạn. Không có con chuột thứ ba bị chết trong chiếc bẫy cùng loại. Không có con chuột thứ tư bị rơi vào cùng một cái bồn cầu mà chết.
 

hungbeoo

Gà con
Người có kiến thức sẽ điều khiển đồng tiền, người ko có kiến thức sẽ bị đồng tiền điều khiển. Cô giáo em bảo vậy đó.
 

kimcy929

Búa Gỗ
Người có kiến thức sẽ điều khiển đồng tiền, người ko có kiến thức sẽ bị đồng tiền điều khiển. Cô giáo em bảo vậy đó.
Tiền là công cụ với thằng thông minh là mục tiêu của thằng ngu đần. Nhưng một vế khác lại là: Tới một lượng tiền nào đó thì con người cũng sẽ thành con vật. Do vậy việc bị tiền chi phối hay không phụ thuộc rất lớn vào mặt nuôi dưỡng tâm linh trong một con người tức là tính người, nhân sinh quan của họ. Từ trước tới giờ nhiều người chỉ quan tâm việc mưu sinh tức là kiếm tiền mà quên đi đời sống tâm linh của họ mới dẫn tới điều này, bị tiền kiểm soát cả đời chỉ nghĩ về mưu sinh. Cơ mà có thực mới vực được đạo. Ôi nói về cái này quá nhiều thứ.
 

PTrang

Gà con
Tiền là công cụ với thằng thông minh là mục tiêu của thằng ngu đần. Nhưng một vế khác lại là: Tới một lượng tiền nào đó thì con người cũng sẽ thành con vật. Do vậy việc bị tiền chi phối hay không phụ thuộc rất lớn vào mặt nuôi dưỡng tâm linh trong một con người tức là tính người, nhân sinh quan của họ. Từ trước tới giờ nhiều người chỉ quan tâm việc mưu sinh tức là kiếm tiền mà quên đi đời sống tâm linh của họ mới dẫn tới điều này, bị tiền kiểm soát cả đời chỉ nghĩ về mưu sinh. Cơ mà có thực mới vực được đạo. Ôi nói về cái này quá nhiều thứ.
Ban đầu em thấy mình còn chút hi vọng. Sau khi đọc xong vế đầu của câu nói trên em hoàn toàn tuyệt vọng. Nhưng sau đó em suy nghĩ lại: ông này chắc gì đã nói đúng đâu, mình vẫn còn vớt vác được, vẫn có thể giữ nguyên mục tiêu kiếm tiền mà không bị gọi là thằng ngu đần; em còn đi khuyên nhủ bạn bè để họ tiếp tục phấn đấu với cái mục tiêu kiếm tiền của họ và nói với họ không phải họ Là thằng ngu đâu cứ tiế tục kiếm tiền, sống nhé bạn.
 

tinhs2cop

Gà con
Mình thấy đây chỉ là câu chuyện thôi, thực tế không ai khiểm tra rồi sửa lỗi mới báo giá cả. Nếu sửa xong rồi báo giá thì ngta có thể trả tiền hoặc không khinh nghiêm 20 30 năm làm gì để rồi vẫn bị quỵt tiền. Quy trình nó phải là kiểm tra -> báo giá -> sửa lỗi. Lúc đó bạn sửa nhanh hay lâu là việc của bạn vì người thuê cũng đã đồng ý với số tiền báo giá bạn đưa ra rồi.
 

guest11

Rìu Chiến Chấm
......
Một ngày nọ, Vivekananda đang đi dạo gần dãy Himalayas và định sang bờ sông bên kia. Anh nhìn thấy một chiếc thuyền vừa mới rời bến, bèn kiên nhẫn ngồi đợi nó quay lại. Trong lúc đó, một sadhu (tu sĩ khổ hạnh – rất được người dân Ấn Độ tôn sùng) đi qua.

Nhìn thấy Vivekananda ngồi đó, vị tu sĩ này bước tới và hỏi: "Sao anh lại ngồi ở đây?".

Vivekananda trả lời rằng anh đang đợi thuyền quay lại đón mình.

Vị tu sĩ kia lại hỏi: "Tên anh là gì?"

Vivekananda đáp rằng: "Tôi là Vivekananda".

"À, hóa ra anh là cái anh chàng Vivekananda nổi tiếng đó hả, người cứ tưởng nói được tiếng nước ngoài là sẽ trở thành một tu sĩ vĩ đại đó sao?"


Vivekananda im lặng không nói gì.

Sau đó vị tu sĩ kia thể hiện bằng cách đi trên mặt nước rồi quay trở lại hỏi Vivekananda: "Anh có làm được như tôi không?"

Vivekananda bày tỏ sự kính nể, rồi khiêm nhường hỏi lại rằng: "Đó đúng là một sức mạnh vĩ đại. Nhưng ông có thể cho tôi biết ông mất bao lâu để có được sức mạnh ấy không?"

Vị tu sĩ trả lời, không giấu nổi sự tự hào: "Không dễ đâu. Ta đã phải mất 20 năm trời khổ luyện mới đạt được đấy".

Đến lúc này, Vivekananda mới đáp lại nhẹ nhàng: "Ông mất 20 năm mới học được một thứ mà một con thuyền có thể giúp tôi làm trong 5 phút. Lẽ ra ông nên dành 20 năm để giúp những con người cơ cực thì hơn. Ông đã lãng phí 20 năm để tiết kiệm 5 phút, đó không phải là sự thông tuệ đâu".

Nghe những lời đó, vị tu sĩ già chẳng còn biết nói gì, đành im lặng bỏ đi.

 


Top